Khắc cốt ghi tâm những điều mẹ vợ gửi cho con rể
Phụ nữ cả đời tìm kiếm một người hiểu mình, nhưng hoá ra cuối cùng người hiểu mình nhất lại chính là con gái! Lấy chồng rồi, sinh con rồi, con gái mới hiểu được nỗi lòng của người mẹ, hiểu một cách triệt để từng giọt nước mắt, từng nụ cười hạnh phúc của mẹ. Vì vậy, hãy khắc cốt ghi tâm những điều mẹ vợ gửi cho con rể của mình mọi người nhé!
“Sẽ có một ngày con đưa cha mẹ đến để xin cưới con gái mẹ, bởi vì con gái mẹ “xinh như hoa, đáng yêu như thiên thần, thông minh như thế kia mà.” Con và ba mẹ con sẽ hỏi mẹ sính lễ cho nhà gái là gì? 7 tráp, 9 tráp hay bao nhiêu tiền đúng không?
Con ơi, dù con có chuẩn bị cả núi vàng núi bạc cũng không đủ đâu con ạ! Từ lúc con bé ra đời, mẹ chỉ cho con bé những thứ tốt nhất từ đồ chơi, bỉm sữa cho đến sách truyện quần áo. Con bé đi học mẹ cũng phải cho nó học trường điểm để được chăm sóc từ bữa ăn đến giấc ngủ, được học đàn học hát, học tiếng anh, tiếng tàu, để nó thành cô gái thông minh, lễ phép, biết cư xử, biết nói năng, biết đàn hát, biết làm việc, biết lao động để kiếm tiền nuôi bản thân. Hai mươi mấy năm nuôi dưỡng, con nghĩ mẹ tốn ít tiền cho con bé lắm sao? Ít vài trăm triệu, nhiều đến vài tỉ đó! Con nghĩ mấy tráp ăn hỏi kia đủ với số tiền mẹ đã bỏ ra để nuôi nấng con bé sao? NHƯNG quan trọng là mẹ không BÁN CON GÁI CHO CON! Vì đối với mẹ “con bé là bảo vật vô giá” , núi vàng núi bạc cũng không đáng giá bằng một nụ cười của con bé.
Bàn tay nhỏ bé của con bé đấm lưng cho mẹ, mọi mệt mỏi, ưu lo tan biến hết sạch, vì mỗi cái bóp vai là tình yêu của con bé, là niềm hạnh phúc vô giá của mẹ. Mỗi giọt nước mắt của con bé là những hiểu lầm, những xung đột, những cãi vã của hai mẹ con. Nhưng nhờ vậy mẹ mới hiểu con bé hơn, mới thương con bé hơn, và thêm yêu con bé hơn. Sợi dây kết nối tình yêu giữa mẹ và con bé cứng hơn kim cương, hay mọi thứ trên đời, ngàn vạn tỉ đồng cũng không thể cắt đứt được đâu.
Cho nên, con rể à, con gái mẹ KHÔNG PHẢI BÁN cho con, cũng không phải “GẢ” cho con, mà là nó CÙNG CON KẾT HÔN, nó cùng con xây dựng một ngôi nhà mang tên “GIA ĐÌNH”. Hai đứa ký vào giấy đăng ký kết hôn chỉ để ràng buộc 2 người phải có trách nhiệm yêu thương lẫn nhau, chứ không phải ký hợp “lao động” hay giấy “từ bỏ người thân”.
Con bé dù đã “thành con nhà người khác, sống ở nhà người khác” nhưng nó vẫn là con gái của mẹ, tình mẫu tử giữa mẹ và con bé là vĩnh cửu, không ai, không thế lực nào có thể chia lìa.Vậy nên khi con bé mệt mỏi, con bé cô đơn, con bé nhớ nhà hãy để con bé được trở về bên mẹ, để mẹ ôm con bé vào lòng, ru con bé ngủ như ngày xưa ấy!
Video đang HOT
Con rể à, mẹ muốn con hứa với mẹ, “hãy đối xử với con bé như một người chồng, một người đàn ông đối xử với người mình yêu, chứ không phải đối xử với nó như người giúp việc.” Con có chuyện buồn, con bé cũng có những chuyện khiến mình không vui. Con mệt mỏi vì công việc, con bé cũng vì việc nhà việc cửa mà mệt mỏi, vậy nên hãy quan tâm con bé như quan tâm chính bản thân con. Con hỏi mẹ muốn sính lễ là gì ư? Mẹ chẳng cần bạc vàng nhà con, mẹ chỉ cần con.
