Khi biết tin con có thể bị down, phản ứng của cả nhà chồng khiến tôi phải bất ngờ vô cùng
Thế nhưng bi kịch vẫn chưa buông tha cho tôi. Khi thai được 3 tháng, tôi đi đo độ mờ da gáy. Từng lời bác sĩ nói chẳng khác nào con dao đ.âm vào tim tôi.
Ngay từ nhỏ tôi đã rất yếu đuối, yếu đuối cả thể xác lẫn tâm hồn. Bất cứ chuyện gì dù là nhỏ nhất xảy đến cũng khiến tôi bật khóc. Vì thế bố mẹ tôi luôn che chở, bảo vệ tôi hết mức có thể. Lớn lên, tôi gần như không có kinh nghiệm trong việc ứng xử với những cú ngã trên đường đời. Tâm tính tôi thất thường và luôn sống trong sợ hãi bị bỏ rơi.
Học đại học, tôi yêu một người đàn ông. Anh ta ngọt ngào, quyến rũ và giàu có. Thế nhưng khi biết mình có thai cũng là lúc anh ta hiện nguyên bản chất. Anh ta vứt cho tôi vài triệu bạc cùng lời nói tàn nhẫn: “Anh có vợ con rồi nên không cưới em được”.
Tôi gần như suy sụp đến mức chỉ muốn t.ự s.át. Sau cùng, tôi đã tự cầm số t.iền ấy lén đến một bệnh viện tư nhân để tàn nhẫn cướp đi mạng sống của con mình. Vì chuyện đó, tôi ân hận, chán chường nên chẳng chú tâm học hành. Kết quả tôi phải học lại 1 năm. Liên tiếp những sự cố xảy đến khiến tôi chống đỡ không lại. Tôi bỏ học luôn từ đó.
Quá nhiều cú sốc đến cùng lúc khiến tôi gục ngã và bỏ học khi đang học năm 2 đại học. (Ảnh minh họa)
Rồi tôi xin vào làm ở một nhà hàng chuyên bánh kẹo. Nhờ có chút ngoại hình nên tôi không phải làm công nhân mà được làm nhân viên bán bánh. Sau 2 năm, vết thương cũ cũng lành. Tôi gặp và yêu Thọ. Anh hơn tôi 7 t.uổi, là chuyên viên thực phẩm và cũng là đầu bếp chính ở nhà hàng.
Thọ theo đuổi tôi ngay từ khi tôi mới vào làm nhưng tôi từ chối. Anh vẫn không nản lòng, cứ âm thầm giúp đỡ, quan tâm tôi. Có những đêm, tôi sốt nằm nhà trọ cũng chỉ có anh mua thuốc đem đến cho tôi. Anh còn nuôi một con heo đất. Hàng ngày anh bỏ vào đấy 50 nghìn, nói là để dành t.iền cưới tôi. Một tình yêu như thế đã khiến trái tim tôi ấm áp lại.
Yêu nhau 3 năm, chúng tôi quyết định cưới. Đương nhiên tôi chẳng bao giờ hé răng nói với anh chuyện trước đây tôi đã từng dại dột một lần. Anh vẫn vậy, chăm sóc tôi chu đáo, bảo vệ cả tinh thần yếu đuối của tôi.
Video đang HOT
Nhưng về sống chung gần cả năm tôi vẫn không thể có bầu được. Lo lắng, suy nghĩ quá độ lẫn ân hận đã khiến tôi gầy sọp đi. Chồng tôi nhận ra điều đó nên càng động viên tôi hơn. Cũng may nhà chồng tôi không hối thúc, chỉ bảo khi nào có thai thì nhớ nghỉ việc dưỡng thai cho tốt.
Vì tâm bất ổn nên tôi thường xuyên phải mượn t.huốc a.n t.hần để ngủ. Chuyện này tôi cũng giấu không cho chồng mình biết. Không ngờ, 4 tháng trước, tôi phát hiện mình có thai. Khi que thử hiện lên 2 vạch, tôi vừa cười vừa khóc. Cuối cùng tôi cũng đã có con rồi.
Không chỉ tôi mà cả nhà chồng và chồng tôi đều rất mừng. Ai cũng mong ngóng đ.ứa b.é. Chồng tôi còn bắt tôi nghỉ việc để dưỡng thai. Dù ở nhà chồng nhưng tôi chẳng phải đụng tay đụng chân vào việc gì vì mẹ chồng đã làm hết cả.
