Khi chồng lớn tiếng bảo bố mẹ về quê, tôi mừng lắm, ấy vậy mà chờ đợi mãi cuối cùng lại thế này đây!
Khi về nhà, anh cãi nhau với bố mẹ. Cãi nhau đến đỉnh điểm, chồng tôi tuyên bố từ mặt bố mẹ và nói bố mẹ về quê.
Trước khi lấy chồng, tôi không biết là làm dâu lại khổ như vậy. Tôi vốn là con một gia đình có tiề.n, được bố mẹ thương yêu. Vậy mà về nhà chồng, hết lần này đến lần khác mẹ chồng khiến tôi tức không nói nên lời.
Khi cưới xong, tôi cũng nghĩ bố mẹ chồng chỉ có chồng tôi là con trai. Chúng tôi đón ông bà lên thành phố sống cũng là phải phép. Tôi còn đôn đốc chuyện này, chồng tôi là người hiểu rõ nhất.
Khi sống cùng nhau, mẹ chồng tôi bắt đầu thể hiện là một người bảo thủ và lạc hậu. Tính tôi thích mua quần áo, giày dép nên tháng nào cũng phải tiêu vài triệu vào thú vui ấy. Mẹ chồng tôi không ưng, cho rằng tôi phung phí. Có lần tôi nhờ bà ở nhà lấy giúp một kiện hàng. Vậy mà hàng đến nơi, mẹ chồng tôi không nhận vì giá trị kiện hàng hơn 1 triệu. Lần ấy, tôi bị người ta viết bài rồi bêu riếu trên facebook khiến tôi xấu mặt.
Có lần tôi nhờ bà ở nhà lấy giúp một kiện hàng. Vậy mà hàng đến nơi, mẹ chồng tôi không nhận vì giá trị kiện hàng hơn 1 triệu. (Ảnh minh họa)
Đã vậy mỗi lần mẹ chồng làm gì không đúng, tôi góp ý thì bà nước mắt ngắn dài. Ai nhìn vào lại tưởng tôi là con dâu cay nghiệt lắm. Đơn giản như chuyện, lúc sáng hoặc chiều thì không tưới cây, mẹ chồng tôi lại luôn tưới cây khi trời nắng như đổ lửa. Tôi chỉ nói vài câu dựa trên kiến thức mình biết, có thế thôi mà mẹ chồng tôi cũng bảo là tôi dạy đời bà.
Chuyện đó tôi xem như bỏ qua. Nhưng chuyện này mọi người xem, liệu có chấp nhận được không? Biết mẹ chồng bị đau khớp, tôi đặt thuố.c từ nước ngoài về cho bà. Vậy mà bà không uống, còn giấu tôi mang ra hiệu thuố.c bán lại. Hôm đó tôi đi mua thuố.c dưới sảnh chung cư thì nghe cô bán thuố.c kể. Lúc ấy, tôi chẳng biết giấu mặt đâu cho hết. Nhà tôi có nghèo khổ đến mức ấy đâu mà mẹ chồng phải làm vậy cơ chứ.
Chồng tôi nóng tính, nghe được chuyện anh cũng hung lắm. Còn bảo tôi không phải mua gì cho mẹ chồng nữa. Thấy con trai làm ầm ĩ, mẹ chồng tôi còn thanh minh rằng bà chỉ muốn tiết kiệm tiề.n cho vợ chồng tôi.
Tôi không dám can ngăn chồng nhưng trong lòng chỉ mong chồng tôi sớm thực hiện điều đó. (Ảnh minh họa)
Đây, nếu đúng thật là tiết kiệm cho chúng tôi thì mẹ chồng đã không thế này. Ở dưới quê, bố mẹ chồng tôi có vài mảnh đất để trống. Không trồng trọt, không có người ở thì bán đi chứ để làm gì? Nhất là bây giờ ông bà đã lên ở với vợ chồng tôi.
Chồng tôi muốn ông bà bán hết đất để anh kinh doanh với bạn. Vậy mà bố mẹ chồng tôi nhất quyết không bán. Chắc ông bà sợ chúng tôi kinh doanh thua lỗ nên mới không dám đầu tư. Còn nói đó là đất tổ tiên nên không thể bán được. Cuối cùng chồng tôi không thể đầu tư được với bạn.
