Kết cục không ngờ của một kiếp ở rể
Đã mang tiếng đi ở rể An lại thường xuyên bị vợ xúc phạm. Không thể chịu thêm một ngày nào nữa, An vùng lên và mọi chuyện nằm ngoài dự đoán của Linh. Kết cục thật đau thương không ai mong muốn.
Linh lấy chồng năm 18 tuổ.i, vừa bước sang tuổ.i 18 cô thi trượt đại học nên quyết định lấy An. Linh quen An được gần 1 năm, khi đó An mở cửa hàng điện thoại, còn Linh vốn con nhà có điều kiện nên được bố mẹ chiều chuộng, thay điện thoại như thay áo. Cũng bởi vẻ đẹp hot boy của An mà Linh thường xuyên lấy cớ điện thoại lỗi chỗ này, hỏng chỗ kia để đến cửa hàng của An nói chuyện. Lâu ngày Linh trở thành khách quen ở đây.
Linh được liệt vào phần tử n.ữ sin.h cá biệt của lớp, không lo học chỉ quan tâm đến đầu tóc, phấn son, quần áo. Vì thế ngay từ đầu bố mẹ Linh cũng xác định con gái mình chẳng thể đỗ nổi đại học cho dù đã cố gắng thuê đến 3 cô gia sư. Nhiều lần Linh nói với bố mẹ là chỉ thích kinh doanh, không thích học, học lên đại học lại càng không. Thế nên ngay sau khi biết kết quả thi đại học bố mẹ Linh đành chiều lòng theo ý con gái mở shop thời trang cho Linh. Linh chọn địa điểm shop nằm ngay sát cạnh cửa hàng của An. Từ khách quen nay trở thành “hàng xóm” Linh càng có cơ hội tấ.n côn.g An.
May mắn nhờ vào “khiếu” ăn chơi của Linh cùng với sự hỗ trợ kinh tế của gia đình nên shop thời trang của Linh khá đông khách, mẫu quần áo thường độc, lạ và đắt. Thu nhập mấy tháng đầu của Linh đủ để bố mẹ Linh tin tưởng vào khả năng kinh doanh của con gái. Trong khi đó, cửa hàng điện thoại của An ngày càng vắng khách, có hôm chỉ có đôi ba người ghé qua xem hàng rồi lại ra về. Vì thế An có nhiều thời gian để qua cửa hàng của Linh thăm thú, tám chuyện. Cũng từ đó An có cảm tình với Linh hơn, còn Linh thì có tình ý từ lâu rồi, giờ chỉ chờ ngày An tỏ rõ tình cảm của mình nữa là Linh gật đầu.
Ngày nào Linh và An cũng gặp nhau, cứ cuối tuần hoặc hôm nào vắng khách đóng cửa hàng sớm là hai người lại hẹn hò, vi vu khắp hồ Tây, phố cổ. Sau khi phát hiện mình mang bầu được 4 tuần, Linh và An xin thưa chuyện với bố mẹ Linh (An mồ côi từ nhỏ, sống với bà nội, bà nội đã qua đời được gần 2 năm nên An ra Hà Nội lập nghiệp).
Video đang HOT
Ban đầu bố mẹ Linh cương quyết phản đối không cho Linh cưới An. Lý do đưa ra là hai đứa còn quá trẻ con, mới 18 đôi mươi, kinh tế chưa có… nhưng Linh đều không chấp nhận lý do đó, cô cãi lý và đưa ra bằng chứng là khả năng kinh doanh của hai người đủ để nuôi sống bản thân. Thuyết phục con gái không được bố mẹ Linh đành nặng lời “Thằng đó mồ côi cả cha lẫn mẹ, đầu đường xó chợ, lại trẻ ranh nữa, lấy nhau về để chế.t đói à? Thiếu gì thằng để cưới mà con phải bám lấy thằng đó, đứa con có thể giữ lại bố mẹ nuôi nhưng tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện cưới xin với thằng đó…”.
Linh khóc hết một ngày, không ăn uống gì. 3 ngày trôi qua Linh tiều tụy, ngất đi tỉnh lại. Bố mẹ Linh cuối cùng đành chấp nhận chuyện cưới xin, nhưng chỉ tổ chức tiệc cưới qua loa cho xong. Nhìn con gái lấy chồng mà mẹ Linh chỉ biết nuốt nước mắt, còn Linh tỏ ra vui mừng, hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Sau khi cưới Linh và An vẫn tiếp tục công việc ở cửa hàng, An chấp nhận về ở rể bên nhà Linh. Nhưng chỉ sau 3 tháng sống với nhau Linh và An xung đột, mâu thuẫn liên miên, những trận cãi vã nhỏ qua đi thì trận to tiếng lại đến. Thậm chí có khi An còn bỏ đi 3 – 4 ngày mới trở về. Bố mẹ Linh khuyên giải mãi không được, mắng có, đe nạt cũng có nhưng đôi vợ chồng “trẻ ranh” này chỉ có trời mới khuyên bảo được.
Từ ngày đến nhà Linh ở rể An luôn tự ti, đã thế hễ có bất đồng Linh lại kể nể, xúc phạm An, có khi còn nói nếu An không tốt với Linh thì sẽ đuổi An ra khỏi nhà. Con trai ai cũng có sĩ diện, chính những hành động trẻ con của Linh khiến An không còn muốn quan tâm đến Linh nữa. Chỉ cần An về muộn, hay đi đâu không khai báo với Linh, nghe điện thoại của ai không cho Linh biết y như rằng cô nàng lấy cớ mắc nhiếc An. Không chịu nổi cách cư xử của Linh, An nhất quyết đòi l.y hô.n, sau 3 tháng mà cuộc sống hôn nhân của An và Linh trở nên bế tắc. Người đau đầu, khổ tâm nhất là bố mẹ Linh. Chuyện hôn nhân của An và Linh là một bài học đắt giá cho những ai muốn lấy chồng/lấy vợ quá sớm, khi mà chưa đủ trưởng thành để bắt đầu một cuộc sống mới, với những ràng buộc khó tránh trong cuộc sống.
