Khi bị chính anh rể “sàm sỡ” ?
Chị gái tôi mới lập gia đình. Ngày cưới, nhìn đôi mắt rạng ngời của chị, tôi tin chị đang rất hạnh phúc. Cho đến khi vợ chồng chị chuyển về nhà tôi ở tạm ít tháng, thì bộ mặt thật “lăng nhăng” của người anh rể mới dần hiện rõ. Và thật là khủng khiếp khi anh ta tìm cách ” làm trò” với chính tôi…
Chị yêu anh ta 3 năm. Minh (tên anh rể) là con trai duy nhất của một nhà buôn bán rèm cửa. Khi yêu Minh, chị tôi thực sự rất khổ sở. Người ta hay nói “dân buôn bán thì rất ghê gớm”. Điều này có lẽ đúng với mẹ của anh rể. Bà luôn có những cử chỉ lời nói rất cay độc khi bảo ban con cái. Khi chị đến nhà chơi, nghiễm nhiên chị cũng “được” bà “dạy bảo” luôn.
Bao nhiêu lần chị về nhà, vừa khóc vừa ấm ức kể lại chuyện chị bị mẹ Minh nói ra nói vào thế nào, rồi dùng những lời lẽ khó nghe ra sao. Tôi chẳng biết làm thế nào, cũng không dám khuyên chị bỏ Minh, vì thấy chị tôi yêu anh ta quá.
Hồi đó, tôi còn nghe thấy mọi người bàn tán thấy về việc trước khi yêu chị, Minh là một kẻ lăng nhăng chơi bời, thường cặp kè với con gái có thành phần bất hảo ở khu xung quanh chợ mẹ anh ta bán hàng.
Chị tôi cũng biết điều đó, nhưng đều bỏ ngoài tai, tin là tình yêu của chị sẽ làm cho anh ta thay đổi. Rồi thấy Minh chiều chuộng và đòi cưới chị bằng được, tôi cũng tạm yên,
Nhà anh rể sau khi cưới xảy ra chuyện. Việc làm ăn buôn bán của mẹ anh ta có nhiều rắc rối, nhà bên đó thường xuyên nháo nhào như cái chợ. Tới khi chị tôi có thai chừng 4 tháng, sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của chị và em bé nên bố tôi gọi cả 2 vợ chồng về nhà tôi ở. Từ đây thì ác mộng của tôi về người anh rể bắt đầu.
Tôi còn nhớ rõ đó là một buổi chiều chủ nhật. Chị tôi đi siêu thị với mẹ, còn bố tôi đi công tác như mọi khi. Chỉ có tôi với anh ta ở nhà. Tôi đang làm bài tập trong phòng mình, quên không đóng cửa phòng thì tự nhiên, anh rể bước vào rồi hỏi han vài câu về việc học hành. Tôi trả lời cho có lệ rồi cắm mặt xuống học tiếp.
Tôi chưa bao giờ thích nói chuyện với anh rể nên cảm thấy rất không thoải mái khi anh ấy đứng bên cạnh. Đột nhiên, anh xoa xoa tay tôi rồi nói: “Út Hương học vất vả quá nhỉ, chia động từ sai tòe, để anh chỉ cho”.
Tôi giật thót người, đẩy tay anh ta ra, rồi đuổi khéo “Em biết chỗ đấy sai rồi, anh xuống tầng 1 trông nhà
đi”. Anh ta cười rất nhẹ nhàng rồi xuống nhà. Trong đầu tôi lúc ấy chỉ nghĩ đơn giản là anh ta quan tâm tôi như một đứa em gái thôi. Tôi nhanh chóng bỏ qua chuyện này.
Video đang HOT
Thế nhưng tôi đã nhầm. Tối thứ 7 tuần sau, tôi đang nằm dưới sofa phòng khách xem phim thì anh ta đi ngang qua lấy nước. Anh ta nhìn chân tôi gác lên ghế, vừa nói vừa cười cái điệu cười nhẹ nhàng y như hôm trước “Chân em tôi dài thế nhỉ, có hay mặc váy không hôm nào anh tặng cho một cái”.
Tôi vội cụp ngay chân xuống, lấy gối ôm che lên. Anh ta ngồi ngay xuống ghế bên cạnh, vỗ vai tôi rồi bất ngờ chạm vào chân tôi “Càng ngày càng xinh đấy út ơi”. Tôi sững người lại vì quá bất ngờ, rồi đứng lên nhìn anh ta chằm chắm. Minh chỉ cười cợt nhả, không nói thêm câu gì.
