Khi chàng quá lười yêu
Tôi chịu khó gần gũi anh ấy, khi anh ấy nằm xem phim tôi cố tình khêu gợi anh ấy bằng những cái vuốt ve đòi hỏi nhưng anh ấy vẫn không phản ứng gì.
Từ khi có bầu rồi sinh con, hầu như chúng tôi không “quan hệ”. Thực tế chồng tôi là một người lười làm “chuyện ấy”. Sở thích của anh ấy là ngủ, ngủ bao nhiêu cũng được, có thể bỏ ăn để ngủ, đôi khi bỏ cả làm để thưởng thức nốt giấc ngủ.
Ngoài ngủ ra thì chồng tôi thích xem phim trên các kênh quốc tế. Và thú uống cà phê, bia bọt với bạn bè. Nói chung ngoài lúc làm việc anh ấy chỉ thích ngủ và chơi, còn “chuyện ấy” có cũng được mà không cũng chẳng sao. Vì thế cả 9 tháng mang thai cộng với 12 tháng cho con bú hầu như những lần chúng tôi quan hệ chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tôi một phần vì sợ ảnh hưởng đến thai nhi, sau đó lại bận rộn chăm con, lúc nào có thời gian cũng tranh thủ ngủ cho nên cũng thấy thoải mái. Đôi khi tôi cũng tự hỏi không biết vợ chồng tôi sinh hoạt chăn gối như vậy có bất bình thường không. Nhưng rồi cũng tặc lưỡi cho qua, bởi tôi nghĩ sống với nhau bởi cái tình cái nghĩa chứ đâu vì “chuyện ấy”.
Vất vả vì chồng vì con giờ có chút gì đó cho mình thì chồng lại hờ hững như không
Sau khi cai sữa con được nửa năm, tôi bắt đầu có thời gian dành cho bản thân. Tôi muốn cải thiện chuyện ấy với chồng cho thêm mặn nồng. Tôi chịu khó gần gũi anh ấy, khi anh ấy nằm xem phim tôi cố tình khêu gợi anh ấy bằng những cái vuốt ve đòi hỏi. Anh ấy đáp lại rất ít, thường thì không phản ứng gì. Có lần buồn ngủ quá còn cáu gắt với tôi. Những lúc anh ấy không đáp lại mong muốn của tôi, tôi cảm thấy rất khó chịu, ấm ức. Có khi trằn trọc suốt cả đêm, sáng ra đi làm mà mắt cứ thâm quầng, chả việc gì ra việc gì. Nhiều lúc tôi nghĩ rất tủi thân. Vất vả vì chồng vì con giờ có chút gì đó cho mình thì chồng lại hờ hững như không.
Video đang HOT
Gần đây anh ấy thay đổi nhiều hơn. Hơi tí là giận dỗi, mỗi lần giận anh ấy nằm riêng ra một góc không nói không rằng, và có khi cả tháng không thèm đụng đến vợ. Chẳng nhẽ tôi là đàn bà mà cứ phải gạ gẫm anh ấy mãi. Tôi cũng phải có sỹ diện của tôi chứ. Nhưng thái độ của anh ấy càng ngày càng khiến tôi chán nản. Có nói gì thì anh ấy cũng cho tôi là nhiều chuyện, anh ấy bảo “từ trước tới giờ vẫn thế có sao đâu, vẫn ở với nhau đấy thôi. Em làm như anh không đòi hỏi chuyện đó là anh hết yêu em không bằng”.
Vậy tại sao anh ấy không hề ham muốn tôi?
Anh ấy vẫn làm tròn trách nhiệm với vợ con, vẫn chăm sóc gia đình chu đáo, không có biểu hiện gì khác lạ ngoài việc hay kiếm cớ giận rỗi rồi “cấm vận” vợ một thời gian dài. Tôi thiết nghĩ chỉ có phụ nữ mới dở chiêu bài cấm vận ra để trừng phạt chồng, chứ đàn ông mà cũng thế này thì thật không sao hiểu nổi. Tôi cũng khá đẹp, ngoan, hiền, không đến nỗi để anh nhìn thấy mà ngán ngẩm. Vậy tại sao anh ấy không hề ham muốn tôi?
Nguyễn Lê Phương (Hà Nội)
Lời bàn: Thực ra thì việc sinh hoạt ít hay nhiều cũng không chắc là chuyện ấy của gia đình bạn gặp trục trặc. Trong suốt quá trình chung sống, chuyện đó có những thời điểm gần như đóng băng, nhưng cũng có những thời điểm chợt trở nên nồng cháy. Bạn không nên lo ngại. Điều bạn nên tìm hiểu ở đây là xem chồng bạn có gặp trục trặc về khả năng tình dục hay không ? Có thể anh ấy giả vờ giận rỗi để khỏi phải quan hệ với bạn, để tránh lộ chuyện trục trặc đó. Khi đã khẳng định được “căn bệnh” của chồng bạn có thể tìm cách tế nhị để khuyên anh ấy đến bác sỹ tư vấn. Người vợ cũng chính là người thầy thuốc tốt nhất để chữa bệnh “lười” chuyện ấy cho chồng.
Theo GĐVN
Anh ấy không "mạnh mẽ" như vẻ bề ngoài
Là một phụ nữ mạnh mẽ và lãng mạn, tôi không thể chấp nhận đời sống tình dục tẻ nhạt như vậy.
