Kết cục bất ngờ của 1 người chồng được vợ thả cho thỏa mái ngoại tình…
Tôi còn nhắn tin bảo &’anh cứ ngoại tình, tôi không quản, chỉ cần làm đúng theo thỏa thuận là được. Tôi và anh đã không còn tình cảm gì nữa rồi’.
Yêu nhau 3 năm, đủ để hiểu và biết rõ về nhau, nên khi tiến tới hôn nhân, tôi và anh luôn rõ ràng quan điểm. Là người khá cá tính và quyết đoán, tôi lúc nào cũng nói với chồng, “nếu sau này, anh đi ngoại tình thì đường ai nấy đi. Còn em, chắc chắn là em không bao giờ gian dối anh”.
Thật ra, tôi biết, đàn ông có thể sẽ lăng nhăng khi không còn tình yêu. Còn với phụ nữ, dù không còn yêu thì họ vẫn cố gắng sống để giữ gìn gia đình và giá trị bản thân. Họ không phải là đối tượng dễ ngoại tình…
Hơn 2 năm gắn bó vợ chồng, tôi hiểu, tình yêu anh dành cho tôi không còn ngọt ngào như trước. Cũng cố gắng làm cho mọi chuyện được suôn sẻ, tôi và anh đã thống nhất quan điểm sống và tiền bạc cũng rạch ròi. Nếu sau này, ai phản bội thì phải ra đi, còn nhà cửa và của cải, người còn lại sẽ thừa hưởng…
Ngày biết chồng ngoại tình, tôi hoàn toàn không bất ngờ. Vì thật ra, quan điểm của tôi rõ ràng. Khi không còn yêu, anh có thể thoải mái đi với ai thì đi, theo đúng thỏa thuận, mọi thứ anh để lại cho tôi. Tôi không can thiệp vào chuyện riêng của anh, cũng để anh xả láng yêu đương ngọt ngào với cô bồ của mình.
Mỗi ngày, anh ăn mặc chỉnh tề, rồi lại nói dối đi công việc. Chuyến đi công tác của anh với ả bồ, tôi biết rõ, chỉ là tôi không muốn làm lớn chuyện. Với tôi, người đàn ông không còn yêu mình, có tư tưởng gái gú thật ra chẳng có ích lợi gì với tôi nữa. Kẻ như thế, tôi đâu màng… Tôi chỉ muốn được giải thoát…
Anh đi công tác, tôi gọi cho anh bảo &’thế nay cô nào đi với anh, vẫn là em Ánh hả? Em ấy nhìn cũng được đó, anh cố gắng mà chiều chuộng, không người ta con gái, còn đang tuổi xuân thì, yêu anh có vợ là thiệt thòi cho người ta rồi’. Nghe tôi nói vậy, chồng ú ớ không nói thành lời… có vẻ hoảng sợ…
Tôi còn nhắn tin bảo &’anh cứ ngoại tình, tôi không quản, chỉ cần làm đúng theo thỏa thuận là được. Tôi và anh đã không còn tình cảm gì nữa rồi’.
Hôm sau, anh bảo đi liên hoan công ty nhưng tôi biết tỏng, hôm đó là sinh nhật cô bồ của anh. Tôi ra hiệu mua cho anh một món quà và bảo &’anh mang tới tặng cô ta, người như cô ta chắc chắn thích món quà này. Nếu đã yêu thì nên trọn vẹn, chăm sóc tử tế, người đàn ông mà để cho người phụ nữ mình yêu khổ thì không xứng đáng là đàn ông. Anh không còn yêu tôi, tôi chấp nhận anh có người đàn bà khác, nhưng mong anh đừng để cô ta đau khổ, cũng đừng biến cô ta thành nạn nhân giống như tôi’.
