Khi bà thông gia thích “phủ đầu”
Trên mạng lâu lâu lại có một bức tâm thư quanh mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu. Không ai rõ thực hư những nội dung này thế nào, nhưng rất nhiều người tham gia bình luận.
Bức tâm thư mẹ đẻ gửi thông gia trên một trang Facebook
Cách đây chưa lâu, một trang Facebook đăng bài viết “Tâm thư mẹ đẻ gửi thông gia”. Trong bức thư, người mẹ đặt mình ở thế “kèo trên”, yêu cầu bà thông gia không được nói xấu con dâu với con trai, khiến vợ chồng con cãi nhau. Không được xen vào việc dạy con của con dâu, vì làm mẹ, ai cũng lo cho con mình. Khi con dâu sinh nở, bà thông gia có thể không chăm sóc; nhưng khi về già, bà không có quyền yêu cầu con dâu chăm sóc lại…
Bà mẹ nhắc nhẹ thông gia đừng nên ca tụng con dâu nhà người ta giỏi giang, thức khuya dậy sớm… vì ở trong chăn mới biết chăn có rận. Làm sao biết chuyện nhà người ta thế nào. Hãy làm mẹ chồng tốt trước đã. Muốn con dâu hiếu thuận, quan tâm, yêu quý thì phải cư xử tốt với con dâu, dùng hành động để cảm hóa…
Lời lẽ khá mạnh mẽ của bà mẹ khiến tôi chột dạ. Nếu tôi trong vai trò thông gia, liệu có chấp nhận khi bị chị sui “phủ đầu” bằng hàng loạt yêu cầu cứng rắn.
Dưới bài đăng, tài khoản Facebook Huyen Le “chốt” rằng: “Nhiều ý kiến ý cò, tui mệt quá! Cho ở riêng cho khỏe”. Bạn Bùi Tố Quyên thì đùa rằng: “Gửi anh chị thông gia, con em lúc còn bé đã là tướng trong nhà em rồi. Mong anh chị hãy giữ thói quen cho con bé khi về bên đó”…
Tài khoản Nguyễn Thị Quế lo ngại: “Nhiều con dâu thấy mẹ chồng hiền muốn ngồi cả lên đầu người ta. Ngồi đâu cũng nói xấu mẹ chồng. Muốn được mẹ chồng thương thì chính các bạn nên biết điều. Sống ác với mẹ chồng, sau này con dâu bạn cũng giống vậy thôi. Luật nhân quả mấy hồi”…
Video đang HOT
Tài khoản Ánh Hoàn thẳng thừng rằng: “Có bà mẹ luôn tạo thị phi, con gái chỉ có khổ thôi”…
Mẹ chồng – nàng dâu – mẹ ruột là những mối quan hệ dễ gây mâu thuẫn (ảnh minh họa)
Chị Hằng, bạn tôi mới gả con gái không lâu. Đọc lá thư kia, chị lắc đầu: “Cho vàng chị cũng không dám nói với thông gia kiểu này”.
Chị kể từ lúc nhà trai sang dạm hỏi, tới lễ đính hôn, lễ cưới… chị chưa bao giờ yêu cầu phải đi bao nhiêu mâm quả, vàng cưới, sính lễ… Tất cả đều do nhà trai tự nguyện. Thậm chí ngày đám hỏi, nhà trai sang dự tiệc 50 người, chị cũng vui vẻ tiếp đãi. Để con gái được gả suôn sẻ vào nhà người ta, chị tốn kém bao nhiêu cũng không ngại. Giờ con về làm dâu, chị chỉ dám nhờ thông gia dạy dỗ giúp nếu con gái chị có gì sai sót.
“Buổi đầu có thiện cảm với nhau, tình nghĩa mới bền lâu. Cha mẹ lên mặt thì con đường hôn nhân của con gái thêm gian nan, phiền phức” – chị Hằng đúc kết.
Bên phe phản biện, hẳn là những nàng dâu từng chịu nhiều uất ức khi gặp phải mẹ chồng khó gần. Các cô cảm thấy thỏa mãn với bức tâm thư, nhưng lại cho rằng mẹ chồng nghe thấu lời nhắn nhủ kia chỉ có trên… phim ảnh.
Sau những tranh luận sôi nổi, cộng đồng mạng đồng tình: “Yêu quý con dâu như con gái thì con dâu mới đối xử với mình như ba mẹ đẻ”. Nhiều người ngậm ngùi rằng con gái phải rời xa gia đình, rời xa ba mẹ đi làm dâu đều không dễ dàng hoà nhập với môi trường mới. Nhà chồng cần đối xử tốt, để con dâu xem nhà chồng là nhà mình…
Mẹ chồng thời nay đa phần cũng đã theo kịp thời thế, rất hiện đại, rất thoáng, biết nghĩ cho con dâu. Những lời trên kia cho thấy chưa thoát khỏi nếp nghĩ cũ, còn chấp nhặt. Nếu gặp mẹ chồng khó tính, bức tâm thư sẽ khơi mào cho những tranh cãi không hồi kết. Hạnh phúc của đôi trẻ sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.
Trong gia đình Việt, khi về già, đa phần con dâu là người chăm sóc mẹ chồng (ảnh minh họa)
Mối quan hệ thông gia luôn rất nhạy cảm. Buổi đầu về làm dâu, cô dâu mới “lạ nước lạ cái”, không tránh khỏi những vụng về. Nàng dâu cần tấm lòng bao dung, yêu thương của mẹ chồng. Đôi khi không tránh khỏi cảnh mẹ chồng “chịu hết nổi” nàng dâu nên “mắng vốn” với sui gia. Bà mẹ ruột nên khéo léo dàn xếp, làm cầu nối để con gái thuận thảo với nhà chồng. Nếu vội đưa ra yêu cầu, quy tắc, không chỉ đẩy con gái rời xa gia đình chồng, mà sui gia có khi còn từ mặt nhau.
