Kẻ giết người sát hại các cụ già: Cướp tài sản hay hiếp dâm?
Trong khi cơ quan điều tra đang tích cực bảo vệ các nạn nhân và truy tìm nữ sát thủ, thủ phạm lại tiếp tục ra tay, mức độ ngày càng dã man hơn.
Sau khi vờ làm quen với nạn nhân, kẻ giết người đã ra tay vô cùng dã man (Ảnh minh họa)
Những người bạn của June Roberts cũng từng cảm thấy lo lắng vì sự yên tĩnh tới đáng ngờ. Trong ngày sinh nhật lần thứ 66, bà đã không trả lời bất cứ cuộc điện thoại nào. Khi ba người bạn tới nhà của June ở khu vực Big Tee Drive vào buổi tối thứ Hai, ngày 28/02, bà cũng không ra mở cửa. Họ tìm thấy chìa khoá nhà ở chậu hoa góc cửa và mở cửa đi vào. Ngay lập tức, họ thấy June đã chết nằm dưới sàn nhà. Họ gọi cho cảnh sát và qua những vết thâm tím trên người, pháp y khẳng định bà đã bị đánh cho tới chết. Thi thể nạn nhân cũng được chuyển về nhà xác trong khi cảnh sát tiến hành khám nghiệm hiện trường.
Chiếc nhẫn kim cương lớn vẫn nằm trên ngón tay June, và trong nhà bà, chỉ có 2 đoạn dây điện thoại bị lấy đi. Một chiếc cốc thuỷ tinh khá dày và nặng đã được dùng để đập June. Đặc biệt, không có bất cứ dấu hiệu nào của sự đột nhập. Các thám tử tin rằng June biết rõ hung thủ nhưng họ chưa rõ động cơ gây án của tên sát nhân xuất phát từ đâu.
Hội đồng thành phố ở hồ Canyon đã tổ chức một cuộc họp khẩn cấp để yêu cầu cảnh sát cung cấp cho dân cư đầy đủ các thông tin chi tiết. Theo tờ Press Enterprise, với việc 2 nạn nhân bị giết chỉ trong vài tuần, những người cao tuổi sống một mình ở khu vực nên chuyển tới sinh sống cùng với người thân hoặc mua súng để phòng bị hoặc tốt hơn nên trang bị khoá thật cẩn thận. Ngoài ra, cảnh sát sẽ được tăng cường đi tuần trong khu vực này.
Video đang HOT
Sau khi hai nạn nhân bị giết hại, cảnh sát đã tổ chức tuần tra chặt chẽ và thường xuyên (Ảnh minh họa)
Một điểm chung ở cả 2 vụ án là các nạn nhân đều sống một mình, không có bất cứ dấu hiệu nào của sự kháng cự và đặc biệt, mục đích của hung thủ không phải trộm cướp. Thậm chí họ cũng không bị xâm hại tình dục. Tuy nhiên, nếu như Norma bị đâm nhiều nhát dao như thể hung thủ đang trút giận, thì June lại chẳng có vết đâm chém nào. Và điều tổ trọng án quan tâm là hung thủ đều dễ dàng lọt vào nhà. Giả thiết kẻ sát nhân quen biết nạn nhân được đặt lên hàng đầu để giúp họ khoanh vùng đối tượng.
Sau khi tiến hành khám nghiệm thi thể June Roberts, các pháp y khẳng định bà bị bóp cổ cho tới chết và thời điểm xảy ra vụ án trước khi nạn nhân được tìm thấy chừng một ngày. Đầu và cổ June có khá nhiều vết thương. Đoạn dây điện thoại đã được tìm thấy trong nhà nạn nhân và đó chính là hung khí gây án của tên sát nhân.
Ban đầu, cảnh sát không có nhiều thông tin về hung thủ, nhưng sau vụ tấn công nhân viên cửa hàng đồ cổ ngày 10/03, họ đã liên kết các điểm nghi vấn với việc giết hụt Dorinda Hawkins. Tổ trọng án đã đưa báo chí hình ảnh phác thảo chân dung hung thủ theo lời kể của Dorinda: tóc vàng, da trắng, mặc một chiếc áo phông nữ có in hình bông hoa. Cảnh sát hy vọng tên sát nhân đang trong cơn cuồng loạn sẽ mắc sai lầm và đấy là cơ hội để họ tóm gọn hung thủ.
