Kết cục cay đắng cho 3 năm xa chồng quần quật kiếm tiền của vợ trẻ
Anh bảo tùy tôi lựa chọn, hoặc chấp nhận anh có bồ, hoặc ly dị chứ anh không bao giờ bỏ người phụ nữ kia.
Anh bảo tùy tôi lựa chọn, hoặc chấp nhận anh có bồ, hoặc ly dị chứ anh không bao giờ bỏ người phụ nữ kia. Ảnh minh họa.
Chào độc giả của mục tâm sự, khi viết những dòng chữ này tôi đang rơi vào trạng thái bế tắc. Tôi chia sẻ câu chuyện của mình lên đây với mong muốn nhận được sự góp ý của các bạn.
Tôi năm nay 34 tuổi, đã kết hôn được 10 năm và có con trai 9 tuổi. Cả tôi và chồng đều cùng tuổi, cùng quê và chúng tôi tổ chức cưới khi vừa tốt nghiệp đại học.
Vì lấy nhau khi cả hai đều chưa có việc làm ổn định, trong khi cả gia đình hai bên đều không khá giả nên chúng tôi khá chật vật thời gian đầu sau cưới.
Một năm sau, vừa sinh con vợ chồng vừa cùng nhau mở một cửa hàng nhỏ kinh doanh đồ hàng gia dụng. Kinh tế gia đình tôi dần ổn định, tuy vậy thu nhập của chúng tôi cũng chỉ vừa vặn cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày.
Nhiều người mừng cho hai vợ chồng tôi, tuy nhiên, bản thân chúng tôi thì chưa thấy hài lòng. Lúc đó, tôi cứ nghĩ rằng nếu làm ăn như vậy thì chẳng biết bao giờ tôi mới có chút tiền tích cóp để mua đất, dựng nhà.
Và qua một người bạn thân, tôi được biết có gia đình người ở nước ngoài muốn thuê trông trẻ với thời hạn 3 năm và mức lương 15 triệu đồng/tháng. Và dù lúc đó chồng tôi ngăn cản nhưng tôi vẫn quyết ra đi. Chồng tôi cản không được nên đành ngậm ngùi ở nhà một mình vừa đi làm, vừa nuôi con.
Dẫu vậy, ngày ra đi chồng cũng thương tôi lắm. Anh cũng động viên tôi và bảo rằng tôi cứ yên tâm đi làm, ở nhà mọi việc anh sẽ lo lắng. Lúc chia tay nhau ở sân bay, vừa ôm vợ trong lòng anh vừa bảo anh sẽ nhớ tôi nên mỗi ngày cần phải nói chuyện qua mạng với nhau. Tôi xúc động vô cùng khi thấy chồng tặng tôi một chiếc điện thoại mới mà anh dành dụm từ lúc nào để “thuận tiện cho việc trò chuyện hàng ngày”.
Vậy nên ra đi tôi luôn cố gắng làm việc tốt và mong ngóng ngày trở về.
Những ngày đầu làm việc nơi đất khách quê người, xa chồng con, tôi nhớ nhà đến quay quắt. Cứ mỗi lần nhìn thấy chồng xuất hiện trên mạng là tôi lại khóc nức nở. Nhưng rồi nhờ sự động viên, thường xuyên của chồng tôi đã vượt qua.
Video đang HOT
Ba năm dài đằng đẵng cũng trôi qua, tôi rất mừng vì đã tích cóp được một khoản tiền kha khá. Và nghĩ đến ngày được trở về tôi mừng đến phát khóc khi hình dung ra cảnh được ôm chồng con.
Thế nhưng, ngày trở về đã không như tôi nghĩ. Hôm tôi về, khi đứng chờ ở sân bay, tôi cứ ngóng chờ khuôn mặt của chồng, con nhưng ai ngờ chờ mãi, chờ mãi không thấy đâu.
Đến phút cuối thì thấy cô họ và bố mẹ tôi đến chạy đến đón tôi, mọi người vui vẻ bảo tôi rằng chồng con tôi đã từ chối ra sân bay đón tôi vào phút cuối vì chồng tôi mệt.
Nghe qua tôi đã biết có chuyện gì đó bất thường xảy ra nhưng không ngờ sự thật lại phũ phàng đến vậy.
Trời ơi, đổi lại một khoản tiền lớn từ việc đi lao động ở nước ngoài là cảnh con hư, chồng phản bội thế này ư. Ảnh minh họa.
