Kết thúc tuần trăng mật ngọt ngào với bồ, chồng trở về tá hỏa khi thấy giữa nhà vắt dải lụa trắng
Giữa nhà, dải lụa trắng mỏng manh đang bay phấp phới, ngôi nhà lại còn im phăng phắc tạo nên cảm giác rợn người.
Nửa đêm khó ngủ, nằm vắt tay lên trán, Tú bắt đầu ngẫm nghĩ sự đời. Tại sao vô lý thế nhỉ? Có vợ đẹp, con khôn mà Tú vẫn cứ ngoại tình cho được. Vân, vợ Tú có thể nói là người vợ điểm 10 cho chất lượng. Vân xinh đẹp có thừa, đảm đang, tháo vát. Mọi việc Vân làm luôn khiến mọi người hài lòng. Vân chăm sóc Tú đến tận răng. Ở với Vân, Tú hết mực được nâng nịu chiều chuộng.
Nhưng hình như đúng như lời người ta nói “sướng quá hóa rồ” hay sao ấy. Tú có trong tay mọi thứ mầ vẫn không ngờ được rằng có ngày mình lại ngoại tình. Tú ngoại tình vì lý do gì thì chính bản thân Tú cũng không rõ lắm. Tú chỉ biết, cuộc sống hôn nhân hiện tại của Tú hình như thiếu thiếu thứ gia vị gì đó. Một chút phá cách, một chút mới lạ. Và Tú khao khát tìm được điều ấy. Hay vì thế mà Tú ngoại tình với Lan.
Lan không xinh đẹp như Vân nhưng Lan lại mang đến cho Tú những cảm xúc vô cùng mạnh mẽ, mãnh liệt, cồn cào. Điều ấy khiến cho Tú thích thú và không thể nào cưỡng lại được. Ăn thử một lần là cứ nghiện riết luôn, không dứt ra được. Dù biết biết rằng điều đó là sai trái, là bất công với Vân. Nhưng con nghiện nào chẳng ý thức được việc mình làm là sai và không bao giờ từ bỏ được thứ mình đang nghiện. Nghĩ tới đây, sự ăn năn của Tú lại không còn, luồng suy nghĩ của Tú lại rẽ sang một hướng khác khi màn hình điện thoại sáng lên tin nhắn của Vân. Mắt Tú sáng lên, lật nhẹ chăn, Tú rón rén bước ra ngoài và không quên cầm theo điện thoại.
Ở đằng sau có một đôi mắt đẫm nước đang nhìn mình. (Ảnh minh họa)
Tú cười nói khúc khích với Lan ở ngoài hành lang. Cả hai đang bàn về vụ tuần trăng mật ở Đà Nẵng. Tú mải tám chuyện, mải nghe Lan rót những lời mật ngọt vào tai mà không hề hay biết rằng, ở đằng sau có một đôi mắt đẫm nước đang nhìn mình.
- Anh phải đi công tác 1 tuần em ạ! – Giọng Tú có vẻ tiu nghỉu
- Công việc mà anh, tránh sao được. Trong cuộc sống cũng thế, có nhiều thứ mình không muốn vẫn phải chấp nhận làm đấy thôi! – Vân nhẹ giọng
Có lẽ còn đang mải nghĩ xem Lan đến sân bay chưa nên Tú chẳng hề để ý tới thái độ lạ lùng ấy của Vân. Hồ hởi kéo vali ra khỏi nhà, Tú quên mất rằng hôm nay Vân không ôm mình như mọi khi.
Tú đi “công tác” nhưng vẫn không quên gọi cho Vân hàng ngày. Thậm chí Tú còn vui vẻ check in chuyến công tác của mình cho Vân xem. Để rồi sau khi làm xong nhiệm vụ cao cả, Tú lại hòa mình vào Lan để tận hưởng khung cảnh lãng mạn của nơi này. Trong bảy ngày đó, Tú như được sống trên thiên đường vậy. Ngày cuối cùng phải ra về mà ngậm ngùi đầy tiếc nuối. Nhưng thôi, cũng đã đến lúc phải về với tổ ấm của mình rồi.
Video đang HOT
Đây là ngôi nhà của Tú mà không hiểu sao, ngay lúc này, Tú lại thấy sợ hãi nó vô cùng. (Ảnh minh họa)
Hí hửng kéo vali vào nhà, Tú tá hỏa trước hình ảnh đang diễn ra trước mắt. Giữa nhà, dải lụa trắng mỏng manh đang bay phấp phới, ngôi nhà lại còn im phăng phắc tạo nên cảm giác rợn người. Đây là ngôi nhà của Tú mà không hiểu sao, ngay lúc này, Tú lại thấy sợ hãi nó vô cùng. Lao nhanh lại gần, Tú giật phăng dải lụa đó xuống, mặt tái mét lại. Trên dải lụa hình như có chữ. Tú run run nhấc nó lên:
“Anh trở về có nghĩa là anh đã chết. Trong tâm trí của mẹ con tôi, anh đã không còn tồn tại sau cái lần anh lén lút ra ngoài gọi điện đêm hôm ấy. Chúc anh hạnh phúc với sự lựa chọn mới. Mẹ con tôi để lại cho anh tất cả”.
