Kết nối du lịch TP HCM và ĐBSCL: Khai thác nét riêng từng điểm đến
Nhiều tiềm năng, có thị trường cung cấp nguồn khách tốt, giao thông thuận tiện, bài toán còn lại là các địa phương xây dựng sản phẩm du lịch chất lượng và liên kết để không trùng lắp, chồng chéo…
Theo các doanh nghiệp (DN), để thúc đẩy phát triển du lịch vùng ĐBSCL và kết nối hiệu quả từ thị trường cung cấp nguồn khách chính là TP HCM, các địa phương cần tiếp tục xây dựng chính sách phát triển, liên kết theo hướng đa dạng hóa nhằm tạo sản phẩm đặc trưng riêng cho từng điểm đến.
Ông Trần Quốc Bảo, Phó Tổng Giám đốc Công ty Dịch vụ Lữ hành Saigontourist:
C hủ động đặt hàng đối tác để có sản phẩm riêng
Saigontourist đang khai thác các tour định kỳ hằng tuần khởi hành từ TP HCM tới các tỉnh ĐBSCL như Phú Quốc; tour liên tuyến Tiền Giang – Bến Tre – Cần Thơ – Châu Đốc – Hà Tiên; liên tuyến Trà Vinh – Vĩnh Long; chùm tour theo sự kiện của từng địa phương như chùm tour mùa nước nổi ở Đồng Tháp – Tràm chim Tam Nông; Sa Đéc – Long Xuyên – Cù lao Ông Hổ; chùm tour hành hương…
Đối với khách quốc tế, công ty tổ chức tour đường bộ đến khu vực ĐBSCL nằm trong các chương trình tour tham quan Việt Nam trọn gói hoặc thể hiện dưới dạng tour từng phần.
Có điều, dù khai thác hàng loạt tour khởi hành từ TP HCM đi gần khắp 13 tỉnh, thành ĐBSCL nhưng doanh thu lại tập trung chủ yếu vào Phú Quốc – Kiên Giang (chiếm 80% tổng doanh thu ở khu vực này). Cần Thơ chiếm trên 10% tổng doanh thu và khoảng 10% còn lại phân bố rải rác cho các tỉnh. Các địa phương có doanh thu không đáng kể là Long An, Hậu Giang, Trà Vinh, Sóc Trăng…
Hiện loại hình du lịch homestay, farmstay đang phát triển rộng khắp tại tỉnh ĐBSCL nhưng hệ thống này chỉ đáp ứng được nhu cầu của một ít đối tượng khách nhất định, chưa đáp ứng được khách đại trà – vốn là nguồn thu hiệu quả trong kinh doanh lữ hành. Cơ sở lưu trú tại các địa phương không đồng đều, dịch vụ lưu trú từ 3 sao trở lên còn thiếu nên việc liên kết sản phẩm liên tuyến của các DN lữ hành còn khó khăn. Trong khi đó, những điểm tham quan, vui chơi giải trí tại điểm đến không có sự khác biệt rõ nét, sản phẩm phục vụ du lịch bị trùng lắp, sao chép.
Để thúc đẩy du lịch vùng ĐBSCL và tăng hiệu quả liên kết, các địa phương cần tiếp tục xây dựng chính sách phát triển du lịch với định hướng liên kết phát triển du lịch theo hướng đa dạng hóa, tập trung đẩy mạnh khai thác nguồn khách nội địa và đặc biệt quan tâm phát triển sản phẩm du lịch MICE cũng như các sản phẩm du lịch phù hợp với khách đại trà.
