Hủy hôn ngay trước giờ G chỉ vì tranh cãi ‘ai giữ thùng tiền mừng cưới’
Dũng nổi xung, nói việc tổ chức đại sự là bộ mặt của họ nhà trai. Nhà gái nên rút lui để phía anh chủ động đứng ra định liệu tất cả. Chính vì thế nhà trai quyết hết, nhà gái không được xen vào. “Truyền thống vùng anh từ trước tới nay đều như vậy, em nhập gia phải tùy tục” – Dũng gằn giọng.
Thời tôi và Dũng yêu nhau, tôi nghĩ mình là cô gái may mắn nhất thế gian. Dũng ga lăng lịch thiệp, bề ngoài đẹp trai nam tính, lại có nghề nghiệp với thu nhập ổn định. Trong suốt quá trình yêu, tôi chỉ đôi chút lấn cấn vì khi đôi bên có khúc mắc, anh thường quát to át tiếng nói của đối phương, đồng thời áp đặt ý nghĩ chủ quan của mình vào.
Tuy nhiên thời điểm đó đang say men tình mà, tôi phẩy tay cho qua. Đàn ông Việt 10 người thì có 9 kẻ gia trưởng, tôi cũng nên chấp nhận một vài thói tật nhỏ của đối phương chứ đừng nên cầu toàn quá, bản thân tự trấn an mình.
Nhiều lúc tranh cãi gay gắt nhưng tôi vẫn cố nín nhịn. Ảnh minh họa
Hai năm sau kể từ ngày chính thức tìm hiểu, Dũng đặt vấn đề đôi bên bố mẹ qua lại để thúc đẩy tiến độ. Thấy gia đình tôi cơ bản, xét tư chất con người tôi cũng ngoan ngoãn có nền tảng nên bố mẹ Dũng khá hài lòng. Bên cạnh đó, bố mẹ tôi cũng rất nở mảy nở mặt vì có con rể tương lai với tiền đồ sáng lạn như Dũng.
Đám cưới ấm cúng trong tương lai gần đã được đôi trẻ phác thảo. Chúng tôi đã trải qua tất cả những khâu cơ bản mà mọi đôi trẻ đứng trước ngày hôn sự chuẩn bị phải làm: in thiệp mời, chụp ảnh cưới, thuê địa điểm diễn ra hôn sự. Hầu như những việc lớn như vậy tôi để Dũng định liệu. Có đôi khi tôi đưa ý kiến cá nhân vào nhưng Dũng gạt đi.
Thấy tình hình chuẩn bị đi đến hồi căng thẳng, tôi xuống nước đấu dịu. Thôi chịu khó lựa chiều chút xíu cho mọi thứ êm xuôi, chứ thường một nước có hai vua là dễ đổ bể, tôi tự an ủi mình.
Video đang HOT
Hội trường diễn ra hôn lễ sẽ là dưới tầng 1 của một khách sạn lớn trong thành phố. Lối vào rộng rãi, chính vì thế tôi bàn với Dũng mỗi bên sẽ cắt cử một người đại diện đứng ra canh thùng tiền mừng cưới lúc tiệc đãi diễn ra. Phía trước mỗi bàn đại diện sẽ chú thích rõ ràng để quan khách đến mừng cưới chủ động bỏ vào hòm tiền mừng, tránh nhầm lẫn không đáng có.
Tuy nhiên Dũng nổi xung, nói việc tổ chức đại sự là bộ mặt của họ nhà trai. Nhà gái nên rút lui để phía anh chủ động đứng ra định liệu tất cả. Chính vì thế nhà trai quyết hết, nhà gái không được xen vào. “Truyền thống vùng anh từ trước tới nay đều như vậy, em nhập gia phải tùy tục” – Dũng gằn giọng.
Nhưng đến giờ tôi khó có thể bỏ qua. Ảnh minh họa
Tôi ngã ngửa người trước lý lẽ mà vị hôn phu đưa ra. Nghe trong lời lẽ đã sặc mùi áp đặt gia trưởng. Tuy nhiên, tôi dịu xuống, dùng lời lẽ thiệt hơn phân tích với anh, rằng chuyện tiền nong cần rõ ràng để nhà gái nắm bắt được danh sách ai đến mừng cưới, đặng bố mẹ tôi sau đó còn liệu “đi lại” người ta. Giờ “xập xí xập ngầu” như thế, sẽ khó khăn rất nhiều cho họ nhà gái về sau.
