Khi bị người yêu phản bội
Khi biết anh đã có người con gái khác, tôi như muốn điên lên, muốn thét gào khóc lóc để quên đi cái sự thật đắng cay này…
Vào một buổi chiều giữa tháng sáu năm năm về trước, tôi đã gọi cho anh và chúng tôi đã bắt đầu một câu chuyện. Đó không phải là một câu chuyện tình lãng mạn, cũng không có một kết thúc có hậu, mà câu chuyện đó giống như người ta vẫn thường bảo, tình đầu tuy đẹp nhưng mong manh dễ vỡ. Thật vậy, và hơn một năm trước câu chuyện đó đã kết thúc.
Ngày ấy, tôi và anh đều là sinh viên năm thứ hai, chúng tôi cùng học chung một lớp, cùng chơi chung một nhóm nên có nhiều cơ hội gặp nhau. Rồi chúng tôi ra trường cùng xin được việc làm đúng như mình mong ước trong hai công ty lớn. Nghe thì thấy rất êm tai, rất xuôi chèo mát mái, nhưng ở đời luôn tồn tại một chữ “ngờ”, không ai biết được chuyện gì sẽ đến…
Sau gần hai năm đi làm, anh làm rất tốt, công việc của anh rất tiến triển, dù anh luôn bảo mệt mỏi vì phải làm nhiều và áp lực nhưng tôi hiểu anh đang rất hài lòng với công việc của anh. Còn tôi thì ngược lại, tôi cảm thấy mệt mỏi, áp lực thật sự. Anh luôn cố gắng ở bên tôi những lúc đó, an ủi, động viên tôi. Anh bảo “chỉ cần em được vui vẻ thì làm việc gì đâu có quan trọng, đâu nhất thiết phải kiếm được nhiều tiền mới là tốt”. Có được sự quan tâm của anh, tôi cảm thấy an tâm hơn nên tôi đã quyết đinh nghỉ việc.
Tôi chỉ muốn quên đi tất cả hình ảnh, lời nói thuộc về con người đó.
Nhưng tôi đâu ngờ rằng từ đó cơn ác mộng của tôi mới bắt đầu. Tôi thất nghiệp suốt mấy tháng trời. Anh lúc đầu vẫn ở bên tôi giúp đỡ tôi nhưng rồi sự quan tâm đó thưa dần, thưa dần… Thất nghiệp, chán nản, tôi trở nên cáu gắt và chúng tôi cãi nhau cũng nhiều hơn… Và rồi điều gì đến cũng đến, anh bảo chúng tôi hãy xa nhau một thời gian để tìm lại cuộc sống của chính mình.
Tại sao lại là lúc này, tại sao anh lại rời xa tôi vào cái lúc mà tôi đang cần anh chứ? Tôi như người điên dại, tôi làm đủ mọi cách để anh quay về, nhưng đổi lại anh lạnh lùng xa lánh tôi. Hai tháng sau tôi biết được tất cả sự thật. Thì ra tất cả những gì anh nói “để tìm lại chính mình, lo cho tương lai của hai đứa” đều là dối trá… tất cả chỉ vì anh đã có người con gái khác.
Video đang HOT
Tôi như người điên một lần nữa. Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi luôn nói với anh “Đừng bao giờ lừa dối em! Hãy nói với tôi sự thật cho dù sự thật đó có đau đớn như thế nào đi chăng nữa thì em vẫn muốn anh thành thật… Vì cuộc đời em đã mất quá nhiều niềm tin rồi”. Tôi tin tưởng anh hoàn toàn, sao anh lại đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi đã viết lại tất cả mọi chuyện, tôi gửi lá thư đó cho anh, cho người con gái kia, cho bạn bè đồng nghiệp của anh. Phải, lần đầu tiên trong cuộc đời tôi đã làm tổn hại đến người khác, và đó là người tôi hết mực yêu thương tin tưởng. Gửi rồi tôi phải hả hê, tôi phải vui vẻ chứ? Sao tôi lại không vui, sao tôi lại thấy đau hơn?
Anh bảo “Cô làm như vậy là để hả lòng hả dạ. Một người có ăn có học như cô sao lại làm như thế?”. Thật buồn cười phải không? Tôi bị người ta mắng là “kẻ vô học” và người mắng tôi là người chưa một lần nặng lời với tôi suốt gần 4 năm qua. Chẳng phải là rất đáng cười sao?
