Hủy hôn
Lễ hỏi, tôi đứng trước hai họ, kiên định nói: “Con muốn hủy hôn”. Tất cả sững sờ, chồng sắp cưới của tôi bối rối, chẳng nói lên lời.
Một tháng trước ngày hủy hôn ấy, tôi đi chụp hình cưới cùng anh. Chúng tôi chọn Đà Lạt, là nơi hai đứa có nhiều kỉ niệm đẹp. Bộ ảnh ấy rất đẹp, làm tôi cứ ngơ ngẩn ngắm hết lần này đến lần khác.
Càng gần ngày cưới, tôi càng hồi hộp. Vì hai họ ở xa nên hai nhà quyết định tổ chức đám hỏi và đám cưới sát ngày nhau cho tiện. Hôm nay hỏi thì mai cưới luôn. Tôi quay cuồng với bao nhiêu việc, nào chọn váy áo, thiệp mời, bàn tiệc, chọn nhà hàng, chuẩn bị cho chỗ ở sau khi kết hôn… Từng ấy việc trong khi vẫn phải đi làm ở cơ quan đã khiến tôi xoay mòng mòng.
Bạn bè hỏi tôi sao không chia bớt việc cho anh, tôi cũng định thế, nhưng không an tâm chút nào. Anh không phải người khéo léo, không chu toàn nên tôi ngại xảy ra sơ sót. Cả đời chỉ cưới một lần, tôi muốn toàn vẹn nhất có thể. Vậy nên, trong khi tôi tất bật thì anh lại rảnh rang. Tôi nghĩ là phụ nữ, lo ba cái chuyện trang hoàng, đẹp đẽ cho đám cưới của mình thì cũng không có gì mệt.
Tôi không thể tin anh lại phản bội ngay trước ngày cưới. Ảnh minh họa
Thế nhưng hạnh phúc chưa tới đã vụt tắt. Tôi không thể quên cái ngày định mệnh ấy, khi quyết định xin nghỉ phép để đi thuê mâm quả. Xong việc đã quá trưa, tôi gọi cho chồng sắp cưới nhưng mãi anh không bắt máy. Khoảng 15 phút sau, tôi gọi lại, vẫn tiếng điện thoại viên thông báo “thuê bao không liên lạc được”. Cảm giác lo lắng trỗi dậy, đang ở gần chỗ anh làm việc nên tôi chạy đến luôn.
Vừa đến nơi, tôi thấy anh rồ xe chạy ra khỏi cổng. Gọi với theo không được, tôi chạy theo. Anh chạy thẳng đến một khách sạn trong hẻm nhỏ ngay gần đó, như vào một nơi rất quen thuộc. Tôi dừng xe, đứng sững, bần thần, ngỡ ngàng.
Hai tiếng sau, trong khi tôi vẫn thẫn thờ, hoang mang ngồi bên kia đường với bao dấu hỏi thì anh và một cô gái cùng đi ra. Tôi nhanh chóng nhận ra đó là người yêu cũ của anh. Họ tách ra, anh chạy về hướng công ty, cô ấy cũng tự đi xe riêng về. Tôi ngồi đó, lặng lẽ chụp vài bức ảnh, mắt nhòe ướt tự bao giờ.
Những ngày sau đó, tôi không thể lo nổi chuyện cưới xin. Thiệp đã gửi đi, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi cứ ngỡ mình sẽ có một đám cưới đẹp như cổ tích, bố mẹ tôi sẽ vui lòng, mọi người sẽ chúc phúc. Nhưng giờ tôi phải làm gì khi anh phản bội trước ngày chúng tôi sắp về chung nhà, ăn chung bữa, ngủ chung giường?