Con gái mẹ hiện nay mới có 1 tuổi thôi, nhưng mẹ sợ đến lúc con đến nhà xin cưới con gái mẹ, mẹ già mẹ lẫn, mẹ không kịp nói với con những lời này, vậy nên mẹ viết sẵn ra để con đọc được, để bất kỳ chàng trai nào muốn lấy con gái mẹ đọc được mà biết nên làm thế nào! “
Hãy gửi cho chồng mình đọc bài này các mẹ nhé để các bố hiểu “Vợ mình cũng là bảo vật vô giá” như thế nào!
Theo iBlog
Bị nghiện sex nhưng bạn gái lại chỉ cho vuốt ve
Tôi bắt đầu, muốn chiếm hữu em và làm chuyện đó với em như tôi đã từng làm với các cô gái khác.
Tôi năm nay 32 tuổi. Bề ngoài nhìn tôi là một người đàn ông khá chững chạc và hiền lành thế nhưng ẩn sâu sau vẻ bề ngoài đó lại là một người đàn ông đầy bản năng và nhục dục.
Từ ngày còn là cậu sinh viên tôi đã yêu khá nhiều cô. Số cô gái tôi có tình cảm và tán tỉnh thì đếm trên đầu ngón tay không thể hết. Yêu ai tôi cũng đều muốn làm chuyện đó. Và tất nhiên có cô đồng ý, có cô không.
Và một trong số những người không để ý đến tôi đó chính là em. Em thua tôi 5 tuổi. Người hiền từ, nhẹ nhàng và luôn như một con mèo ngoan bé nhỏ mà tôi tin rằng, bất cứ ai trong số cánh mày râu đều muốn yêu thương, che chở.
Những ngày đầu tiếp cận em rất khó khăn. Em thường từ chối tất cả những lời mời cũng như hẹn hò đi ăn tối của tôi với đủ thứ lý do có vẻ như rất chính đáng.
Thực ra với tính cách của tôi thì theo thông lệ, tôi sẽ từ bỏ vì tôi quan điểm rất rõ ràng, nếu người ta đã không thích thì không nên cố để làm gì. Nhưng không hiểu sao, với em, tôi lại trở nên mù quáng và cố chấp một cách lạ lùng.
Ảnh minh họa
Em từ chối, tôi nhẫn nại. Em khước từ, tôi chai lỳ. Cứ thế, chúng tôi chơi trò mèo đuổi chuột và cuối cùng... tôi thắng. Sau một thời gian dài lẽo đẽo, theo đuổi, một ngày đẹp trời em đã gục đầu lên vai tôi và ôm tôi thật chặt. Có lẽ, sẽ chẳng bao giờ tôi có thể quên cái ôm đó. Và dường như hôm đó, tôi đã khóc, giọt nước mắt của hạnh phúc, của yêu thương.
Tiếp những ngày tháng sau đó là khoảng thời gian rất đẹp với những sự quan tâm nho nhỏ, nỗi nhớ nhung và cả những thèm khát của dục vọng.
Như tôi đã nói ban đầu, suy cho cùng, tôi vẫn là đàn ông với đầy những bản năng và khao khát nhục dục. Tôi bắt đầu, muốn chiếm hữu em và làm chuyện đó với em như tôi đã từng làm với các cô gái khác.
Thế nhưng, vấn đề của chúng tôi lại là em tuyệt đối khước từ. Thời gian đầu, tôi cũng cố gắng kiềm chế và cho rằng, có thể em còn ngại ngùng hoặc em không muốn vội vàng. Vậy nên tôi cũng kiên nhẫn và cố gắng chờ đợi.
Tuy nhiên, thời gian sau, em vẫn giữ quan điểm đó và chỉ cho tôi có những động chạm nhẹ.
Lúc này, tôi như một con thú hoang và rất lâu rồi không được làm chuyện đó. Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu. Tôi vẫn phải xem các phim trên web 'đen' và thậm chí, có lúc phải 'tự xử'. Thế nhưng, nếu cứ kéo dài mãi như thế này thì tôi lại không chịu được.
Hờn dỗi với em biết bao nhiêu lần em đều khước từ và thậm chí nói thẳng với tôi rằng em không có nhu cầu làm chuyện ấy.
Giờ đây tâm trạng tôi rất chán nản. Nếu em không thích làm chuyện đó thì làm sao chúng tôi có thể hòa hợp được sau khi kết hôn đây? Tôi phải làm sao mọi người ơi?
Theo Tinngan
Chia tay bao lâu sao em vẫn chưa nguôi ngoai...? Em ghét cái cách mà anh đối xử với em, nhưng thú thực em chẳng thể nào ghét anh được... - Chúng ta chia tay đi- Vì sao?- Chúng ta không hợp nhau !Em lặng người, bần thần một lúc rồi vội quay lưng, bỏ đi, lúc này em thực sự không muốn khóc, em cắn môi, cố kìm nén những giọt nước...