Hưởng tuần trăng mật trở về, việc đầu tiên vợ tôi làm là mời mẹ chồng đến chơi, chưa kịp vui mừng thì tôi đã phải hoảng hốt vì “dã tâm” của vợ
Nếu như những người đàn ông khác khi nghe thấy “dã tâm” của vợ với mẹ mình thì chắc chắn sẽ nhảy vào để dạy cho vợ một bài học, nhưng với tôi thì mọi chuyện lại không dễ dàng như vậy.
Tôi và em ấy yêu nhau được một năm thì đưa về ra mắt bố mẹ. Thế nhưng ngay từ buổi gặp mặt đầu tiên mẹ tôi đã không ưng người yêu tôi. Mẹ bảo không ưa loại con gái ăn nói chanh chua, chẳng có tôn ti trật tự gì cả.
Điều đáng ngại nhất là mẹ tôi không thích ở người yêu tôi đó là cô ấy đang làm việc trong quán bia.
Tôi bảo với mẹ là em ấy chỉ là thu ngân chứ không hề tiếp khách gì cả, nhưng mẹ bảo cách ăn mặc mát mẻ của người yêu tôi trong ngày đến ra mắt khiến mẹ không tin về nhân cách của em ấy.
Mặc cho mẹ phản đối, tôi vẫn lén lút qua lại với người yêu, khi có thai thì đưa kết quả về trình bố mẹ rồi cưới. Thế nhưng mẹ tôi vẫn không chấp nhận người yêu tôi.
Mặc cho mẹ phản đối, tôi vẫn lén lút qua lại với người yêu. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trước sức ép của người yêu, tôi đã phải dùng đến khổ nhục kế để mẹ chấp nhận tác thành cho chúng tôi. Đó là tôi nhịn ăn 3 ngày liền giam mình trong phòng, sang ngày thứ 4 thấy sức khỏe tôi kiệt quệ, mẹ mới chịu đầu hàng.
Thế là ngày cưới của chúng tôi được diễn ra rất nhanh chóng thuận lợi, sau đó hai đứa đi nghỉ tuần trăng mật một tháng.
Sau chuyến đi, vừa về đến nhà việc đầu tiên vợ làm đó là gọi điện cho mẹ chồng đến chơi. Tôi rất vui khi nghe được vợ nói chuyện rất tình cảm với mẹ mình. Tôi đã nghĩ em mời mẹ đến để tặng quà do chúng tôi mua khá nhiều đồ.
Trước khi cưới mẹ tôi đã làm khổ vợ tôi nhiều lắm, thật tốt là vợ không tính toán hậm hực với mẹ chồng. Sau cùng vợ tôi vẫn là một người con dâu biết nghĩ cho đại cục.
Chưa kịp vui mừng vì sự hòa hiếu của vợ với mẹ chồng, tôi đã chết lặng khi nghe lén cuộc điện thoại của em ấy nói với mẹ đẻ ở ngoài ban công. Đầu tiên vợ tôi bảo mua rất nhiều quà cho mẹ em ấy, khi nào tôi đi công tác vợ tôi sẽ mang về nhà đẻ.
Biết vợ có “dã tâm” với mẹ mình đấy nhưng sao tôi không đủ dũng khí của người chồng để dạy bảo vợ cho ra trò. (Ảnh minh họa)
Sau đó vợ nói tiếp là rất hận mẹ chồng vì đã nhiều lần ngăn cản đám cưới và luôn nói xấu em ấy nên không bao giờ biếu xén cho bà một cái gì. Vợ bảo với mẹ đẻ lần này gọi mẹ chồng đến để làm ôsin và hành hạ những tháng ngày bà ấy đối xử tệ với em ấy.
Biết vợ có “dã tâm” với mẹ mình đấy nhưng tôi không thể dạy bảo vợ. Giờ vợ tôi đang mang thai, chỉ cần tôi quát mắng là em ấy lại lăn ra kêu đau bụng với ngất xỉu. Vậy thì tôi dạy kiểu gì được? Huống chi nếu thật sự bào thai xảy ra vấn đề gì, tôi là người sống tình cảm, làm sao chịu đựng được nỗi đau mất mát ấy.
Mọi người ơi hãy cho tôi lời khuyên để vừa có thể dạy dỗ được vợ, vừa không ảnh hưởng gì đến đứa con trong bụng em ấy.
(thuuong25…@gmail.com)
P.P.L.I
Theo toquoc.vn
Tôi như phát điên từ khi góp tiền xây nhà ở với bố mẹ chồng
Con cái hay ăn vạ, chân tay nhem nhuốc, nhà cửa bẩn, bố chồng say rưụ suốt ngày, mẹ chồng thì chiều bố.