Tôi hoảng sợ tột độ, nhưng chỉ tìm cách nói riêng với mẹ chứ không dám để chị biết. Chị tôi mà biết thì chắc sẽ đau khổ lắm, chị lại còn đang mang bầu, nhỡ xảy ra việc gì không hay thì tôi sẽ ân hận lắm.
Nhưng tôi đã ức phát khóc lên khi nghe xong chuyện, mẹ mắng xối vào mặt tôi: “Mày chỉ giỏi tưởng tượng. Anh quan tâm hỏi han thế, rồi anh em trong nhà, thân mật gần gũi, muốn mua cho em dâu cái váy thì có. Cứ đọc mấy cái truyện lung tung cho lắm vào rồi tưởng tượng.” Tôi khóc mẹ cũng không tin, mẹ cho rằng tôi quá trẻ con nên mới chấp vặt, để ý quá rồi thành nghĩ xấu cho anh ta. Tôi càng không dám nói với chị, làm sao tôi có thể để chị buồn ?
Anh ta dường như biết tôi đã cảnh giác nên không còn những buổi giả vờ hỏi han học tập nữa mà đã biến thành tấn công thực sự. Bụng chị tôi to dần lên nên cả nhà đổ hết quan tâm vào chị, chị tham gia các lớp bà mẹ trẻ nên anh ta có thời gian ở nhà nhiều hơn.
Một lần anh ta nhân một dịp lên cầu thang, còn tôi đang đi xuống, anh ta cố tình áp sát người rồi ôm lấy tôi. Tôi tức giận định tát vào mặt anh ta nhưng anh ta né được. Tôi chạy vội về phòng khóa cửa và khóc. Tại sao mẹ lại không tin tôi ??
Tối hôm ấy tôi nhận được tin nhắn từ một số máy lạ nhưng nội dung thì chắc chắn là của anh rể tôi”Em gái ơi, đừng giận anh nhé. Anh thề là anh thích em mà. Nhưng anh sẽ không bao giờ để em phải suy nghĩ nữa, em cũng đừng tỏ thái độ gì nhé!”
Đọc xong tin nhắn, tôi khóc như mưa. Khóc vì tôi thực sự rất sợ anh ta sẽ lợi dụng một lúc nào đó để làm gì tôi. Khóc vì tôi không thể nói điều này với ai trừ mẹ, nhưng mẹ lại không tin tôi. Và điều khủng khiếp nhất tôi nghĩ đến là không lẽ chị tôi sẽ phải sống cả đời với anh rể, người chồng có tính lăng nhăng, không tha cả em dâu mình?Và nếu bây giờ, không may chị biết được chuyện này, hoặc bắt gặp anh rể đang có lời nói, hành vi sàm sỡ với tôi, thì liệu chị có thể sống nổi không?
Mỗi khi cả nhà ăn cơm chung, tôi luôn có cảm giác ánh mắt của người anh rể đó đang lướt qua đâu đó trên người mình. Năm nay, tôi đang học lớp 12. Đáng lẽ ra phải tập trung toàn bộ tinh thần cho việc ôn thi đại học, thì tôi phải ngày đêm lo cách đối phó với anh rể. Gần như sợ thót tim mỗi khi cả nhà đi vắng đâu hết. Lúc đó, tôi phải vào trong phòng khóa chặt cửa lại, không dám ra ngoài. Hoặc phải kiếm cớ để chạy ra khỏi nhà, lang thang đâu đó cho đến khi bố mẹ hoặc chị tôi về.
Tôi sẽ phải làm sao đây?
Theo VNE
Hai lần tôi phải đi âm thầm "đánh ghen" cho chị gái
Tôi nói là rốt cuộc em thiếu tiền hay thiếu tình? Tiền thì anh rể tôi còn phải ngửa tay xin chị gái tôi từng đồng để cho em. Còn tình thì em thiếu thốn có nhiều không mà phải cặp với một gã đàn ông đã có vợ?
Chị gái tôi lấy chồng đã được 7 năm, có một con gái 5 tuổi. Chị đang ở tuổi 33 nhưng do biết trang điểm nên trông khá đẹp và trẻ trung. Vậy mà không hiểu sao, anh rể tôi vẫn có thể đi "ăn chả ăn nem" bên ngoài được. Chính chị gái tôi cũng không ngờ được mình có người chồng lăng nhăng đến thế.
