Hủy hôn vì chồng có con riêng
Chị là người yêu cũ của Dũng. À, không! Đáng lẽ là vợ của anh ấy chứ? Bọn chị yêu nhau hơn 5 năm qua nhưng cuối cùng, bọn chị vẫn phải chia tay vì bố mẹ anh không đồng ý cho anh ấy lấy chị.
Tôi và anh quen nhau qua một người bạn. Sau năm tháng hẹn hò thì anh quyết định đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi cũng chẳng hiểu sao tại sao bố mẹ anh lại hồ hởi và đón tiếp tôi nồng nhiệt như vậy. Khi biết bố mẹ tôi đều là giảng viên của một trường Đại học, họ lại càng quý và thân thiện với tôi hơn.
Chỉ hai tháng sau khi ra mắt nhà bố mẹ chồng tương lai. Gia đình anh đã bàn nhau là sẽ đến nhà tôi để xin cho chúng tôi đi lại với nhau. Tôi rất vui và hạnh phúc khi được bố mẹ anh quan tâm đến chúng tôi như vậy! Vì cũng biết anh từ trước nên bố mẹ tôi cũng rất vui khi gia đình anh đến nói chuyện “người lớn” và cũng tỏ ý rất yêu quý và thương tôi. Mẹ anh tâm sự: “Chúng tôi cũng chỉ có một đứa con trai độc nhất. Bao nhiêu gia sản trong gia đình, chỉ một mình nó nắm giữ. Chúng tôi lớn tuổi rồi, cũng muốn có cháu bồng cháu bế… nên hôm nay sang đây trước là để xin phép cho hai cháu đi lại với nhau, sau là bàn bạc chọn ngày lành tháng tốt để làm lễ ăn hỏi cho hai cháu”.
Mẹ tôi cũng lịch sự đáp lễ: “Cảm ơn ông bà đã quan tâm đến cái Hoa nhà tôi. Cháu cũng có công ăn việc làm ổn định rồi. Với cái tuổi 25 như nó, bạn bè cũng rậm rịch lên xe hoa gần hết rồi. Nếu hai cháu đã ưng thuận thì chúng ta cũng chọn ngày lành tháng tốt để làm lễ cưới cho hai đứa”. Tôi cũng không ngờ chuyện tình cảm của tôi và anh lại được hai gia đình ủng hộ như vậy. Mặc dù tôi còn cảm thấy mình rất trẻ nhưng khi nhìn vào mắt anh, tôi cảm nhận được anh đang rất vui khi được bố mẹ hai bên gia đình tính đến chuyện lâu dài của hai đứa.
Chúng tôi tất bật với bao nhiêu là việc. Nào là đi mua chăn, ga, gối. đệm, nào là các vật dụng cá nhân trong gia đình, nào sắp xếp căn phòng cưới của vợ chồng như thế nào cho hợp lý… Chúng tôi cũng đã chụp ảnh cưới và treo khắp phòng ngủ, phòng khách và trong nhà của gia đình bố mẹ. Nhưng, cũng chẳng hiểu tại sao, cứ gần đến ngày cưới là tôi lại có một cảm giác rất lo lắng! Tôi không định hình được đấy là điều gì, chỉ có một cảm giác bất an.
Cũng chẳng hiểu tại sao, cứ gần đến ngày cưới là tôi lại có một cảm giác rất lo lắng!
Tối hôm đó, tôi nhận được điện thoại của một người phụ nữ. Chị ta hẹn gặp tôi ở quán café Hương, và như linh tính mách bảo, tôi đã đồng ý gặp chị ta mà không hề có một chút cảm giác hoài nghi.
- Chị tên là My. Có lẽ, em chưa bao giờ nghe kể về chị!
- Vâng ạ! Nhưng tại sao chị lại biết em ạ!
- Em là Hoa, vợ sắp cưới của Dũng?
- Vâng! Thế sao chị biết về em rõ như vậy ạ!
- Có lẽ những gì chị nói với em hôm nay sẽ khiến em rất buồn. Nhưng em ạ! Cái kim trong bọc lâu ngày cũng tòi ra thôi em ạ!
- Chị… chị muốn nói gì?
- Chị là người yêu cũ của Dũng. À, không! Đáng lẽ là vợ của anh ấy chứ? Bọn chị yêu nhau hơn 5 năm qua nhưng cuối cùng, bọn chị vẫn phải chia tay vì bố mẹ anh ấy không đồng ý cho anh ấy lấy chị, với một lý do rất chi là vô lý: Chị là con gái tỉnh lẻ!
- Nhưng bọn chị chia tay rồi. Sao chị còn gặp em làm gì?
Video đang HOT
- Nếu như chỉ có chia tay thôi thì chị sẽ không gặp em làm gì cả! Nhưng em ạ! Bọn chị đã có với nhau một đứa con trai gần 2 tuổi. Anh ấy thi thoảng vẫn đến thăm chị và chơi với con nhưng chưa bao giờ anh ấy nhắc tên em trước mặt chị cả. Cho đến một ngày, chị mới biết chuyện anh sắp cưới qua một người bạn… và chị tìm đến em!