Video đang HOT
Tôi không cam lòng sống chung chồng, cũng không chấp nhận chồng mình lăng nhăng, mang tiền cho gái. Nếu anh xác định đi thì vĩnh viễn ra đi, không liên quan gì nữa… (ảnh minh họa)
Nhìn món quà trên tay tôi cầm, anh run rẩy nhận lấy. Chính anh cũng mới biết, hôm nay lại là ngày sinh nhật của cô ta, vậy mà tôi lại biết. Thật ra, anh chỉ muốn qua đường, không xác định yêu đương gì. Nhưng tôi đã rõ ràng quan điểm với anh. Nếu anh yêu người con gái đó, cho anh quyền được ra đi, còn tôi nhận lại của cải, nhà cửa. Nếu không thì hãy quay về và trong đời anh chỉ có một lần duy nhất, không có lần thứ hai. Đừng biến tôi thành thứ đồ chơi của anh, căn nhà này cũng không phải nhà trọ cho anh muốn đến thì đến, muốn đi thì đi như thế…
Tôi nhận ra, anh chính là người đànn ông nhu nhược. Khi thấy vợ mình quả quyết, không một giọt nước mắt, không sự run rẩy, anh vội vàng quỳ xuống, xin tôi tha thứ… Tôi thật không thể tin nổi, tại sao người đàn ông như anh dám làm mà không dám chịu. Anh định cho hai người đàn bà thành nạn nhân của trò chơi tình ái này hay sao?
Tôi không cam lòng sống chung chồng, cũng không chấp nhận chồng mình lăng nhăng, mang tiền cho gái. Nếu anh xác định đi thì vĩnh viễn ra đi, không liên quan gì nữa…
Chỉ là từ sau hôm đưa quà sinh nhật cho anh tặng cô bồ, anh đã không bao giờ dám liên lạc với cô ta nữa. Điện thoại anh cũng đổi số và anh thề thốt, từ nay về sau, nhất định anh sẽ không bao giờ ngoại tình, chỉ mong tôi hiểu cho anh… Và anh hứa, đây là lần cuối cùng, nếu anh còn phạm lỗi thì đường ai nấy đi, không do dự, anh không dám này nọ…
Tôi nhìn anh đầy thương hại. Có nên tha thứ cho anh hay không? Không lẽ bỏ chồng đơn giản như vậy nhưng mà, sống với người đàn ông phản bội và nhu nhược như vậy, có đáng hay không?
Theo Afamily
'Cô mà còn zin thì mình là vợ chồng, không thì hãy tự xách vali đi luôn đi'
Một người phụ nữ ai cũng muốn chọn được cho mình một tấm chồng tử tế. Nhưng để có thể hiểu được người ta thì cần rất nhiều thời gian để lựa chọn. Còn tôi cũng vậy...
Một người phụ nữ ai cũng muốn chọn được cho mình một tấm chồng tử tế. Nhưng để có thể hiểu được người ta thì cần rất nhiều thời gian để lựa chọn. Còn tôi cũng giống như những người phụ nữ khác dành không ít thời gian để chọn một người chồng được cho là tử tế nhất có thể giữa những người đàn ông tới tán tỉnh, cưa cẩm mình. Thế nhưng nào có ai ngờ được cái quyết định của tôi lại có thể sai lầm đến thế.
Xuất phát điểm của chúng tôi có nhiều điểm chung. Anh và tôi đều là dân tỉnh lẻ tới thủ đô này để học tập và ở lại lập nghiệp. Với sự nhạy bén của mình anh kinh doanh đồ gia dụng và buôn bán nhanh chóng phát triển, cửa hàng làm ăn tốt nên thu nhập của anh cũng tương đối cao. Bản thân tôi cũng được cho là ổn định với công việc văn phòng và mức lương đủ chi tiêu.
Tôi và anh quen nhau trong một đám cưới, tôi là bạn cô dâu, còn anh là bạn chú rể. Người ta đến dự đám cưới có đôi có cặp, có mình tôi và anh là lẻ bóng. Chính vì thế mà chúng tôi cũng dễ hấp dẫn nhau. Tôi chết điếng ngay từ phút ban đầu bởi sự nhẹ nhàng của anh nên rất nhanh chóng đồng ý yêu anh chỉ qua vài lần hẹn hò riêng.
