Hủy hôn vì vợ chưa cưới quá vô duyên
Rất yêu Nương nhưng Sáng vẫn quyết định hủy hôn vì cô vợ chưa cưới của anh quá vô duyên.
Choáng vì bạn gái quá vô duyên!
Sở hữu cái tên rất đẹp là Mỵ Nương nhưng Nương không thùy mị, nết na như những gì người ta tưởng tượng. Ngược lại, Nương khá “tomboy” và còn hơi vô duyên. Khi mới yêu, Sáng cứ nghĩ Nương là người cá tính. Càng quen nhau lâu, anh càng nhận ra, cái mà anh gọi là cá tính nay trở thành quái tính.
Quái tính của Nương khiến Sáng đôi lần muốn suy nghĩ lại. Nhưng vì trót yêu nhau tới 5 năm, chẳng lẽ bây giờ nói lời chia tay chỉ vì “điều nhỏ nhặt” đó. Vì thế, Sáng tự an ủi bản thân phải cố gắng. Biết đâu sau khi sinh con, Nương sẽ thay tính đổi nết?
Nhưng thực sự anh không thể chờ tới lúc kết hôn và sinh con vì ngay sau khi làm đám hỏi, anh lại nghĩ đến chuyện chia tay chỉ vì vị hôn thê của mình quá vô duyên.
Theo anh, Nương vô duyên tới mức không thể chấp nhận được. Ngay trong ngày ăn hỏi, khi bà con hai họ đang rất trang nghiêm chuẩn bị cho giờ phút thiêng liêng thì cô dâu tương lai có điện thoại.
Như giữa chốn không người, cô oang oang nói chuyện. Bao nhiêu từ đệm đều được cái miệng xinh xắn của cô thốt ra. Nhẹ thì là “Con khỉ già, bố mày, mẹ mày, bố khỉ nhà nó…”. Nặng thì có lẽ không cần kể mọi người cũng hình dung được.
Video đang HOT
Rất yêu Nương nhưng Sáng vẫn quyết định hủy hôn vì cô vợ chưa cưới của anh quá vô duyên (Ảnh minh họa).
Lúc đó, anh giật mình không tin vào tai mình nữa. Bình thường, Nương thường xuyên ăn nói kiểu như vậy, anh không quá khắt khe để bắt bẻ cô. Nhưng trước mặt người lớn mà cô ăn nói tục tĩu đến mức đó thì anh không thể tưởng tượng nổi.
Chưa hết, vì hai gia đình ở xa nhau tới 200km nên sau lễ ăn hỏi, nhà gái mời nhà trai ở lại ăn cơm. Bữa cơm đang vui vẻ thân mật bỗng trở nên đắng ngắt khi cô dâu tương lai cụng ly và hét “Zô zô, 100%, không say là chó đấy nhé” với mấy cậu bạn thân.
Anh Giang ( Xuân La, Hà Nội) cũng phát sốt với sự vô duyên của chị Lâm – vợ chưa cưới của mình. Mặc dù chưa ăn hỏi nhưng hai bên gia đình đã qua lại có lời với nhau và coi hai người như con cháu trong nhà. Chính vì vậy, chị Lâm thường xuyên tới nhà anh ăn uống và ngủ lại qua đêm. Và chính vì thế, người trong nhà anh chẳng cần mất nhiều thời gian chờ đợi chị bộc lộ bản tính vô duyên của mình.
Trong bữa ăn, trước mặt bố mẹ chồng tương lai, chị thản nhiên bình luận về một bộ phim, một nhân vật nào đó với cách của… những người bạn nói với nhau. Chị hồn nhiên chê bai bộ phim yêu thích của bố chồng: “Bác thấy hay ạ? Phim này chán bỏ xừ đi. Cơ quan cháu chẳng ma nào xem. Toàn hết ung với thư, kinh chết khiếp”.
Khi mẹ chồng tương lai nấu cho ăn, chị xán vào bình luận: “Món này ăn chán lắm ạ. Từ giờ bác đừng nấu cho phí tiền. Nuốt không nổi đâu bác ạ”.