- Chị nghĩ em sẽ trả anh ấy về cho chị!
- Chị không hi vọng thế! Chị chỉ mong em biết được tất cả quá khứ của chồng sắp cưới của mình! Dù sao, biết trước khi lấy nhau còn hơn là để tới sau này… Như vậy chẳng khác gì là lừa dối nhau cả!
- Cảm ơn chị… Dù sao cũng cảm ơn rất nhiều vì sự chân thành của chị!
- Em ạ! Hạnh phúc hay không tất cả đều ở em! Hạnh phúc là cả một đời người… vì vậy, em phải sáng suốt để lựa chọn, em nhé!
Nói rồi chị chào tôi ra về. Tôi đã rất hoang mang và lo lắng! Chưa bao giờ tôi thấy mình bất lực như thế này cả. Không ngờ anh, người tôi sắp cưới làm chồng lại có thể lừa dối tôi trong suốt thời gian qua…
Em không thể đánh đổi số phận của mình vì danh dự của gia đình anh…
Tôi phóng xe như điên đến nhà anh. Bố mẹ anh vẫn chưa ngủ, vẫn nhẹ nhàng hỏi han tôi. Tôi cũng chuyện trò với hai bác một lúc rồi xin phép “cho anh sang nhà cháu một lúc”.
Vừa ra đến đầu ngõ, tôi bắt anh dừng xe lại để nói chuyện.
- Sao anh lại nói dối em? Tại sao đến bây giờ em mới biết được sự thật đó?
- Em nói gì cơ? Sự thật gì?
- Về chị My và đứa bé trai 2 tuổi.
- Sao… sao em biết?
- Sao em biết à? Thế sao anh không nói? Anh định giấu nhẹm chuyện này đi sao? Anh còn lừa dối em đến bao giờ cơ chứ?
- Anh xin lỗi… anh chỉ muốn chúng mình thành vợ thành chồng rồi…
- Rồi anh mới cho em biết chứ gì? Rồi anh sẽ lại lén lút về thăm chị ấy và con riêng của anh sao???
- Anh xin lỗi…
- Chúng mình hủy hôn, anh nhé!
- Không! Anh xin em đấy! Em suy nghĩ lại đi… đừng như vậy!
- Tại sao???
- Vì anh cần em,.. anh yêu em… Nếu chúng ta hủy hôn thì biết nói với hai gia đình ra sao?
- Sự thật vẫn luôn là sự thật mà anh?
- Nhưng bố mẹ anh đã mời hết khách khứa… làm sao anh có thể…
- Cuối cùng… cũng chỉ vì bố mẹ anh thôi sao? Thế còn em là gì? Em không thể đánh đổi số phận của mình vì danh dự của gia đình anh… Em xin lỗi…
Sau sự việc đêm hôm ấy, cho dù anh có nhắn tin hay gọi điện, có đến nhà để xin lỗi gia đình tôi, nhưng tôi cũng không thể bỏ qua cho anh được. Biết là còn yêu anh đấy nhưng lương tâm tôi không cho phép tôi làm như vậy! Cho dù bố mẹ anh cũng đến thưa chuyện với gia đình tôi và mong tôi suy nghĩ lại… nhưng bát nước hắt đi không thể lấy lại bao giờ? Cho dù tôi có lấy anh, có sống với anh, có tha thứ cho anh… nhưng lương tâm tôi cũng không thể tha thứ cho mình khi nhìn thấy ánh mắt đau khổ của chị ấy…
Không biết quyết định của tôi có sai lầm hay không nữa? Nhưng giờ đây, tôi cảm thấy thanh thản hơn bao giờ hết!… Có lẽ, tôi chỉ là người để lấp chỗ trống cho anh mà thôi! Còn hạnh phúc của anh… chắc chắn không – phải – là – tôi!
Theo VNE
Hơn 20 năm bị vợ lừa nuôi con người khác
Vợ tôi nói rằng trước khi cưới tôi, vợ tôi đã có thai với người tình cũ nhưng bố mẹ anh ta không chịu chấp nhận nên cô ấy đã cay cú và quyết định lấy tôi.
Chị Thanh bình thân mến!
Tôi đang cảm thấy rất khó xử, tôi không biết phải làm thế nào cả. Mong chị hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có thể có được cái nhìn đúng đắn hơn về chuyện của mình!
Tôi năm nay ngoài 40 tuổi. Vợ chồng tôi sống với nhau khá hạnh phúc. Tôi cũng chưa bao giờ nghi ngờ vợ mình là người lăng nhăng hay gì cả. Cưới nhau gần 20 năm, tôi vẫn luôn tin yêu vợ. Vậy mà ngày hôm nay, khi sự việc bị vỡ lở, tôi mới biết là gần 20 năm qua tôi bị lừa dối mà không hề hay biết.
Anh ta tìm tới tận nhà tôi để đòi con. Tôi sốc vô cùng. Vợ tôi khai nhận con trai đầu của tôi là của anh ta - người tình cũ của vợ tôi. Tôi không tin vào tai mình nữa nhưng vợ tôi đã thú nhận đúng là như vậy. Vợ tôi nói rằng trước khi cưới tôi, vợ tôi đã có thai với người tình cũ nhưng bố mẹ anh ta không chịu chấp nhận nên cô ấy đã cay cú và quyết định lấy tôi.
