Hương quê
Thì ra có lúc ở giữa quê hương vẫn thấy lòng trống vắng, cô đơn. Về rồi, không thiếu quê hương, nhưng thiếu bạn bè
Núi Trà Phương và hương khói trên đồng – Ảnh: N.Thông
Thiên hạ viết về quê hương đã nhiều, quá nhiều. Nếu chỉ cân số chữ chắc sơ sơ cũng phải nặng bằng núi Trà làng mình.
Hồi học văn học Trung Quốc, mình rất thích bài Trường Can hành của Thôi Hiệu mà thầy Lê Đức Niệm giảng, rằng “Gia lâm Cửu Giang thủy/Lai khứ Cửu Giang trắc/Đồng thị Trường Can nhân/Sinh tiểu bất tương thức” (Nhà anh ở bến Cửu Giang/Bên con sông ấy anh thường lại qua/Trường Can cùng quán đôi ta/Xa nhau từ nhỏ hóa ra lạ lùng – Ngô Tất Tố dịch). Chả là hôm mình về quê, lên chợ ông Ỷ mua mớ rau, mình chào cô bạn cũ nay cũng ngoài 60, “nó” sững sờ mãi mới nhận ra, nói nhỏ như gió thoảng “anh đã về”. Trả tiền mua rau, nhất định không lấy, sau còn cho thằng con đem biếu bác ký khoai tây ăn để nhớ hương vị quê nhà.
Trường Can ấy chính là làng Trà (tức thôn Trà Phương, xã Thụy Hương, huyện Kiến Thụy, Hải Phòng), cố hương thân yêu của mình. Ai đó hát rằng “thiếu quê hương ta về đâu”, mình thì chả thiếu, chỉ hơi bị ít về thôi. Làm lụng cả đời, giờ lo mỗi chuyến đi về thăm quê sao vẫn thật khó khăn.
Về lần này, đủ mọi dự định. Nào việc họ, cúng tổ, khánh thành nhà thờ họ. Suốt 42 năm qua, mới lại cùng họ mạc cúng tổ. Vắng thưa thế là quá lâu rồi. Bề trên đã đi gần hết, chỉ còn lại mấy bà chị đều trên dưới 80, mái tóc như sương. Gặp nhau vui vẻ, mừng tủi, ấm áp. Sống giữa tình quê thật mặn nồng, tâm hồn nhẹ nhõm.
Chỉ buồn một nỗi, chị ruột-chị cả bị bệnh nặng, em về thăm chị, chị em chỉ nhìn nhau, chả nói được gì. Hơn chục ngày nương quê, quanh quẩn bên chị, chả nỡ đi đâu. Bao nhiêu sắp xếp, dự định trong đầu đều phải “cơ cấu” lại. Định lên Hà Nội đàn đúm với bạn bè cũng phải gác lại cho những lần sau. May mà các bạn trên ấy yêu thương mình, thông cảm, chẳng trách móc gì. Cái Thúy xẩm còn cười bảo, đến chúng tôi dân bản xứ ở ngay đây mà nó còn đếch thèm bảo, thèm nhắn một tiếng, các bà xa xôi đã là cái đinh gì. Mình thẹn thùng trước tình yêu thương của các bạn.
Mình không chịu đi thì các bạn về. Sáng hôm ấy, cứ đi ra đi vào ngóng ngóng, ra ngóng vào trông. Chạy tới nhà thờ họ được một lúc, lại vội về xem “chúng nó” đã đến chưa. Đun phích nước sôi, pha sẵn ấm chè để bạn về uống cho ấm bụng. Đang chờ tiếng chuông điện thoại reo thì nghe tiếng huynh trưởng Vũ Lệnh Năng (thằng Xuân Ba gọi đùa là Bi Năng Tắc bởi bà xã anh ấy tên Bi) réo ngoài cổng, Thông ơi, sao còn ở nhà, chưa chịu đi. Hóa ra “chúng nó” đi lạc đường, cu Dũng lái xe cũng mệt phờ với đường sá xứ Phòng, nên muộn, cuối cùng tấp ngay vào quán Ánh Tuyết ven sông Đa Độ, Thúy và Cúc đã đặt sẵn bữa ở đó, măm xong mới về làng Trà. Mình phóng xe theo bác cả Năng, vèo phát đã tới nơi. Yêu các bạn vô cùng. Mình định ôm từng đứa để cảm ơn nhưng cuối cùng lại chả ôm đứa nào, chỉ ôm… bác Năng.
Video đang HOT
Nhà hàng nổi trên sông, sóng cữ đông chí se lạnh dập dình, đồ ăn ngon, bạn tốt bụng, chuyện như pháo rang. Mình đang đau răng mà cũng không cầm lòng được trước thực đơn của Thúy – Cúc. Nhất là món cá mòi kho nhừ huyện Kiến Thụy, mình và cu Dũng tài xế vét sành sành sanh không để sót tí bẫn kho nào. Ối giời, sao mà ngon quá thể. Mình xa Trường Can – Kiến Thụy quá lâu rồi, nay mới được thưởng thức thứ hương quê này, chứ ngày xưa đâu có. Thúy bảo, mày khen cũng đúng thôi, tao năm nào đến tết cũng đặt mươi nồi cá để biếu chỗ thân quen, thay cho cành đào, bánh trái, còn quý hơn cả đào cả rượu.
