Im lặng sẽ làm xói mòn tình yêu trong hôn nhân
Anh xã! Tụi mình cưới nhau chỉ mới gần 4 tháng thôi vậy mà em cảm thấy cuộc hôn nhân này đang đứng bên bờ vực thẩm. Em không biết phải làm sao đây, bế tắc và tuyệt vọng quá!
Đâu phải 2 đứa chỉ tìm hiểu nhau trong mấy tháng ngắn ngủi đâu, mà phải trãi qua 9 năm, 9 năm khó khăn với bao nhiêu buồn vui và nước mắt mới có được cuộc hôn nhân này. Cứ ngỡ những mâu thuẫn giữa em và gia đình anh sẽ đẩy tụi mình xa nhau mãi mãi, nhưng rồi 9 năm đã qua, tụi mình đã chiến thắng để ở bên nhau. Và rồi em đã về làm dâu nhà anh trong sự lạnh lùng của ba mẹ, anh chị chồng. Nhưng em vẫn tin rằng em sẽ vượt qua tất cả vì em có anh. Anh là một người chồng rất rất tốt, anh không nhậu nhẹt, không đàn đúm bè bạn, không cờ bạc, không ăn chơi. Em và anh như hình với bóng vì bất cứ lúc nào anh cũng ở bên em. Nhưng anh ơi, sao em vẫn cảm thấy có 1 điều gì đó ở giữa 2 chúng ta, dường như đang có một khoảng cách vô hình nào đó đang dần dần đẩy 2 đứa mình xa nhau. Cưới nhau gần 4 tháng, có tuần nào mà tụi mình không giận hờn nhau, có đêm nào mà em không phải khóc vì sự lạnh lùng của anh.
Dường như ngoài tờ giấy hôn thú ra, em không tìm thấy điều gì để chứng minh em là vợ của anh. Em không thể chia sẻ, không thể nói chuyện được với anh, bởi vì anh quá bận. Vừa đón em về đến nhà, anh lại lao vào công việc, bất cứ lúc nào anh cũng ôm cái laptop vào người, còn em, em ngồi bên cạnh anh như một pho tượng vô tri vô giác, nằm bên cạnh anh mà em tưởng như tụi mình là người dưng, là 2 người xa lạ. Cảm giác này đáng sợ lắm anh biết không? Em sợ, em sợ sẽ đến một ngày em mất cảm giác với anh. Em hiểu anh đang vì em, vì gia đình mà phải làm việc ngày đêm. Nhưng em chỉ sợ, đến khi chúng mình có đầy đủ vật chất thì đó là lúc tụi mình đã đ.ánh mất tình cảm của nhau. T.iền có thể kiếm dù vất vả, nhưng tình cảm đã mất đi thì có vất vả cũng sẽ không tìm thấy được phải không anh. Khó khăn lắm tụi mình mới được ở bên nhau, em hi vọng anh hãy cho em và anh cơ hội để chia sẻ như một đôi vợ chồng thật sự. Một mình em không đủ để xây dựng một tổ ấm, một gia đình hạnh phúc, mà cần phải có bàn tay của anh, tấm lòng của anh. “Im lặng làm xói mòn tình yêu trong hôn nhân” vì vậy đừng để đến một lúc nào đó ta sẽ mất nhau anh nhé! Em xã của anh xã
Theo Ngôi Sao
Chôn kỉ niệm vào tim
Bắt đầu từ hôm nay em sẽ không viết về anh nữa, em sẽ cố nhớ để rồi quên anh. Lòng em như rạn vỡ khi phải nói lên những suy nghĩ này, tim em rỉ m.áu khi phải quyết định thôi không nghĩ về anh.
Liệu em có thể làm được điều này không khi hình bóng của anh đã chiếm trọn trong trái tim bé nhỏ của em. Kể từ khi em gặp anh rồi yêu anh đến nay mỗi khi đi đến đâu làm bất cứ việc gì em cũng nghĩ đến anh. Nhưng những điều đó chỉ làm cho anh càng xa em hơn. Khi em nhớ anh khi em nghĩ về anh thì có lẽ anh đang vui vẻ cùng bạn bè đồng nghiệp hoặc là đang hạnh phúc bên ai đó. Em yêu anh, em thừa nhận rằng từ trước tới giờ em chưa yêu ai chưa nhớ ai nhiều đến thế. Em đã trải qua 2 mối tình nhưng những người đó không để lại cho em nhiều suy tư trăn trở và cả những nỗi nhớ nhung. Tuy anh với em chỉ vui vẻ bên nhau vẻn vẹn có 13 ngày nhưng trong em anh vẫn là người chiếm lĩnh trái tim tôi. Ở bên anh em có được cảm giác bình yên đến lạ, sự tin tưởng đến tuyệt đối nhưng giờ đây thì anh đã xa em nhà anh và nhà em chỉ cách nhau hơn chục km nhưng sao em có cảm giác nó xa vời vợi...Em tin rằng khi yêu một ai chỉ cần nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc là mình cũng sẽ thấy hạnh phúc, là sống và c.hết cho người mình yêu.
Em không thể và không ai có thể giữ được một ai đó ở bên mình khi người đó thực sự không muốn. Và em không thể giữ anh ở bên em khi anh không muốn...Em sẽ sống vì yêu anh và c.hết vì yêu anh. Vĩnh biệt tình yêu duy nhất của đời em. Em sẽ chôn hình ảnh của anh cùng tình yêu em dành cho anh vào tận đáy con tim mình, nguyện cầu cho anh hạnh phúc và sẽ mãi nhớ về anh. "Anh Thầy" của em ơi em muốn hét lên cho cả thế giới này biết rằng em yêu anh nhiều lắm và những ngày bên anh là những ngày em hạnh phúc nhất. Em yêu anh và luôn luôn là như thế dù cho thế giới này không còn tồn tại dù cho e không còn hiện hữu và dù cho anh không còn nhớ, không còn yêu và không còn nghĩ về em đi nữa nhưng tình yêu em dành cho anh là trường tồn là vĩnh củu là mãi mãi...
Theo Ngoisao
Trái tim lạc lối Anh! Em không biết là bắt đầu từ khi nào trong tim em có hình bóng của anh. Hình ảnh anh đã in sâu trong tâm trí em, len lỏi vào trong suy nghĩ, trong giấc mơ em.... Biết rằng không thể yêu anh, yêu anh là sai, là không đúng, là không phải em. Bởi vì nếu là em trước đây em...