Video đang HOT
Tôi đau đớn và không đủ can đảm để gào lên trước mặt anh. Khi chỉ còn một ngày là đám hỏi, tiếp theo là ngày cưới, tôi vẫn chơi vơi trong hẫng hụt. Nếu nói ra tất cả, tôi sẽ là trung tâm của những bàn tán, bố mẹ tôi sẽ rất đau lòng. Nếu không nói ra, cả đời tôi sẽ chìm trong sự phản bội của anh, làm sao có thể hạnh phúc. Đêm ấy tôi thức trắng, nước mắt vòng quanh, muốn thoát ra khỏi mớ hỗn độn ấy mà không thể.
Tôi quyết định thoát khỏi anh – người đàn ông trăng hoa. Ảnh minh họa
Khi hai họ đã họp lại trong đám hỏi, tôi vẫn quay cuồng với suy nghĩ: hủy hôn hay tiếp tục? Thế rồi lúc trao nhẫn, tôi vô thức rụt tay lại. Bà con hai bên rất bất ngờ. Tôi nói trong nước mắt, nhưng kiên định: “Con muốn hủy hôn”. Mọi người sững sờ, chồng sắp cưới của tôi bối rối, chẳng nói lên lời.
Bố tôi quát: Con nói cái gì vậy hả?
Tôi vừa khóc vừa đưa những hình ảnh trong điện thoại ra, anh ấp úng, giằng lấy. Tôi vừa khóc vừa chạy ra khỏi buổi lễ mà mình đã mong ngóng suốt những năm thanh xuân.
Bà con, hàng xóm đã bàn tán không ngớt về tôi. Nghe nói họ nhà trai rất bẽ mặt. Bố anh thậm chí không kìm nổi, tát anh một cái như trời giáng. Không có lễ cưới nào diễn ra, chẳng có vợ, có chồng là chúng tôi sau hôm ấy. Thật may, chúng tôi vẫn chưa kịp đăng kí kết hôn.
Đến giờ tôi vẫn đau nỗi đau bị anh phản bội, nhưng cũng phục mình đã can đảm thoát khỏi lễ hỏi hôm ấy. Tôi không trốn chạy, mà là rời bỏ anh – người mà tôi lầm tưởng xứng đáng làm chồng mình.
N.Lam
Theo phunuonline.com.vn
Tình cờ nghe mẹ chồng và "giặc bên Ngô" thì thầm nói xấu mình, nàng dâu cao tay xử lý khiến cả 2 cùng im lặng
Sau khi nghe xong câu nói của mẹ chồng, Hân định bước thẳng vào bếp và nói huỵch toẹt mọi chuyện nhưng nghĩ lại thì đó không phải cách hay.
Vợ chồng Hân mới lấy nhau được hơn 1 năm nay, chưa có con cái gì nhưng cô cảm thấy bế tắc với cuộc sống hôn nhân vô cùng. Nguyên nhân không phải từ chồng Hân mà lại đến từ mẹ chồng và "bà cô bên chồng".
Chồng Hân là con trai trưởng, sau anh chỉ còn 1 cô em gái đã lấy chồng nên sau khi kết hôn họ phải về ở chung cùng bố mẹ chồng để tiện chăm sóc. Anh là bác sĩ nên công việc khá bận rộn, thời gian ở cơ quan còn nhiều hơn cả ở nhà. Vì vậy mà anh chẳng được tận mắt chứng kiến những gì mà cô phải trải qua với mẹ chồng và em chồng.
Mang tiếng là đã có gia đình nhưng em chồng Hân ngày nào cũng về nhà ngoại để vơ cái này, vét cái kia. Nếu như lấy của cải của mẹ đẻ thì Hân chẳng nói làm gì, đằng này cô ấy lại thường xuyên mượn đồ của chị dâu. Và đương nhiên là những đồ đạc đó một đi không trở lại. Mỗi lần chị dâu hỏi thì lại mượn cớ này nọ để không trả và đến khi không có lý do nào khác nữa, cô ấy nói: "Hay chị để em dùng thỏi son đấy rồi gửi tiền lại cho chị nhé? Em thích quá mà chưa có thời gian đi mua."