Hủy hôn vì vợ chưa cưới quá vô duyên
Sau lễ ăn hỏi, Sáng buồn lắm. Anh mất ăn mất ngủ vì suy nghĩ. Thấy chồng chưa cưới phờ phạc, Nương hỏi qua loa rồi tự đắc: “Chắc anh đang lo lắng làm thế nào kiếm tiền cho em tiêu xài phải không? Anh nhớ là em tiêu tiền không ít đâu”.
Vừa chán Nương vì tính vô duyên, bây giờ anh còn chán cô thêm cái tội thiếu nhạy cảm, tinh tế. Sự chán chường lên đến đỉnh điểm khi hai người đi ăn cưới người bạn thân của anh.
Vừa thấy cô dâu, cô đã nhăn mặt và chê ngay lập tức. Cô đánh giá cô dâu sao lại chọn bộ váy này. Với một người vừa thấp lùn và đen như cô dâu ấy, mặc váy cưới phồng thật sai lầm.
Không thể nuốt được bất cứ miếng nào trong bữa cỗ, anh cố gắng đợi lễ thành hôn của bạn kết thúc để gọi Nương ra… chia tay. Anh chẳng biết nói gì ngoài câu: “Mình chia tay nhé vì anh không thể chịu đựng được sự vô duyên của em”.
Là người cá tính, thay vì hối lỗi, Nương không những không hối cải mà còn quay sang trách anh lắm chuyện, rắc rối. Chị lý luận lúc nào chị chẳng vậy, có phải bây giờ mới thế đâu.
Nương đổ lỗi cho tất cả chỉ là tại Sáng thay đổi tâm tính. Thế là Nương đồng ý chia tay. Chỉ khổ bố mẹ hai bên tới tận bây giờ vẫn đang cố gắng chung tay hàn gắn cho đôi trẻ.
Trong khi đó, chị Lâm không nhận được sự chia sẻ của người lớn của bên gia đình chồng tương lai nên đám cưới mãi là “nhiệm vụ bất khả thi”. Sau một thời gian cố gắng chịu đựng sự vô duyên củacon dâu tương lai, cuối cùng bố mẹ anh Giang cũng đầu hàng.
Hai cụ ngồi nói chuyện chân tình và thẳng thắn với anh. Đồng cảm với bố mẹ, anh cũng quá chán ngán sự vô duyên của chị. Thế là cuộc tình bất ngờ chấm dứt trong sự ngỡ ngàng của chị và gia đình chị.
Theo afamily
Gửi người chưa từng gặp
Anh cứ ra đi không để lại dấu vết gì thì làm sao em quên được anh đây? Thời gian trôi đi thật nhanh, 3 năm đủ để anh bước vào cuộc đời em và ra đi khi trong em còn đầy hỗn độn. Người ta bảo rằng yêu một người chưa từng gặp mặt cũng khó như quên một người ta đang yêu, nhưng em lại đang trải qua cả hai khó khăn đó, khó quá anh à. Giờ làm sao em nhớ được anh như thế nào nữa, em chẳng thể hình dung ra khuôn mặt anh vì mình chưa từng một lần gặp nhau. Em chẳng thể nhớ được giọng nói của anh vì đã quá lâu mình không nói chuyện. Em chẳng thể nghe lại bài hát anh hát tặng em vì những gì em ghi âm lại đã bị xóa. Những dòng nhật kí của em về anh trong blog 360 cũng chẳng thể tìm lại được, tất cả kỉ niệm của em trong đó không thể lấy lại. Những gì em có về anh đã rất ít ỏi rồi nhưng sao giờ lại mất tất cả vậy? Số phận ư? Ông trời cũng muốn em quên anh à? Em không muốn đâu. Em có làm được không đây? Anh trong em giờ gọi là gì đây? Có phải nỗi nhớ không anh? Nhớ gì đây khi em chẳng có chút chút kí ức nào về anh nữa. Tất cả đã biến mất thật rồi, chỉ tại em chưa chịu chấp nhận.