Ngày 16/03 là ngày giỗ của bố Julia Whitcombe, ông Ernest Beebe, chết vì ung thư. Mẹ cô, bà Dora Beebe vẫn sống và luôn buồn rầu mỗi khi ngày giỗ chồng mình sắp tới. Julia muốn phụng dưỡng mẹ nhưng bà không đồng ý. Dora chỉ muốn sống một mình nên con gái bà đã thuê người hàng ngày đến chăm sóc sức khoẻ cho mẹ. Nhưng Dora không thể ngờ cái ngày kinh hoàng đó lại xảy ra với mình.
Người đàn ông được cử đến đảm bảo an toàn cho Dora thường xuyên qua lại ngôi nhà. Anh ta biết rằng trong khu vực đang xuất hiện một tên sát nhân chuyên nhằm vào những người già sống độc thân. Buổi sớm hôm đó, người đàn ông này đã gọi nói chuyện với Dora qua điện thoại và mọi chuyện vẫn ổn. Nhưng để đảm bảo, anh vẫn tới nhà vào buổi chiều hôm 16/03. Cửa ngoài không khoá, khác hẳn so với tính cẩn thận thường ngày của Dora. Và điều anh lo lắng đã xảy ra, Dora chết trong nhà tắm với cơ thể đầy máu.
Dora chết trong trạng thái cơ thể co quắp như bảo vệ mình trước sự hành hạ của hung thủ. Máu bà chảy lênh láng nhuộm đỏ chiếc thảm màu vàng. Đầu Dora rách toác với vết thương dài và sâu. Cảnh sát cũng tìm thấy vết máu ở trên cửa và tường. Điều này chứng tỏ nạn nhân bị đánh ở nhiều vị trí trong nhà trước khi nằm gục trong nhà tắm. Những dấu vết trong nhà chỉ ra rằng Dora đã bị kéo lê vào nhà tắm và hung thủ để nạn nhân lại trong đó. Bà đã bị kẻ sát nhân dùng bàn là đập 5 lần, đó là nguyên nhân dẫn đến cái chết.
Theo xahoi
Kỳ ẩn về khả năng biết bay của con người
Nhiều tài liệu cổ của phương Đông và phương Tây ghi chép khá tỉ mỉ về khả năng con người tự bay lên mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào. Tuyệt kỹ khinh công đó là sự thực hay chỉ là trò ảo thuật?
Dù các nhà khoa học đã mất nhiều năm nghiên cứu nhưng khinh công vẫn là một bí ẩn chưa có cách nào giải thích vì nó đi ngược lại hoàn toàn định luật vạn vật hấp dẫn.
Ảnh Internet
Theo nghiên cứu thì thuật khinh công (Levitation) là kỹ thuật tự bay trong không khí mà không cần trợ giúp và thuật này đã tồn tại từ rất lâu ở Ấn Độ và Tây Tạng. Rất nhiều nghiên cứu đã được tiến hành về thuật khinh công này. Không chỉ người phương Đông mà người châu Âu cũng quan tâm đến khả năng "bay" lên khỏi mặt đất của con người.
Chuyện về những người biết bay
Theo truyền thuyết kể lại, những vị thần phương Đông có khả năng đặc biệt là có thể bay. Tuy nhiên, những người bình thường như các giáo sĩ Bà La Môn ở Ấn Độ, người luyện Yoga, và Phật giáo hay các thuật sĩ và ẩn sĩ cũng có thể khinh công và lơ lửng trong không khí. Không chỉ các thầy tu khổ hạnh tại Ấn Độ có thể thực hiện tuyệt kỹ này, mà các môn đệ của phái Ninja ở Nhật Bản cũng có khả năng tương tự.
Nhiều nhà bác học, trong các cuộc nghiên cứu về phương Đông đã đề cập đến các "thầy tu Tây Tạng biết bay". Alexandra David-Neel, một nhà thám hiểm người Anh, một ngày nọ đã chứng kiến một tu sĩ Phật giáo bay lên khỏi mặt đất hàng chục mét trên cao nguyên đầy thông, Cnang Tang. Neel kể lại rằng tu sĩ nọ bật lên khỏi mặt đất nhiều lần như một quả bóng tennis nẩy.
