Kết hôn 3 năm chưa có con, tôi bị mẹ chồng “đuổi cổ” ra khỏi nhà, cưới luôn con dâu mới và cái kết mặn đắng
Không cần biết lỗi là do ai, sau 3 năm kết hôn mà tôi vẫn chưa sinh cháu cho bà, mẹ chồng đã có hành động khiến tôi choáng váng.
Tôi và chồng quen biết khi đi dự đám cưới của một người bạn, sau đó thấy có chút ấn tượng thì xin số điện thoại rồi nói chuyện, hẹn hò đi ăn, đi café. Thời điểm ấy, anh vừa bị người yêu cũ “đá”, còn tôi cũng vừa chia tay mối tình kéo dài mấy năm trời. Có lẽ vì cùng chán nản chuyện yêu đương nên chúng tôi đến với nhau như một sự tạm bợ. Tôi không biết anh nghĩ gì, còn bản thân mình thì cho rằng, chắc sau này cũng chẳng gặp được ai tốt hơn nên thôi cứ yêu bừa đi vậy.
Thế là chúng tôi yêu nhau và quyết định làm đám cưới, tất cả chỉ diễn ra vẻn vẹn trong 4 tháng. Không có tình yêu sâu đậm với anh nhưng sau khi kết hôn, tôi toàn tâm toàn ý một lòng yêu thương, vun vén tình cảm và chăm lo cho gia đình chồng.
Nhưng đúng là tôi quá vội vàng, chuyện hôn nhân đem ra đặt cược nên hậu quả nhận lại khá nặng nề. Bố chồng tôi thì rất ổn nhưng mẹ chồng thì ghê gớm vô cùng. Bà rất độc đoán và nặng tư tưởng mẹ chồng nàng dâu. Khi tôi được gả về nhà chồng, bà lập tức bắt tôi nghỉ việc để chăm lo gia đình. Mẹ chồng bảo tôi: “ Chị đi làm thì được mấy đồng, thôi cứ ở nhà mà vun vún cho tổ ấm rồi sinh cháu cho tôi là được“.
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi thực chất là một người đàn ông trăng hoa. Sau khi kết hôn với tôi, anh vẫn qua lại với người yêu cũ. Mỗi khi ra ngoài, gặp cô gái nào xinh, trẻ, dễ dãi thì chuyện họ lên giường với nhau cũng chỉ sau một cái nháy mắt. Chưa kể anh còn rất gia trưởng, nghe lời mẹ. Tôi thật sự bị vỡ mộng chỉ sau vài tháng làm đám cưới.
Nhưng như thế chưa là gì so với áp lực có con mà mẹ chồng đè lên vai tôi. Bà liên tục giục chúng tôi chuyện con cái nhưng 1 năm, 2 năm rồi 3 năm tôi vẫn chưa thể có con. Tôi bảo chồng đi khám nhưng anh không chịu còn tôi âm thầm đi khám tổng quát một lần thì cho kết quả bình thường. Thế nhưng, dù chưa biết nguyên nhân do đâu, mẹ chồng đã vội vàng đổ hết lỗi cho tôi. Bà bảo nhà bà vốn giống tốt, nếu không có con thì chắc chắn là vì tôi có vấn đề.
Thậm chí, mẹ chồng còn nghi ngờ trước đây tôi yêu đương lung tung, uống thuốc tránh thai nhiều nên giờ mới khó khăn chuyện con cái. Thật chẳng hiểu bà nghĩ gì mà lại có thể nói ra những lời như vậy.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, mẹ chồng gây áp lực khiến chúng tôi ly hôn. Thực tế chồng tôi cũng chẳng yêu thương, mặn mà gì với tôi, anh lại nghe lời mẹ nên việc họ tống tôi ra khỏi nhà là quá dễ dàng.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Tôi ra đi với hai bàn tay trắng. Mấy tháng sau thì anh cũng cưới luôn cô vợ mới. Mẹ anh đi rêu rao khắp nơi rằng tôi bị vô sinh nên con trai bà mới bỏ. Tin đồn đến tai mình nhưng tôi cũng không chấp, mọi chuyện đằng nào cũng xong rồi.