Gia đình chồng tôi có hai anh em trai, sống trên một mảnh đất có 2 nhà riêng. Chồng tôi là út. Tôi về làm dâu, ở một phòng trong nhà anh chồng, bố mẹ vẫn ở nhà riêng, cuộc sống ngột ngạt vô cùng, tôi làm gì cũng phải giữ ý. Tôi nhiều lần xin bố mẹ lên ở nhà to rộng cùng anh chị, cho tôi ra ở nhà bố mẹ đang ở, xấu nát cũng được, tôi thích được tự do. Bố mẹ không đồng ý, cứ nói nhà tao tao ở, anh chị em chúng mày sống sao cho hàng xóm người ta không cười.
Tôi sống như thế được 4 năm, vợ chồng đi làm cố tích góp được ít tiền mua đất, định năm nay xây nhà riêng. Tôi thấy nhà bố mẹ cũ nát nên bàn với anh chị, mỗi gia đình nhỏ góp một nửa tiền để xây cho bố mẹ cái nhà ổn định, đất đấy sau này cho anh chị luôn. Anh chị không đồng ý góp tiền, nói vợ chồng tôi cứ tự xây mà ở. Chồng tôi ra ngoài xây nhà thì không nỡ nên tôi đồng ý bỏ tiền xây lại căn nhà của ông bà một cách đơn giản. Xây xong đầu tư mọi thứ trong nhà nên hết sạch vốn liếng, còn nợ khá nhiều, việc xây nhà ra đất mới của tôi thời điểm hiện tại là không thể (tôi chuyển xuống ở cùng bố mẹ chồng).
Từ trước đến nay tôi với mẹ chồng đã không hợp nhau trong cách dạy con cháu, mẹ chiều hết mức, cháu muốn gì là cho ngay. Tôi từ khi chưa có con đã đọc nhiều sách chăm con nên cách dạy không giống mẹ khiến mẹ con nhiều lần to tiếng với nhau. Ví dụ khi phạt bé úp mặt vào tường, bé lại ra bà, bà lại dỗ rồi ngủ luôn, lần nào cũng thế khiến tôi rất ức chế. Tôi góp ý bà đừng cho bé ăn mặn, bà không nghe, thậm chí còn cho nhiều mì chính vào cháo của bé. Tôi tranh luận với mẹ chồng, bố chồng lại bảo tôi láo.
Bố chồng tôi nghiện rưụ, ngày nào cũng say khướt, ngủ từ sáng tới tối, lúc nào tỉnh là quát mắng hết người này đến người khác, đập đồ lung tung. Tôi tranh luận chỉ sợ bố cầm dao hay cầm cái gì ném mình, thậm chí đến lúc ngủ tôi cũng mơ thấy ác mộng. Tôi ở với bố mẹ chồng, vài hôm lại to tiếng. Tôi ghét bản thân lắm, không hiểu sao mình lại cứ to tiếng như thế, nhưng thực sự cứ đi làm về là tôi nhìn thấy cái gì cũng không vui. Bố chồng nói gì mẹ chồng cũng phải chiều theo, sai cũng chiều, lại bắt tôi im để làm theo những gì bố yêu cầu, không chiều theo là bố đập hết các thứ.
Tối qua, sau nhiều ngày dồn nén, tôi đã hét lên rồi khóc như người điên. Mỗi lần như vậy tôi thương mẹ đẻ lắm, mẹ phải rất vất vả cho tôi ăn học, mong con gái gặp được người chồng tốt, nếu biết tôi đang sống như vậy chắc bà đau lòng lắm. Nhiều người sẽ hỏi chồng tôi đâu, anh ấy đi làm tối muộn mới về, tôi không muốn anh phải mệt thêm nên không chia sẻ. Anh hiểu bố mẹ không thể thay đổi được nên phải chấp nhận. Tôi lại chẳng thể chấp nhận, cứ như thế này sẽ phát điên mất. Tôi phải làm sao đây?
Theo vnexpress.net
Bị mẹ chồng la mắng "không biết tiết kiệm" khi xách con gà về làm cơm đãi mẹ đẻ, tôi đáp trả khiến bà im re Vẫn biết mẹ chồng tính tiết kiệm thái quá, nhưng với cả thông gia còn tính toán như vậy thì thật... cạn lời. Tôi về làm dâu nhà Trực được 3 tháng. Ngần ấy thời gian tôi chẳng thấy vui vẻ gì khi hàng loạt tính cách quái đản của mẹ chồng được bộc lộ ngày 1 rõ. Tôi thấy mệt mỏi vì...