Đối với các địa phương chưa có nhiều điều kiện phát triển điểm đến riêng có thể nghiên cứu liên kết với địa phương có địa giới gần nhau để xây dựng các chương trình tour ngắn ngày. Ví dụ Long An và Tiền Giang có thể khai thác liên tuyến tại khu vực Cần Đước – Gò Công Đông. Điểm nhấn của khu vực Cần Đước là gạo nàng thơm Chợ Đào, sản vật tiến vua từ thời Vua Minh Mạng; Gò Công Đông có bãi biển Tân Thành, nhà vườn trồng sơ ri, nhà máy sản xuất nước ép sơ ri theo công nghệ khép kín của Nhật Bản; làng nghề làm tủ thờ; kết hợp các di tích lịch sử với Lăng mộ Hoàng gia, tìm hiểu về lịch sử thân thế của các vị nhân tài Võ Tánh – một trong “Gia Định tam hùng”, Trương Định – anh hùng dân tộc, Phạm Đăng Hưng – một “Đức quốc công” nổi tiếng đức độ cùng 2 bậc mẫu nghi thiên hạ: Từ Dũ và Nam Phương Hoàng hậu…
Về phía DN lữ hành, nên chủ động “đặt hàng” các đối tác du lịch tại địa phương, cùng xây dựng sản phẩm hấp dẫn, đặc trưng của mỗi nơi nhằm mang lại cho du khách những trải nghiệm phong phú mà khác biệt. Chẳng hạn, liên kết với Đồng Tháp xây dựng tour trải nghiệm mùa nước nổi, tour thưởng ngoạn làng hoa Sa Đéc, xem quýt hồng Lai Vung vào thời gian trước Tết… Những sản phẩm đặc thù sẽ có sức thu hút lớn đối với du khách trong nước và quốc tế.
Doanh thu của doanh nghiệp du lịch lữ hành tập trung chủ yếu vào Phú Quốc – Kiên Giang Ảnh: Tấn Thạnh
Chuyên gia thương hiệu Võ Văn Quang:
Video đang HOT
Tạo không gian cho du khách trải nghiệm
Thời gian qua, đã có sự kết nối khá thành công, đều đặn và thường xuyên trong du lịch như vùng tam giác TP HCM – Bình Thuận – Lâm Đồng hay con đường di sản miền Trung từ Huế – Quảng Bình – Quảng Nam. Do đó, việc kết nối du lịch giữa TP HCM và 13 tỉnh, thành khu vực ĐBSCL nếu làm tốt sẽ giúp ngành du lịch ở các địa phương phát triển, khai thác thế mạnh của mình. Sự kết nối này phải 2 chiều, khi du khách từ TP HCM đi các điểm đến ở ĐBSCL rồi trở lại TP.
Trở lại câu chuyện du lịch của vùng ĐBSCL, theo tôi nhớ cũng được định vị sản phẩm cách đây 20 năm, có cả luồng tour phục vụ khách quốc tế và khách trong nước nhưng khai thác chưa thật sự sáng tạo để tận dụng thế mạnh của vùng. Cái còn thiếu là xây dựng một kiến trúc nổi bật riêng có của miền Tây, vùng sông nước; một chiến lược phát triển du lịch vùng hiệu quả…
Ví dụ, ai cũng làm homestay, phong trào rộ lên khắp nơi nhưng tạo cho du khách sự trải nghiệm, cuốn hút thì chưa có. Du lịch vùng sông nước, nghỉ ngơi trong nhà lá, nhà chòi nhưng phòng ốc phải sạch sẽ, nhà vệ sinh phải sạch, không có muỗi.
Gần đây, Đồng Tháp có sự cởi mở về tư duy, đưa ra những mô hình làm du lịch mới như lấy cây sen làm chủ đạo, là hướng đi rất hay nhưng cũng chưa thật sự hoàn chỉnh. Hay như ở Bến Tre, đến nay vẫn chủ yếu là tour trong ngày, trong khi điểm đến này hoàn toàn có thể khai thác nhiều yếu tố hấp dẫn để du khách ở lại 1-2 đêm, sáng ăn kẹo dừa, chiều uống trà mật ong và tối thưởng thức tôm càng xanh, nấm mối đặc sản… Muốn vậy phải tạo ra sản phẩm độc đáo.