Tôi muốn quên anh nhưng sao lòng tôi luôn nghỉ về anh. Một lần nữa tôi lại sống trong điên dại, tôi không thể ăn uống, không thể ngủ ngon giấc. Bạn bè muốn tôi vui vẻ tổ chức ăn uống rủ tôi đi thì tôi lại say xỉn, tôi muốn uống, uống thật say, say để quên tất cả. Quên đi con người đó, quên đi nổi ám ảnh mà tôi phải chịu hằng đêm… Nhưng khi cơn say qua đi, tất cả mọi chuyện lại quay trở về… Tôi lại muốn anh quay về bên tôi. Tôi liên tục gọi điện cho anh nhưng không bao giờ anh bắt máy… và chỉ khi nào tôi nói với anh rằng, “tôi sẽ còn làm nữa” thì anh mới trả lời điện thoại hay tin nhắn của tôi.
Tôi biết trong lòng anh bây giờ là nỗi hận thù chất chứa. Anh lại lạnh lùng xa lánh tôi, không muốn nghe máy hay nhắn tin lại cho tôi mỗi lần tôi hỏi han nữa… Cho dù tôi có ra sao anh cũng không cần biết đến, cho dù đó là những lúc tôi lao xe trên đường hay là những lúc tôi giam mình trong nhà tắm gục đầu vào lu nước, ngồi hàng giờ dưới vòi sen vào những đêm mùa đông. Nhưng khi tất cả qua đi, lấy lại sự bình tâm trong lòng, tôi lại thấy mệt mỏi, tôi chỉ muốn quên đi con người đó, quên đi tất cả hình ảnh, lời nói thuộc về con người đó.
Vì anh, tôi đã rơi rẩt nhiều nước mắt…
Tôi may mắn xin được việc làm ở nước ngoài, lúc đầu tôi còn lưỡng lự không biết có nên đi hay không, vì tôi không giỏi tiếng anh và nơi xứ người tôi lại không có một ai quen biết. Nhưng được bạn bè động viên giúp đỡ, đứa thì ủng hộ tinh thần, đứa thì giúp đỡ tiền bạc, tôi quyết tâm ra đi. Tôi còn phải lo cho gia đình, tôi không thể chôn vùi tương lai của mình như vậy được.
Cuộc sống nơi xứ người nhiều điều mới mẻ nhưng cũng không ít khó khăn, cuộc sống mới cũng phần nào giúp tôi nguôi ngoai những hình ảnh, kỉ niệm ngày bên anh. Tôi ra đi đã nửa năm rồi và thời gian chúng tôi xa nhau cũng gần một năm rưỡi rồi… nhưng sao tôi vẫn chưa thể quên được anh. Tôi vẫn không có được giấc ngủ ngon.
Nhiều đêm tôi mơ thấy những chuyện trước đây, rồi tôi thấy anh rời xa tôi, những hình ảnh giữa anh và người con gái kia. Có nhiều hôm tôi mơ thây anh trong tay ôm người con gái kia rồi nhìn tôi cười một cách mãn nguyện. Những chuyện giữa anh và tôi vẫn cứ ám ảnh tôi, tôi thật sự rất mệt mỏi. Tôi rất muốn gọi về nhà nói với má rằng tôi rất mệt… nhưng tôi không thể, tôi đã làm cho mẹ tôi phải lo lắng rất nhiều rồi.
Tôi phải làm sao để xoá đi bóng hình con người đó trong trái tim mình? Tại sao tôi lại cứ nhớ đến anh, nhớ đến những kỉ niệm cũ?
Vì anh, tôi đã rơi rẩt nhiều nước mắt… Vậy tại sao tôi vẫn cứ phải khóc vì anh?
Theo VNE
Cứ ngỡ rằng anh không chung thủy
Cũng chỉ vì yêu anh quá nhiêu nên em mới lo sợ rằng trái tim anh đi lạc lôi. Hôm nay trong lúc dọn nhà, vô tình em nhân ra rằng anh vân còn gìn giữ tât cả những món quà mà ngày xưa em đã tặng.
Thâm chí anh còn cân thân mang những tâm ảnh mình chụp chung đi ép lụa, cân thân đóng hôp, cât giữ từ những ngôi sao nhỏ xíu hay những chú hạc giây xâu xí, những bông hoa giây chẳng ra hình thù - sản phâm đâu tay mà ngày mới yêu nhau em bắt anh ngôi dạy gâp.
