Kết cục đẫm nước mắt của cô gái ham lấy chồng “giàu”
Cái kết sau đám cưới với cô không hề ngọt mà thay vào đó là những trái đắng, đẫm nước mắt, hối hận vì phút giây dại khờ của mình.
Trước khi lấy Nam, Hằng có một mối tình sâu đậm với Thanh – cậu bạn học cùng đại học. Tình yêu của Hằng – Thanh được bạn bè ngưỡng mộ và gato vì hai anh chị yêu thương nhau thật lòng, họ chăm sóc cho nhau từng bữa ăn, đồ dùng sinh hoạt cũng như việc học hành. Được cái học cùng trường nên hai đứa lúc nào cũng dính lấy nhau như hình với bóng. Cả hai đều công khai tình cảm của mình với mọi người, và nhấn mạnh khi nào hai đứa có công ăn việc làm thì sẽ kết hôn. Còn không cả hai sẽ đợi nhau, chứ nhất định không bỏ rơi nhau mà đến với người khác.
Thời gian thấm thoát trôi, tình yêu của họ ngày càng sâu đậm hơn. Nhoáng cái cái hết gần bốn năm đại học, còn duy nhất nửa năm nữa là cả hai cùng ra trường (Hằng, Thanh đều học trường kỹ thuật trên Hà Nội). Rồi cả hai đứa sẽ phải tự xây dựng tương lai, sự nghiệp của mình. Con đường ấy nhiều chông gai, khó khăn nhưng nghị lực của tình yêu luôn giúp họ vượt qua tất cả. Rồi hai người lên kế hoạch cho tương lai: khi nào kết hôn, khi nào sinh con, mua nhà trên này…. Con đường ấy họ đã cùng nhau vạch ra, giờ chỉ việc cố gắng bước đi thôi.
Những tưởng Hằng sẽ cố gắng nắm chặt tay Thanh cùng bước đi trên đoạn đường tình yêu đó. Ấy vậy mà….Hằng lại là người thay đổi lòng dạ, bỏ qua tất cả những lời ước thề để đến với một gã đàn ông khác…
Thanh cầu xin cô đừng rời xa anh nhưng cô vẫn quyết định chia tay (ảnh minh họa)
Cuộc đời nào ai biết trước được chữ ngờ, chẳng hiểu trời xui đất khiến sao lại cho cô gặp Nam – gã đàn ông mà Hằng chạy theo. Anh ta hơn Hằng hơn một giáp (hơn 14 tuổi), tướng mạo thấp bé, đen nhẻm, lạnh lùng và có vẻ nhìn hơi đầu gấu, không thân thiện. So với Thanh thì thua xa. Từ khi gặp cô trong quán café gần trường, gã đã bị cô hút hồn bởi vẻ đẹp nhẹ nhàng, nét duyên dáng của Hằng. Không biết bằng cách gì mà hắn có số điện thoại và địa chỉ nơi cô trọ ngay sau hôm gặp mặt. Từ đó, hắn mượn cớ này kia để bắt chuyện làm quen với cô. Là một gã đàn ông trải đời, việc chinh phục và đưa những “chú nai ngơ ngác” như Hằng vào tròng là chuyện quá đơn giản với hắn.
Khi đã bắt chuyện được với cô, ngày nào hắn cũng phóng SH hay Camry đến đón cô đi chơi và không quên mua cho cô những món đồ đắt tiền. Vốn dĩ Hằng không phải gái quê, nhà cô có điều kiện ở thị trấn nhưng trước những gì Nam mang đến cô đã bị choáng ngợp bởi sự giàu có, hào phóng của anh ta. Cô nghe anh ta nói: anh ta quê gốc ở Hà Nội, nhà từ đời ông bà nên đất đai rộng rãi mấy hộ gia đình ở cũng không hết, lại được cái nhà mặt tiền trung tâm thành phố. Càng nghe cô càng thích cuộc sống giàu có biết bao dù gia đình cô không phải dạng nghèo khó.