Nước mắt Tú nhanh chóng rơi xuống. Cứ nghĩ Vân không biết gì mà hóa ra Vân đã biết tất cả. Sự thật bị phơi bày trong đau đớn. Vân không thể chấp nhận được chuyện Tú ngoại tình, phản bội mình, nên dù không muốn, Vân vẫn phải buộc lòng buông tay. Vân quyết định buông tay từ cái lúc Tú kéo vali ra khỏi nhà. Tú nhanh chóng nhấc điện thoại gọi hết mọi nơi nhưng chẳng ai biết Vân đi đâu cả. Điện thoại của Vân lại tắt máy. Vân ra đi chẳng mang theo thứ gì ngoài cậu con trai bé bỏng. Vứt lại tất cả, Tú lao như điên dại ra ngoài tìm Vân. Nhưng liệu, mất đi rồi, tìm lại có thấy không?
Theo Một thế giới
Tá hỏa khi biết người đàn ông mà mình vừa trải qua 1 đêm tân hôn ngọt ngào ấy lại không phải là... chồng tôi
Nửa đêm có người hôn tôi tới tấp, tôi cũng đáp lại khi mắt còn lim dim. Tôi mệt nhưng tôi cảm nhận được những hành động mơn trớn đó rất ngọt ngào. Nhưng rồi bất hạnh cũng từ đó mà ra...
Tôi vẫn chưa khỏi bàng hoàng khi biết được sự thật phũ phàng đó. Vừa mới kết hôn mà tôi lại vướng phải chuyện bất hạnh thế này thì tương lai sẽ phải làm sao .
Tôi và chồng cưới nhau sau gần 1 năm yêu nhau. Anh vốn là con người hiền lành điềm đạm, lần đầu gặp anh bố mẹ tôi đã rất quý. Tôi và anh làm người yêu sau 1 thời gian tìm hiểu. Anh quan tâm tôi từng ly từng tý khiến tôi rất cảm động.
Hơn nữa tình yêu chúng tôi cũng rất trong sáng, chưa 1 lần anh đòi hỏi đi quá giới hạn. 1 đứa con gái chưa từng 1 lần qua đêm với ai như tôi càng thấy hạnh phúc hơn khi anh tôn trọng và giữ gìn cho mình.
(Ảnh minh họa)
Tôi tin tưởng anh tuyệt đối, bạn bè cũng bảo: "Mày có kiếm cả đời thì cũng không kiếm nổi ai tốt hơn anh Thảo đâu, cố mà giữ đi". Tôi mỉm cười hạnh phúc khi ai cũng nhìn anh với con mắt thiện cảm quý mến. Thế rồi 1 ngày anh cầu hôn, dĩ nhiên tôi đồng ý, còn gì vui sướng hơn khi được sống bên cạnh người đàn ông mà mình yêu thương cũng như hết mực yêu thương mình cơ chứ.
Khi đám cưới xong xuôi, đêm tân hôn tôi may mắn hơn người khác vì gia đình anh đã mua cho chúng tôi 1 căn hộ chung cư nhỏ ở gần Đại Lộ Thăng Long. Bố mẹ hai bên đều sống ở quê còn chúng tôi làm việc ở Hà Nội. Đêm ấy về đến nhà cả hai đều mệt rã rời, anh pha cho tôi ly nước cam. Chẳng hiểu sao bỗng dưng tôi buồn ngủ ríu mắt, tôi lên giường nằm lăn ra còn chưa kịp tắm rửa.
Nửa đêm có người hôn tôi tới tấp, tôi cũng đáp lại khi mắt còn lim dim. Tôi mệt nhưng tôi cảm nhận được những hành động mơn trớn đó rất ngọt ngào. Căn phòng tối như bưng không bật đèn, tôi đã nghĩ chồng mình rất tuyệt. Tôi chỉ biết nhắm mắt cảm nhận vì người cứ như bị hụt hơi mệt lả cảm giác không còn chút sức lực nào để mở mắt ra và gượng dậy nữa.
Sau những giây phút ân ái mặn nồng, tôi lại lăn ra ngủ dù rất muốn vào nhà vệ sinh để rửa ráy. 1 lúc sau tôi thấy cơ thể mình mát hơn, hình như chồng tôi đang đưa khăn lau người cho tôi.