Hơn 1 năm trước em phải nghe từ người khác anh đã có vợ chưa cưới, em cố tình chẳng chịu tin đó là sự thật, chẳng thể suy nghĩ được gì. Em muốn nghe điều đó từ anh mà không phải ai khác. Có phải vì mình quá xa nhau hay chỉ tại anh không muốn em biết những khó khăn anh gặp phải? Anh giấu em, sao không nói cho em biết anh làm sao chứ. Có chuyện gì với anh, chỉ với cuộc điện thoại, vài tin nhắn mà anh muốn xa em ư? Anh muốn em hạnh phúc bên người khác à? Anh có biết em không làm được không. Dù chị ấy có tốt với anh như thể nào, có yêu anh như thế nào nhưng em chẳng thể buông tay em ra được. Dù em không làm được gì cho anh, chẳng thể quan tâm, chăm sóc những lúc anh cần nhưng sao không nói với em anh đang đau? Sao không chịu nói với em chứ. Tại sao cứ làm em phải đoán xem anh làm sao? Có biết em muốn biết về anh nhiều lắm không? Chẳng cho em biết, em hiểu anh, để rồi một ngày anh gọi cho em bảo em phải sống thật tốt... Tốt làm sao bây giờ khi chẳng có anh ở bên em chứ? Có biết em đã suy nghĩ rất nhiều không? Em nghĩ nên để anh bên cạnh chị vì giờ em không làm được gì cho anh, em cũng từng nghĩ rằng biết đâu có ngày anh lại về bên em.
Tất cả đã biến mất thật rồi, chỉ tại em chưa chịu chấp nhận (Ảnh minh họa)
Em ngốc quá à! Bạn bè em bảo anh đã có vợ rồi mà, nhưng em đã nghĩ thế đó, em ích kỉ, nhưng em cần quá một người là anh. Anh ra đi đột ngột quá, dù em biết kết cục sẽ như vậy nhưng em thấy thật bất ngờ, em không chịu được. Anh như gió thoảng qua bên em chẳng để lại gì cho em. Anh ảo quá, anh biến mất như anh chưa từng tồn tại, chưa từng có mặt trên thế giới này, anh ích kỉ với em quá đó, anh đi rồi thì cũng phải cho em biết anh hiện tại như thế nào chứ. Anh phải thường xuyên cập nhật face như thế em mới biết anh ra sao, anh như thế nào, anh vẫn tồn tại. Anh cứ ra đi không để lại dấu vết gì thì làm sao em quên được anh đây? Phải cho em biết anh vẫn bình an em mới yên tâm được. Dù trong lòng em thật trống vắng, cô đơn.
Em đã đã từng mơ về anh, nhưng chỉ là giọng nói của anh, thật quen thuộc, giờ thì chẳng thể mơ nữa rồi. Em đã từng giật mình vì gặp một người giống anh, em nghĩ là giống vì mình đã gặp nhau bao giờ chứ. Em đang xem một bộ phim dù em chẳng thích nó, nhưng tại vì em thấy người giống anh quá, cả tính cách lẫn bên ngoài. Em đã từng muốn nói chuyện mãi với 1 người dù em không ưa họ chỉ vì cái giọng nói đó ấm áp như anh. Em đã từng mơ nhiều như thế đó anh à, còn nhiều nữa, chỉ là do anh quá quen thuộc với em thôi. Em đã gấp đủ 1000 hạc giấy chỉ để ước một điều, nhưng chẳng có ý nghĩa gì nữa, em chẳng biết nên ước cái gì? Ngày hôm nay em thấy mình trống rỗng và thật vô định.
Em - củ đậu của anh.
Theo 24h
Có những nỗi buồn tìm về bất chợt Anh chiếm vị trí đặc biệt đủ để em sững sờ khi vô tình gặp ai đó giống anh. Hôm nay đi trên đường bất chợt em thấy sững sờ bởi nhận ra một bóng dáng sao mà giống anh đến thế. Em lấy hết can đảm vít mạnh tay ga để vượt lên phía trước và quay lại nhìn. Dĩ nhiên đó...