Kẻ cướp chồng người có đạo đức không?
Nếu có đạo đức, dù vì lí do nào đi chăng nữa cũng sẽ không bao giờ cướp chồng người. Khi bài viết Nếu yêu, xin chị hãy buông tha anh ấy được đăng tải đã có rất nhiều những phản hồi của độc giả về câu chuyện của một người phụ nữ được gọi là “ kẻ thứ ba” ấy. Trong số những ý kiến ấy, dù hiếm hoi nhưng cũng có những người đồng tình và ủng hộ:
Nguyên (minhnguyen6372@…)
Các bạn đã đọc và thấu hiểu hết chưa? Sống ở đời phải nghĩ rộng hơn, nhân văn hơn, không vì ích kỷ bản thân. Quả thật người vợ không sống cho chồng, vì nếu nghĩ cho người khác thì chị ta đã không thể mãi nhận mà không cho; không thể bắt ép mà không để người tự nguyện… Câu chuyện đau khổ dài 10 năm, còn cha mẹ, gia đình; nếu không thể đem đến hạnh phúc cho chồng thì ít nhất cũng có ý nghĩ gì đó thông cảm cho khổ cực mà chồng đã gánh chịu.
Dù độc giả nào đó cò gào thét, chửi bới thì tôi vẫn thấy tác giả bài viết – kẻ thứ ba này sống có trước sau, lời nói và hành động chí tình chí nghĩa không có gì đáng trách. Lẽ ra, chị vợ nên chấp nhận vui vẻ để có được không khí thân thiện và trọn tình nghĩa với người chồng của mình đến hết đời, không nên vì bản thân mà làm ầm và phủ nhận toàn bộ tình cảm chồng và người thân đã dành cho. Không ai có thể hạnh phúc khi nhìn thấy người mình yêu thương phải sống trong đau đớn, khổ sổ, dồn nén vậy được.
Biết mình, biết ta để rộng lượng hơn, vị tha hơn, cuộc sống sẽ nhẹ nhàng và hạnh phúc hơn!
Hana (ilovezaizai_1990@…)
Đúng vậy, em hiểu cảm giác của chị, vì em cũng đang ở trong hoàn cảnh gần giống của chị. Phải ở trong hoàn cảnh này thì mới hiểu cảm giác như thế nào, người ngoài khi nhìn vào thì luôn luôn phán xét, đánh giá và có cái nhìn thường không có thiện cảm đối với những người thứ ba “bị” coi là chen chân vào phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Nếu yêu chồng thật sự thì em nghĩ người vợ cũng nên nghĩ cho chồng 1 chút, không chỉ mãi ích kỉ giữ chồng cho riêng mình suốt đời như vậy được. Chúc anh chị hạnh phúc ! Mong em bé ra đời được mạnh khoẻ, hay ăn chóng lớn, thông minh !
Tuy nhiên, phần lớn độc giả khi đọc xong câu chuyện đều bày tỏ thái độ bất bình, phản đối đối với lời lẽ của người thứ ba ấy vì cho rằng: Đã cướp chồng người thì không có tư cách để nói lời đạo đức!
Nếu không có kẻ thứ ba chen chân vào, anh ấy chắc hẳn sẽ vẫn là một người chồng tốt bên người vợ tội nghiệp của mình (Ảnh minh họa)
Pu (shin_carot@…)
Video đang HOT
Đúng là ngụy biện cho hành vi cướp chồng của người. Người chồng kia và bạn điều là những kẻ tồi tệ. Ích kỉ ư ? Người ích kỉ là bạn mới đúng. Một người phụ nữ bất hạnh đến như thế thì chỉ còn người chồng là chỗ dựa tinh thần thôi, không giữ chồng thì giữ ai? Cả anh chồng kia và bạn đều là người đề cao tình dục, bại hoại đạo đức , là những kẻ phản bội đáng kinh tởm. Còn ai kia cảm thông với bạn thì sao người đó không đặt mình vào vị trí của người vợ tàn tật đáng thương kia.
Thu Trần (havang_20042003@…)
Tôi nghĩ chị chỉ biết mạnh miệng nói về ” Tình yêu cao thượng” nhưng chị lại không biết gì về bản chất của nó. Thứ tình của chị mà được gọi là tình yêu đấy ư? Nếu theo như những gì chị nói thì chị đâu có yêu anh ta. Nếu thật sự yêu anh ta thì chị phải biết rằng anh ta sẽ luôn phải sống trong điều tiếng, đau khổ và dằn vặt khi bỏ đi người vợ tật bệnh để chạy theo chị. Giàu ” Tình yêu” và ” Lòng cao thượng” như chị hẳn phải biết rõ điều đó chứ. Hơn nữa, chị không thương chị thì cũng phải thương lấy đứa con sắp ra đời của chị chứ. Chị định bắt đứa trẻ phải gánh hậu quả muôn đời do chi gây ra ư? Thật ác độc và vô nhân tính. Cho nên, ” NẾU YÊU, MONG CHỊ HÃY BUÔNG THA ANH ẤY.”