Vừa bước chân vào căn phòng trọ, nhìn thấy con trai, tôi chạy đến ôm lấy con nhưng không ngờ, cậu con trai quay đi thẳng và bảo bận ra hàng điện tử vì bạn đang chờ ở đó mà tôi không tin vào tai mình. Nhìn con gầy hốc hác, mắt cận đeo kính dày cộp và trông lúc nào cũng ngơ ngẩn, tôi như không tin rằng đây là đứa con bụ bẫm ngày nào. Mới có 9 tuổi mà nó nghiện điện tử đến mức quên ăn, quên ngủ. Nghe mọi người nói mà tôi thấy tim mình như thắt lại.
Tôi về đến nhà đến mấy tiếng mới thấy chồng tôi phóng xe về. Anh đi một chiếc xe ga đắt tiền, rất lạ nên tôi có hỏi ngay rằng xe ai thì anh bảo xe anh mượn của bạn (mãi sau này tôi mới biết rằng đó là xe của cô bồ anh).
Đêm đầu tiên sau ba năm xa cách, anh cũng chỉ ôm tôi qua quýt rồi lăn ra ngủ. Lúc gần sáng, tỉnh giấc quay sang ôm chồng, tôi nũng nịu hỏi anh rằng anh không nhớ tôi sao thì anh trả lời thẳng thừng rằng: Xa vợ lâu quá, giờ anh như thái giám.
Rồi những ngày sau đó, tôi nhận thấy rõ ràng rằng chồng tôi hờ hững và có những biểu hiện rất lạ. Vợ mới về vậy mà ngày nào anh cũng đi bỏ đi chơi gần như cả ngày. Chỉ đến gần bữa cơm tối anh mới về và anh gần như cũng chẳng trò chuyện gì với vợ cả.
Đi đã thế về đến nhà thì suốt cả ngày anh chỉ ôm khư khư chiếc điện thoại có hình nền là một cô gái ăn mặc khêu gợi.
Dẫu vậy, tôi vẫn vui vẻ tìm hiểu mọi việc. Cho đến một đêm, trong lúc anh ngủ say, điện thoại anh bỗng báo có tin nhắn từ một số được lưu là Honey. Tôi mở tin nhắn ra xem thì chết lặng trước dòng tin nhắn: “Cả tuần nay em phải ngủ một mình rồi, nhớ anh đến chết, sáng mai sang nhà em sớm nhé”.
Đau khổ, tôi bật khóc nức nở. Không ngờ 3 năm tôi quần quật làm lụng và dành dụm tiền để mong cuộc sống gia đình đổi thay, ai ngờ ở nhà anh lại âm thầm phản bội tôi như vậy chứ. Hóa ra trong thời gian tôi đi, ở nhà anh đã có người phụ nữ khác ở bên cạnh.
Đau khổ hơn nữa, khi tôi đem chuyện ra hỏi anh thì anh không chỉ khẳng định rằng anh có bồ mà còn bảo mấy năm xa tôi, anh lỡ yêu người phụ nữ đó sâu đậm quá rồi, giờ không thể bỏ được. Anh bảo tùy tôi lựa chọn, hoặc chấp nhận anh có bồ, hoặc ly dị chứ anh không bao giờ bỏ người phụ nữ kia.
Trời ơi, đổi lại một khoản tiền lớn từ việc đi lao động ở nước ngoài là cảnh con hư, chồng phản bội thế này ư. Tôi trách bản thân mình năm xưa đã quyết định hồ đồ quá. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng nếu chấp nhận cảnh sống chung chồng chắc tôi không chịu nổi.
Thực sự tôi thấy bế tắc quá. Tôi nên làm gì bây giờ?
Theo Người Đưa Tin
Gục ngã khi chứng kiến chồng và bồ "không mảnh vải che thân"
Nhiều khi tôi tự hỏi, có phải tại tôi xa nhà, xa chồng nên anh mới sa ngã thế không...
Tôi và Trường kết hôn khi tôi vừa tròn 19 tuổi. Anh ở cách nhà tôi hơn chục cây. Trường lao động tự do, còn tôi khi ấy đang làm công nhân trong một xưởng may gần nhà.
Cưới nhau một năm thì tôi sinh con, con trai đầu lòng xin xắn và bụ bẫm.
Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi đi, đến khi con tôi 3 tuổi thì công việc làm ăn của Trường không được tốt, anh chẳng đi làm nữa mà ở nhà trông con. Đồng lương công nhân ít ỏi hơn 4 triệu của tôi không đủ chi phí cho cả gia đình. Cuối cùng, tôi quyết định về Hà Nội làm trong khu công nghiệp. Chồng tôi cũng đồng ý, anh bảo cố mấy tháng, sau đó anh tìm được công việc khác tốt hơn thì tôi lại về gần.
Tôi đi làm ở công ty mới, thu nhập tăng gấp đôi, trừ tiền ăn uống, nhà ở, cũng gửi về cho chồng được một nửa. Vợ chồng xa nhau cũng rất nhớ, nhưng hai đứa luôn động viên nhau cố gắng.
Cứ khoảng 3 tháng tôi về một lần, xa anh, biết anh nhớ vợ, tôi cũng thương xót lắm, nhưng mưu sinh thì phải thế, biết làm sao được.
Được gần 1 năm, tôi nghe phong thanh chồng có bồ. Người phụ nữ đó làm ở quán gội đầu trong xóm. Nghe đâu cô ta là gái miền Tây, lưu lạc tận ra ngoài này làm ăn. Mới đầu tôi không tin, nhất mực bảo vệ chồng, nhưng đến khi chị họ tôi điện xuống, bảo mày không về ngay là mất chồng bây giờ. Lúc này tôi mới tá hỏa xin nghỉ phép, bắt xe về quê.
Tôi không về nhà ngay mà về nhà chị. Chị họ bàn với tôi kế rình chồng.
Hôm đấy gần trưa, là giờ con tôi đã đi lớp. Tôi và chị họ phóng xe về nhà. Cổng nhà không khóa, chứng tỏ chồng tôi không đi đâu.
Vào nhà phóng khách chẳng có ai, hai chị em lên phòng ngủ, chưa kịp gõ cửa thì tôi nghe những âm thanh rên rỉ từ trong đó phát ra. Thú thực, nếu không có chị ở đấy, tôi chắc không biết làm thế nào.
Chị họ đẩy cửa vào, trên chiếc giường của vợ chồng tôi là cảnh chồng và người phụ nữ không một mảnh vải che thân.
Tôi ngã gục xuống vì quá sốc. Hai con người kia thì cuống quýt mặc quần áo, nét mặt thoảng thốt không thành lời.
Mất vài phút sững sờ, tôi như phát điên, tôi lao vào tát cho cô ả một cái như trời giáng. Trường ôm cô ta để ngăn cản tôi khiến tôi chết sững, chân tay buông thõng đến rụng rời...
Hôm ấy tôi gọi cả nội ngoại đến, bố mẹ hai bên hỏi vợ chồng tôi định thế nào. Tôi chỉ biết khóc, còn chồng nói, anh không còn yêu tôi nữa, tốt nhất là giải thoát cho nhau.
Sau đó không bao lâu, vợ chồng tôi ly dị, anh theo nhân tình vào miền Tây sinh sống. Kể từ đó cũng bặt vô âm tín.
Tôi nghỉ việc dưới Hà Nội, về nhà làm gần để tiện nuôi con. Thằng bé vô tư đâu có biết chuyện gì, lúc nào cũng hỏi bố đâu. Mỗi lần nghe con hỏi tôi lại xót xa rơi nước mắt.
Nhiều khi nghĩ thấy đau lòng, nhất là mỗi đêm dỗ con ngủ xong, thế nào tôi cũng khóc trộm. Mọi thứ diễn ra nhanh quá, đổ vỡ nhanh quá khiến tôi không thể nào chấp nhận được.
Liệu có phải do tôi đi xa quá, chồng thiếu thốn tình cảm nên mới gây nên cơ sự này không. Càng nghĩ càng bế tắc, tôi không biết nên làm gì để thoát khỏi tâm trạng rối bời này nữa.
Theo Khỏe & đẹp
Cái kết đắng ngắt của gã đàn ông bỏ vợ chạy theo nhân tình Đến tận lúc không còn gì trong tay, tôi mới nhận ra bộ mặt thật của cô vợ trẻ, nhưng tất cả đã muộn mất rồi. ảnh minh họa Tôi kết hôn được hơn chục năm, vợ chồng tôi có với nhau 2 con, một trai một gái. Tôi hiện là giám đốc một công ty may mặc, còn vợ ở nhà lo...