Tim tôi tan nát khi nghe bác sĩ nói con tôi có khả năng bị down lên tới 80%. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng bi kịch vẫn chưa buông tha cho tôi. Khi thai được 3 tháng, tôi đi đo độ mờ da gáy. Từng lời bác sĩ nói chẳng khác nào con dao đ.âm vào tim tôi. Con tôi có khả năng bị down bẩm sinh lên tới 80%. Nguyên nhân chính là do tôi đã dùng t.huốc a.n t.hần quá nhiều vào thời kỳ đầu của thai kỳ (khi đó tôi chưa biết mình có thai).
Chồng tôi cũng sửng sốt không kém. Anh ngồi thừ người ra, đến thở cũng nặng nề. Mãi một lúc sau, anh mới dìu được tôi ra ngoài. Chúng tôi phải ngồi lại tĩnh tâm hơn nửa tiếng sau mới đi về được.
Về nhà, tôi khóc suốt. Chồng tôi thì đốt 2 gói thuốc chỉ trong một đêm. Bố mẹ chồng cũng đi ra đi vào nguyên đêm không ngủ được. Tờ mờ sáng hôm sau, mẹ chồng tôi vào phòng tôi, nắm lấy tay tôi. Bà nói hãy giữ lại đ.ứa t.rẻ, nó cần được ra đời. Bố mẹ chồng tôi sẽ phụ giúp vợ chồng tôi nuôi con. Chồng tôi khi này mới tươi hơn một chút. Anh nói cũng đã suy nghĩ như vậy. Rồi chính mọi người đã động viên tôi giữ con lại.
Mọi người càng nói tôi càng khóc nhiều hơn. Họ không hề biết rằng đ.ứa b.é bị như vậy một phần cũng do quá khứ nông nổi của tôi. Họ càng thương yêu thì tôi càng đau khổ, dằn vặt. Tôi phải làm sao đây, có nên giữ bé lại không? Hay nên để bé về thiên đường. Nhưng nếu làm thế, có lẽ tôi chẳng thể có con nữa. Tôi tuyệt vọng quá.
Theo Thời đại
Vợ thiếu gia bị đuổi khỏi nhà vì hiếm muộn
Cưới 3 năm chưa có bầu, Nga được mẹ chồng đưa 300 triệu để "buông tha" cho chồng cô đi lấy vợ khác.
Ngày Nga (Long Xuyên, An Giang) về làm dâu gia đình giàu có nhất nhì khu phố, nhiều người thân quen mừng cho cô gái đẹp người đẹp nết đã tìm được điểm tựa an nhàn. Nga tốt nghiệp đại học ngành tài chính, ra trường là về làm việc luôn cho công ty nhà chồng.
Sau cưới một năm chưa có tin mừng, vợ chồng cô đi khám thì không có bất thường lớn, chỉ có chút trục trặc là t.inh t.rùng của anh xã có nhiều phần dị dạng. Theo hết bệnh viện này tới phòng khám nọ vẫn không có kết quả, Nga bị gia đình chồng chì chiết là mang điều xui xẻo tới. Cô muốn mua thuốc về cho hai vợ chồng uống từ một bác sĩ uy tín được bạn thân giới thiệu nhưng ba mẹ và anh chị chồng không cho. Họ còn cắt luôn khoản t.iền "trợ cấp" cô được nhận hằng tháng. "Thực ra, đó là khoản lương đáng lý em được nhận", Nga kể.
Sau vài lần bóng gió đổ lỗi việc không có con là do con dâu, tháng trước, mẹ chồng giúi cho Nga xấp t.iền, bảo cô hãy ly hôn để con mình đi lấy vợ khác. "Em chỉ muốn ra khỏi nhà đó ngay lập tức. Chỉ có điều, chồng em còn thương vợ, không muốn chia tay nên em mới cố", Nga thổ lộ với lương y chữa cho mình.
Từng tiếp nhận gần 7.000 cặp vợ chồng đến khám chữa vô sinh, lương y Nguyễn Thị Kim Tuyền (Biên Hòa, Đồng Nai) cho biết, đoạn trường chữa vô sinh là vô vàn khó khăn, cay đắng, ngay cả với những người nhiều t.iền, mà do những nguyên nhân tâm lý, xã hội chứ không phải t.iền bạc.
Chữa vô sinh đã là hành trình đầy khó nhọc, đớn đau, nhiều phụ nữ còn phải chịu thêm những nhiếc móc, bạc bẽo từ phía nhà chồng. Ảnh: MT.
Vừa tốt nghiệp trung học, gia đình có hoàn cảnh khó khăn nên khi được người quen mai mối cho một Việt Kiều đại gia ở Đài Loan, Hồng (Kiên Giang) chấp nhận cưới ngay chỉ sau hai lần gặp gỡ. Sang bên kia sống được gần một năm mà chưa có bầu, Hồng được chồng đưa đi khám thì phát hiện cô bị buồng trứng đa nang. Lúc này Hồng bị gia đình chồng đuổi khéo về nước chữa bệnh.