Với khách quốc tế, cái họ cần khi xuống nhà vườn Bến Tre, Vĩnh Long… là thưởng thức thú vui chèo xuồng, ngắm những cô gái trong trang phục áo bà ba. Đến tối cảm nhận bữa ăn có âm nhạc… Đây mới là du lịch thật sự, tạo công ăn việc làm cho cả nông dân, nghệ nhân khi không gian văn hóa vốn đã hình thành từ xa xưa.
Với kiến trúc du lịch, đừng chạy theo resort, khách sạn mà dựa vào cái vốn có của mình để tận dụng mỹ thuật, sáng tạo. Thiết kế ngôi nhà làm homestay bên ngoài nhà lá nhưng bước vào vẫn là không gian sang trọng, tinh tế và sạch sẽ…
Lúc này, nếu kết nối thành công và nâng tầm sẽ giải quyết nhiều bài toán của ngành du lịch vùng sông nước miền Tây. Nếu thay đổi góc nhìn, cách làm, nơi này sẽ có tiềm năng du lịch vô cùng to lớn.
Đối mặt nhiều thách thức
Theo các chuyên gia, ĐBSCL hiện đang đối mặt với nhiều thách thức do tác động của biến đổi khí hậu, các hoạt động phát triển ở thượng nguồn châu thổ, khai thác sử dụng tài nguyên với cường độ cao, thiếu bền vững, gây ô nhiễm môi trường, mất cân bằng sinh thái nghiêm trọng. Đặc biệt, nguồn nhân lực phục vụ cho du lịch còn yếu ở một số địa phương do chưa được đào tạo bài bản, chuyên nghiệp… đã ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng phục vụ du khách.
LINH ANH
Theo nld.com.vn
Trò may rủi của những cô gái sang bên kia biên giới làm phận vợ mua
Sau những năm sang bên kia biên giới trao thân gởi phận, những phụ nữ vùng sông nước miền Tây trở về quê nhà trắng tay, lớ ngớ, bế tắc.
Nhưng rồi, những vết thương thể xác, tinh thần chưa lành, họ lại rời làng quê để lấy chồng ngoại quốc mong được đổi đời như trò may rủi.
Người dân ấp Bửu ông, xã Long iền ông (ông Hải, Bạc Liêu) ngóng tin cô Nguyễn Kim Hon lưu lạc 22 năm về quê.
Trở về trong nước mắt
Phóng viên báo Tiền Phong chứng kiến ngày trở về của cô Nguyễn Kim Hon, 43 tuổi, ấp Bửu Đông, xã Long Điền Đông (Đông Hải, Bạc Liêu) thất lạc 22 năm, đoàn tụ với gia đình. Đó là một trong sáu phụ nữ miền Tây được Câu lạc bộ "Thắp sáng niềm tin" Lạng Sơn phát hiện, cưu mang, hỗ trợ liên lạc với người thân để đưa về quê sông nước miền Tây...
Và đây, trong ngôi nhà sàn ven sông của vợ chồng ông Bùi Văn Bi (Bảy Bi), 59 tuổi, ở ấp Bào Thùng, xã Rạch Chèo (Phú Tân, Cà Mau) cô gái út của ông là Bùi Thị Mơ, 23 tuổi, lấy chồng ở Quảng Tây (Trung Quốc) vừa bị trục xuất, được gia đình đón về trong cơn hoảng loạn.
Bà Diệp Thị Thu (Năm Thu), hàng xóm, rưng rưng nước mắt: "Cháu Mơ về, mừng lắm, hay tin bị đẩy ra đường, tâm trí chưa ổn, lúc nhớ lúc quên, đang nói tiếng mẹ đẻ lại pha tiếng Tây tiếng Tàu nghe không được".
