Khám phá bí ẩn “cổ trấn bị lãng quên” giữa lòng Hà Nội
Làng cổ Đường Lâm được cho là một ‘cổ trấn bị lãng quên’, chỉ đứng sau phố cổ Hội An và phố cổ Hà Nội về quy mô cũng như giá trị nghệ thuật.
Làng cổ Đường Lâm cách trung tâm Hà Nội hơn 50 km, thuộc địa phận thị xã Sơn Tây được Nhà nước trao bằng Di tích Lịch sử Văn hóa Quốc gia vào năm 2006. Nơi này vẫn còn giữ được những nét đặc trưng cơ bản của một làng Việt cổ với cổng làng, cây đa, bến nước, sân đình, điếm canh, giếng nước, ruộng, gò, đồi, miếu, chùa,…
Ở đây có tổng cộng 956 ngôi nhà cổ thuộc các làng Đông Sàng, Mông Phụ và Cam Thịnh. Trong đó có nhiều ngôi nhà được xây từ những năm 1649, 1703, 1850… bằng các loại vật liệu truyền thống của xứ Đoài xưa như đá ong, tre, gỗ xoan, nứa, gạch đất nung, ngói, đất nện, trấu, mùn cưa,…
Nhà thường được xây dựng với mô hình 5 gian hay 7 gian 2 dĩ, gắn liền với nhà là sân, vườn, bếp, nhà ngang, giếng nước, chuồng trại, bình phong, cao, cây rơm, cổng có mái che…
Trong đó, “Nhà cổ ông Hùng” là lâu đời nhất làng Mông Phụ, được xây dựng từ năm 1649, cho tới nay đã 400 năm và đã có 12 đời sinh sống ở đây.
Video đang HOT
Nơi đây vẫn lưu giữ được bài văn cúng tế bằng chữ nho, viết bằng mực tàu trên một tấm ván.
“Nhà cổ ông Thể”, tọa lạc tại xóm Xui, thôn Mông Phụ, ngôi nhà gồm 7 gian được xây dựng hoàn toàn bằng kỹ thuật ghép mộng gỗ ( kỹ thuật ghép nối phức tạp, tinh vi với độ chính xác cao mà không cần phải sử dụng đến đinh, keo dính hay công cụ nào khác).
Ngôi nhà đã trải qua 14 đời sinh sống và nổi tiếng với nghề làm tương.
“Nhà thờ Thám hoa Giang Văn Minh”, được người trong họ xây bằng gạch thời tự Đức (1847-1883), kiến trúc theo kiểu chữ “nhị”, mặt quay về hướng Nam.
Giếng cổ Đường Lâm, nơi xưa kia được dân làng thường xuyên sử dụng cho mục đinh sinh hoạt công cộng hàng ngày. Trước đây giếng được xây chủ yếu bằng chất liệu đá ong và vữa nhưng nay một số đã được tu sửa lại bằng xi măng và gạch.
Ngoài ra làng cổ Đường Lâm còn có một hệ thống các nhà thờ họ.
Với những nét đặc trưng về kiến trúc, nghệ thuật của một làng Việt cổ vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng, nhiều người cho rằng làng cổ Đường Lâm chính là một “cổ trấn bị lãng quên”, chỉ đứng sau phố cổ Hội An và phố cổ Hà Nội về quy mô cũng như giá trị nghệ thuật. Đặc biệt, đây còn là vùng đất “địa linh nhân kiệt”, nơi duy nhất “một ấp hai vua” – nơi sinh của vua Phùng Hưng và vua Ngô Quyền, gắn liền với những di tích lịch sử, văn hóa Nho học.
Một trích đoạn trong bài thơ “Làng cổ Đường Lâm” của Bùi Minh Trí.
Lộc Liên/Tiền phong
Theo kienthuc.net.vn
Đường Lâm ngôi làng lưu giữ 900 ngôi nhà cổ
Làng cổ Đường Lâm nằm cách trung tâm Hà Nội khoảng 50km, thuộc địa phận thị xã Sơn Tây, Hà Nội. Làng cổ Đường Lâm là ngôi làng đầu tiên được Nhà nước cấp bằng Di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia vào năm 2005.
Với những nét đặc trưng về kiến trúc, nghệ thuật của một làng Việt cổ vùng đồng bằng châu thổ sông Hồng, làng cổ Đường Lâm chỉ đứng sau phố cổ Hội An và phố cổ Hà Nội về quy mô cũng như giá trị nghệ thuật và văn hóa.
Cổng làng cổ nằm ở làng Mông Phụ là một ngôi nhà hai mái nằm ngay trên đường vào làng, bên cạnh là cây đa có tuổi đời hơn 300 năm, bến nước tạo nên một cảnh đẹp về làng quê mà ít có nơi nào còn gìn giữ được tới bây giờ
Các chi tiết làm nên linh hồn của làng là những bứctường đá ong, cổng đá ong, lối đi lát gạch nghiêng, bậu cửa cao
Ở Đường Lâm, nhà nào cũng có một vài chum tương để ngoài sân nắng. Những mẻ tương nơi đây đã làm nức danh cả vùng đất Sơn Tây
Đường Lâm là một trong những địa điểm du lịch hấp dẫn của Hà Nội nói riêng và khu vực Bắc bộ nói chung với những nét đặc trưng cơ bản của một ngôi làng Việt
Đình Mông Phụ tiêu biểu cho lối kiến trúc truyền thống vùng đồng bằng Bắc bộ xưa, ngôi đình vẫn được các thế hệ người dân trân trọng gìn giữ. Nơi đây cũng là điểm tham quan thu hút du khách trong và ngoài nước mỗi khi đến Đường Lâm
Theo anninhthudo.vn
Làng cổ Đường Lâm - nơi thương nhớ ở lại Với những người dân xứ Đoài mây trắng, làng cổ Đường Lâm là niềm tự hào không có gì có thể thay thế. Còn với nhiều khách du lịch, họ đến với Đường Lâm để ngắm đá ong, đường đất, cổng làng, để cho phép mình hoài cổ và nhớ về những điều xưa cũ. Chiếc cổng làng "huyền thoại" ở làng cổ...