Kẻ tham lam, kết hôn rồi vẫn muốn sở hữu người tình cũ
Kẻ phản bội hay người ra đi đều không thể quay trở lại bên nhau khi tình yêu đã rạn nứt và sau mỗi cuộc ly tan người yêu nhiều hơn sẽ trở thành kẻ đáng thương nhất thế giới này
Ai đã cướp em từ tay anh??? (Ảnh minh họa)
Những ngày đầu sau khi chia tay, chắc hẳn ai cũng cảm thấy đau xót, hụt hẫng, đơn độc… Tất cả chỉ bớt dần khi ta mạnh mẽ ôm lấy một ai đó. Nhưng với tôi, tôi cũng không hiểu cảm xúc đó là gì nữa, là đau đớn hay là thất bại.
Tôi ném tàn thuốc lá qua khung cửa sổ, nơi tôi từng mất Dung và hét lên: “Khốn kiếp”.
Đã 3 năm rồi cái cảm giác ấy chưa bao giờ vơi đi trong tôi: “Ai đã cướp em từ tay tôi?”
Tôi và Dung chia tay khi cuộc tình của chúng tôi đã được 4 năm. Không ngắn, không dài, tưởng chừng không gì có thể chia cắt được. Ngày chúng tôi tốt nghiệp đại học, Dung vào làm cho một công ty truyền thông. Còn tôi làm đầu bếp tại một cửa hàng ăn nhanh của Hàn Quốc.
Địa vị, công việc có phần khác nhau nhưng trí ít nó cũng mang lại cho tôi một khoản thu nhập kha khá trước mắt. Tôi nghĩ nếu cuộc sống ổn hơn tôi sẽ chuyển sang một công việc khác phù hợp với trình độ của mình. Vì thế tôi lao mình vào làm việc, kể cả ngày nghỉ lễ. Thời gian tôi gặp Dung đó là khi màn đêm đã bắt đầu buông xuống. Chúng tôi chỉ nói được dăm ba câu rồi cả 2 đều về nhà của mình. Dung thường ôm tôi mỗi lúc đó. Cô ấy yêu tôi.
Nửa năm sau khi tốt nghiệp đại học, Dung bắt đầu đổi khác, cô ấy thường xuyên kêu mệt mỏi và ít cho tôi tiếp xúc. Tôi nổi cáu, Dung nói: ” Theo nghiên cứu thì đàn ông trí thức và người lao động chân tay có cách thể hiện tình yêu khác nhau.” Ban đầu tôi rất giận, nhưng sau đó nghĩ Dung nói đùa nên không nghĩ gì cả. Tôi động viên Dung: “Cố gắng chờ anh thêm 1 thời gian nữa…”
Tôi nhớ như in cái ngày hôm đó, vào một buổi nghỉ lễ, nhưng quy định của cửa hàng là không được nghỉ vì những ngày lễ khách thường rất đông. Hôm ấy, lòng tôi nóng như lửa đốt. Tôi thương Dung, yêu tôi mà cô ấy thường xuyên phải chịu thiệt thòi như thế này.
Tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Dung: ” Dung ! Anh xin lỗi nhé! Những ngày như thế này anh lại không thể ở bên cạnh em, đưa em đi chơi. Yêu anh, em đã phải chịu nhiều thiệt thòi rồi.”
Dung nhắn tin lại: ” Không sao đâu anh, mình còn nhiều thời gian mà. Anh làm việc đi nhé, em đang đọc sách.”
Tôi quyết định xin về sớm mua một bó hoa thật đẹp rồi chạy xe lòng vòng mua vài ba thứ mà Dung thích ăn. Dung, xe cô ấy ở đây mà. Sao cô ấy bảo đang ở nhà đọc sách?”
Tôi thiết nghĩ, có lẽ cô ấy chọn đọc sách ở quán cà phê này vì nó khá yên tĩnh và hầu như không có khách.
Tôi chạy phăng phăng lên các tầng tìm Dung. Tiếng Dung, tiếng cô ấy đây mà. Nhưng sao lại có tiếng người đàn ông khác?