Chuyện gì rồi cũng sẽ qua, 2 năm sau tôi quen và kết hôn với người chồng hiện tại. Vừa cưới được 2 tháng thì tôi lập tức có tin vui, cuộc sống hôn nhân rất hạnh phúc.
Mấy năm qua tôi cũng chẳng còn liên quan gì đến chồng cũ, nhưng nghe bạn bè kể, cô vợ hai của anh chỉ trụ được trong gia đình ấy được hơn 1 năm rồi cũng phải ra đi vì không thể có con.
Cưới vợ ba được nửa năm cũng không thấy động tĩnh gì, anh ta mới chịu đi khám thì kết quả là anh bị vô sinh, không có tinh trùng. Nghe đâu cả nhà anh đang loạn lên, sốc lắm vì anh là con trai duy nhất.
Tôi nghe thì biết vậy, cũng chẳng quan tâm hay hả hê gì. Sau tất cả, tôi vẫn còn may mắn tìm được hạnh phúc đích thực của mình, thế là mãn nguyện lắm rồi.
Theo Afamily
Họ hàng tới nhà, mẹ chồng kể lể thương con dâu như con đẻ, tôi chỉ thêm vào 1 câu khiến bà tẽn tò
Mẹ chồng luôn miệng yêu thương con dâu như con đẻ, nhưng thực tế bà lại rất coi thường tôi vì ăn bám chồng. Một lần nọ, mấy người họ hàng tới chơi, bà lại tiếp tục kể xấu tôi...
Trước khi kết hôn, tôi đã biết nếu lấy Lam sẽ phải sống chung với mẹ chồng. Bởi hiện cả nhà anh đang sống trong căn nhà 4 tầng khá rộng rãi. Hơn nữa, Lam lại là con trai một, việc xin ra ngoài sống riêng chắc chắn sẽ gây mâu thuẫn với mẹ chồng.
Từng đắn đo cưới hay không cưới cũng vì chuyện này, nhưng sau cùng tôi tặc lưỡi nghĩ: "Trước sau gì cũng phải cưới, chi bằng cứ làm luôn. Và chuyện không thể thay đổi được, chi bằng nghĩ theo hướng khác tích cực hơn, cuộc sống cũng dễ dàng."
Tinh thần thoải mái hơn, tôi lại thấy việc sống chung với bố mẹ chồng không tệ như mình tưởng. Bởi lẽ, hai vợ chồng son chưa có nhà mà phải đi thuê thì sẽ rất tốn kém. Ngược lại, nếu cùng sống với bố mẹ chồng chỉ tốn 1 chút tiền ăn đóng góp mỗi tháng...
Sau khi lấy về, mặc dù còn nhiều chuyện chưa quen, nhưng tôi vẫn cố gắng chăm chỉ, phụ giúp mẹ chồng bếp núc, nhà cửa. Đặc biệt, tôi học cách "thảo mai" 1 chút để khiến mẹ chồng vui lòng. Bữa ăn bà mà nấu ngon 1, tôi phải tâng bốc tới 2 - 3. Còn bà mà nấu món không ngon, mặc cho chồng và bố chồng lắc đầu chê bai, tôi vẫn im re. Dần dần, có vẻ mẹ chồng cũng ưng tôi, bà toàn bảo:
- Đấy, chỉ có con dâu mới thương bà già này thôi. Đúng là con dâu mới là con gái mình.
Gần 1 năm chung sống, tôi thấy tính bà cũng thoải mái, lựa nhau 1 chút thì sống cũng ổn. Thế nhưng kể từ khi tôi mang thai, bà lại bớt quan tâm tôi đi nhiều. Và thái độ của bà cũng thay đổi hẳn kể từ khi tôi mang thai tháng thứ 7. Lúc đó, tôi bị động thai nên phải xin nghỉ không lương ở nhà.