Bà Huỳnh Thị Hằng - mẹ cô Mơ kể, khoảng 5-6 tháng trước, con rể chưa biết mặt, nói được vài tiếng "Mơ bị nhà chức trách Trung Quốc bắt đưa đi vì không có giấy tờ tuỳ thân". Bà Hằng khóc nức nở: "Vợ chồng tôi lo cháy ruột gan, không ăn ngủ được, chẳng biết làm sao cứu con và không dám nói ra, sợ xóm làng cười chê".
Bà Huỳnh Thị Hằng bỏ lửng câu chuyện.
Dàn lưới đáy trên sông của vợ chồng ông Bảy Bi khô rang, đồng nghĩa với vợ và các cháu ngoại của ông chạy gạo từng bữa. Ngôi nhà sàn đơn sơ, nép dưới đám cây đước, thấp lè tè, bám víu bờ sông của người hàng xóm tốt bụng cho ở đậu.
Ngôi nhà ông Bùi Văn Bi vừa đón con gái lấy chồng Trung Quốc bị trục xuất về trong hoảng loạn.
Gia đình ông Bảy Bi không đất, không nghề, chữ nghĩa ít nên sinh kế là "hái lượm" ven rừng, ven biển, làm thuê kiếm sống. Cha mẹ nghèo, nên cam phận được chăng hay chớ.
Vợ chồng ông Bảy Bi có 3 người con, lấy chồng lấy vợ sớm và gãy gánh cũng sớm. Người con gái đầu lòng của ông mới 25 tuổi, có 3 con, chồng bỏ, cháu ngoại về đeo thẹo ông bà ngoại. Rồi cậu con trai 24 tuổi, có mấy đời vợ, "đi Bình Dương" kiếm sống.
Cô Bùi Thị Mơ, 23 tuổi, là con gái út, có chồng lúc 18 tuổi, sinh 1 con, chồng bỏ. "Bà mai lấy chồng Trung Quốc tìm đến, cho 10 triệu đồng, đưa đi lấy chồng, không đám tiệc gì rình rang khi gia đình nghèo khổ" - bà Huỳnh Thị Hằng kể cô Út Mơ lấy chồng ngoại.
Vợ chồng ông Bảy Bi không nhiều chữ nghĩa nhưng có suy nghĩ để đặt tên ba con: Diệu - Dàng - Mơ. Nhưng cuộc đời các con ông không gặp niềm ước ao, kỳ vọng như ông nghĩ.
Phận làm vợ mua
Dường như cô Út Mơ chưa qua cơn hoảng loạn nhưng vẫn nhớ quãng thời gian lấy chồng ở Trung Quốc. Vào đầu năm 2013, từ vùng biển Cà Mau, cô Út Mơ đi theo người mai mối, sang Trung Quốc cho bên chồng coi mắt.
Bùi Thị Mơ kể: "Bên Trung Quốc cũng nhiều phụ nữ Việt làm dâu. Khi gặp mặt, gia đình chồng chọn, theo nhà chồng về một làng xa xôi, hẻo lánh thuộc Khu tự trị dân tộc Choang (Quảng Tây). Cuộc sống buồn tẻ, cực nhọc cam chịu cứ lặng lẽ trôi".
Được hơn một năm, gia đình chồng bán Mơ cho gia đình khác, cũng ở trong vùng. Út Mơ không biết họ mua bán như thế nào nhưng về làm vợ cho người đàn ông thứ 2, sinh 2 người con trai (đứa lên 4, đứa hơn 2 tuổi) nên được gia đình thương yêu.
Niềm vui ngắn chẳng tày gang, lực lượng chức năng nước sở tại ập đến nhà, thu hết giấy tờ, tiền bạc của cô vì "giấy tạm trú" đã hết hạn. Cô buộc ra khỏi nhà, lên cơ quan công quyền, lao động khổ sai và đẩy về biên giới Việt - Trung.