Tôi quen anh ấy ở phòng tập thể hình bởi vẻ đẹp mạnh mẽ của anh ấy. Anh ấy cao 1m82, cơ thể cường tráng, khuôn mặt khá hoàn hảo và tính cách vui vẻ. Tôi cũng là một cô gái có hình thể khá chuẩn do chăm luyện tập thể dục thể thao, chiều cao cũng tương xứng với anh ấy. Tôi tự "chấm điểm" 9 nếu như tôi và anh ấy kết hợp thành đôi.
Khi đó anh 30 tuổi, còn tôi 27, cũng là lứa tuổi đẹp và đủ chín chắn cho một mối quan hệ lâu bền. Tuy nhiên, anh khá hờ hững, tôi thì cho rằng anh đẹp trai nên anh kiêu. Tôi đã chủ động "tấn công" anh ở phòng tập thể hình bằng cách nhờ anh giúp dạy tôi mấy bài tập khó. Anh vô tư giúp đỡ và không hề có ý định tán tỉnh. Tôi nghĩ, người đẹp trai như anh chắc chắn có bạn gái rồi. Tôi khá thất vọng nhưng có vẻ như đã tương tư người đàn ông này nên tôi bất chấp, thể hiện tình cảm bằng nhiều cách, bất cứ khi nào có thể tiếp cận.
Cuối cùng anh cũng để mắt đến tôi và cùng tôi hẹn hò. Anh vốn lạnh lùng với phái nữ là thế nhưng khi yêu cũng rất lãng mạn và nồng nhiệt. Anh thường xuyên nói lời yêu và than thở nhớ nhung nếu như vài ngày chúng tôi không gặp. Tôi bắt đầu chiếm ưu thế trong tình cảm với anh, hay nói cách khác là tôi đã chinh phục được anh.
Mặc dù yêu tôi say đắm nhưng anh chưa bao giờ cố bắt tôi "đi quá giới hạn" cho đến khi cưới. Điều kỳ lạ là anh chưa "quan hệ" với bất cứ cô gái nào trước khi quan hệ với tôi. Anh lý giải điều đó rằng "vì anh chưa muốn có con". Tôi cảm thấy buồn cười trước sự ngây ngô của anh, bởi có con hay không phụ thuộc vào biện pháp tránh thai chứ không phụ thuộc vào "quan hệ".
Nhưng vấn đề mà tôi quan tâm nhất chính là anh rất "kém khoản ấy". Ban đầu tôi nghĩ anh chưa có kinh nghiệm, nhưng nhiều lần, nhiều tuần, nhiều tháng trôi qua, anh cũng không thể làm cho tôi hạnh phúc. Anh không chú tâm lắm vào việc có một cuộc sống chăn gối lãng mạn, anh dường như tỏ rõ quan điểm "làm chuyện ấy" chỉ để duy trì nòi giống.
Là một phụ nữ mạnh mẽ và lãng mạn, tôi không thể chấp nhận đời sống tình dục tẻ nhạt như vậy, nên tôi có giận dỗi và hờn mát anh mỗi khi anh "yêu" không đến nơi đến chốn, cụ thể là không quá 3 phút mỗi lần "giao ban".
Vì quá chán chường, nên tôi chọn cách lặng im mà không đòi hỏi gì nữa, cuộc sống vợ chồng từ đó cũng như thể đóng băng lại, nhưng anh thì lại ghen tuông vô cớ. Khi "yêu" thì anh hời hợt, nhưng nếu tôi không "đòi hỏi" thì anh lại ghen bóng gió. Anh cho rằng tôi không yêu anh vì chắc lại thích một anh nào đó có thể hình đẹp hơn. Có lần cãi cọ, anh còn nói: "Ừ thì anh bị yếu sinh lý bẩm sinh đấy, em muốn đi với ai khỏe mạnh và thỏa mãn thì cứ đi, nhưng đừng có làm chuyện gì sau lưng anh. Không yêu nữa thì chia tay cũng được".
Đương nhiên là tôi vẫn yêu anh, làm sao có thể vì chuyện đó mà chia tay được. Nhưng khi tôi khuyên anh đi khám thì anh cứ một mực bảo là mình "yếu bẩm sinh" cho nên không cần đi khám. Nếu tôi chấp nhận được thì sống tiếp, nếu không thì có thể đi tìm "thú vui" nơi khác.
Tôi cảm giác như mình đang rơi vào cảnh bế tắc. Nếu hối thúc quá hay cằn nhằn quá thì anh sẽ tự ái, còn nếu cứ để như vậy thì tôi thấy không hạnh phúc chút nào. Sự thật thì có phải anh yếu sinh lý do bẩm sinh không? Tôi thấy anh hoàn toàn khỏe mạnh không có bệnh tật gì, lẽ nào điều anh nói là thật. Liệu yếu sinh lý bẩm sinh có thể chữa khỏi?
Lẽ ra tôi và anh đã là một cặp hoàn hảo, nếu như "chuyện ấy" thực sự hoàn hảo như vẻ bề ngoài tương xứng của chúng tôi.
Theo GĐVN
Tự cứu vãn bản thân để sống cuộc đời tươi đẹp Tôi dành hàng giờ để lên mạng tìm kiếm và càng rầu rĩ khi nhận ra lĩnh vực họ khai thác hoàn toàn không nằm trong thế mạnh và phạm vi hiểu biết của mình. Tôi tự hỏi "có nên đến buổi phỏng vấn xin việc đó không?". ảnh minh họa Sau khi đăng tải hồ sơ cá nhân lên trang mạng tìm...