Video đang HOT
Vì buồn nên hôm qua chồng tôi mới nhậu . Khi về nhà, anh to tiếng với bố mẹ. Cãi nhau đến đỉnh điểm, chồng tôi nói sẽ mặc kệ bố mẹ và bảo bố mẹ về quê. Tôi không dám can ngăn chồng nhưng trong lòng chỉ mong chồng tôi sớm thực hiện điều đó. Bấy lâu nay sống chung với mẹ chồng, tôi cũng mệt mỏi lắm. Nhưng mãi không thấy chồng hành động, sáng nay anh vẫn đi làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Tối tôi có nên nhắc lại để anh không quên chuyện xảy ra hôm qua không?
Theo afamily.vn
Bố mẹ chồng hứa hẹn cho 100 triệu để mua nhà rồi nuốt lời, tôi giận thì lại bị chồng mắng ngược
Mua nhà phần lớn là bố mẹ tôi cho, bố mẹ chồng chỉ góp thêm có 100 triệu mà cuối cùng cũng nuốt lời. Khi tôi giận dỗi không thèm đến thăm ông nằm trong viện thì chồng tôi lại mắng ngược.
Ngày tôi lấy chồng, mẹ tôi đâu có ưng Quân. Bởi lẽ, anh là con cả trong gia đình thuần nông. Bố thì làm thợ xây, mẹ đi phụ vừa và làm ruộng. 3 đứa em thì vẫn đang đi học, ngôi nhà 5 gian từ thời xưa chứ chẳng có gì.
Trong khi đó, bố mẹ tôi đều là người buôn bán, thu nhập khá khẩm. Tôi lấy Quân chỉ bởi anh cũng đẹp trai, thương tôi và anh hứa sẽ ra sống riêng. Tôi tin, với sự trợ giúp của tôi thì sớm muộn 2 vợ chồng cũng mua được nhà riêng. Còn bố mẹ chồng nghèo thế nào thì nghèo, chúng tôi không phải sống chung là được rồi.
Nghĩ thế chứ tôi cũng phải thuyết phục mãi mẹ tôi mới đồng ý.
Lấy nhau được 6 năm trời, may tôi giỏi kinh doanh, buôn bán nên kinh tế của 2 vợ chồng nhanh chóng phát đạt. Nhưng đúng là giàu sang cũng chẳng sung sướng gì, nhà chồng cứ thấy thế là dấm dúi nhau hỏi nhờ vả.
Tôi rất bực vì em chồng vay tiề.n. (Ảnh minh họa)
Tôi dù chẳng ưa gì nhưng mỗi tháng vẫn phải bỏ ra 3 triệu cho bố mẹ chồng và thi thoảng bọn em chồng túng quá vẫn qua hỏi vay tôi tiề.n đóng học. Tôi còn vài lần bắt quả tang chồng giấu tôi mua quà cho bố mẹ, hoặc cho con em út tiề.n xe lên Hà Nội học.
Tôi lườm anh cháy mặt, anh chỉ lắp bắp giải thích:
- Tháng vừa rồi con bé ốm quá, không đi làm thêm được nên thiếu tiề.n. Anh cho nó có chút thôi mà, làm gì em lườm anh ghê thế.
- Ghê à, nó biết điều thì đã vào tận nhà, chào hỏi chị dâu rồi đường đường chính chính mà xin chứ.
- Thì em nó chỉ định qua mượn, nhìn em nó gầy anh thương em thôi mà. Mà em cũng đừng có quá như thế, lọt sàng xuống nia, nó là em gái anh chứ có đi đâu mà thiệt.
- Anh nói hay nhỉ, tiề.n của nhà này tự dưng mà có đấy. Vợ anh làm bục mặt anh chẳng lo giữ, lại còn muốn cho lọt xuống nia à.
Quân cũng chẳng cãi lại tôi, chỉ lảng lảng rồi rút lui. Cũng may, vì anh luôn biết điều, ngoan ngoãn và hết lòng với gia đình tôi nên tôi cũng bỏ qua.
Đến thời gian gần đây, chung cư ở vị trí đắc địa của thành phố mở bán, tôi mới bàn với chồng sẽ dồn tiề.n mua. Anh hơi ái ngại, bảo:
- Mình dồn hết tiề.n mua nhà thì tiề.n hàng sẽ khó khăn đấy em.
- Thì mình phải đi vay mượn chứ sao. Anh hỏi bố mẹ đi, xem liệu lo được cho vợ chồng mình bao nhiêu?