Đôi trẻ có hạnh phúc hay không, hôn nhân có bền vững hay không một phần do mối quan hệ thông gia. Hạnh phúc vốn đã khó giữ, cha mẹ hai bên càng phải vun đắp cho các con, trên tinh thần đồng cảm, thấu hiểu và tôn trọng…
Vừa trao dâu, bố vợ đã ép huỷ hôn khi thấy xe hoa
Trước mặt thông gia, quan khách, bố vợ một mực đòi huỷ hôn chứ không chịu để Hà theo tôi về. Ông giận tôi lắm, vì tôi đã lừa dối ông.
Trước đây tôi từng nghĩ sẽ không lấy vợ nên chẳng tính gì chuyện lâu dài. Tôi vẫn yêu nhưng chỉ là thoáng qua. Nhưng khi gặp Hà, tôi như trúng tiếng sét ái tình. Khác với những cô gái tôi từng quen, Hà dịu nhàng, nhút nhát, dễ tin người. Tôi không hiểu sao mình bị say nắng em như vậy, tôi lúc nào cũng mơ tưởng đến cô ấy, nghĩ mọi cách để làm bạn trai Hà bằng được.
Mất gần một năm, Hà mới đồng ý làm người yêu tôi. Cảm giác chinh phục được người mình thương thật tuyệt vời. Chúng tôi yêu nhau nhưng có những quy tắc riêng, cả hai không can thiệp vào đời sống riêng tư, tự lập về kinh tế. So với những cô gái khác tôi yêu nhanh chán nhưng với Hà, tôi chỉ sợ mất em. Càng ở bên cô ấy tôi càng muốn được làm chồng em. Nhưng mãi đến 2 năm sau cô ấy mới chấp nhận lời cầu hôn của tôi.
Nếu nhà tôi dễ tính, tôn trọng quyết định của các con thì nhà Hà lại rất khó, đặc biệt là bố em. Họ chỉ có mình Hà nên rất thận trọng khi gả chồng. Biết tôi ở khác tỉnh, làm lương chỉ đủ chi tiêu, bố em không đồng ý vì sợ con gái lấy chồng xa sẽ khổ, tôi không vững kinh tế sẽ không lo được cho vợ. Hà và tôi tâm sự thuyết phục mãi, bố mẹ em mới đồng ý cho cưới.
Mọi thứ chuẩn bị cho hôn lễ cũng xong, ngày tôi đi xe hoa sang nhà gái rước dâu mà lòng bao lo lắng hồi hộp. Tôi không hiểu vì sao mình lại có cảm xúc như thế nữa, có lẽ vì lần đầu lấy vợ, bố vợ khó tính chăng? Rước Hà lên xe hoa, thế nhưng cu Bi ngồi ghế trước với bà nội cứ khóc, đòi xuống ngồi với tôi. Thằng bé gọi: "Bố ơi, con muốn ngồi với bố cơ" khiến bố mẹ vợ ngỡ ngàng khi trước đó tôi giới thiệu Bi là cháu ruột con chị gái.
Ông hỏi thằng bé về tôi, nó khẳng định tôi là bố nó, còn tôi tái mặt sợ hãi, Hà không dám nói gì. Vậy là bí mật mà tôi và Hà giữ kín bao lâu đã bại lộ. Cu Bi là con riêng của tôi với mối tình đầu, chúng tôi có con nhưng không cưới và đã chia tay nhau 5 năm nay rồi. Hà biết và chấp nhận cùng tôi nuôi cu Bi, giấu gia đình em chuyện này.
Bố vợ liên tục tra hỏi, doạ nạt tôi đành phải xin lỗi và thừa nhận. Ông tức giận kéo con gái xuống xe hoa rồi ép Hà phải huỷ hôn. Bố không chấp nhận để Hà lấy người như tôi, về lại phải nuôi con người khác, như thế không công bằng với em. Hà bảo em tình nguyện, miễn chúng tôi được ở bên nhau nhưng bố không đồng ý.
Trước mặt thông gia, quan khách, bố vợ một mực đòi huỷ hôn chứ không chịu để Hà theo tôi về. Ông giận tôi lắm, vì tôi đã lừa dối ông. Làm sao ông để con gái mình chịu thiệt thòi như thế được. Hôn lễ bỗng chốc tan tành, tôi nhận đủ điều tiếng nhưng điều tôi hối tiếc nhất là tôi và Hà phải xa nhau. Chúng tôi yêu nhau thật sự, nhưng bố vợ không hiểu. Ông thà để con gái mang tiếng chứ không để con chịu khổ, phải nuôi con người khác. Tôi phải làm gì để thuyết phục được nhà vợ đây?
(Xin giấu tên)
Bố tôi từ chối ra phố sống theo lời mời của thông gia Lời đề nghị của bố chồng cũng là điều mà tôi mong muốn bấy lâu nay. Nhưng không biết ông đang nói thật hay đùa nữa? Ảnh minh họa Tháng trước về thăm bố, tôi rất đau lòng khi thấy sức khỏe của ông đi xuống. Da dẻ xanh xao, đi lại chậm chạp không nhanh nhẹn như trước, tóc bố bạc đi...