Tôi đứng khựng lại. Dung cô ấy nói: ” Em phải về, muộn rồi”
Video đang HOT
Người đàn ông kia trả lời: ” Ngồi với anh thêm một lát đã” (Giọng đầy níu kéo)
Dung đứng lên. Người đàn ông kia cầm tay cô ấy kéo lại.
Dung, em đang làm gì thế? Tại sao tôi đứng yên mà thâm tâm lại gào lên như thế.
Người đàn ông đó đẩy Dung vào một góc tường. Cái quái gì đang diễn ra vậy Dung- tôi nghĩ.
Dung, sao cô ấy lại nhắm mắt và thu mình như con thỏ con thế kia, sao người đàn ông kia lại chống hai tay lên tường như vậy. Dung em làm gì đi chứ, đẩy người đàn ông đó ra, sao em lại im lặng như thế?
Tôi lao vào như có ai đẩy tôi từ phía sau rất mạnh. Hai người đang làm cái trò gì thế?.
Dung luống cuống chỉnh sửa đầu tóc. Người đàn ông kia sững sờ: “Đây là người yêu cũ của em à Dung?”
Tôi đập tan cái cốc trên bàn và hét lên: “Tại sao em lại làm như thế?”
Dung nói: ” Em chẳng làm gì sai cả?”
Người đàn ông cao lớn kia định lao vào tôi. Tôi đẩy anh ta ngôi xuống ghế: “Mày hãy ngoan ngoãn, nếu mày còn muốn sống tiếp”. Chân tay tôi run lên, tại sao nó lại run lên như thế, chân tôi, nó muốn sụp xuống.
Dung hét lên: “Anh hãy cư xử như người có học đi”
Tôi choáng váng hỏi Dung: ” Anh ta có học nên anh ta níu kéo người yêu người khác bằng cách ôm người yêu người đó. Còn tôi vô học,tôi đứng nhìn kẻ khác cướp mất người yêu của tôi.”
Dung lớn tiếng: “Tôi không cho anh xúc phạm bạn tôi, anh ấy chí ít cũng học hành đàng hoàng và có địa vị xã hội”
Tôi thẫn thờ: “Anh ta có học còn tôi vô học”.
Ánh mắt dung trùng xuống, tôi nhìn người đàn ông kia từ chân đến đầu. Một người đàn ông chừng 30, cái tuổi đang ở độ chin của sự nghiệp. So với tôi- chàng trai mới ngoài 20 thì chín chắn và “chịu đựng” hơn rất nhiều. Hóa ra anh ta có địa vị, còn tôi chỉ là một thằng đầu bếp với dầu, với mỡ, với hôi hám…
Anh ta cho em những buổi tối cà phê lãng mạn với những ánh đèn huyền ảo và những bản nhạc nhẹ tan như mây. Còn tôi cho em những gì? Tôi cho em cái màn đêm của sự muộn màng và cái tương lai không có gì là chắc chắn.
Tôi lao ra khỏi quán cà phê đó, tôi chạy thật nhanh, tôi không muốn nhìn lại phía sau, tôi không muốn nghe gì cả….
Tôi đã mất em bởi tôi còn quá trẻ. Tôi mất em bởi tôi chỉ có 2 bàn tay trắng. Tôi mất em vì tôi không có ý chí tiến thủ, tôi không biết nâng cấp bản thân mình.
Dung- cô ấy đã kết hôn sau đó không lâu. Mặc dù ngày nào tôi cũng mong cô ấy trở lại. Tôi, tôi vẫn chưa thể nào quên cô ấy. Dung, tôi muốn ôm cô ấy. Có còn được nữa không?
Cho tới tận bây giờ, tôi cũng không thể hiểu nổi là tôi yêu cô ấy hay tôi quá đau đớn và cay đắng vì bị cô ấy phản bội mà thành ra như thế nữa.
Phải chăng cuối cùng kẻ phản bội hay người ra đi đều không thể quay trở lại bên nhau khi tình yêu đã rạn nứt. Và sau mỗi cuộc ly tan người yêu nhiều hơn sẽ trở thành kẻ đáng thương nhất thế giới này.
