Khi chiếc mặt nạ rơi xuống
Cách đây hai năm, con trai lớn đang học lớp 7 của tôi ngập ngừng: “Hình như ba có người yêu. Con mượn điện thoại của ba chơi game, thấy ai cứ nhắn tin”, tôi mới giật mình nhìn lại.
ảnh minh họa
ợ chồng tôi khá đầy đủ sau mười mấy năm đồng vợ đồng chồng: cơ sở kinh doanh đang phát đạt, nhà lầu, xe hơi, hai con trai ngoan ngoãn… Chồng tôi có học thức và giỏi giang, được mọi người kính mến, nể vì. Tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, có tiếng khéo léo, đảm đang. Một gia đình toàn vẹn như thế, lẽ nào anh còn muốn vui chơi bên ngoài?
Âm thầm theo dõi, tôi biết được sự thật đúng như những gì mà con trai tôi nghi ngờ. Tôi đau đớn nói với chồng về việc phát hiện mối quan hệ vụng trộm của anh với cô học trò cũ, giờ là bạn đồng môn. Bấy lâu hai người vẫn cùng sinh hoạt trong một nhóm hoạt động từ thiện. Cùng lúc đó, tôi phát hiện những cơn đau nhức triền miên của mình là dấu hiệu của căn bệnh ung thư nguy hiểm chứ không phải do mệt mỏi tinh thần. Vừa phẫu thuật xong, mối lo di căn chưa dứt, tôi lại phát hiện mình vướng chứng nan y khác. Chồng tôi không an ủi, vỗ về vợ trong lúc nỗi đau thể xác lẫn tinh thần đã đành, anh còn đổ đốn không chịu lo làm ăn.
Tinh thần suy sụp, sức khỏe kiệt quệ, lại bị chồng hắt hủi, có lúc tôi chỉ ước mình được xuôi tay nhắm mắt ngay. Nhưng nghĩ đến hai con đang tuổi ăn tuổi lớn, phải chịu lây sự rẻ rúng của người cha, khi anh ấy sẵn sàng quyên góp học bổng, quà cáp để chia cho trẻ em nghèo bên ngoài mà làm ngơ tiền học phí của con mình.
Video đang HOT
Sau khi gây cãi, đòi phải bán nhà chia đôi, chồng tôi bắt đầu công khai mối quan hệ ngoài luồng. Anh tham gia hoạt động của nhóm từ thiện nhiều hơn, có những chuyến đi xa kéo dài vài ba ngày, tất nhiên kề vai sát cánh với người phụ nữ kia. Tôi lên tiếng ngăn cản thì anh nặng nhẹ tôi bằng đủ những lời lẽ thô tục mà tôi không thể ngờ. Chiếc mặt nạ của kẻ đạo đức giả cuối cùng cũng rớt xuống trước mặt tôi: “Tao sẽ làm tới chừng nào mày chịu bán nhà thì thôi”.
Liên hệ với một người bạn trong nhóm từ thiện kia để nhờ khuyên nhủ anh, tôi ngỡ ngàng khi người đó thản nhiên quay lưng. Tìm vào trang web của họ, thấy nhan nhản hình ảnh chồng mình mang niềm vui, quà cáp đến với vô số trường hợp bệnh tật, khó khăn khác. Trong hình, chồng tôi thể hiện rõ là người đàn ông thành đạt, đam mê công tác thiện nguyện và có một gia đình hạnh phúc. Mấy ai ngờ anh đang nợ nần chồng chất, tính toán từng đồng và phản bội vợ con. Điều ghê tởm hơn hết chính là anh và người phụ nữ đã chồng con đề huề kia dựa vào nhóm từ thiện và những hoạt động nhân đạo như một bức bình phong để yêu đương thầm lén, làm những điều trái đạo…
Tình đã cạn, nghĩa không còn, tôi cũng chẳng tiếc chi. Tôi chỉ mong mình còn thời gian và sức lực để nuôi con…
Theo baophunu
Gửi em - cô dâu của anh!
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?"
Ngày ta nói yêu nhau, anh đã hỏi: "Lấy anh sẽ vất vả lắm đấy, em có sợ không?" Em nói: "Em không sợ nỗi khổ về vật chất, chỉ sợ nỗi khổ về tinh thần". Anh chỉ cười. Lúc đó anh biết em nói thật lòng, nhưng có lẽ em chưa hiểu hết ý nghĩa câu hỏi của anh. Em vẫn còn là một cô bé ngây thơ.