Em cứ tưởng rằng anh là người vô tâm, cứ tưởng anh đã nhanh chóng quên đi tât cả những kỷ niêm và bỏ đi bao kỷ vât đã từng là minh chứng cho môt tình yêu nông nàn, đắm say thuở xưa của hai đứa. Nhưng không phải, bởi vì anh giữ gìn rât cân thân, thâm chí còn nâng niu chúng hơn cả em.
Em đã từng rât buôn khi nghĩ rằng anh có người đàn bà khác (Ảnh minh họa)
Anh đã yêu em theo cái cách chẳng giông với ngày xưa, cái cách mà môt người đàn ông ba mươi tuôi dành cho người vợ nhỏ bé của mình chứ không còn là tình yêu của thuở học trò ngây thơ và non nớt. Tình yêu ây giờ đây bao gôm cả tình thân và trách nhiêm, cả bao môi lo toan cho cuôc sông bớt bôn bê.
Biêt bao lân em đã thâm trách cứ, giân hờn anh bởi vì cảm thây giờ đây tình yêu mà anh dành cho mình đã chẳng còn được như ngày xưa nữa. Em thường cảm thây rât tủi thân môi lân thây anh đi sớm vê khuya, thường hờn ghen rằng hay là ngoài em ra anh đang có môt người đàn bà nào khác nữa. Rôi cuôc sông cứ cuôn hai đứa mình đi, sự ngọt ngào, lãng mạn của anh ngày càng nhạt dân khiên đôi lúc em cứ có cảm giác rằng dường như anh đã biên thành môt người hoàn toàn khác.
Nhưng hôm nay em chợt nhân ra mình sai, rằng không phải anh vô tâm, rằng tình yêu của anh dành cho em chẳng những không vơi đi mà còn tăng thêm gâp bôi. Chỉ là vì trên đôi vai anh còn biêt bao nhiêu gánh nặng, chỉ là vì trách nhiêm của môt người chông, người cha, môt trụ côt gia đình đã khiên anh ngày đêm trăn trở đên nôi chẳng còn thời gian mà nhớ tới những điêu lãng mạn, ngọt ngào.
Em ngôc nghêch nên chẳng nhân ra rằng giờ đây anh đã yêu và quan tâm em bằng môt cách thât đặc biêt (Ảnh minh họa)
Em ngôc nghêch nên chẳng nhân ra rằng giờ đây anh đã yêu và quan tâm em bằng môt cách thât đặc biêt. Chẳng phải là những lời chót lưỡi đâu môi, chẳng phải là những câu ngói ngọt ngào như rót mât vào tai thuở hai đứa mình còn hò hẹn mà anh đã chứng minh tình yêu ây bằng hành đông thực tê, bằng sự cô gắng phân đâu không hê biêt mêt mỏi đê đắp xây tô âm hạnh phúc của hai đứa chúng mình.
Bởi muôn em và gia đình mình có môt cuôc sông đủ đây, muôn cô công chúa nhỏ của hai ta có môt tương lai tươi sáng nên anh mới phải vât vả đi sớm vê khuya như thê. Ngày hôm nay khác với năm năm vê trước nhiêu lắm, bởi vây nên đáng ra suy nghĩ của em cũng phải thay đôi, em chẳng thê đòi hỏi anh những điêu giông với ngày xưa.
Em xin lôi vì chẳng những không giúp được gì nhiêu mà ngược lại còn trách cứ, giân hờn, còn nghi ngờ anh là người đàn ông không chung thủy. Đừng trách em bởi vì hay cả nghĩ, suy cho cùng thì làm người phụ nữ có ai lại không hay nghĩ ngợi vu vơ. Cũng chỉ vì yêu anh quá nhiêu nên em mới lo sợ rằng trái tim anh đi lạc. Dù thê nào thì em cũng chỉ muôn ích kỷ giữ anh lại cho riêng mình.
Theo VNE
Để gió cuốn anh đi Anh là gió, gió lau khô những giọt nước mắt của em rơi, gió thổi đi những muộn phiền của cuộc sống này. Anh là gió, gió lau khô những giọt nước mắt của em rơi, gió thổi đi những muộn phiền của cuộc sống này, gió nhẹ nhàng ôm trọn em giữa cách đồng thơm mùi cỏ,... Em yêu gió, em càng...