Nhắc đến chuyện mượn tiề.n bố mẹ chồng là anh đã chối đây đẩy. (Ảnh minh họa)
- Bố mẹ làm gì có. Hai ông bà làm ruộng mà, lo cho mấy đứa còn không xong.
- Anh hay nhỉ, em bảo anh hỏi anh còn chưa hỏi. Không lẽ mấy chục năm chung sống bố mẹ không để dư ra được đồng nào à?
- Bố mẹ nuôi 4 đứa ăn học đến nơi đến chốn là tốt rồi em. Mình cũng có mà, mình tự lo đi trông chờ gì vào ông bà. Hơn nữa, ông bà cũng già rồi, cần có để dưỡng già chứ.
- Anh chỉ biết nghĩ cho bố mẹ anh thôi, thế mà đi vay bố mẹ tôi thì anh không ý kiến gì đâu nhỉ.
Quân lại lảng đi bằng tiếng thở dài. Tôi thì bực mình, chủ động gọi điện cho bố mẹ chồng. Ông bà có vẻ vui lắm khi được tôi hỏi thăm, cứ kể dông dài. Cuối cùng, thảo mai mãi, tôi cũng không chịu được phải ngắt lời:
- Bố mẹ ạ, con gọi cũng có chuyện muốn thưa. Sắp tới vợ chồng con muốn mua nhà mà còn thiếu. Không biết bố mẹ có dư chút nào không cho chúng con với.
Tôi biết ngay, nhắc đến tiề.n cái là ông bà cứng họng. Chẳng cười nói gì nữa, trả lời cho qua:
- Hiện giờ thì bố mẹ cũng đang không có, cần gấp không con? Nhưng bố mẹ sẽ cố hỏi vay mượn thêm cho 2 đứa.
Tôi cũng vâng dạ tưởng ông bà chẳng thèm giúp. Thế nhưng, khá bất ngờ 2 ngày sau, bố chồng hí hửng gọi thông báo với tôi:
- Đúng là trời giúp con ạ. Bố nghe nói sắp tới sẽ thu hồi đất ở dưới quê. Kế hoạch này lâu rồi mà giờ mới thực hiện. Nhà mình có 1 lô trong diện thu hồi, tiề.n đền bù chắc cũng được hơn trăm. Nhưng chắc cũng chưa được ngay đâu, ít cũng phải 3 - 5 tháng nữa, hai đứa lo tạm đâu trước rồi bố cho sau được không?
Tôi rất bực vì bố mẹ chồng không cho tiề.n, lại tốn tiề.n chạy chữa cho họ. (Ảnh minh họa)
Tôi cũng mừng ra mặt, đồng ý.
Nhưng đúng là không có gì như ý. Hôm đó, vợ chồng tôi thăm quan nhà mẫu thì nhận được tin bố chồng đi xây bị ngã dàn giáo đang nằm trong viện tỉnh. Chồng tôi phi như bay tới đó.
Ông cũng may bị thương nhẹ, gẫy chân, tay và sưng hết mặt mày. Tiề.n nằm viện cũng không ít vì ông không có bảo hiểm. Cuối cùng, tiề.n nhà chưa giúp được thì chồng tôi lại đòi tiề.n nhà mang vào chữa bệnh cho bố. Anh cũng tuyên bố thẳng là sẽ không lấy 1 đồng nào của bố mẹ.
Tôi giận lắm, bù lu bù loa lên thì anh tức, tát cho tôi một cái như trời giáng. Tôi thất vọng vô cùng, ôm mặt bỏ về nhà mẹ đẻ. Bố mẹ chồng đúng là chẳng giúp được tích sự gì, chỉ gây thêm họa. Hứa cho tiề.n rồi lại nuốt lời mà tôi không được phép giận sao? Tới giờ, tôi vẫn không muốn vào thăm bố chồng.
Theo afamily.vn
Chồng và gia đình anh cho rằng việc nhà là của phụ nữ Đi làm về, anh chỉ ôm điện thoại rồi ăn cơm, xong lại xem tivi, tuyệt nhiên không động vào việc nhà. Tôi 30 tuổ.i, chồng hơn 2 tuổ.i, cưới nhau được 5 năm, có hai con đủ nếp tẻ. Chồng tôi từ bé đã được bố mẹ chiều, không phải làm bất cứ việc gì từ rửa bát đến giặt quần áo,...