(Ảnh minh họa)
Mặc dù không nói thẳng, nhưng bà hay bóng gió đủ để tôi hiểu rằng tôi đang ăn bám con trai bà. Mỗi bữa ăn, bố chồng thì hỏi về tình hình sức khỏe của 2 mẹ con tôi nhưng mẹ chồng thì chỉ chăm chăm kể chuyện người bạn này, người hàng xóm kia:
"Con dâu nhà bác Năm ấy, nó buôn bán lãi lắm. Mà nghe nói từ khi nghỉ đẻ, ở nhà sinh con mới tập tành đấy, giờ hơn 1 năm mà tự mua ô tô kìa. Đúng là con dâu nhà người ta."
"Con dâu nhà dì Hạnh mỗi tháng cho bố mẹ chục triệu tiêu vặt, chưa kể là tiền quà cáp này kia đâu đấy..."
"Ôi cái đứa con nhà bán thịt đầu ngõ sao mà dại thế? Lấy vợ về san sẻ công việc, chia ngọt sẻ bùi chứ làm bà hoàng đâu. Nhà đã không có mà giờ nó còn phải nuôi vợ không công việc kìa. Đã thế còn đẻ liền tù tì, 2 đứa cách nhau có mấy tháng chứ."
...
Tôi vẫn giữ im lặng vì không muốn xích mích gì với bà. Nhất là sắp tới tôi nhảy ổ, tôi rất cần có bà giúp đỡ. Lam cũng động viên tôi, sức khỏe của 2 mẹ con là quan trọng nhất, bà nói sao cũng cứ bỏ ngoài tai thôi.
Nhưng điều khiến cảm thấy bực nhất bà đi rêu rao với tất cả mọi người rằng thương tôi, yêu quý tôi như con đẻ. Từ ngày về làm dâu, tôi không phải động tay động chân việc gì và coi tôi như đứa đã không công việc còn không biết điều vậy.
Tôi sẽ nhịn thôi, nếu như không có 1 tháng ở cữ ấy. Bà cho tôi ăn dưa cà mắm muối đúng nghĩa. Mỗi lần bà bê mâm cơm lên chỉ thấy lèo tèo 2 - 3 miếng thịt, thêm tô canh rau ngót còn đâu là đậu, là muối lạc. Tôi ngán ngẩm than với Lam thì bà càng ghét hơn, cho tôi ăn cơm nát với muối vừng. Cuối cùng, tôi lựa chọn cách âm thầm nhờ chồng mua đồ ăn giấu ở trong phòng.
Một chiều nọ, có mấy bà dì họ tới chơi. Sau khi thăm tôi, mọi người ra phòng khách ngồi uống nước. Lúc này, mẹ chồng tôi lại tiếp tục bài ca yêu thương con dâu như con đẻ. Nào đã hết, mọi người còn hùa vào bảo tôi sướng không biết hưởng, được voi đòi tiên.
Tôi ấm ức quá, liền bê mâm cơm cữ ăn dở của mình ra, nhưng nhẹ nhàng bảo mẹ chồng:
- Mẹ cháu chăm cháu lắm các dì ạ. Cháu ở cữ cả tháng trời này, thích ăn gì mẹ cháu nấu cho món đó. Mà cháu thì thương mẹ, chỉ ăn thịt luộc, trứng luộc với canh rau ngót thôi cho mẹ khỏi mất công.
Lúc này, mẹ chồng tôi sững sờ, bà còn đỏ mặt. Các bà dì họ thì hùa vào khen tôi biết điều, nhưng không quên căn dặn mẹ chồng tôi phải ép tôi ăn nhiều món cho có sữa. Mẹ chồng tôi chỉ cười gượng gạo, có lẽ bà cũng hiểu ý của tôi sau câu nói vừa rồi...
Theo Afamily
Mẹ chồng chẳng cho đồng nào nhưng liên tục giục chúng tôi mua nhà, hóa ra đó lại là toan tính của cô em chồng đỏng đảnh Chúng tôi mới kết hôn, điều kiện kinh tế còn chưa có, bố mẹ hai bên cũng không hỗ trợ được nhiều thế mà mẹ chồng cứ liên tục giục mua nhà. Tôi và chồng đều xuất thân tỉnh lẻ, lên Hà Nội lập nghiệp rồi quen biết, yêu thương nhau và tiến tới hôn nhân. Công việc của vợ chồng tôi khá...