Hà (Muahe_Xuquang@…)
Đọc bài viết của bạn, tôi thấy thật buồn, buồn vì cùng là phụ nữ, sao bạn nỡ dẫm đạp lên đồng loại. Nếu bạn ở vị trí của chị ấy, bạn có làm được việc là buông tay cho chồng đến với kẻ khác không? Chắc là không? Vì bạn là người ích kỷ. Bạn là người không cao thượng, bạn có tư cách gì mà yêu cầu người khác cao thượng? Nếu anh ta không đến với bạn, bạn có sức khoẻ, có đứa con để sống. Còn chị ấy- người chồng là niềm sống cuối cùng. Nếu chị ấy có sức khoẻ như bạn, thì không có cơ hội để bạn chen chân vào đâu. Nếu còn chút lương tâm cuối cùng, xin bạn đừng làm chị ấy tổn thương thêm nữa, bạn chịu một chút thiệt thòi làm người phụ nữ trong bóng tối đi bạn à.
Thi (cothi99x@…)
Tôi nghĩ là chị đang đắc ý lắm phải không? Nhưng tôi muốn nói với chị 1 điều: chị nghĩ rằng anh chồng đó yêu chị hay sao? Nếu anh ấy không yêu vợ thì làm sao gần 10 năm trời anh ấy luôn vẫn ở bên chị ấy mà không ngoại tình? Anh ấy rất yêu thương vợ. Còn chị 1 người nhân hậu, hi sinh ư? Không, tôi nghĩ chẳng có ai yêu thương chị thật lòng nên chị ganh tị và chiếm đoạt hạnh phúc người ta. Thà anh chồng ấy ngoại tình với những cô gái bên ngoài còn được người ta tôn trọng hơn. Nếu như con chị sinh ra, lớn lên biết mẹ của nó đi chiếm đoạt, tranh giành hạnh phúc giản đơn với người đang bệnh thì chắc nó sẽ không tôn trọng chị đâu. Chị nói gia đình anh ấy quý mến chị hay họ muốn chị làm cái máy biết sinh đẻ cho gia đình người ấy…Ở trên đời này, gieo nhân nào gặp quả nấy…
Nếu có lương tâm đã không cướp chồng của một người đàn bà bệnh tật (Ảnh minh họa)
Huyền (huyenanh062@…)
Bạn viết lên những điều này không thấy mình quá trơ trẽn hay sao? Bạn nói chị vợ kia là người ích kỉ vì đã giữ khư khư chồng cho riêng mình, vậy sao bạn không mở đầu óc ngu muội của bạn ra để biết rằng nếu chị vợ kia không phải là người tốt dám hy sinh tất cả cho người chồng, tốt đến độ dù chị ấy phải bất hạnh như vậy nhưng anh chồng kia vẫn không thể ruồng bỏ để theo bạn cho đúng nghĩa vợ chồng? Nếu chị ta ích kỷ như bạn nói thì người chồng kia có cần phải day dứt và không thể dứt khoát để đến với bạn cho dù bạn chấp nhận là cái máy đẻ cho anh ấy, không danh, không phận.
Tôi là người có tư tưởng phóng khoáng nếu gia đình không hạnh phúc thì sẽ không níu giữ tôi đồng ý với quan điểm đó. Nhưng với trường hợp này tôi thấy anh chồng có thể đã nhận được những hy sinh rất lớn từ người vợ nên đã một lòng chung thủy, còn chị vợ thì cảm thấy bị tổn thương khi người chồng mình đã hy sinh và tin tưởng đã lừa dối sau lưng mình (thà rằng anh ta dứt khoát với vợ để theo bạn). Qua đây tôi cũng nói cho bạn hiểu đầu óc của bạn quá ngắn cứ tưởng rằng mình như thế là khôn ngoan hơn người nhưng thực ra tất cả mọi người đọc bài này của bạn đều cười chê và cho rằng đầu óc của bạn có vấn đề, tôi khinh thường những người như bạn và cả anh chồng hờ của bạn, anh ta là 1 người nhận những hy sinh của người khác đến lúc người đó cần sự chân thực sẻ chia thi đành lòng quên đi nghĩa tình. Sống làm sao có đức để sau nay không phải ân hận.
