‘Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra…’
Chuyện chị em tranh chồng có vẻ xưa nay chẳng hiếm, từ trong những câu chuyện nghe kể đâu đâu mà vụt thành ngoài đời thực.
Âu cũng chẳng phải bắt nguồn từ trí tưởng tượng của riêng ai, mà từ chính lòng những người dạ đàn bà thích đi mượn đàn ông – nó thức tỉnh chúng ta phải cẩn trọng từng chút từ những người vốn dĩ ở rất rất gần chúng ta !
‘Chị – em’ là gì nhỉ? Ngoài nghĩa diễn tả quan hệ huyết thống, ‘chị em’ thời buổi 4.0 theo ngôn ngữ mạng vẫn hay xài, đó là những người phụ nữ có quan hệ thân thiết với nhau, thân lắm, thân đến mức bất luận xảy ra chuyện gì cũng ở bên nhau, chuyện gì cũng có thể chia sẻ với nhau.
Thế nhưng em ơi, chia sẻ buồn vui, không có nghĩa là gật đầu đồng ý cho mượn chồng đâu nhé!
Nghe kể chuyện chị chị em em, em giành luôn cả chồng chị đâu đó xung quanh, mà cảm thấy cuộc đời trở nên mỏi mệt quá! Hạnh phúc chẳng tày gang, còn tình người với nhau cũng chỉ đáng vật ngang giá khi em có suy nghĩ mượn chồng chị một chút, cho vui. Nước mắt chị rơi là vì chị yếu đuối, tổn thương chị chịu ai bảo chị lụy tình, mượn chồng có đôi chút thì chết ai, chết ai đâu?
Thế giới nhiều đàn ông, nhưng em cứ thích người đàn ông của chị đấy!
Video đang HOT
Chao ôi, cảm thán cho cái tình nghĩa chị em! Nghĩa là ngọt bùi có nhau, nghĩa là buồn vui san sẻ, vậy mà hôm qua vừa mới tâm sự nhỏ to, hôm nay em đã ‘mượn’ luôn chồng chị? Đời mỗi người phụ nữ có thể xuất hiện bao nhiêu người đàn ông? Chắc là tìm kiếm khó quá nên chọn luôn ở gần, có chị sàng lọc trước rồi nên chất lượng khỏi lo, hoặc trót nảy sinh tình cảm, hoặc trót yêu túi tiền của anh ta chứ hả?
Ừ thì cái người đàn ông dễ dàng bị mượn cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng khoan nào, không có người đàn ông này, sẽ có người đàn ông khác, sai lầm chọn nhầm thì làm lại chẳng sao. Cuộc đời người phụ nữ chỉ cần sống tử tế thì chẳng lo cô độc, ấy vậy mà có những người bỏ qua cả tình chị em gắn bó, để đổi lấy dăm ba đoạn tình cảm nực cười mà vẫn khăng khăng cho là tình yêu chân chính.
Buồn thay, có những người phụ nữ thích vay mượn đàn ông, bất chấp người đàn ông ấy là của chị, của em, hay của bạn. Thân ai nấy lo, đàn ông ai nấy giữ, quản không tốt thì họ vớt liền, ngán ngẩm gì là của chị hay của em đâu? Lẽ thường tình vẫn là thắng làm vua, thua thì làm giặc, đến tòa thành bị cướp còn đổi được chủ, huống hồ một người đàn ông bình thường dễ bị lung lay bởi vài ba ánh mắt, vài ba cái động chạm hoặc vài ba cử chỉ lả lơi?
Nhưng cay đắng nhất chính là, người vốn dĩ tưởng như gần gũi với mình nhất, người sẽ hiểu nỗi đau trong lòng mình nhất, người cùng là phụ nữ với nhau, cùng hiểu những nỗi nhọc mệt như nhau, hiểu cả sự tổn thương nếu vận vào ai cũng đớn đau như vậy, nhưng lại trơ trơ đi chen vào giữa, quăng cho mình một cái tát trời giáng về sự phản bội tận cùng.