Sáng hôm sau gần 8 giờ tôi mới tỉnh, tôi dậy thấy anh đang nhìn ra ban công đăm chiêu hút thuốc. Tôi ôm lấy anh nhẹ nhàng mỉm cười hạnh phúc. Nhưng có vẻ anh có điều gì đó đang suy nghĩ nên anh không thực sự vui.
- Em dậy rồi à, em có mệt không?
- Em hơi mệt chút thôi, sao anh không ngủ thêm mà lại dậy sớm thế.
- Ừ tại anh quen giấc rồi. Em đói không để anh lấy bánh và pha nước cam cho em uống nhé.
Nghe nói đến nước cam tôi lại rùng mình. Tôi chạy đi tắm rồi lấy ít đồ ăn để hai vợ chồng cùng ăn rồi tôi đi tắm. Tối đó tôi ôm anh mân mê ngực, anh nhìn tôi cười buồn. Chúng tôi ôm nhau ngủ mà không làm gì cả vì tôi chẳng còn sức.
(Ảnh minh họa)
Mấy tối tiếp theo tôi cũng thấy chồng hơi né tránh mình, có vẻ anh không thích ân ái. Tôi cứ nghĩ anh mệt cho đến 1 lần tôi nghe được cú điện thoại ấy:
- Tối nay cậu có đến được không? Đã 3 hôm rồi chúng tôi không làm gì tôi sợ cô ấy nghi ngờ.
- ...
- Tôi mà làm được chuyện ấy thì tôi đã không cắn răng nhờ cậu rồi. Có ai muốn dâng vợ mình cho người khác đâu, tôi cũng khổ tâm lắm chứ.
- ...
- Ừ để tôi cho cô ấy nước cam hòa thuốc.
Nói xong chồng tôi ngồi bệt xuống đất đau khổ răng cắn chặt bàn tay cảm giác như muốn khóc mà ngăn không cho mình khóc vậy. Tôi bủn rủn, tay chân cứ run lẩy bẩy vì không tin những gì vừa nghe thấy. Vậy đêm tân hôn vừa rồi người ngủ với tôi là người khác chứ không phải chồng sao? Sao anh ấy lại không thể gần vợ, tại sao? Ly nước cam đó có phải là bỏ thuốc ngủ vào không? Đêm đó chồng lại pha nước cam cho tôi uống, tôi sợ hãi gạt đổ ly nước xuống sàn:
- Anh đừng lừa dối em nữa, anh cho em uống thứ nước này để làm gì? Anh muốn để người khác chà đạp lên cơ thể vợ mình sao?
Chồng tôi đứng như hóa đá, miệng lắp bắp mắt đỏ ngầu như muốn khóc:
- Em, sao em lại biết được.
- Em hỏi anh đêm đó người bên em là anh hay là ai? Sao anh lại làm vậy với em, tại sao chứ. Em đã nghe cuộc điện thoại của anh rồi, tại sao vậy anh?
- Anh xin lỗi, anh yêu em rất nhiều. Nhiều hơn cả bản thân anh, nhưng anh không thể làm chuyện ấy, anh sợ em hụt hẫng.
- Tại sao lại không thể?
- Anh... anh bị yếu, anh sợ em sẽ khinh thường anh nên mới nghĩ ra cách này. Anh sợ em sẽ bỏ rơi anh, anh sợ, anh xin lỗi vì đã ích kỷ với em vợ à. Anh xin lỗi, hãy tha thứ cho anh...
Cứ thế chúng tôi òa lên ôm nhau khóc, phải làm sao đây? Làm sao mà tôi hạnh phúc nổi khi đêm tân hôn tôi lại ngủ với người khác mà không phải là chồng. Làm sao khi anh lại bị yếu và không thể làm chuyện đó, anh buồn thất vọng về bản thân nhiều lắm. Tôi vừa thương anh vừa thương phận mình, đã mấy hôm rồi không khí gia đình nhỏ của chúng tôi rất nặng nề. Tôi giận anh nhiều lắm và cũng rất thương anh... Tôi nên làm gì đây? Xin hãy cho tôi lời khuyên, thực sự tôi rất bế tắc và đau khổ.
Theo Một Thế Giới
Cùng ô sin hưởng tuần trăng mật ngọt ngào nhưng không ngờ cô vợ "đần như đất" đã lên 1 kế hoạch ngoạn mục "Em thấy chưa? Anh đã nói rồi, vợ anh nó đần lắm! Giờ thì tha hồ rồi nhé! "Làm tý" chứ nhỉ? Nhớ em muốn chết!". - Ngày xưa tao cứ cười mày thật ngu khi lấy vợ đần. Giờ tao mới thấy tao mới là thằng đần còn mày lại là thằng đi trước thời đại. Nghe thằng bạn chí cốt nói...