Kết cục không ngờ của một kiếp ở rể
Đã mang tiếng đi ở rể An lại thường xuyên bị vợ xúc phạm. Không thể chịu thêm một ngày nào nữa, An vùng lên và mọi chuyện nằm ngoài dự đoán của Linh. Kết cục thật đau thương không ai mong muốn.
Linh lấy chồng năm 18 tuổi, vừa bước sang tuổi 18 cô thi trượt đại học nên quyết định lấy An. Linh quen An được gần 1 năm, khi đó An mở cửa hàng điện thoại, còn Linh vốn con nhà có điều kiện nên được bố mẹ chiều chuộng, thay điện thoại như thay áo. Cũng bởi vẻ đẹp hot boy của An mà Linh thường xuyên lấy cớ điện thoại lỗi chỗ này, hỏng chỗ kia để đến cửa hàng của An nói chuyện. Lâu ngày Linh trở thành khách quen ở đây.
Linh được liệt vào phần tử nữ sinh cá biệt của lớp, không lo học chỉ quan tâm đến đầu tóc, phấn son, quần áo. Vì thế ngay từ đầu bố mẹ Linh cũng xác định con gái mình chẳng thể đỗ nổi đại học cho dù đã cố gắng thuê đến 3 cô gia sư. Nhiều lần Linh nói với bố mẹ là chỉ thích kinh doanh, không thích học, học lên đại học lại càng không. Thế nên ngay sau khi biết kết quả thi đại học bố mẹ Linh đành chiều lòng theo ý con gái mở shop thời trang cho Linh. Linh chọn địa điểm shop nằm ngay sát cạnh cửa hàng của An. Từ khách quen nay trở thành “hàng xóm” Linh càng có cơ hội tấn công An.
May mắn nhờ vào “khiếu” ăn chơi của Linh cùng với sự hỗ trợ kinh tế của gia đình nên shop thời trang của Linh khá đông khách, mẫu quần áo thường độc, lạ và đắt. Thu nhập mấy tháng đầu của Linh đủ để bố mẹ Linh tin tưởng vào khả năng kinh doanh của con gái. Trong khi đó, cửa hàng điện thoại của An ngày càng vắng khách, có hôm chỉ có đôi ba người ghé qua xem hàng rồi lại ra về. Vì thế An có nhiều thời gian để qua cửa hàng của Linh thăm thú, tám chuyện. Cũng từ đó An có cảm tình với Linh hơn, còn Linh thì có tình ý từ lâu rồi, giờ chỉ chờ ngày An tỏ rõ tình cảm của mình nữa là Linh gật đầu.
Ngày nào Linh và An cũng gặp nhau, cứ cuối tuần hoặc hôm nào vắng khách đóng cửa hàng sớm là hai người lại hẹn hò, vi vu khắp hồ Tây, phố cổ. Sau khi phát hiện mình mang bầu được 4 tuần, Linh và An xin thưa chuyện với bố mẹ Linh (An mồ côi từ nhỏ, sống với bà nội, bà nội đã qua đời được gần 2 năm nên An ra Hà Nội lập nghiệp).
Ban đầu bố mẹ Linh cương quyết phản đối không cho Linh cưới An. Lý do đưa ra là hai đứa còn quá trẻ con, mới 18 đôi mươi, kinh tế chưa có… nhưng Linh đều không chấp nhận lý do đó, cô cãi lý và đưa ra bằng chứng là khả năng kinh doanh của hai người đủ để nuôi sống bản thân. Thuyết phục con gái không được bố mẹ Linh đành nặng lời “Thằng đó mồ côi cả cha lẫn mẹ, đầu đường xó chợ, lại trẻ ranh nữa, lấy nhau về để chết đói à? Thiếu gì thằng để cưới mà con phải bám lấy thằng đó, đứa con có thể giữ lại bố mẹ nuôi nhưng tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện cưới xin với thằng đó…”.
Linh khóc hết một ngày, không ăn uống gì. 3 ngày trôi qua Linh tiều tụy, ngất đi tỉnh lại. Bố mẹ Linh cuối cùng đành chấp nhận chuyện cưới xin, nhưng chỉ tổ chức tiệc cưới qua loa cho xong. Nhìn con gái lấy chồng mà mẹ Linh chỉ biết nuốt nước mắt, còn Linh tỏ ra vui mừng, hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Video đang HOT
Sau khi cưới Linh và An vẫn tiếp tục công việc ở cửa hàng, An chấp nhận về ở rể bên nhà Linh. Nhưng chỉ sau 3 tháng sống với nhau Linh và An xung đột, mâu thuẫn liên miên, những trận cãi vã nhỏ qua đi thì trận to tiếng lại đến. Thậm chí có khi An còn bỏ đi 3 – 4 ngày mới trở về. Bố mẹ Linh khuyên giải mãi không được, mắng có, đe nạt cũng có nhưng đôi vợ chồng “trẻ ranh” này chỉ có trời mới khuyên bảo được.