Biết rằng tiền nong sau đó sẽ thuộc về đôi trẻ làm vốn cả, bố mẹ tôi còn cho riêng con gái và con rể số tiền mặt 100 triệu làm vốn riêng. Nhưng chuyện nào ra chuyện ấy, không thể nhập nhằng.
Thế là Dũng đùng đùng bỏ về, nói cưới thì cưới chẳng cưới thì thôi. Tôi không chấp Dũng vì lời lẽ anh buông ra lúc nóng giận, chỉ thấy bản tính con người anh đứng trước các vấn đề tranh cãi đã đến mức “báo động đỏ”.
Tôi giật mình lo sợ. Hình như trong suốt quá trình yêu, tôi đã để tình cảm mù quáng che mắt nhiều. Giờ là lúc tôi nhìn thấu bản chất gia trưởng áp đặt của anh. Sống cả đời với người chồng như vậy, liệu tôi sẽ cười nhiều hay khóc nhiều hơn đây? Ý nghĩ nhanh chóng hủy hôn trước khi mọi thứ còn chưa quá muộn lóe lên trong đầu.
Liệu tôi hủy hôn bây giờ có phải là quá vội vàng, trẻ con hay không?
Theo docbao.vn
Nhà gái yêu cầu chàng rể ngoại quốc mua căn hộ cao cấp mới tổ chức cưới hỏi
Dượng bảo, người ngoại quốc đương nhiên tài chính phải vững chắc hơn hẳn trai Việt. Nếu anh không đáp ứng được nhu cầu tối thiểu như thế, thì có nghĩa anh chưa thể gánh vác gia đình.
Khi tôi lên tám tuổi thì ba bị bệnh hiểm nghèo và qua đời. Bốn năm sau, mẹ tìm được người đàn ông mới làm chỗ nương tựa. Thấy mẹ hạnh phúc nên tôi không nỡ phản đối, mặc dù trong mắt của một đứa trẻ bắt đầu lớn lên thời điểm đó, linh cảm cho thấy dượng không phải là người đàn ông tốt. Ông ta lệ thuộc kinh tế vào mẹ. Cả ngày người đàn ông này chỉ rong chơi nhưng mẹ lại răm rắp cung phụng tiền bạc và nấu phục vụ ông ta những bữa ăn ngon.
Không những thế, nhiều lần tôi chứng kiến dượng nhậu nhẹt bê tha rồi về nhà đánh mẹ. Nhiều lần tôi xúm vào can ngăn, đều bị lây đòn ông ta khiến cho sa sẩm mặt mày. Mẹ làm giáo viên tiểu học, lại cũng có chút nhan sắc và được nhiều người cùng cảnh ngộ khi đó theo đuổi. Không hiểu sao mẹ lại chọn một người đàn ông làm mẹ khóc nhiều hơn cười làm chỗ gắn bó lâu dài. Có nhiều lần lựa chỉ có hai mẹ con với nhau, tôi thủ thỉ hỏi mẹ thì đều bị bà lảng tránh và không đưa ra câu trả lời thỏa đáng.
Tôi đã cùng mẹ trải qua tuổi thơ nhọc nhằn vì cả hai sớm mất đi trụ cột gia đình. Ảnh minh họa
Tôi có lực học tốt từ nhỏ. Trong các kỳ thi học sinh giỏi cấp huyện, cấp tỉnh, tôi đều nỗ lực và đạt giải cao. Có đứa con gái với thành tích học tập nổi trội khiến mẹ như được an ủi phần nào. Nhưng chính mẹ cũng không biết được rằng, động lực tôi vươn lên gặt hái nhiều thành tích như thế như món quà tặng mẹ, xoa dịu những thiệt thòi mà cuộc đời bà sớm phải gánh chịu. Dượng thấy tôi có nội lực như thế nên cũng có chút nể vì. Ông ta ít đụng tới tôi.
Tốt nghiệp cấp ba, tôi đỗ đầu bảng vào một trường đại học danh tiếng trên thành phố và khăn gói hòa mình vào cuộc sống của những người bắt đầu tự lập. Vì không muốn mẹ thêm gánh nặng nhọc nhằn nên tôi nỗ lực để dành học bổng sau mỗi lần thi kết thúc học kỳ. Bên cạnh đó, với vốn ngoại ngữ khá, tôi đầu quân về làm giáo viên cho một trung tâm tiếng Anh. Những buổi tối kẽo kẹt đạp xe đi dạy vừa khiến tôi trau dồi nâng cao thêm vốn ngoại ngữ, vừa kiếm thêm tiền trang trải cuộc sống sinh viên.