Chị tôi có 2 cửa hàng thời trang nên vô cùng bận bịu. Còn anh rể là nhân viên văn phòng nhàn nhã. Không phải tôi cố ý nói xấu chứ hàng tháng anh rể vẫn phải xin thêm tiền của vợ để ăn tiêu. Anh rể là người cao to đẹp trai, nhà bán quần áo nên lúc nào cũng cập nhật "mốt" mới rất nhanh, lại thêm tài nói chuyện có duyên nên kể ra cũng đào hoa.
Còn tôi 28 tuổi, làm nhân viên lễ tân trong một khách sạn 4 sao. Tôi làm theo ca nên có khá nhiều thời gian rảnh. Những lúc đó tôi đều đến kiểm kê hàng hóa và tra lại sổ sách cho chị. Và chính trong một lần đi kiểm tra cửa hàng mà tôi phát hiện ra anh rể mập mờ với nhân viên bán hàng.
Lần đó, xe bị hỏng nên tôi bắt taxi đến chỗ hẹn với bạn. Xong việc, tiện đường tôi tạt về cửa hàng của chị. Ngẫu nhiên tôi gặp ngay cảnh anh rể đang đứng nói chuyện với một cô nhân viên xinh gái, điệu bộ rất thân thiết. Anh rể còn đưa tay lên vén tóc cho cô ta. Nghi ngờ, tôi không bước vào cửa hàng nữa mà ngồi chờ quán nước ven đường.
Quả như tôi đoán, hai người bước ra, mỗi người một xe nổ máy phóng đi. Vì muốn bắt quả tang nên tôi bám theo, đúng là họ đã vào khách sạn. Lúc đó tôi muốn gọi điện ngay cho chị để tố cáo, nhưng điện thoại hết pin. Đến khi trở về sạc được pin, bình tĩnh hơn, tôi lại băn khoăn có nên nói hay không?
Chị tôi tính tình dữ dằn bên ngoài nhưng thực ra nội tâm rất yếu đuối. Nếu biết chuyện chị sẽ làm ầm ĩ và có thể tan nát gia đình, sau đó sẽ khổ sở sa sút nghiêm trọng. Huống chi anh rể tôi rất khéo miệng nịnh nọt nên chị rất tin tưởng anh. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi cảm thấy phải giấu chị chuyện này. Nhưng nếu cứ để anh rể lăng nhăng ngoại tình như thế thì không được. Vậy là tôi lên kế hoạch đánh ghen cho chị.
Nếu biết chuyện chị sẽ làm ầm ĩ và có thể tan nát gia đình, sau đó sẽ khổ sở sa sút nghiêm trọng. Huống chi anh rể tôi rất khéo miệng nịnh nọt nên chị tôi rất tin tưởng anh ta (Ảnh minh họa)
Hôm sau, tôi tới cửa hàng ấy xem xét, bảo nhân viên khác (một cửa hàng của chị tôi đều có 2 nhân viên) mang một số quần áo sang cửa hàng ở đầu kia thành phố rồi ngồi lỳ ở đó để chờ bắt lỗi hòng mong đuổi cổ cô nàng kia đi. Chờ mãi cuối cùng cũng đến lúc cô ta phạm sai lầm. Khi đó có một vị khách người nước ngoài bước vào, cô ta không biết tiếng Pháp, lại chẳng nói được tiếng Anh, thế là lúng ta lúng túng hết nhìn tôi rồi lại nhìn vị khách. Nhưng tôi chẳng giúp đỡ gì mà điềm nhiên ngồi đọc báo như không biết. Kết quả là vị khách tỏ vẻ không hài lòng nên rời đi.
Khi trong cửa hàng chỉ còn tôi và cô ta, tôi mới lôi sự việc ra để mắng cô ta làm mất khách sộp. Rồi vu cho cô ta không nghiêm túc trong công việc và đuổi thẳng. Cô ta liên tục xin xỏ nhưng tôi làm mặt lạnh không cho phép. Sau cô ta quay sang nói tôi là lấy cớ để đuổi việc, tỏ vẻ không phục. Thanh toán cho cô ta nốt số lương trong tháng, tôi nói thẳng với cô ta, đừng có đến gần anh rể tôi nữa nếu không, chẳng phải chỉ đơn giản như thế. Lúc này cô ta mới tái mặt vội vã bỏ đi. Tôi cũng không thể trách cô nàng hám tiền này được vì chính anh rể tôi dụ dỗ cô ta.