Tôi không ngờ mình lấy phải ông chồng gia trưởng, đòi phụ nữ phải còn nguyên (Ảnh minh họa)
Tôi và anh có thời gian yêu nhau và tìm hiểu cũng được gần 1 năm thì anh ngỏ lời muốn cưới. Làm phụ nữ thì tất nhiên tôi rất vui và hạnh phúc bởi điều đó, vì thật sự tôi cũng mong ngóng có một cái kết có hậu cho chuyện tình của mình. Trong suốt thời gian yêu nhau anh chưa bao giờ thể hiện điều gì quá đáng đối với tôi để tôi phải bận tâm quá nhiều. Ngoại trừ một điều tính anh hơi bảo thủ và gia trưởng còn ngoài ra thì tôi không có gì để chê anh cả. Với tôi thì một người đàn ông như vậy có thể tạm được coi như là mẫu hình tốt. Bởi chẳng có ai là được hoàn hảo cả.
Vậy nhưng, tai họa mới thật sự mới ập đến tôi khi chúng tôi kết hôn. Vào ngày tân hôn của mình vừa mở cửa bước vào phòng ngủ, tôi cứ nghĩ đêm tân hôn sẽ đẹp đẽ biết nhường nào. Nhưng trong lúc chồng tôi đang nhiệt tình cởi chiếc áo cô dâu trên người tôi thì anh chỉ thẳng vào cái vai góc nhà và nói rất dứt khoát:
- Cô mà còn zin thì mình là vợ chồng, không thì tự xách vali đi luôn đi
- Anh, anh nói vậy là sao?
- Còn chưa hiểu à, tôi không thể sống với loại đàn bà trắc nết được. Không còn nguyên trước khi cưới là đàn bà hư hỏng.
Tôi đứng sững người chết điếng vì câu nói đó của anh. Lúc đó tình yêu trong tôi dành cho anh cũng chết lặng, tôi thật sự thất vọng về anh. Biết trước tính anh bảo thủ và gia trưởng là vậy nhưng tôi vẫn không thể ngờ người chồng mình cưới có thể như thế. Giờ thì tôi đã hiểu đó chính là lý do vì sao suốt một thời gian dài yêu đương như vậy mà anh chưa một lần đòi hỏi tôi chuyện đó. Lúc nào cũng nói đến chuyện tân hôn phải trọn vẹn với nhau. Giờ thì khi tôi đã mới hiểu hết ý anh thì mọi chuyện có lẽ đã muộn.
Anh nhanh chóng bế tôi lên lao vào và làm "chuyện đó" mặc kệ tôi có sao, bản thân tôi khi ấy đã chẳng còn hứng thú để đáp lại điều đó nữa. Xong việc anh nhanh chóng ngồi dậy kiểm tra, anh nhìn thấy giọt máu đỏ trên tấm ga trải giường. Nhìn gương mặt hài lòng của anh mà nước mắt tôi chỉ muốn trực trào. Anh ôm tôi vào lòng và nói cảm ơn tôi vì tôi vẫn nguyên vẹn khi thuộc về anh. Về phía tôi thì, thứ tình cảm tôi dành cho chồng không biết đi đâu hết, tôi đẩy anh ra. Anh vội vàng hỏi:
- Anh làm em không thích à? Hay em vẫn muốn nữa.
- Không phải.
- Vậy mình ngủ nhé.
Tôi chỉ biết gượng cười nhìn anh, anh ôm tôi và ngủ nhanh chóng sau đó, còn tôi đã thức trắng đêm vì câu nói của chồng. Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về điều anh nói, nếu như tôi không còn nguyên vẹn tôi thật sự không biết anh sẽ đối xử với tôi ra sao. Tôi thật sự không biết mình nên làm thế nào khi ám ảnh về câu nói đó vẫn cứ lởn vởn trong tâm trí tôi mỗi khi nhìn thấy chồng. Còn nếu vì câu đó mà ly hôn chồng có phải tôi quá là vội vã, tôi nên làm gì lúc này? Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi thật sự thấy mình rối trí quá, tôi lên làm sao đây?
Theo Afamily
Bí mật của người chồng ba năm chấp nhận ở rể an phận thủ thường Từ ngày ly hôn, mỗi lần gặp lại Khánh, Phương chỉ thêm tức giận, cô hóa điên dại mất một thời gian dài rồi bố mẹ cô đành quyết định đưa con gái ra nước ngoài điều trị. Khánh lấy Phương ngay từ đầu đã vì tiền chứ không hề có tình yêu ở đây. Xét về ngoại hình thì giữa hai người...