Suốt nửa năm ở Việt Nam điều trị, chồng Hồng chỉ thỉnh thoảng gọi điện hỏi tình hình vợ và gửi cho chút t.iền, anh cũng như nhà chồng không một lần về thăm. Sau một đợt uống thuốc, Hồng sang Đài Loan với chồng được chưa đầy hai tháng thì có thai. Nhưng cũng đúng lúc này, cô biết gia đình đã làm đám hỏi cho anh với một người phụ nữ khác và hôn lễ sắp diễn ra.
Buồn và hận, Hồng trở về nước và phải vào viện sinh non một mình. Cô không dám nói nói cho ba mẹ ruột biết vì sợ họ lo lắng. Sau thời gian ở viện, Hồng thuê phòng trọ ở Sài Gòn sống. "Có lẽ con lớn chút em phải tìm đại gia nào đó cặp để k.iếm t.iền lo cho con. Giờ con bé bỏng vậy, muốn đi tìm việc gì mà vừa kiếm được t.iền, vừa có thời gian chăm bé là quá khó", Hồng chua chát thổ lộ.
Lương y Tuyền cũng nhớ rõ đôi vợ chồng trẻ Tùng - Cúc tìm đến với mình vài tháng trước. Họ yêu nhau từ thời sinh viên. Lúc đã có công việc ổn định, cả hai muốn kết hôn nhưng bố mẹ Tùng - chủ một công ty lớn ở quận 7, TP HCM, lại muốn con trai làm rể một gia đình môn đăng hộ đối, vốn là đối tác ở Mỹ. Họ cũng có ý định ra nước ngoài định cư.
Sau gần một năm thuyết phục không kết quả, hai người tổ chức một đám cưới nhỏ, chỉ có bạn bè và người thân phía cô dâu dự. Bố mẹ chú rể vẫn kịch liệt phản đối và nói nếu Tùng dám đăng ký kết hôn thì sẽ từ mặt và không được hưởng bất cứ tài sản nào. Đôi uyên ương về chung một nhà và nghĩ chỉ cần có cháu là bố mẹ sẽ chấp nhận, vì Tùng là con trai duy nhất.
Thế nhưng, hơn một năm vẫn chưa có tin mừng, đi khám, Tùng sốc khi biết mình không hề có t.inh t.rùng. Chạy chữa nhiều nơi suốt một năm, anh quyết định mổ tìm "con giống". Nhưng khi thấy được vài con ít ỏi, họ lại không thể làm thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) vì theo luật cả hai chưa phải vợ chồng.
Lúc này, Cúc nhún mình cùng chồng về năn nỉ ba mẹ anh cho phép làm giấy kết hôn để được hợp pháp làm IVF nhưng ông bà vẫn không đồng ý. "Họ sợ tôi &'đào mỏ' và sau này phải phân chia tài sản", Cúc kể.
Tháng sau, Tùng sẽ theo gia đình sang Mỹ. Anh bảo vợ đợi, khi ổn định sẽ về đón Cúc sang. "Chúng tôi đang uống thuốc và đi xét nghiệm thì anh đã có &'con giống', chỉ mong từ nay tới lúc anh đi có thể thụ thai tự nhiên. Nhưng tôi vẫn thấy mông lung quá, nhỡ đâu ba mẹ bắt anh ở luôn đó thì sao?", người phụ nữ 30 t.uổi bộc bạch.
"Đa phần những chị em lấy chồng giàu, nếu không có gia thế tương đương hay k.iếm t.iền giỏi, họ sẽ bị coi thường, đối xử như tội đồ khi hiếm muộn. Nếu trục trặc là do người đàn ông, họ có thể bị nhà chồng đổ tội là mang vận ám tới. Còn khi vấn đề thuộc về người vợ, thì phần lớn đàn ông chỉ đồng hành khám chữa được 2-3 năm đầu, sau đó là ruồng rẫy, đi kiếm con với người khác", lương y Tuyền chia sẻ.
Theo VnExpress
Mẹ chồng quỳ sụp dưới chân con dâu nức nở van xin vì lý do này đây Tôi nói cách mấy, mẹ chồng cũng không đứng dậy. Mãi đến khi tôi gật đầu trong nước mắt, bà mới đứng lên. Từ ngày bước chân về nhà chồng, không lúc nào tôi được thoải mái. Mỗi ngày, tôi cứ phải nhìn thái độ dò xét của mẹ chồng mà sống và lo liệu sao cho sớm có con. Cũng bởi vì...