Cũng liên quan đến những người biết bay thời cổ, nhiều tài liệu chép tay cho biết họ có thể tự nhấc mình lên khỏi mặt đất đến 90cm. Họ làm việc này không phải để biểu diễn cho công chúng xem mà chỉ vì mục đích chọn một vị trí phù hợp nhằm thực hiện những nghi thức tôn giáo. Những người châu Âu từ lâu cũng đã quan tâm đến khả năng bay lên của con người. Tuy nhiên, có một sự khác biệt lớn giữa những người biết bay thời Trung cổ ở phương Đông và phương Tây. Không giống những giáo sĩ Bà La Môn, thuật sĩ Yoga và những ẩn sĩ, các tu sĩ ở châu Âu không tham gia bất cứ một lớp huấn luyện đặc biệt nào để được bay lên. Họ thường lơ lửng trong không trung sau khi đã đạt đến trạng thái xuất thần.
Daniel Douglas Hewm là người có thuật phi thân nổi tiếng nhất thế kỷ 19. Trên một tờ báo Mỹ, một nhà báo đã mô tả trạng thái bồng bềnh trong không gian của Hewm như sau: "Bất thình lình Hewm bắt đầu nhấc mình lên khỏi mặt đất khiến những người trong phòng sửng sốt, ngạc nhiên. Tôi thấy chân của ông ta cách mặt đất khoảng 0,3 mét. Ông ta vọt lên rồi hạ xuống. Đến lần thứ 3 thì ông ta chạm trần nhà..."
Hewm đã biểu diễn năng lực đặc biệt này trước hàng nghìn khán giả, trong đó có cả những người nổi tiếng như William Makepeace Thackeray, Mark Twain, Napoleon III cùng những nhà chính trị, bác sĩ, khoa học gia. Người ta không phát hiện ra sự lừa đảo nào trong hiện tượng này.
Thực hư về tuyệt kỹ khinh công
Trong cuốn sách "Khoa học huyền bí ở Ấn Độ thời cổ đại", tác giả Louis Jacollios (Pháp) đã ghi lại khá chi tiết các pha khinh công. Một kỹ thuật thấp hơn của khinh công là khinh hành (đi bộ cực nhanh), khá phổ biến tại các khu vực có địa hình phức tạp ở Trung Hoa, Nhật Bản. Các môn đồ của khinh hành có thể đi lại rất nhanh và an toàn ở những nơi núi non hiểm trở, bằng kỹ thuật phi thân (nhảy), thần hành (chạy hàng trăm dặm mà chân không chạm đất), bích hổ du tường (thằn lằn leo tường), thủy thượng phiêu (chạy trên nước).
Những tuyệt kỹ khinh công dù thực hiện ở đâu đều có một điểm giống nhau, đó là sử dụng một kỹ thuật nào đó để giảm hoặc mất hẳn tác động của lực hút trọng trường.
Kỳ thực, khinh công là môn công phu tối cao trong khí công - võ thuật Trung Hoa cổ đại. Khinh công là một công phu tập luyện cho thân thể được nhẹ nhàng, như bướm lướt cành, như én qua rèm. Chạy trên cỏ, cỏ chẳng hề di động. Chạy trên tuyết, tuyết chẳng hề in dấu chân, băng qua nước, nước chẳng hề gợn sóng. Các cao đồ Thiếu Lâm xưa kia đều luyện thành vài tuyệt kỹ, có người luyện thành đến mười mấy tuyệt kỹ như Đạp tuyết vô ngân công (đi trên tuyết không để dấu chân), Bích hổ du tường (trườn lên vách tường đứng như thằn lằn), Thủy thượng phiêu (chạy trên nước), Siêu cự công (chạy trên đất như bay), Lưu tinh bộ công (đi lẹ như sao băng), Bào bản công (chạy trên vách đá dựng đứng)...