Từ ngày đến nhà Linh ở rể An luôn tự ti, đã thế hễ có bất đồng Linh lại kể nể, xúc phạm An, có khi còn nói nếu An không tốt với Linh thì sẽ đuổi An ra khỏi nhà. Con trai ai cũng có sĩ diện, chính những hành động trẻ con của Linh khiến An không còn muốn quan tâm đến Linh nữa. Chỉ cần An về muộn, hay đi đâu không khai báo với Linh, nghe điện thoại của ai không cho Linh biết y như rằng cô nàng lấy cớ mắc nhiếc An. Không chịu nổi cách cư xử của Linh, An nhất quyết đòi ly hôn, sau 3 tháng mà cuộc sống hôn nhân của An và Linh trở nên bế tắc. Người đau đầu, khổ tâm nhất là bố mẹ Linh. Chuyện hôn nhân của An và Linh là một bài học đắt giá cho những ai muốn lấy chồng/lấy vợ quá sớm, khi mà chưa đủ trưởng thành để bắt đầu một cuộc sống mới, với những ràng buộc khó tránh trong cuộc sống.
Theo Đời sống pháp luật
Ở rể, xấu hổ với... ngoại tình
Xấu hổ vì ở chung nhà vợ
Đàn ông ở rể có muôn màu muôn vẻ nhưng suy cho cùng, những người đàn ông mà ở rể như chồng tôi thường cảm thấy tự ti, mệt mỏi. Vì căn bản, dù họ không muốn nghĩ thì thiên hạ cũng gièm pha, lời ra tiếng vào, ảnh hưởng tới họ. Dù không muốn cho rằng, việc ở rể là việc gì đó có vẻ hơi hèn nhát thì người ngoài vẫn sẽ nói rằng, đàn ông mà ở rể thì coi như vứt đi.
Vốn là chàng trai ở tỉnh, không có gì trong tay, hoàn toàn là tay trắng, thế nên anh chọn cách ở rể nhà tôi. Thật ra, bản thân là người vợ, tôi cũng không muốn anh phải ở rể để chịu áp lực. Nhưng tôi yêu anh và công việc của anh chẳng có đủ thu nhập để có thể mua một căn nhà hay thuê một căn phòng rộng rãi. Nếu có thuê cũng chỉ thuê được căn phòng trọ rất bình thường và như thế thì con cái sẽ cùng cực. Trong khi gia đình tôi lại có nhà rộng, nhiều tầng, nhiều phòng, thế nên, tôi đã nói với anh về chuyện ở rể.
Tất nhiên, chuyện này tôi cũng để cho anh tự quyết, vì căn bản, tôi không muốn anh phải khó xử về sau. Anh đồng ý ở nhà tôi vì ban đầu tiếp xúc với bố mẹ tôi, em trai tôi, anh cũng thấy thoải mái vô cùng. Anh nói &'dâu là con, rể là khách', chính vì là khách nên anh không ngại chuyện sống chung với bố mẹ vợ.
Tất nhiên, chuyện này tôi cũng để cho anh tự quyết, vì căn bản, tôi không muốn anh phải khó xử về sau. (Ảnh minh họa)
Những ngày đầu, bố mẹ tôi chiều anh lắm, lúc nào cũng con rể, con rể. Bố tôi cũng rất hợp cạ cậu con rể ngoan ngoãn lại hay biết nói chuyện với bố. Bố già rồi nên có người tâm sự, bầu bạn, bố thích lắm. Con gái thì đi làm suốt, em trai tôi sống với bố lâu nên cũng chẳng bận tâm mấy chuyện của bố. Chỉ có chồng tôi là người luôn luôn lắng nghe bố nên bố cảm giác có người chia sẻ.
Chuyện phức tạp xảy ra từ khi em trai tôi lấy vợ, về sống chung một nhà. Gia đình đông người thì dù có dễ tới mấy cũng phức tạp. Bố mẹ tôi lại quay sang để ý chồng tôi vì thấy cậu em trai quá chỉn chu, chăm sóc vợ con. Chồng tôi tính tình hơi vô tâm với vợ, với lại, bản tính của anh là vậy, anh không mấy khi để ý tiểu tiết.
Thấy em trai tôi chiều vợ rồi tâm lý với vợ, bố mẹ tôi lại cho rằng, anh là người tính toán này kia, ki ke, không biết chiều vợ con. Ở rể không mất tiền mà không biết bỏ tiền ra biếu xén bố mẹ này nọ. Thế là từ đó, từ chuyện em dâu tôi chu đáo với gia đình chồng, bố mẹ tôi bắt đầu suy diễn, khó chịu với chồng tôi.
Suốt ngày bố mẹ nói chuyện nhà ông này, ông kia, có con rể chu đáo, ở rể còn sắm cho bao nhiêu là thứ này nọ. Tính ra, chồng tôi đã không có tiền, có tiền biếu nhiều thế thì có khi anh thuê nhà khang trang ở còn hơn là ở rể. Thế mà bố mẹ tôi không hiểu. Nhiều lần tôi nói với bố mẹ một cách tế nhị, mong các cụ hiểu nhưng mẹ có vẻ không hài lòng, cứ bóng gió đến tôi cũng phải mệt mỏi.