Video đang HOT
Cứ thế tần suất cô hẹn hò với hắn nhiều hơn. Thanh biết cô đang thích một người đàn ông khác, anh cố khuyên can, tức giận về việc cô làm nhưng Hằng vẫn bỏ qua mặc kệ Thanh đang ghen ghê gớm. Nhiều khi thấy cô phấn son, điệu đà đi chơi với hắn ta, Thanh nổi khùng lên với cô nhưng rốt cục cô vẫn cãi lại lời Thanh rồi đi chơi với hắn ta. Dần dần tình yêu ngày trước cô dành cho Thanh nhạt đi. Cô chẳng buồn nhớ, quan tâm xem anh làm gì, ở đâu. Hình bóng duy nhất trong đầu cô bây giờ là Nam.
Sau khi quen nhau chóng váng 1 tháng, cô đã đồng ý làm vợ Nam. Ngày cô nói chia tay với Thanh cũng là lúc cô dội lên người anh gáo nước lạnh. Cô nói với anh cô sẽ lấy chồng trong mấy hôm nữa, và chồng cô là Nam. Thanh đau khổ, tuyệt vọng phát khóc. Anh cố níu giữ cô bằng tất cả mọi cách. Anh bảo cô cho anh cơ hội 1 năm nữa thôi, một năm nữa anh sẽ mua cho cô nhà Hà Nội, ô tô, xe máy đẹp… Chỉ cần cô ở bên anh, anh có thể làm tất cả vì cô. Kể cả có mất đi tất cả anh cũng cam lòng. Nhưng Hằng vẫn phũ phàng buông tay Thanh chẳng thương, tiếc mặc cho anh có khóc lóc, van xin cô; cho tình yêu 4 năm đang đau khổ tột cùng.
Thế là Hằng quyết định bỏ học lấy chồng, gia đình cô ở quê cũng đồng ý vội vì thấy nhà Nam giàu có. Họ muốn con gái mình có hộ khẩu Hà Nội.
Ngày cô đặt chân về nhà chồng là ngày cô đẫm nước mắt (ảnh minh họa)
Ngày cưới Hằng được tổ chức nhanh gọn, không quá cầu kỳ, đơn giản với những nghi thức thông thường. Hằng mặc chiếc váy trắng muốt, xinh tươi, vui vẻ đi bên chồng dưới ánh mắt trầm trồ, ngưỡng mộ của mọi người. Vì cô lấy được chồng giàu có trên Hà Nội. Thanh cũng đến đám cưới cô, nhưng không phải là khách mời. Chỉ là đến tìm kiếm hi vọng cuối cùng cô có thể hủy hôn trở về bên anh. Từ ngày cô nói chia tay và đi lấy chồng, bầu trời trong Thanh sụp đổ. Anh suy sụp hoàn toàn, bỏ bê học hành, công việc. Anh nhìn Hằng với vẻ mặt van xin, nhưng cô không hề liếc nhìn anh 1 cái, gương mặt cô tràn đầy hạnh phúc không có chút gì ân hận, tội lỗi khi bỏ Thanh.
Sau đám cưới cô như đổ sụp trước mọi thứ cô từng nghĩ về nhà chồng giàu có. Trái ngược lại hoàn toàn so với những gì chồng nói. Về nhà chồng cô mới biết, làm gì có đất rộng rãi, mặt tiền trung tâm, bố mẹ danh giá, xe cộ đắt tiền. Tất cả chỉ là giả dối. Cô phải sống trong ngôi nhà chật hẹp có hơn 20m2 mà cả mấy thế hệ cùng chung sống. Chẳng có phòng nào riêng cho mọi người, mà chỉ ngăn cách nhau duy nhất bởi tấm rèm. Cả nhà anh ta sống nhờ vào quán trà đá vỉa hè trước ngõ. Anh ta không nghề nghiệp gì, thỉnh thoảng lại đi đòi nợ thuê cho mấy quán cầm đồ. Xe máy SH, ô tô Camry ngày trước anh ta đi đến chở cô nào phải của anh ta. Hắn đi mượn rồi thuê để đi tán gái, ra oai với mấy cô sinh viên ngây thơ như cô. Cả nhà chỉ duy nhất có con xe Dream tà tàng của bố chồng là phương tiện đi lại của cả nhà.