(Ảnh minh họa)
Chẳng lẽ chị dâu lại đi lấy tiền thỏi son mấy trăm nghìn nên Hân đành nhắm mắt bỏ qua. Ai ngờ cô em chồng được đà, càng ngày càng tự tiện hơn, cứ lấy thứ này đến thứ khác. Ban đầu chỉ là hộp phấn, thỏi son rồi sau đó là cả váy vóc, túi xách của cô.
Hân ấm ức lắm mà không làm gì được. Mẹ chồng cô bênh con gái chằm chặp nên có nói với bà cũng vô tác dụng hoặc mang thêm tiếng tính toán với em chồng. Còn chồng thì đã đủ mệt mỏi và căng thẳng từ công việc rồi cô không muốn khiến anh đau đầu thêm chuyện gia đình nữa. Cứ như thế đôi lúc cô có cảm giác như mình là một cây rút tiền tự động để em chồng bòn rút vậy.
Đỉnh điểm là mới đây, không biết ai chê bai hay ý kiến gì mà em chồng Hân muốn đi nâng mũi. Nghe đâu cô ấy còn muốn chọn gói đắt nhất lên đến cả 80 triệu nhưng tiền không có nên cô ấy lại ngọt nhạt hỏi vay chị dâu. Biết rõ tính em chồng như vậy nên Hân kiên quyết không cho vay. Cô trả lời:
"Chị không có nhiều tiền như thế cho cô vay đâu. Mà kể cả có chị cũng không cho vay được. Không phải chị keo kiệt gì mà mấy cái này liên quan đến sức khỏe với nhan sắc của cô, khỏe mạnh xinh xắn thì không sao, lỡ có vấn đề gì thì chị gánh tội à? Hơn nữa anh cô làm bác sĩ đấy, muốn chỉnh sửa gì cô cứ bảo để anh ấy tư vấn cho."
(Ảnh minh họa)
Hân biết thừa em chồng không dám hỏi anh trai vì thể nào chồng cô cũng không đồng ý nên cô ấy hậm hực với chị dâu lắm. Và rồi hôm trước, cô đi làm về thì thấy em chồng lại sang nhà và thì thầm to nhỏ dưới bếp:
- Thế nó không cho con vay tiền à?
- Vâng. Chị ấy bảo không có.
- Cái gì mà không có! Chồng làm ra bao nhiêu tiền như thế mà còn kêu không cho. Đúng là nhà này vô phúc mới rước về loại con dâu ki bo như vậy.
Nghe đến đây Hân tức lắm. Không lẽ cô lại vào nói huỵch toẹt ra những gì mà em chồng đã lấy của mình từ trước đến nay. Nhưng nghĩ lại thì ầm ĩ trong nhà cũng chẳng được gì nên Hân nhẹ nhàng đi thẳng vào bếp chào mẹ chồng khiến bà ngỡ ngàng:
- Ơ. Con... Con về lúc nào đấy?
- Con mới về không lâu nhưng cũng đủ để nghe được chuyện của mẹ và em. Con nghe thì không sao nhưng lần sau mẹ với em chịu khó vào phòng nói chuyện không người ngoài nghe thấy lại nghĩ không tốt về gia đình mình. Mà thực ra chẳng cần người ngoài, chỉ cần chồng con nghe thấy là đã không hay rồi.
Nói xong Hân đi lên phòng luôn còn em chồng thì cúi mặt không nói gì. Đã thế từ bây giờ cô sẽ không dễ dãi hay nhẫn nhịn như trước nữa bởi càng như thế người ta được nước. Và đến không đạt được mục đích thì quay ra nói xấu thế này đây.
Theo afamily.vn
Yêu lấy chính mình là cách giữ chồng khôn ngoan nhất Phụ nữ muốn giữ chồng, trước tiên hãy yêu thương bản thân, giữ lấy chính mình. Sau khi kết hôn phụ nữ thường xem chồng là cả cuộc sống của mình. Cả ngày họ chỉ quanh quẩn trong suy nghĩ chồng đang làm gì, với ai, có đang nhớ đến mình không. Thậm chí, rất nhiều chị em mắc phải sai lầm chung...