Hôm nào trong bữa cơm, bố mẹ cũng quát mắng con cái là làm lụng không biết tiết kiệm chi tiêu rồi sau này lấy đâu ra tiền. Bố biết thừa vợ chồng tôi khó khăn lại còn cứ nói này nói nọ. Bố còn ca ngợi em dâu trước mặt nhà tôi, bảo là mấy nữa mà vợ chồng nó mua được nhà. Tôi nghĩ, bản thân tôi còn tủi chứ đừng nói gì chồng. Bao nhiêu chuyện cứ tự nhiên ập đến như thế làm tình cảm gia đình rạn nứt...
Ngoại tình chỉ vì cảm thấy quá bức bách
Mẹ tôi bắt đầu sai con rể làm việc lặt vặt trong nhà như quét nhà, quét sân, dọn dẹp thậm chí là phơi đồ. Trong khi nhà thì có bao nhiêu đàn bà, có cả em dâu nữa mà mẹ chẳng bao giờ sai em dâu. Tôi có nói là đàn ông không làm việc đó, mẹ bảo em dâu hay để con làm thì mẹ tôi lại lẩm bẩm bảo tôi là, &'em nó còn đi làm vất vả, kiếm tiền cho cả nhà, mày đừng có mà chiều chồng, biết điều tí đi'. Cái từ &'biết điều' của mẹ tôi đã chạm tới lòng tự ái của chồng.
Chồng tôi dần chán nản ở nhà vợ, đi tối ngày. Có hôm tôi gọi anh cũng không về ăn cơm. Rồi về nhà lại bị bố mẹ tôi cau có nói là ở nhà này không có phép tắc cứ đi tối ngày, ăn uống bên ngoài như thế. Mẹ khó chịu với chồng tôi và khó chịu với tôi ra mặt. Tôi cũng đâm bực mình.
Từ hôm đó, anh càng đi nhiều hơn và về nhà, anh chỉ chào bố mẹ tôi rồi lên phòng. Từ bao giờ, con rể và bố vợ không còn tâm đầu ý hợp nữa. Cả nhà cứ chăm chăm là em trai tôi, em dâu tôi biết kiếm tiền, anh chị lớn mà không giỏi bằng các em. Tôi bực lắm, nghĩ chán nản vô cùng vì chính bố mẹ đã làm chồng tôi ra nông nỗi này. Anh cũng đâm khó chịu với tôi, ghét lây tôi. Anh không còn yêu thương tôi như trước nữa. Vì bố mẹ tôi làm vậy thì làm sao mà anh yêu thương tôi được? Anh nói rằng, bố mẹ em coi thường anh, anh sẽ tính chuyện chuyển nhà. Tôi ủng hộ nhưng ra ngoài chắc chúng tôi sẽ khổ lắm.
Từ hôm đó, anh càng đi nhiều hơn và về nhà, anh chỉ chào bố mẹ tôi câu rồi lên phòng. Từ bao giờ, con rể và bố vợ không còn tâm đầu ý hợp nữa. (Ảnh minh họa)
Từ bao giờ, anh đã lăng nhăng, gái gú bên ngoài. Cho đến ngày tôi phát hiện, anh không nói không rằng, anh bảo tôi muốn chia tay thì chia tay, tùy tôi. Sống ở nhà này, anh cảm thấy như địa ngục, không phải gia đình nên anh muốn tìm sự thanh thản nơi khác, không phải là nơi này. Anh muốn tự do, muốn bay nhảy, đàn ông như anh không thể chịu kiếp hèn, để người khác khinh thường và nhất là bố mẹ vợ khinh thường thì càng không nên. Anh cứ ngoại tình như vậy, mặc tôi van xin anh, nói anh quay về và sẽ ra ở riêng.
Anh bảo, nếu ra ở riêng, anh sẽ xem xét lại, còn không, anh cứ sống vậy, tôi muốn bỏ anh thì bỏ, anh cũng chẳng thiết gì nữa. Chỉ tội người vợ như tôi lại quá yêu chồng, thương anh nữa, nên không đành lòng bỏ anh. Thật tình, biết chồng gian dối mà tôi còn bênh vực, còn nói đỡ cho anh trước mặt bố mẹ tôi. Chắc tôi điên rồi.
Có lẽ, tôi cảm thấy có lỗi vì mình đã khiến anh ra nông nỗi này, chính bố mẹ tôi đã đẩy anh vào con đường này. Bố mẹ khinh thường con rể, coi thường anh ở rể nên anh mới phải ngoại tình, phản bội con gái bố mẹ. Đấy, bố mẹ có hả dạ không khi mà giờ đây, tôi sống chung với người chồng ngoại tình mà không dám nửa lời than vãn..?
Theo Khám phá
Hứa thăng chức lên phó giám đốc, chồng tôi vẫn không chịu ở rể Nghe anh nói, tôi thật sự bị shock. Từ trước đến giờ tất cả đều rất ổn, tôi có thể kiểm soát được mọi chuyện. Nếu anh ra ngoài làm, ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi không muốn vướng phải cảnh chồng bồ bịch. Chúng tôi học cùng lớp trong trường đại học. Anh đẹp trai, cao ráo, lại...