“Khai thiệt đi, mày đã phá đời trai của nó chưa?”
Tôi giật mình khi nghe Quỳnh Như hỏi Hạ Lan như vậy. Đây là hai cô bạn thân của tôi hồi học phổ thông. Giờ cả hai đã tốt nghiệp đại học, có công ăn việc làm ổn định. Chúng tôi vẫn chơi với nhau. Thỉnh thoảng hai đứa lại ghé nhà để mẹ tôi nấu những món miền Trung cho ăn. Mỗi lần gặp mặt, chúng tôi lại “họp chợ” như cách nói của mẹ.
Cách nay hơn 1 năm, Hạ Lan có người yêu. Đó là một chàng trai cao ráo, trắng trẻo và làm trưởng bộ phận ở một công ty nước ngoài. Gia đình Hạ Lan và chàng trai kia đã tới lui thân mật; thậm chí hai bên người lớn đã đi coi tuổi, xem ngày lành tháng tốt để tính chuyện hôn nhân cho đôi trẻ.
Thế mà đùng một cái, Hạ Lan tuyên bố chia tay. Hai bên người lớn chưng hửng, còn đôi trẻ chỉ trả lời ngắn gọn: “Không hợp nhau”. Mới đầu mọi người còn bàn tán nhưng sau đó thì cũng dần quên. Chỉ có bọn tôi, thỉnh thoảng tụ tập lại đem chuyện cũ ra “tám”.
Lần này cũng vậy. Thoạt đầu Quỳnh Như kể chuyện cô nàng và người yêu vừa đi nghỉ mát ở Hạ Long. Nghe vậy, tôi tò mò: “Chỉ có hai người đi với nhau à? Gan quá vậy…”. Cô bạn tôi trợn mắt: “Gan gì mà gan. Đi với nhau bao nhiêu lần rồi mà vẫn còn nguyên xi nè!”. Tôi trợn mắt còn to hơn cô bạn: “Không tin!”.
Quỳnh Như cười đã đời rồi mới kể, nhìn tướng tá anh bạn bặm trợn, ai cũng khen anh “rất đàn ông”. Thế mà chẳng hiểu sao Quỳnh Như đã mấy lần “mở cửa vườn hồng” mà anh chàng chẳng chịu vào. “Đến nỗi ba tao sinh nghi, xúi tao khám thử coi của anh chàng cong hay thẳng, dài hay ngắn, to hay nhỏ…”- Quỳnh Như vừa nói vừa cười.
Ba của Quỳnh Như là bác sĩ nam khoa, hèn gì mà ông mắc “bệnh nghề nghiệp”, nhìn đâu cũng thấy đàn ông bị trục trặc! “Vậy nên bây giờ tụi tao đi chơi với nhau rất thoải mái. Hai đứa ngủ chung phòng mà hắn cứ nằm ngay đơ như khúc gỗ”. Quỳnh Như lắc đầu.
Tôi chưa kịp nói gì thì Hạ Lan bỗng cưới ré lên khiến tôi giật mình: “Chuyện gì vậy? Sao tự dưng lại cười vậy?”. Hạ Lan trả lời trong tiếng cười chưa dứt: “Thì mợ nhà tao cũng vậy”. “Mợ” là từ Hạ Lan dùng để chỉ anh người yêu cũ của mình.
Video đang HOT
Trước đây, tôi thấy anh chàng thích xài nước hoa, quần áo lúc nào cũng phẳng phiu, đầu tóc xịt keo dựng đứng… thì cứ nghĩ bọn con trai bây giờ đều thế. Tôi không đánh giá bởi trào lưu xã hội là thế, mình là thiểu số, có muốn cũng chẳng cản được.
“Hồi mới quen nhau, có lần tao rủ mợ ấy đi xem phim. Vô rạp, tao len lén nắm tay mợ, cứ tưởng mợ sẽ xúc động lắm, nào ngờ mợ phủi lia lịa và bảo tao… xúc phạm nhân phẩm của mợ. Nhiều lần như vậy, tao sinh nghi nên nhất quyết… cướp đời trai của mợ. Tao lừa thế dẫn mợ đi Đà Lạt. Đêm đó tao chẳng mặc gì cả. Kết quả là tao bị cảm lạnh tưởng chết vì mợ giành hết chăn màn… Lần đó về, tao quyết định đường ai nấy đi”. Nghe Hạ Lan kể đến đây, Quỳnh Như phá lên cười. Nó cười to đến nỗi mẹ tôi phải chạy vô xem “ba đứa mắc giống gì mà cười dữ vậy?”.
Tôi cũng cười. Hạ Lan cũng cười. Trong 3 đứa, tôi chưa có người yêu. Không phải tôi xấu, cũng không phải tôi kén chọn mà có lẽ chưa có duyên nên chưa gặp được người vừa ý. 27 tuổi, ba mẹ ví tôi là hủ mắm treo đầu giàn và mong sớm có “thằng nào đó tới rước đi” nhưng đợi mãi chẳng thấy. Riêng tôi không hề sốt ruột bởi chung quanh bạn bè tôi hầu hết cũng chưa chồng. Có điều tôi không được phóng khoáng, thoải mái như các bạn của mình.
Nhiều khi tôi nghĩ, nếu thật sự yêu thì cho nhau cái quý giá nhất cũng chẳng có gì đáng tiếc. Chỉ sợ là gặp phải người không thật lòng thì sẽ hối tiếc cả đời. Mà xung quanh tôi giờ đây sao toàn những anh chàng ẻo ẻo, lả lả, hình vóc là trai nhưng tâm tính lại như đàn bà con gái. Tôi sợ mình cũng sẽ vớ phải một anh chàng mà hai cô bạn tôi mỗi lần gặp lại tra vấn: “Khai thiệt đi, mày đã phá đời trai của nó chưa?”.
Ối trời, đàn ông đâu hết rồi mà tìm mãi không ra một tấm lưng để dựa?
Theo VNE
Bạn trai mắc bệnh và muốn đi tu
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Nỗi lòng người mẹ có con nổi tiếng Con lên báo suốt mà mẹ không được gặp, chỉ biết thông tin về con trên báo chí, vì có gọi điện cũng chỉ có quản lý của con nghe mà thôi! Con à! Kể từ khi con nổi tiếng, con thực hiện được ước mơ của mình, trở thành cô ca sĩ chuyên nghiệp, con dường như đã không giống con của...