Tuyết (timeandtide_wailtfornoman@…)
Đọc xong bài viết của bạn, tôi thấy bạn cũng thật đáng thương, nếu bạn thật sự thương cảm chị ấy, thì ngay từ đầu bạn đã không chen vào cuộc sống của vợ chồng người ta rồi, phải chăng đó là ý đồ của bạn từ lúc đầu ? Chị ấy bị bệnh , không thể có con , đó đã là sự bất hạnh và cũng là nỗi buồn lớn nhất đối với người phụ nữ. Bạn cũng là phụ nữ chứ, sao bạn lại nhẫn tâm chà đạp lên niềm đau của người khác? Bạn cướp chồng chị ấy, bạn nói chị ấy nên buông tha cho anh, bạn không thấy xấu hổ sao ?
Nếu đặt trường hợp ngược lại, bạn là chị ấy, thì bạn có thể chấp nhận và tha thứ cho kẻ thứ ba đó không ? 10 năm anh ấy vẫn có thể vượt qua dư luận nhưng sự xuất hiện của bạn đã phá vỡ hạnh phúc của người khác. Tôi thấy bạn quá ghê gớm bạn à. Nhưng bạn đừng tự hào nhé, ở đời có luật nhân quả đấy bạn, bạn gieo nhân nào thì chắc chắn sẽ gặt quả đó. Thật sự thấy tội cho đứa bé , có người mẹ vô đức như bạn.
ThuysNP (bapcai_151@…)
Chuyện ba người bao giờ cũng sẽ có cái kết không tốt, không tốt cho cả 3. Ở ngoài nhìn vào chúng ta đều rõ….10 năm liền chị vợ bệnh tật không có con, chồng thì nói là chịu đựng và đau khổ….10 năm anh ấy chịu được thật, thì giỏi quá, có lẽ người vợ ấy yêu chồng đến mức không có con, bệnh nặng nhưng lại không thể giải thoát cho cái “bi kịch gia đình” như người thứ 3 này nói. Hẳn là họ cũng sẽ tìm được cách giải quyết cho vấn đề vợ chồng và vướng mắc với gia đình thôi, đó là điều sớm hay muộn sẽ phải giải quyết, việc người thứ 3 xen vào, coi mình như 1 lối thoát là không đúng. Chúng ta không là người trong cuộc, chỉ có thể nhận xét chứ không có quyền phán xét. Vì “quả báo thường đến muộn, nên người đời lầm tưởng không có”, chỉ thương đứa bé….lại dang dở, lại tai tiếng…lỗi chẳng của riêng ai, chỉ tội cho bé mà thôi…
Theo Eva
"Mình lại yêu nhau từ đầu em nhé!"
Hữu nhận ra rằng, cách sửa chữa sai lầm tốt nhất chính là quên đi sai lầm đó, anh sẽ đón vợ về. Hữu ngồi lặng trong màn đêm, ánh đèn khuya hắt vào đôi mắt nặng trĩu những tâm tư và một khuôn mặt thất thần.
Căn phòng bên, một tiếng khóc thầm cũng vọng qua vách tiền càng khiến cho tâm can Hữu thêm dằn vặt và đau khổ. Hữu gục đầu xuống bàn trong sự bế tắc. Tình yêu vẫn đong đầy nhưng chính vì thế mà trái tim lại càng thêm đau đớn. Hữu tự hỏi chính mình nên tha thứ hay chấm dứt mọi ân tình?
Ngày chia tay người vợ trẻ sang nước ngoài du học Hữu mang trong mình bao niềm hi vọng về một tương lai tương sáng của hai vợ chồng. Gác lại nỗi nhớ nhung với người vợ mới cưới, Hữu tự dặn mình cố gắng hoàn thành tốt mọi việc để được về sớm hơn với người vợ trẻ. Nhưng sự chung thủy của anh lại không níu kéo được người vợ mãi bên mình vì sự cô quạnh mà cô phải gánh chịu.
Hơn 1 năm xa vợ là những ngày anh Hữu khắc khoải nhớ vợ từng phút giây. Tình yêu đó là động lực để anh học tập tốt và cố gắng làm chủ chính mình để không bị cuốn vào những đam mê tầm thường khác. Nhưng cùng lúc ấy, vợ anh vì không chịu nổi sự đơn độc mà đã ngoại tình với một người đàn ông khác dù điều đó chỉ diễn ra một lần duy nhất.