Chúng ta thường đọc chuyện về các hiệp khách ngày xưa băng đồng, lướt cỏ, lướt đi trên tuyết, trên mặt nước, cứ cho là chuyện hoang đường mà chẳng bao giờ tin có được nhưng công phu tuyệt kỹ ấy. Nhưng ta có biết đâu chuyện ấy vẫn có và khi luyện thành là một công trình lao khổ, biết bao mồ hôi và nước mắt. Được công phu đó ít ra ta cũng mất không ít hơn hai mươi năm chuyên luyện. Sau hơn 20 năm khổ luyện, anh Trương Hưng Toàn, 40 tuổi ở Đại Liên, Cát Lâm đã luyện thành công phu khinh công nổi tiếng: đeo "ngàm" cố định hai bên mang tai, có dây nối ngàm với 2 chiếc xe Jeep, kéo xe bước đi trên 150 quả trứng gà được xếp thành 2 hàng dọc mà trứng không hề hấn gì. Hoặc vận khí hít bát sắt vào bụng, trôn bát nối với 1 xô nước 20 lít, rồi ung dung mang nước bước đi trên những quả trứng.
Thực tế khinh công là có thật tuy nhiên với khả năng của con người thì chỉ "bay" được một khoảng nhất định mà thôi, bằng chứng là đã có một chương trình được chiếu trên VTV3 mục "Chuyện lạ Việt Nam" nhưng để làm được điều đó cần rất nhiều thời gian luyện tập. Và thực tế võ sĩ biểu diễn cũng chỉ chạy trên những tấm cót ép phủ trên mặt nước, chứ công phu khinh công chưa đạt đến mức chạy băng qua mặt nước.
Giải mã bí ẩn khả năng "bay" của con người
Có nhiều tranh cãi liên quan đến sự bay lên của con người. Một số nhà nghiên cứu nói rằng đó là sản phẩm của trường sinh học, tạo ra bởi một dạng năng lượng tinh thần đặc biệt phát ra từ não người. Bác sĩ Alexander Dubrov, chuyên gia về sinh vật học, là người ủng hộ giả thuyết này. Ông chỉ ra rằng trường sinh học được tạo ra một cách có chủ ý bởi người phi thân, do đó họ có thể kiểm soát và thay đổi hướng khi lơ lửng trên không.
Tuy nhiên, nhiều nhà khoa học khác không đồng ý chính vì thế khinh công vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp thuyết phục. Cho đến nay, khoa học chưa có cách nào giải thích hiện tượng khinh công vì nó đi ngược lại hoàn toàn định luật vạn vật hấp dẫn. Người ta không thể chứng minh, ít nhất là về mặt lý thuyết, làm thế nào mà một người có thể thoát ra khỏi tác động của lực hút của trái đất trong điều kiện thông thường chỉ bằng cách hít thở, thôi miên để huy động năng lượng siêu nhiên. Những người phản bác cho rằng từ xưa đến nay, đó chỉ là trò ảo thuật đánh lừa thị giác của người xem.
Một số thử nghiệm khoa học gần đây cho thấy nhiều chiều hướng tích cực hơn. Ví dụ, các nhà khoa học Nga đã thử nghiệm trong môi trường đặc biệt (âm hơn 160oc), một chiếc đĩa khi quay tốc độ cao, khoảng 3.000 vòng/phút trong tác động của một điện trường thì sẽ giảm trọng lượng. Các nhà khoa học Mỹ làm thử nghiệm khác: Khi đặt chất siêu dẫn lơ lửng trong từ trường, họ phát hiện ra nếu đặt một vật thể lên trên bề mặt của chất siêu dẫn, trọng lượng của nó sẽ giảm đi 5%.
Như vậy, vẫn còn le lói hy vọng cho những người muốn tin vào những điều đặc biệt, đồng thời những kẻ lừa bịp vẫn còn đất để dụng võ. Và khinh công là khả năng đặc biệt hay chỉ là một khát vọng ảo ảnh của loài người? Đây vẫn là một bí mật.
Theo Dantri
Úc: Khép lại kỳ án chó hoang 32 năm Cuối cùng, n khép lạin bí ẩn khin cả nauu suy nghĩ suốt 32m qua:i Azaria Chamberlain bị ch hoang that hay bịnh mẹ git cht? Ngày 17-8-1980, c 9 tun tuổi Azaria Chamberlain bint khỏi khu cắm trại Outback gn Ayers Rock, vùng núiáỏ trong sa mạc. Thi th c khng bao gic tìy. Vụn chiai nc. Một nửa tinngt con ch...