Theo Đời sống pháp luật
Hứa thăng chức lên phó giám đốc, chồng tôi vẫn không chịu ở rể
Nghe anh nói, tôi thật sự bị shock. Từ trước đến giờ tất cả đều rất ổn, tôi có thể kiểm soát được mọi chuyện. Nếu anh ra ngoài làm, ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi không muốn vướng phải cảnh chồng bồ bịch.
Chúng tôi học cùng lớp trong trường đại học. Anh đẹp trai, cao ráo, lại là chủ tịch câu lạc bộ tình nguyện nên được không ít các cô gái để ý. Tôi thì ngược lại, ngoại hình bình thường, tính tình trầm lắng, chỉ thích tập trung học. Khi ấy, hai đứa chỉ trò chuyện xã giao, không hơn không kém.
Ra trường, mặc dù gia đình có điều kiện, bố mẹ mở công ty quy mô lớn, nhưng vì không muốn phụ thuộc, tôi tự thi vào ngân hàng và có công việc ổn định cho riêng mình.
Trong một lần công ty gia đình tổ chức tiệc, tôi tình cờ gặp lại anh. Hóa ra anh đang làm nhân viên tập sự ở đây. Chúng tôi nhanh chóng nhận ra nhau. Anh chủ động tiến tới bắt chuyện, mời tôi uống rượu. Kết thúc bữa tiệc, anh còn galant đưa về tận nhà khiến tôi thấy lâng lâng.
Sau hôm đó, chúng tôi nói chuyện thân thiết hơn, rồi có tình cảm với nhau lúc nào không hay. Mặc kệ người ngoài nói gì, tôi vẫn thấy anh đối xử rất tốt, luôn chiều chuộng, quan tâm tôi hết mực. Bố mẹ tôi thấy vậy cũng rất hài lòng.
Chúng tôi kết hôn sau nửa năm tìm hiểu. Từ nhân viên tập sự, anh được chuyển thẳng lên làm trưởng phòng marketing, lương tháng gấp 10 lần. Bởi gia đình anh ở quê xa, thương con gái nên bố mẹ tôi thuyết phục anh về ở rể, sau 2 năm hãy ra ở riêng. Anh hơi ngại nhưng vẫn chấp nhận.
Có chồng nhưng vẫn được ở cùng bố mẹ đẻ, tôi thấy không gì sung sướng bằng. Tôi không phải lo chồng mình có bồ, vì anh đều dưới tầm kiểm soát của gia đình 24/24. Sáng đi làm cùng xe bố vợ, trưa ăn cơm với đồng nghiệp toàn họ hàng vợ, tối anh lại theo xe bố về. Nếu đi đâu gặp gỡ khách hàng, anh sẽ có trợ lý là cậu em họ tôi tháp tùng đi đến nơi về đến chốn.
Nhất cử nhất động của anh, tôi đều nắm trong tay. Chỉ cần công ty có tuyển nhân viên nữ khả nghi, đích thân mẹ tôi sẽ kiểm tra, giám sát chặt chẽ. Mặc dù không vui lắm, chồng tôi cũng im lặng không phản đối.
Nhưng mọi việc chỉ êm đềm trong đúng hai năm đầu. Sang năm thứ ba, thấy tôi không có ý định ở riêng, anh bắt đầu tỏ ý khó chịu. Anh nói, rõ ràng, mọi người luôn nghi ngờ anh có ý đồ xấu, lấy tôi vì tiề.n, ngay cả tôi là vợ cũng không tin tưởng chồng mình tuyệt đối. Anh muốn nghỉ việc ở đây để mở công ty mới. Sau đó chúng tôi sẽ dọn ra ngoài không sống cùng bố mẹ nữa.
Nghe anh nói, tôi thật sự bị shock. Từ trước đến giờ với tôi tất cả đều rất ổn, tôi có thể kiểm soát được mọi chuyện. Nếu anh ra ngoài làm, ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi không muốn vướng phải cảnh chồng bồ bịch. Hơn nữa, ở cùng bố mẹ đẻ, tôi được thoải mái hơn rất nhiều.
Tôi giận chồng 2 tuần liền nhưng anh vẫn không thay đổi ý định. Bố tôi thương con gái, cố gắng thuyết phục con rể ở lại, hứa sẽ thăng chức lên phó giám đốc, anh cũng không quan tâm. Anh nói, cái anh cần không phải tiề.n nhà vợ, mà tự khẳng định được bản thân mình. Có vẻ như chồng tôi đã quyết tâm. Tôi không biết nên làm sao mới có thể thuyết phục anh thay đổi ý định.
Theo Vietnamnet
Khó lòng chia tay đồng nghiệp nam kém tuổ.i Tôi hả hê, sung sướng vì tính hiếu thắng của mình đã được thỏa mãn. Tình cảm giống như một trò chơi, không thể thua cuộc. Cuối cùng, Q. đã chịu "thuần phục". Tôi không giấu nổi vẻ tự mãn vì đã giành phần thắng trước cô bạn gái kia. Tôi không phải là người phụ nữ quá xinh đẹp, chỉ cao ráo,...