Một đêm sai lầm khi ngã vào vòng tay người đàn ông khác đã khiến cô bao đêm mất ngủ và khóc thầm trong sự trách cứ chính bản thân mình. Cô xót xa, ân hận đã không làm chủ được mình để rồi phản bội người chồng vẫn đang ngày đêm sống nhớ thương vợ nơi phương xa. Tình yêu và sự hối hận đã không cho phép cô nói lời gian dối với chồng khi anh về nước.
Nằm trong vòng tay chồng, cô ứa nước mắt vì bao ngày xa cách giờ đây mới được cảm nhận hơi ấm từ chồng. Nước mắt ấy là sự tủi hờn của nhớ nhung, của giận dỗi nhưng nhiều hơn là nước mắt của sự hối hận. Một đêm nằm bên chồng, đón nhận những lời yêu thương và nụ hôn ngọt ngào sau bao ngày xa cách khiến cô thiếp đi vào giấc mộng với dư vị ngọt ngào còn đọng lại mãi...Cô chìm sâu vào một giấc mơ mà cô ước giá mình không phải tỉnh lại.
Tình yêu quá đỗi lớn lao dành cho vợ khiến anh thêm đau đớn, sự thủy chung 2 năm qua của anh càng khiến cho sự phản bội của vợ thêm phần cay nghiệt. (Ảnh minh họa)
Khi nghe những lời thú tội của vợ, Hữu tưởng chừng vợ đang đóng một vở bi kịch mà nhân vật chính là anh. Tim anh đau thắt, có cảm giác như Hữu sự ngã gục sau lời nói và những giọt nước mắt của vợ. Tình yêu quá đỗi lớn lao dành cho vợ khiến anh thêm đau đớn, sự thủy chung 2 năm qua của anh càng khiến cho sự phản bội của vợ thêm phần cay nghiệt. Hữu muốn tha thứ để được yêu vợ nhiều như những gì anh muốn nhưng cũng nghĩ tới chuyện ly hôn để trái tim này bớt nhức nhối vì nỗi đau phản bội.
Một khoảng lặng đến ghê người diễn ra giữa hai vợ chồng Hữu. Cả hai không ai dám lên tiếng vì sợ mình sẽ làm cho đối phương thêm tổn thương. Hữu im lặng để suy xét và cân nhắc xem điều mình thực sự cần là gì. Còn vợ anh im lặng để chờ nghe một quyết định từ chồng.
Ngày mai khi tỉnh giấc, điều đầu tiên mà anh làm là đi tìm vợ để nói với cô ấy rằng: "Mình lại yêu nhau từ đầu em nhé!" (Ảnh minh họa)
Cô lặng lẽ ra đi, những gì để lại chỉ là một tờ giấy nhỏ với những dòng chữ còn ướt nhòe nước mắt: "Em không đợi sự tha thứ của anh vì em thấy mình không xứng đáng với tình yêu mà anh dành cho em. Ngay cả khi anh tha thứ cho em thì em cũng không thể tha thứ cho chính mình..."
Đọc những dòng tin nhắn của vợ, Hữu muốn lao ngay theo để giữ vợ nhưng rồi sự ích kỉ của một người đàn ông khiến anh lặng nhìn bóng vợ ra đi...Nhiều đêm quặn quại nhớ thương vợ đến cháy lòng khiến Hữu nhận ra rằng, cách để sửa chữa sai lầm tốt nhất chính là quên đi sai lầm đó. Anh đọc được trong mắt vợ anh sự ân hận, xót và và tình yêu mà cô ấy dành cho anh. Anh cảm thấy đớn đau khi bị phản bội nhưng cảm thấy dường như đánh mất cả chính mình khi không còn vợ bên cạnh, lẽ nào phải làm khổ cả hai người chỉ vì một sai lầm đã qua...?
Hữu gục mặt ngủ thiếp đi, một giấc ngủ thật mộng mị...Ngày mai khi tỉnh giấc, điều đầu tiên mà anh làm là đi tìm vợ để nói với cô ấy rằng: "Mình lại yêu nhau từ đầu em nhé!"
Theo Eva
Ly hôn để nhường chồng cho em gái? Tôi vô sinh, tôi không biết mình có nên ly hôn để chồng tiến tới với em gái hay không? Tôi năm nay 40 tuổi, chồng cũng bằng tuổi tôi. Vợ chồng tôi kết hôn cũng được chục năm. Giờ đây, tôi đang rất khổ tâm không biết phải làm thế nào để tốt cho cuộc hôn nhân của mình. Tôi biết hạnh...