Hôm đó, tôi lừa lúc chị vẫn chưa về, trong nhà chỉ có anh rể và cô cháu gái. Tôi bảo cháu vào phòng chơi để nói chuyện với anh. Tôi cảnh cáo anh rằng tôi đã biết chuyện léng phéng của anh với cô nhân viên, yêu cầu anh chấm dứt ngay lập tức.
Anh rể lúc đầu giật mình, xấu hổ sau rồi thỏ thẻ hỏi tôi đã nói cho vợ anh biết chuyện này chưa? Tôi nói nếu chị tôi biết, giờ này nhà cửa đã ầm ĩ rồi chứ đâu có bình yên thế. Nhưng nếu anh còn lăng nhăng lần nữa, tôi sẽ nói cho chị biết. Anh rể thề thốt sẽ không bao giờ có chuyện đó nữa. Rằng anh ấy chỉ nhất thời mê muội. Tôi không thật lòng tin lắm nhưng cũng chẳng biết làm gì hơn. Dù sao đây cũng là việc nhà của anh chị.
Chưa tới nửa tháng sau, tôi lại biết tin anh rể đang cặp kè với một em gái làm nhân viên quán cà phê. Một người bạn thân của tôi trông thấy hai người vào khách sạn gần nhà cô bạn. Tôi vội vã thuê một bác xe ôm theo dõi giúp. Tin tức tôi thu được là em này còn đang là sinh viên. Biết chuyện, tôi rất bình thản tới quán cà phê cô bé làm, gọi cô bé ra hỏi chuyện. Tôi nói là rốt cuộc em thiếu tiền hay thiếu tình? Tiền thì anh rể tôi còn phải ngửa tay xin chị gái tôi từng đồng để cho em. Còn tình thì em thiếu thốn có nhiều không mà phải cặp với một gã đàn ông đã có vợ?
Cuối cùng em đó khóc lóc kể lể với tôi rằng anh rể tôi lừa cô ấy. Anh ta nói anh vừa mới từ Canada về lập nghiệp ở Hà Nội, đang tìm một cô gái ngoan ngoãn để yêu đương và lấy làm vợ. Lại một cô gái nhẹ dạ cả tin nữa tin lời đường mật của anh rể tôi. Tôi vỗ về an ủi cô ấy đừng buồn, còn nhiều người tốt hơn.
Chồng cứ bảo tôi đừng làm gì nữa, cứ để mọi chuyện cho chị tự giải quyết (Ảnh minh họa)
Tôi biết, anh rể có thể còn có những mối quan hệ ngoài luồng khác nữa mà tôi và chị không biết. Khi tôi kể cho chồng nghe việc này, anh còn bảo "Đàn ông ai chẳng có tí máu dê". Rồi thấy cái trừng mắt của tôi, anh mới vội thanh minh, tất nhiên là trừ anh ra.
Chồng cứ bảo tôi đừng làm gì nữa, cứ để mọi chuyện cho chị tự giải quyết. Chị tôi không biết có khi là một điều hay. Vì như thế, chị có thể cứ yên tâm sống trong vỏ bọc của cuộc hôn nhân. Còn nếu tôi nói cho chị ấy, bất hạnh sẽ đổ xuống. Thậm chí có thể sứt mẻ cả tình cảm chị em nếu tôi không khôn khéo xử lý tình huống. Tốt nhất tôi cứ mặc kệ.
Nghe xong lời chồng, tôi rất bực mình. Đàn ông thì bao giờ chẳng bênh nhau. Thế là chúng tôi cãi nhau. Đến nay đã được 2 hôm rồi mà vợ chồng tôi vẫn còn mặt nặng mày nhẹ với nhau vì chuyện của gia đình chị tôi. Tôi rất thương chị. Nhưng tôi không biết có nên nói cho chị biết để chị bỏ quách gã chồng tồi tệ ấy. Hay cứ im lặng như không biết để gia đình chị yên ấm giả tạo?
Theo Mask
Anh rể tương lai nhìn thấy tôi bị "lộ hàng" Không biết tôi nên khóc hay nên cười vì cái nghịch cảnh: đứng không một mảnh vải che và chết lặng trước mặt ông anh rể tương lai. Tôi đã quá sơ hở, và giờ thì không biết giấu mặt vào đâu nữa... (Hình minh hoạ) Chẳng có đứa em vợ tương lai nào mà yêu quý và thân thiết với anh rể...