Giờ đây, ta chỉ còn cách hạnh phúc có mấy ngày nữa. Lúc này, anh lại muốn nhắc lại câu hỏi đó. Thời gian qua, nhiều chuyện đã xảy ra, dù chưa phải là sóng to gió lớn nhưng có thể nói là khó khăn đã bắt đầu xuất hiện, có lẽ cũng đủ để em thấy được sự "vất vả" trong câu hỏi ban đầu của anh và qua đó cũng hiểu hơn về con người anh.
Anh luôn xác định cuộc đời mình sẽ có nhiều khó khăn, vất vả bởi anh vốn xuất thân từ một gia đình nhiều khó khăn, bởi trước mắt anh tương lai còn mờ mịt, còn rất nhiều thứ chưa có, còn rất nhiều việc phải làm, nhưng quan trọng hơn cả là bởi anh luôn có một tinh thần sẵn sàng đón nhận mọi sự vất vả mà như thế thì người bạn đồng hành cùng anh trong suốt quãng đời còn lại cũng khó mà tránh được vất vả.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé? (Ảnh minh họa)
Đến nay chắc hẳn em đã biết anh là một người không ngại bất kỳ thử thách gì. Không những thế anh thường tỏ ra hờ hững trước nhiều chuyện vui nhưng lại giữ được thái độ lạc quan khi có việc không may xảy đến. Tại sao vậy? Có lẽ anh đã quá quen với vất vả, quá quen với những trở ngại không mong muốn vẫn thường tìm đến, tới mức chẳng có gì phải bất ngờ nữa, và dần học được cách giữ tinh thần lạc quan như là thứ vũ khí quan trọng nhất để vượt qua mọi trở ngại. Mà đôi lúc cuộc đời có chút thuận lợi thì lại phải biết cảnh giác với những mối nguy tiềm ẩn để không gục ngã bất ngờ.
Anh còn có suy nghĩ rằng mình thực ra rất may mắn vì đã được tôi luyện từ bé với những khó khăn, thử thách. Anh thấy thật đáng thương cho những con người được sinh ra trong nhung lụa, phần lớn họ sẽ trở thành những con người yếu bản lĩnh và dễ dàng gục ngã khi những sự bao bọc không còn. Bên cạnh đó anh thấy những người giành được thành công một cách dễ dàng sẽ không thấy hết được giá trị của thành công, không có cơ hội tận hưởng những niềm vui vỡ òa vô tận như những người đạt thành công sau khi vượt qua vô khối những chông gai. Vì thế khó khăn càng nhiều thì thành công càng lớn, còn thành công càng dễ dàng thì càng kém bền vững.
Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh. (Ảnh minh họa)
Đến đây chắc em cũng đã trả lời được những câu hỏi khác như: "Tại sao anh lại yêu nhiều người trước khi gặp em?" "Chẳng nhẽ với từng ấy người mà anh không chọn được ai làm vợ hay là không ai chịu làm vợ anh?" và cả câu hỏi mà em thắc mắc nhiều nhất "Tại sao anh lại chọn em?"...
Em yêu! Bởi vì không phải ai cũng có thể thông cảm và muốn đồng hành với anh trên con đường mà anh lựa chọn. Bởi vì anh tin tưởng ở tinh thần và bản lĩnh của em và vì thế chỉ có em mới xứng đáng đồng hành cùng anh trên con đường đời phía trước đầy trông gai nhưng cũng ngập tràn hạnh phúc. Chỉ có em mới xứng đáng làm vợ anh.
Mình hãy cùng nhau vượt mọi khó khăn, vất vả, cùng nhau xây dựng và cùng nhau tận hưởng một cuộc sống thật sôi động, thật hạnh phúc và nhiều ý nghĩa em nhé?
Yêu em.
Theo VNE
Lãng quên anh! Em sẽ tự làm mình vui bởi đơn giản, em sẽ không phải hối hận vì đã sống hết mình cho tình yêu ấy. Em không phải là người giỏi giấu cảm xúc, nhưng em lại là người giỏi đoán biết cảm xúc của người khác vậy nên đừng cố nói nhớ em, rằng mọi thứ chỉ là do hoàn cảnh. Và cũng...