Phận làm vợ mua không ai lường trước điều gì xảy ra, may nhờ rủi chịu. Cô Nguyễn Kim Hon là một ví dụ. Rời gia đình ở xã Long Điền Đông (Đông Hải, Bạc Liêu) sau khi ly hôn chồng, theo người quen lên vùng Cần Thơ rồi sang Trung Quốc từ năm 1997. Cô thôn nữ mới ngoài 20, từ đó lưu lạc xứ người, phải làm vợ cho 2 người đàn ông những năm cuối của cuộc lưu lạc 22 năm.
Bây giờ, cô Nguyễn Kim Hon làm lại từ đầu khi tiếng mẹ đẻ không còn nhớ.
Bà Phạm Hoàng Yến, CLB "Thắp sáng niềm tin" tỉnh Lạng Sơn nói: "Chúng tôi phát hiện, đưa về Trung tâm bảo trợ xã hội Lạng Sơn chăm sóc, nuôi dưỡng và tìm thân nhân cho 5 cô gái miền Tây kể từ đầu năm đến nay. Có một điều đáng lo ngại là, hầu hết các cô đều bị sốc tâm lý, hoảng loạn, không nói rành tiếng mẹ đẻ".
Vết cũ
Rẽ vào con đường nhỏ, tìm đến nhà cô Huỳnh Hồng Nhung, 22 tuổi, ở kinh Lung Tràm, ấp Cái Bát, xã Rạch Chèo (Phú Tân, Cà Mau), ông Đào Trọng Sĩ, Trưởng ấp Cái Bát, xã Tân Hưng Tây (Phú Tân, Cà Mau) cho biết, cô Huỳnh Hồng Nhung là con gái ông Huỳnh Đức Cường, lấy chồng người Trung Quốc, bị ngược đãi, phải nhảy lầu, gãy chân đã hồi hương, nhưng mấy ngày nay không gặp".
Cụm dân cư lưa thưa với hơn 10 ngôi nhà mà người dân gọi là xóm cù lao Ông Đúng. Để đến cù lao Ông. Đúng phải đi bằng đường thủy. Người dân sinh sống bằng nuôi trồng thủy sản. Cha mẹ cô Huỳnh Hồng Nhung là ông Huỳnh Đức Cường, 41 tuổi - vợ là Đỗ Hồng Cẩm, 39 tuổi, có 7 mặt con, vỏn vẹn 5 công đất nuôi tôm, cua.
Hỏi thăm chuyện con gái đầu lòng lấy chồng Trung Quốc, ông Huỳnh Đức Cường cho biết, 3 năm trước, con gái ông theo người mai mối lấy chồng nước ngoài. Qua Trung Quốc, có chồng ngay, nhưng nhà chồng hà khắc lắm, cấm không cho ra ngoài, không làm thêm để kiếm tiền. Bức bí quá, Hồng Nhung nhảy lầu thoát thân, nhưng bị gãy chân".
Về được với gia đình hơn một tháng, vết thương chân gãy vẫn chưa lành. Ông Huỳnh Đức Cường kể: "Nó ở nhà được mấy bữa, bỗng lại có người mai mối lấy chồng Trung Quốc, cho vợ chồng tôi 80 triệu đồng, tôi đồng ý cho đi rồi".
Với vẻ phấn khởi bà Đỗ Hồng Cẩm cho hay: "Con Hồng Nhung đẹp gái, còn trẻ, qua Trung Quốc có chồng liền hà. Ngày nào Hồng Nhung cũng điện về, hỏi thăm cha mẹ, các em. Bên chồng cưng lắm, cho ở nhà ăn chơi, nhưng vợ chồng tôi chưa biết chỗ đó là chỗ nào".
Theo tienphong
Đi bắt Chem Chép và thăm rẫy cùng người Thái Hôm nay chúng em dẫn anh chị người Thái Lan là Anne và Pang đi ra bờ sông bắt chem chép sau đó đi thăm rẫy và trãi nghiệm cuộc sống nông dân ở đây. Theo thôn nữ miền tây