Người ta vẫn thường nói, tình cảm không mua được bằng tiền, nhưng có những đoạn tình cảm rẻ rúng chỉ đáng giá vài ba xu, khi đứng trước một người đàn ông là có thể hạ giá kịch sàn như hàng sắp hết date. Vì tình, vì tiền, hay vì bất cứ lý do nào khác cũng chẳng đáng để được tha thứ. Đã đội lên người lốt hồ ly tinh thì lòng tự trọng còn vứt đi, huống hồ là tình bạn thân thiết, tất cả những thứ ấy cũng đâu có xá gì!
Tình yêu có được dựa trên tước đoạt từ hạnh phúc của người tưởng chừng gần gũi với mình nhất. Khi có được thứ tình yêu ấy rồi, hẳn là hả hê lắm, hẳn là sẽ thỏa mãn lắm, vì biết rằng nước mắt sẽ rơi và vết thương sẽ dày gấp bội, khi được họ ban tặng cú quay lưng bất thình lình, dẹp bỏ hết cả lẽ sống, cả tình nghĩa, cả đạo đức làm người để đổi lấy một người đàn ông, hay chỉ đơn giản, trong một số trường hợp là dăm ba cái lợi ích vật chất được hưởng. Thế là đá đi cái gọi là tình bạn, tình chị em, đá đi cái gọi là sự gắn bó, ngoảnh đi ngoảnh lại, đã rũ bỏ sạch sẽ rồi.
Ở đời, chẳng có gì là không thể xảy ra, thế mới nói, đàn ông là giống loài dễ thay đổi, còn phụ nữ luôn sâu thẳm tựa đại dương. Chuyện tình cảm thực ra cũng chẳng phải là điều bất biến, nhưng có những người cứ thích mang hạnh phúc ra chơi đùa. Nghịch dao lắm có ngày đứt tay, người đàn ông dễ cướp, dễ mượn, cũng chẳng thể lâu bền. Nhân quả nào có chừa ai, cho đi sẽ nhận lại tương xứng, hay là chúng ta cùng đợi, xem cuối cùng thì hạnh phúc hay bất hạnh sẽ tìm đến mình?
Vì xét cho cùng, phụ nữ luôn là người đau, phải không?
‘Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra…’
Theo netnews.vn
Chấp nhận mối quan hệ không tên giống như việc bạn cầm hòn than nóng, vứt không được giữ cũng chẳng xong
Tôi đã đọc ở đâu đó rằng "Chấp nhận một mối quan hệ mập mờ giống như việc bạn cầm trên tay một hòn than nóng, rất đau nhưng lại không thể vứt đi được. Yêu anh cũng như vậy, dù đau nhưng không đành lòng buông bỏ."
Tôi không hiểu vì sao rất nhiều người luôn ao ước có được một mối quan hệ mập mờ. Nghĩa là so với bạn thân thì tốt hơn một chút, nhưng so với người yêu lại ít hơn một chút. Mọi thứ cứ ở lưng chừng, không rõ ràng, không biết gọi tên là gì. Người ta cứ nói mối quan hệ đó đem lại cho họ cảm giác an toàn. Đến được thì đi được, chẳng có gì ràng buộc hay phải hứa hẹn. Nhớ thì gặp không thì thôi, cần tâm tình thì tìm đến không thì rời đi.
Mối quan hệ không thể gọi thành tên này có thể đem lại cảm giác dễ chịu, nhưng lại cũng tủi thân vô cùng. Chính vì mập mờ mà không được phép hờn giận, không được quyền ghen tuông, không được đòi hỏi, cũng không có cớ để nũng nịu hay dỗ dành. Cảm giác ấy thật sự rất khó chịu, tại sao chúng ta lại thích dằn vặt con tim mình như thế?