Cô như chết ngất trước những gì hiện hữu trước mắt, sự thật về gia đình chồng. Ngày cô đặt chân về nhà chồng là ngày cô đẫm nước mắt. Cô hối hận vì đã dại khờ bỏ đi tình yêu bao năm của mình để chạy theo kẻ giả dối để có cái “nhân khẩu Hà Nội”. Cay đắng quá, cô gọi điện về than khóc với bố mẹ đẻ, nhưng họ giận dữ cấm tiệt cô quay về nhà làm xấu mặt bố mẹ với làng xóm. Cô muốn chạy trốn ngay khỏi nhà chồng nhưng cô không còn nơi nào để đi, để về. Gia đình không chào đón cô. Người yêu cũ à? Sao cô dám quay về xin anh tha thứ khi chính cô lại ruồng rẫy, bỏ mặc anh dù cho anh van nài cô.
Bỏ học, bỏ người yêu đi lấy chồng Hà Nội để thỏa mãn mong muốn được giàu có, tiếng thơm cho bố mẹ. Nhưng cái kết với cô không hề ngọt mà thay vào đó là những trái đắng, ngậm ngùi, hối hận vì phút giây dại khờ của mình. Từ một cô gái đang tuổi ăn tuổi học cô phải chấp nhận đi làm lao công cho một tòa nhà gần nhà chồng. Từ ngày lấy chồng về bao nhiêu vàng bạc bố mẹ đẻ cho, chồng cô lột sạch đem đi chơi đề đóm, gái gú.
Cô cứ sống, và làm lụng vất vả, khóc thầm mỗi đêm như để trả giá cho hành động ngu xuẩn của mình. Nước mắt cô chẳng bao giờ ngừng rơi khi nghĩ về Thanh.
Theo Blogtamsu
Yêu một kẻ đã quên mình
Anh quên em thật nhanh nhưng trong những giấc mơ em vẫn nhớ về anh. Vẫn yêu anh, người đã quên mình.
Đã bao giờ anh yêu say đắm và si mê một người mà người ấy không còn yêu mình? Có lẽ là chưa phải không anh. Bởi vì một chàng trai lúc nào cũng có cả tá cô gái vây quanh như anh thì làm sao có may mắn được "yêu đơn phương" hay luyến lưu người tình cũ nào cơ chứ.
Anh yêu nhanh và cũng quên nhanh vì thế làm sao mà anh biết cái cảm giác không thể nào quên một người đã hết yêu mình.
Ngay cả khi đang yêu cũng có lúc anh vô tình quên mất bạn gái của mình vì bị cuốn vào những cô gái hấp dẫn khác huống chi là nhớ một người đã xa. Anh yêu mãnh liệt, làm cho những cô gái từng được anh nói lời yêu cảm thấy mình hạnh phúc nhất thế gian rồi anh bỏ bê cảm xúc đó để đi tìm một tình yêu mới. Anh giống như người thợ săn mải mê chinh phục cánh rừng mới bỏ mặc sau dấu chân mình một cánh đồng héo hắt. Anh tàn nhẫn lắm...