Theo Phunutoday
Hãy cho em cất tình cũ vào một góc con tim
Em biết, yêu cầu điều này với anh là vô cùng vô lý. Chẳng có người chồng người vợ nào lại sẵn lòng chấp nhận chồng hay vợ mình vẫn còn thương nhớ tình cũ cả.
Chẳng ai bằng lòng khi người mình đầu gối tay ấp lại vẫn còn nghĩ về người ta. Nhưng anh ơi, với em, em chỉ xin anh một yêu cầu như thế, một yêu cầu mà có lẽ, dù anh không muốn em cũng khó lòng làm được.
Ngày anh đến bên em, anh đã biết, em là người con gái nội tâm, si tình. Anh còn biết cả nỗi đau em phải chịu đựng. Em kể với anh tất cả, vì khi đó em chỉ coi anh như người bạn, người anh trai để em dốc bầu tâm sự.
Chuyện tình yêu của em và người con trai ấy, anh đều biết hết. Người ấy không ai khác lại chính là bạn thân của anh. Em chưa từng nghĩ anh sẽ đón nhận em khi em đã trao cho người ta cái ngàn vàng. Con gái mất đi trinh tiết thì còn gì dám nói đến tình yêu chân thành.
Có thể, ngày đó em còn non trẻ hoặc em cổ hủ như người ta vẫn nói vậy, nhưng em hoàn toàn bất ngờ khi biết anh sẵn sàng đón nhận em. Anh còn nói, với anh, tất cả chẳng có gì quan trọng. Chuyện em là người yêu của bạn thân anh, chuyện bạn thân anh đã từng thân thiết gần gũi với em, anh chẳng ngại. Ai lời ra tiếng vào mặc người ta. Vì anh đã yêu em, đã thích em ngay từ những ngày đầu gặp mặt, và khi đó em đã là người yêu của bạn thân anh.
Em choáng váng khi anh nói anh yêu em và sẵn sàng đón nhận tất cả. Em từ chối anh năm lần bảy lượt không phải vì em không có tình cảm với anh. Tình yêu dành cho anh có thể chưa hẳn lớn, nhưng em đâu dám ích kỉ vậy, đâu thấy mình xứng với anh.
Em choáng váng khi anh nói anh yêu em và sẵn sàng đón nhận tất cả. Em từ chối anh năm lần bảy lượt không phải vì em không có tình cảm với anh. (ảnh minh họa)
Anh là người đàn ông cao thượng, anh bỏ qua mọi mặc cảm bản thân, mọi điều tiếng của bạn bè xung quanh để đón nhận em. Và chính sự kiên trì của anh đã tiếp thêm cho em sức mạnh, để em dám yêu anh, dám sống vì bản thân mình.
Người đàn ông ấy đã phản bội em trắng trợn. Anh ta đã yêu một người con gái khác và phũ phàng nói với cô ta rằng, em chỉ bám theo anh ấy chứ anh ấy không hề yêu em. Bao nhiêu lời thề hẹn anh ta quên hết, giờ cười nói tay trong tay với người khác trong khi nước mắt em rơi, tim em như có dao cứa vào. Họ vô tình thì có nghĩ gì tới nỗi đau của người con gái tội nghiệp như em? Một kẻ không ra gì, đâu xứng để em rơi nước mắt. Em đã từng nói với em trăm lần như vậy để động viên, an ủi em. Để em chấp nhận thực tại. Nhưng em vẫn đau, nỗi đau của kẻ thất tình, của kẻ bị phản bội. Có nỗi đau nào lớn hơn sự phản bội đâu anh.
Người ấy còn chửi rủa em, xúc phạm em là hàng con gái này nọ khi trao cho anh ta cái ngàn vàng. Thế đấy anh ạ, em dại dột trao đi rồi bị người ta cho là dễ dãi. Anh ta sợ em làm ảnh hưởng tới tình yêu đẹp với cô gái giàu có mà anh ta đang theo đuổi. Thật tội nghiệp cho cô gái kia, yêu phải kẻ phản bội, tham tiền.