Tôi đã đọc ở đâu đó rằng " Chấp nhận một mối quan hệ mập mờ giống như việc bạn cầm trên tay một hòn than nóng, rất đau nhưng lại không thể vứt đi được. Yêu anh cũng như vậy, dù đau nhưng không đành lòng buông bỏ."
Khi bước vào một mối quan hệ không tên, hai con người chẳng khác nào hai đường thẳng song song, không có điểm giao cắt, chỉ có thể lặng lẽ bước đi bên nhau. Hai con người từ chạm mặt nhau, quen biết nhau, đến nảy sinh tình cảm với nhau, nhưng lại chẳng thể nào tiến xa hơn, không có cách nào để thừa nhận nhau.
Hòn than tuy nóng nhưng lại đem đến cảm giác ấm áp, luyến tiếc không muốn rời, cũng giống như người kia, cứ lặng lẽ làm điểm tựa cho người còn lại mỗi khi yếu đuối, mỗi khi mệt mỏi. Bỏ thì thương, vương thì tội, mặc dù biết rõ không thể cho nhau một danh phận chính thức nhưng lại cứ không đành chia xa.
Lúc đầu đến với nhau có thể chỉ vì cần một hơi ấm, nhưng lâu dần thành quen, thiếu đi hơi ấm ấy là không chịu nổi. Lúc đó biết bản thân đã yêu mất rồi, mà lỡ vì lời nói "chỉ cần một mối quan hệ mập mờ" mà lại tự biến mình trở nên đáng thương. Yêu mà không được đáp trả. Nếu nói rằng mình thích người kia thì sao? Mong chờ một phép màu sẽ xuất hiện như trong truyện cổ tích ư? Không đâu, sẽ chẳng có câu trả lời nào hết, mà thay vào đó là khoảng không dài đến vô tận.
Tình cảm bị gò bó, kìm nén dần dần sẽ trở thành một loại thống khổ. Thà rằng là người yêu của nhau, nói ra lời chia tay còn dễ hơn là muốn chấm dứt mối quan hệ mập mờ này. Chia tay rồi sẽ chẳng còn liên quan gì tới nhau nữa, quay lại xuất phát điểm ban đầu, trở thành hai người xa lạ, cuộc sống sẽ nhẹ nhàng biết bao. Nhưng khi quyết định dấn thân vào một mối quan hệ không rõ ràng, hoặc chấp nhận tất cả, hoặc sẽ đau đớn vô cùng. Loại quan hệ này giống như một cái bóng, ám ảnh cả ngày lẫn đêm không cho người ta được ngơi nghỉ, thảnh thơi.
Đã bao giờ bạn tự hỏi, nếu như người kia có người yêu , cảm giác của bạn sẽ ra sao chưa? Đó là một loại đau khổ không thể nói thành lời. Đó là một thất bại, một vũng lầy của cuộc đời bạn. Phải nhìn người mình đã từng dựa dẫm nay trở thành chỗ dựa cho người khác, trái tim bạn có đau không? Phải nhìn người đã từng dành hàng giờ để lắng nghe bạn tâm sự , nay lại coi như bạn không tồn tại, bạn có thấy thê lương không?
Đừng tự biến mình trở thành một người đáng thương như thế. Đừng hy vọng vào một mối quan hệ không rõ ràng là thứ vũ khí tối tân nhất để bảo vệ con tim mình khỏi bị tổn thương . Vì bạn không thể biết được đâu, đôi khi một mối quan hệ mập mờ còn đau đớn hơn cả lời chia tay .
Theo emdep.vn
Hà Nội - Sài Gòn đêm không ngủ Sài Gòn, đêm không ngủ, Cả tuần nay quá nhiều sự việc liên quan đến cái chết, cái chết của một ca sỹ yêu mến, cái chết của những người lao động vụ nổ ở Hà Đông và rồi hôm nay ở một thành phố xinh đẹp của một đất nước xa xôi , tất cả họ đều chết tức tưởi, chết vội...