nh giống như người thợ săn mải mê chinh phục cánh rừng mới bỏ mặc sau dấu chân mình một cánh đồng héo hắt. Anh tàn nhẫn lắm... (Ảnh minh họa)
Vậy mà em thật tệ. Em vẫn âm thầm dõi theo anh dù anh đã lạnh lùng nói lời chia tay và quên em ngay sau đó. Anh lại hòa vào những cuộc tình mới, bỏ quên cô gái xấu xí, đen nhẻm ngày nào mà anh từng nói lời yêu. Em biết tình yêu với em năm xưa chỉ giống như một cuộc dạo chơi khi anh đã chán những thứ đắt tiền, sang chảnh, anh cúi xuống để nhặt lên một vật tầm thường. Anh yêu em vì thấy mới lạ, vì em khác xa với những cô gái đẹp và giàu có mà anh từng quen trước đó. Tất nhiên, sự khác lạ ấy chỉ làm anh vui trong chốc lát chứ không thể khiến anh dừng chân lại ở cuộc đời em.
Anh chia tay và quên em ngay sau đó, vậy mà nhiều đêm trong những giấc mơ em vẫn nhớ về quãng thời gian ngọt ngào có anh. Để rồi mỗi lần tỉnh dậy em lại thấy tim mình đau nhói khi biết rằng sự thật anh đã rời xa em quá lâu rồi. Em cứ mơ mộng về tình yêu đã qua dù em không bao giờ ảo tưởng rằng anh sẽ quay về. Em ngốc nghếch quá phải không anh? Vì yêu anh đã là một điều ngốc lớn nhất của em rồi mà.
Em biết giờ đây nếu vô tình gặp lại, có lẽ phải mất đôi chút thời gian anh mới nhận ra em, nhận ra cô gái mà anh từng gọi là người yêu. Không phải vì em thay đổi quá nhiều mà là vì anh gạt em ra khỏi kí ức quá nhanh. Nhưng em vẫn tự an ủi rằng ở một miền kí ức nào đó anh có dáng dấp của em, thế là đã đủ vui rồi.
Dù em biết khi tình yêu đã không còn thì ta có đau, có níu kéo, có căm giận nó cũng chẳng đủ làm sống dậy một tình yêu đã chết. Nhưng em cứ yêu thôi, cứ lặng lẽ dõi theo anh từng tháng ngày và cầu mong anh hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Vì anh quên em nhanh nên anh không thể hiểu được cái hậm hực, ghen tuông, giận hờn và tủi thân khi nhìn anh đi qua những cuộc tình mới và mình thì ngày một xa dần với anh. Em đã tự trách chính mình rằng tại sao em lại si mê anh đến như vậy để tự chuốc khổ vào thân mình. Đã hai năm rồi mình không còn là gì của nhau, đã có vài cô gái nữa giống như em ôm mối tình dang dở đi qua đời anh vậy mà em vẫn nhớ tới từng kỉ niệm, từng góc phố, từng lời nói yêu thương của anh. Chiếc điện thoại vẫn đầy tin nhắn mà anh gửi. Em đọc và miên man nghĩ về quá khứ, nước mắt khẽ lăn dài...
Em không bao giờ nghĩ anh quay về nhưng em vẫn cứ thầm yêu. Dù em biết khi tình yêu đã không còn thì ta có đau, có níu kéo, có căm giận nó cũng chẳng đủ làm sống dậy một tình yêu đã chết. Nhưng em cứ yêu thôi, cứ lặng lẽ dõi theo anh từng tháng ngày và cầu mong anh hạnh phúc. Em ngốc nghếch làm trái tim mình đau nhưng lí trí của em không thắng nổi con tim dại khờ.
Em vẫn yêu anh, yêu một người đã không còn yêu mình...
Theo Afamily
Đằng sau nỗi đau là gì, anh biết không? Anh có biết đằng sau nỗi đau này là gì không? Là sự giật mình òa khóc về một lần trót tin quá nhiều vào hai từ hạnh phúc, là sự choàng tỉnh sau một giấc mơ thật dài, thật đẹp về tình yêu, về tương lai của hai đứa. Hóa ra tình yêu đơn giản như thế, đơn giản như một câu...