“Hưởng trái cấm xong thì quất ngựa truy phong”
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình.
ảnh minh họa
Mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Chẳng ai có thể vỗ ngực tự xưng mình khôn ngoan, tài giỏi, tránh được hết các rủi ro trong suốt cuộc đời. Vì vậy đọc tâm sự của cô trong bài viết “Khôn ba năm, dại một giờ”, tôi thấy cô cũng chỉ là nạn nhân của kẻ lừa tình mà thôi.
Một cô gái quê, tuổi đời còn trẻ, xa nhà để ra chốn thành thị kiếm sống nên không vững vàng, không bản lĩnh thì khó lòng mà tránh khỏi vấp ngã.
Tôi trách cô là mẹ cô biết cô còn nhỏ tuổi, sống ở nơi phồn hoa đô hội, nhiều cạm bẫy, cám dỗ đã khuyên cô tránh xa những chuyện quan hệ hư hỏng mà cô vẫn lao vào. Tôi nghĩ yêu gì thì yêu chứ chẳng biết nhà cửa người yêu mình ở đâu mà vẫn trao thân, gửi phận cho họ thì cô phải gánh chịu hậu quả cay đắng là đúng thôi. Giờ biết cha của đứa trẻ ở đâu mà tìm?
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình, mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Tôi nghĩ các cô gái trẻ phải hết sức tỉnh táo, đừng ham đổi đời bằng bất kỳ giá nào, đừng nghe lời đường mật, dàn cảnh giúp đỡ nọ kia mà sập bẫy của những kẻ lừa tình, sở khanh.
Video đang HOT
Bây giờ chuyện cũng đã rồi, cô đang bụng mang dạ chửa mà đứa bé chẳng có tội tình gì, nên cô đừng chối bỏ nó.
Tốt nhất cô nên nói cho ba mẹ cô biết để người lớn suy nghĩ thấu đáo hơn, còn có cách giúp đỡ cho cô. Cô vẫn có thể ở lại thành phố sinh con, nuôi dạy tốt đứa bé như nhiều bà mẹ đơn thân khác.
Tôi nghĩ xí nghiệp, nhà máy nơi cô làm cũng không vì chuyện có bầu, sinh nở của cô mà cho cô nghỉ việc đâu. Rồi thời gian sẽ giúp cô lấy lại tinh thần. Hãy hi vọng vào một tương lai tốt đẹp ở phía trước, đừng nghĩ quẩn mà làm điều gì dại dột.
Trước mắt hãy giữ gìn sức khỏe để sinh con cho “mẹ tròn con vuông”, về quê với ba mẹ hay ở lại thành phố là do cô quyết định. Tin rằng với sự hỗ trợ, giúp đỡ và cảm thông của gia đình, cô sẽ có sự lựa chọn tốt nhất cho con đường đi của mình.
Theo VNE
Đi công tác, tôi trót ăn "trái cấm" cùng sếp
Thời ấy, chuyện một người phụ nữ trao thân là chuyện rất trọng đại.
Tôi và anh rất thích hát ca khúc "Tàu về quê hương" của Hoàng Thi Thơ. Đến ngay bây giờ, mỗi khi lẩm bẩm những lời lẽ của ca khúc ấy, tim tôi vẫn run lên...
Ca từ của ca khúc ấy giờ vẫn còn sống, như xanh trong tâm hồn tôi:
"Anh ơi đô thành ở đây em sống không quen
Đưa nhau lên tàu về quê em thấy vui hơn
Về đây mình cưới nhau luôn
Về đây mình sống vui hơn
Về đây mình có nhau luôn chẳng bao giờ buồn
Không ai thương mình bằng tim hai đứa đâu anh
Không ai cho bằng tình yêu em có cho anh
Về đây mình sống như tiên"
Tôi từng ao ước xây mộng hạnh phúc cho mình như thế. Thế nhưng, thực tế thì tôi đã không làm được như vậy. Tôi phụ anh, đau đớn và đến giờ vẫn còn đau khổ.
Hồi ấy, tôi là thiếu nữ. Tuổi của chúng tôi rất mộng mơ, những bài hát được tôi chép vẹn nguyên trong sổ tay. Tôi từ nơi xa đến thành phố học và lập nghiệp, tôi và anh vô tình gặp nhau trong một lần liên hoan văn nghệ giữa hai công ty. Vô tình hát cùng anh bài nhạc này, chúng tôi làm quen rồi thư từ rất nhiều.
Tôi không biết phải nói thế nào, đôi khi lựa chọn tiền tài, địa vị của một người đàn bà vì những khổ tâm riêng. (ảnh minh họa)
Tuy chưa có hành động gì cụ thể nhưng chúng tôi có rất nhiều hứa hẹn với nhau. Tôi hẹn sẽ chờ anh, sau những đợt công tác của anh ở Lào và Campuchia về. Thế nhưng ở Hà Nội, tôi thấy trống trải nhiều. Một lần đi công tác, tôi trót ăn trái cấm với sếp mình. Sếp đã bỏ vợ, tôi ngậm ngùi nhận mối tình đó bên mình.
Thời ấy, chuyện một người phụ nữ trao thân là chuyện rất trọng đại. Tôi khóc nhiều về việc đó, chính sếp cũng nhận sẽ chịu trách nhiệm về việc đã làm với tôi. Tôi cũng không thể phản ứng khác vì tôi không thể bỏ việc làm dang dở vì một việc khi tất cả đã rồi.
Tôi khép lại tình cảm với anh. Bao nhiêu hứa hẹn bỏ dở, tôi không chê anh nghèo hay nhà quê, mà tôi đã lỡ làm đàn bà, tôi đến với người sếp của mình.
Tôi chẳng thể ngờ được rằng, vì điều này mà anh hận tôi đến tận ngày hôm nay. Anh phấn đấu rất nhiều, bây giờ chức vụ và địa vị của anh đã vượt xa chồng tôi rất nhiều. Chồng tôi còn phải cậy nhờ anh...
Ngày gần nhất, khi tôi gặp lại anh là trong bữa tiệc của một Tổng công ty lớn. Tôi uống cùng anh mấy chén rượu, anh tâm sự với tôi rất nhiều điều, điều đó khiến tôi nghĩ suy. Anh vẫn rủ, hôm nào chúng tôi lại hát lại khúc "Tàu về quê hương" như lần đầu gặp mặt.
Tôi không biết phải nói thế nào, đôi khi lựa chọn tiền tài, địa vị của một người đàn bà vì những khổ tâm riêng. Không phải tôi sợ nghèo khó, không phải tôi ngại sương gió trong đời...
Đúng là tôi có yêu, nhưng tình vừa nhen lên lại có quá nhiều trắc trở. Tôi chỉ biết thầm cúi đầu xin lỗi anh, xin gạt hết những cảm giác này đi, để êm ái lại về trong cuộc đời và trong những lựa chọn của tôi.
Theo VNE
Người yêu ngày càng hờ hững sau 'chuyện ấy' Trong thời gian yêu nhau anh rất ít khi liên lạc, thậm chí tôi chẳng được anh chở đi chơi nhiều, gặp nhau cũng chỉ vài lần. Tôi và anh quen nhau rất tình cờ qua đài phát thanh, khi tôi còn là sinh viên năm thứ nhất, mới bắt đầu bước lên Hà Nội. Sau thời gian nói chuyện tôi và anh...