Trong quãng thời gian làm thêm ngoài giờ này, tôi quen Luca, chồng sắp cưới của tôi bây giờ. Anh là người Anh, qua Việt Nam bởi một chuyến đi thiện nguyện. Cảm mến đất nước và con người hiếu khách nơi đây, anh dừng chân tại Việt Nam làm nơi lập nghiệp lâu dài. Anh chọn làm giáo viên dạy tiếng Anh nơi tôi cũng làm thêm buổi tối để khởi nghiệp. Khi tôi tốt nghiệp ra trường và đầu quân về một tổ chức phi chính phủ, Luca chính thức về ra mắt gia đình tôi ở quê.
Mẹ tôi hạnh phúc ra mặt vì con gái đã tìm được người phù hợp, nhưng không hiểu dượng tác động bằng cách nào mà sau đó hai người đưa điều kiện vị hôn phu người nước ngoài của tôi phải mua bằng được căn hộ cao cấp trên thành phố thì mới đồng ý tổ chức cưới hỏi. Bên cạnh đó, nhà gái công khai "thách cưới" nhà trai số tiền mặt 300 triệu. Dượng bảo, người ngoại quốc đương nhiên tài chính phải vững chắc hơn hẳn trai Việt. Nếu anh không đáp ứng được nhu cầu tối thiểu như thế, thì có nghĩa anh chưa thể gánh vác gia đình.
Hay tin tôi dự định kết hôn với trai ngoại, dượng mừng rỡ vì nghĩ sắp "kiếm được món hời". Ảnh minh hoạ.
Họ đâu biết gia cảnh Luca ở bên ấy cũng chỉ tầm trung. Bên cạnh đó, thói quen và văn hóa của người châu Âu không có khái niệm tích lũy từ đời bố mẹ và thừa kế sang con cái. Khi con cái đủ tuổi trưởng thành, mỗi người sẽ phải tự lo cho cuộc đời độc lập của mình. Vì thế, "yêu sách" của mẹ và dượng đưa ra không khả thi. Việc mua căn hộ, chúng tôi cũng đã tính tới nhưng chắc phải dăm năm sau, khi mọi thứ đã đi vào ổn định.
Thế là dượng đùng đùng nổi giận, nói mang tiếng lấy chồng nước ngoài, làm thế khác nào "bôi gio trát trấu" vào mặt gia đình nhà gái. Tôi cầu viện đến mẹ, mong bà đứng giữa làm mọi thứ dung hòa trở lại. Nhưng thất vọng thay, tiếng nói của bà chìm nghỉm giữa sự uy quyền trưng trổ từ phía người đàn ông vốn không phải cha ruột của tôi. Tôi không dám trách giận bà, vì từ lâu tôi hiểu bà phụ thuộc người đàn ông cạn tình cạn nghĩa này. Tôi muốn vùng lên mạnh mẽ kháng cự, nhưng chỉ sợ với những động thái của bản thân, mẹ lại là người ở lại và gánh chịu hậu quả.
Thời điểm này tôi lại cấn bầu. Luca vui mừng hết sức và mau chóng tác động để đám cưới sớm diễn ra. Anh cũng điện thoại về nước, ra sức vay mượn anh em bên nội để đáp ứng yêu cầu quá đáng từ phía gia đình vợ nhưng mãi vẫn chưa thực hiện đủ. Tôi thương chồng và giận dượng vô cùng nhưng bản thân cũng rối bời vì chưa tìm ra giải pháp. Tôi phải làm sao?
Thu Nga
Theo phunuonline.com.vn
Chồng tìm vợ khắp nơi nhưng chỉ thấy đơn ly hôn và nhẫn cưới bỏ lại Quân năm nay 30 tuổi, anh sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn nghèo khó.Ngay từ nhỏ, Quân đã thông minh hơn người và sở hữu thành tích học tập đáng nể. Học giỏi, có chí lớn, anh là niềm tự hào, hy vọng của cả gia đình. Sau khi tốt nghiệp trung học, Quân được tuyển thẳng vào một trường...