Dù vậy, tại sao em không thể quên được kẻ phản bội ấy? Vì quá yêu hay vì quá hận, em cũng không biết nữa. Em chỉ biết rằng, trái tim em thực sự đau mỗi lần nghĩ về anh ta. Em đã từng thề cả đời này không phải là anh ấy thì em không lấy ai. Em còn định tự tử, định tìm tới cái chết để chứng minh rằng em yêu người ấy. Tất cả chỉ là phút nông nổi của cô gái mới lớn vì quá si tình.
Dù vậy, tại sao em không thể quên được kẻ phản bội ấy? Vì quá yêu hay vì quá hận, em cũng không biết nữa. (Ảnh minh họa)
Nhưng, con gái mà anh, nhất là người con gái sống nội tâm như em. Chỉ cần nghĩ những ngày tháng tiếp theo phải vượt qua nỗi đau ấy là em không chịu được. Tim em đau lắm anh ơi.
Thế rồi, anh đến bên em, anh thấu hiểu hết nỗi đau bị phản bội và đón nhận em một cách nhẹ nhàng. Anh cho em niềm tin và sức mạnh, cho em tin rằng, còn nhiều người đàn ông tốt và xứng đáng được em yêu.
Em chấp nhận anh vừa là tình yêu vừa là tâm trạng muốn có ai đó dựa vào. Em thừa nhận, ban đầu em chưa yêu anh nhiều nhưng em muốn có một bờ vai, và em chọn anh. Anh cho em cảm giác tin tưởng hơn ai hết. Với anh, em vừa yêu vừa cảm kích và biết ơn vô cùng.
Nhưng, bao năm bên anh, đôi lúc em vẫn giật mình mơ một giấc mơ tái hiện đi tái hiện lại. Đó là giấc mơ về người cũ, về sự phản bội. Anh hiểu em nên vỗ về em, nên an ủi em. Em nói với anh rằng, có thể em sẽ không quên được người ấy cả đời này, anh chấp nhận. Em thấy mình thật ích kỉ và thật thiệt thòi cho anh.
Vết thương lòng quá sâu, vết thương tình ái quá nặng khiến em không thể nào hàn gắn. Đôi lúc em vẫn giật mình thảng thốt khi nghe ai đó gọi tên giống người cũ. Thật sự, em quá ngu muội, quá si tình phải không anh?
Cả kiếp này, em cũng khó có thể quên được người tình cũ. Anh là chồng nhưng mong anh hãy hiểu cho em. Vì người đàn ông ấy đã gây cho em một nỗi đau vô cùng lớn, khiến em tim em nguội lạnh chỉ cho tới ngày em gặp lại anh.
Cả kiếp này, em cũng khó có thể quên được người tình cũ. Anh là chồng nhưng mong anh hãy hiểu cho em. (Ảnh minh họa)
Hãy cho em được giữ người tình cũ bội bạc ở một góc con tim, để em có thể mang hình bóng ấy ra mà răn mình rằng, anh mới là người đáng được em trân trọng biết bao. Em cũng muốn giữ một kí ức về quá khứ, về một thời em đã nông nổi vì yêu, đã suýt làm hại chính bản thân mình vì một kẻ không ra gì. Và để em giữ hình bóng ấy trong một góc nhỏ của con tim, sau này khi con em lớn lên, em sẽ dạy con phải chọn chồng như chính cha của nó. Đừng giận em vì em còn nhớ tình cũ. Ai cũng có quá khứ, có nỗi niềm buồn, có những cuộc vui và họ vẫn luôn nhớ về nó.
Để em cất giấu thật kĩ nhé anh. Em hứa rằng, sẽ không bao giờ điều đó làm ảnh hưởng tới tình yêu và mái ấm của chúng mình. Em không có quyền đòi hỏi anh thêm nữa, anh đã làm quá nhiều vì em rồi. Đây là điều cuối cùng, mong anh hiểu cho em.
Theo Khám Phá
Tôi phải làm gì khi gặp lại người tình cũ? Tôi không phải chán cơm thèm phở vì từ khi có vợ đến trước khi gặp lại em tôi là người đàn ông chung thủy, có trách nhiệm. Nhưng rồi một ngày nọ không xa, tôi gặp lại em, người tình 10 năm trước kia của mình. Gặp lại tình cũ, tôi như người mất hồn. Hình bóng của em ngày nào hiện...