Giờ đây, anh ta tìm tới tận nhà tôi để nhận con vì vợ anh ta không sinh được con trai mà anh ta lại là con trưởng trong nhà. Anh ta cầu xin tôi tha thứ. Tôi đau khổ vô cùng. Nỗi đau bị lừa dối chưa nguôi thì nỗi đau mất con lại đến. Nhà anh ta quá giàu có, so với anh ta tôi chẳng thấm vào đâu. Vợ tôi thì khóc như mưa, như gió. Anh ta nói rằng dù sao thì anh ta cũng là cha đẻ của thằng bé. Nhưng làm sao tôi có thể để con mình cho người khác được. Bao năm qua tôi cũng đã yêu thương và chăm lo cho con từng li từng tí. Tôi không thể mất con được.
Vợ tôi đã có bầu với tình cũ khi cưới tôi và giấu tôi sự thật đó bao năm qua (Ảnh minh họa)
Tôi không biết phải làm gì bây giờ nữa. Cứ về đến nhà, nhìn thấy vợ là tôi lại căm hận vô cùng. Tôi vừa thấy thương, vừa thấy yêu nhưng lại cảm thấy tức tôi khi nhìn thấy con trai lớn của mình dù biết thằng bé không có tội. Tôi không biết mình có nên ly hôn hay không và tôi phải đối xử với đứa con riêng của vợ sao đây? Tại sao gia đình tôi đang yên lành mà lại xảy ra cơ sự này. Mong chị hãy cho tôi một lời khuyên, tôi rối trí lắm rồi. Tôi cảm ơn chị nhiều lắm! (Bạn đọc)
Trả lời:
Anh thân mến! Cảm ơn anh đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Qua thư, Thanh Bình hiểu rằng gia đình anh đang đứng trước một biến cố lớn trong. Anh phát hiện ra vợ mình đã lừa dối anh nhiều năm qua, đứa con mà anh yêu thương lại không phải là con anh và người cha thật của cháu đang tìm đến để xin cháu. Anh không biết phải làm gì lúc này cho đúng.
Thanh Bình xin chia sẻ cùng anh nỗi đau khổ này vì Thanh Bình có thể hiểu được nó là sự bất ngờ quá lớn với anh. Nhưng Thanh Bình nghĩ, trong cuộc đời ai cũng có thể phạm sai lầm. Có lẽ chị ấy không dám nói với anh là vì chị ấy sợ rằng anh sẽ bị tổn thương, chị ấy sợ phải mất anh nên mới cố che đậy sự thật suốt bao năm qua. Anh nên tha thứ cho chị ấy và cởi mở lòng mình. Một cuộc hôn nhân kéo dài gần 20 năm không phải là điều đơn giản. Phải có tình, có nghĩa, phải yêu thương và hi sinh cho nhau nhiều lắm mới giữ được hạnh phúc đó nên đừng vì những chuyện đã qua mà làm mất hạnh phúc hiện tại của mình.
Tôi quá đớn đau khi bị vợ lừa gần 20 năm qua (Ảnh minh họa)
Nếu anh ly hôn với vợ, chỉ các cháu là điều khổ nhất. Nếu anh chịu tha thứ và giữ gìn hạnh phúc gia đình này thì anh sẽ không mất gì cả.
Còn về chuyện con trai lớn của anh. Anh không hề mất con. Công sinh không bằng công dưỡng, Thanh Bình tin rằng, cháu đã đủ lớn để hiểu được đâu mới là người cha thực sự của mình. Anh và chị hãy nói cho cháu biết sự thật để cháu tự quyết định. Nếu anh không nói thì e rằng người đàn ông kia cũng không để cho mọi chuyện trôi qua như thế. Vì thế, hãy dũng cảm nói cho cháu biết sự thật. Nếu như cháu cũng muốn nhận người cha kia thì hãy tôn trọng quyết định của cháu vì dù sao cháu cũng có quyền được biết cha của mình. Nhưng anh sẽ không hề mất con vì Thanh Bình tin cháu dù có nhận người cha kia thì anh cũng vẫn mãi là cha của cháu. Anh và gia đình của anh cũng vẫn sẽ hạnh phúc bên nhau.
Anh hãy mạnh mẽ lên, bỏ qua những nỗi đau của bản thân để hướng tới một điều thiêng liêng, giá trị vĩnh cửu mà anh cần trân trọng.
Chúc anh và gia đình luôn mạnh khỏe, hạnh phúc!
Theo VNE
Ghê sợ chính mình vì "cô bé" luôn ẩm ướt Mỗi khi gần gũi bên bạn trai, có cử chỉ thân mật là "cô bé" của em lại ẩm ướt, có phải em quá nhạy cảm? Xin chào chuyên mục Tư vấn chuyện phòng the! Em có một chuyện rất tế nhị, em không biết phải hỏi ai. Mongchuyên mục giải đáp giúp em! Em năm nay 23 tuổi, chưa quan hệ tình...