Ăn xong lên ngựa về làng Trà. Chả còn lúa xuân hai bên đường, chỉ nhà cửa san sát. Cảnh mới, đẹp thì có đẹp nhưng vẫn thấy bâng khuâng, như thiếu khuyết một cái gì. Về tới nhà thấy mất biệt hai bác Năng Bi. Rõ ràng bác chạy xe trước mình, tay lái lụa, đường quê quen thuộc, lạc chi mà lạc. Thị Tõn cười bảo, hay hai ông bà tranh thủ đi hâm nóng tình yêu, chứ xuống nhà mày lúc nào chả được. Nếu thế thì còn gì bằng. Một lúc thì hai chim câu về, khệ nệ túi to đầy hộp nước mía đặc sản xã Đại Hà. Mía ngọt lừ, uống tới đâu biết tới đó. Mấy đứa kia vừa ăn xong còn để đó chưa uống, mình lén chơi luôn 2 ly, bụng óc a óc ách, chỉ sợ cái Cúc cái Thúy nhìn thấy bảo thằng này có chửa. Hương nước mía thoảng thoảng khắp nhà, ngòn ngọt, dìu dịu, dễ chịu vô cùng.
Các bạn cùng trò chuyện đầm ấm trong chiều đông nắng vàng thôn dã. Tíu tít chụp ảnh, bác Năng luôn là idol, nhân vật trung tâm. Mình thầm nghĩ, sau này mình tầm tuổi đại ca, chắc chỉ nằm một chỗ, chứ dễ gì vây giữa tình yêu thế này. Lại thoáng bâng khuâng nhớ tới những người bạn yêu quý của mình bận bịu không thể về chơi, dù chỉ bên nhau mấy tiếng đồng hồ. Dung cận và Huệ thủ thỉ, chúng tao về thắp hương cho thày bu mày, chơi với mày, bởi biết mày “hoàn cảnh”. Giờ chúng tao lại tếch, mày cho chúng tao gửi lời chúc chị mày chóng khỏe, và chuyển cái này hộ chúng tao nhé.
Anh chị Năng và các bạn lên đường, để lại trong lòng mình khoảng trống khôn tả. Thì ra có lúc ở giữa quê hương vẫn thấy lòng trống vắng, cô đơn. Về rồi, không thiếu quê hương, nhưng thiếu bạn bè.
Hồi mình còn nhỏ, đi chăn trâu hoặc gánh lúa, thường lê la các bờ ruộng, bãi cỏ, nhặt từng túm cỏ mật. Sao vùng quê ngày xưa lại có thứ cỏ thanh tao, thơm ngọt đến vậy. Cỏ mật đem phơi khô, bỏ vào hòm quần áo, vào cặp sách, hoặc đút túi quần, cứ thơm thoang thoảng ngây ngất. Giá như đồng làng còn thứ thảo thơm ấy, mình sẽ nhặt về phơi khô làm quà cho các bạn. Nhưng giờ chỉ thể ao ước thế thôi.
Nguyễn Thông
Theo motthegioi.vn
Vợ nuốt cay đắng 'tác hợp' cho chồng với bồ vào nhà nghỉ, còn mình thư thả ôm trọn 50 cây vàng và sổ tiết kiệm một đi không trở lại
Chọn đúng dịp ra tay, Hương yên chí đặt điện thoại về chỗ cũ rồi ôm con ngủ. Ngày hôm sau, Lâm đang làm trên công ty thì nhận được tin nhắn từ vợ.
Câu chuyện của người phụ nữ có quan điểm sống cực kỳ mạnh mẽ, lý trí tên Thu Hương thật sự khiến nhiều người tâm phục.
Hương tâm sự, cô thuộc tuýp người lãng mạng, đã yêu là cháy hết mình với tình yêu đó. Vậy nên khi lấy Lâm, cô đã tin yêu, hi sinh hết mình vì mái ấm của hai người.
Ban đầu Hương cũng nghĩ, trong tình yêu luôn có đi có lại. Cô yêu chồng bao nhiêu, ngược lại chồng cô sẽ thương yêu, trân trọng lại vợ bấy nhiêu. Chỉ cho đến khi, cô tận mắt chứng kiến Lâm ôm hôn ả đàn bà ấy trong quán cà phê giữa phố thì cô mới ngây dại nhận ra mình quá mù quáng.
Hương kể, sau khi biết mình bị phản bội, cô đau khổ vật vã lắm. Thậm chí không ít lần định sống chết một phen với 2 kẻ đó rồi muốn ra sao thì ra. Song nghĩ lại, dù gì thì cô cũng đã là mẹ của 2 đứa con, có lòng tự trọng riêng nên cô nhất quyết không tự bêu xấu mặt mình, cũng không để tâm hồn các con phải chịu tổn thương.
Ảnh minh họa.
Cố kìm nén cay đắng trong lòng, Hương bắt đầu điều tra về mối quan hệ của chồng với ả đàn bà ấy. Không mất quá nhiều thời gian, chỉ gần 1 tuần cô biết chính xác người tình của Lâm là ả đồng nghiệp mới được tuyển về công ty. Cô ả trẻ trung, xinh tươi nhưng cũng đầy thủ đoạn.
Thi thoảng ngồi ăn chung mâm với chồng, Hương lại bóng gió nhắc nhở, song dường như Lâm đã ăn phải bùa mê thuốc lú của cô ta nên chẳng nhận ra những ý tứ trong lời nói của vợ.
Thậm chí qua theo dõi tin nhắn chát của chồng với bồ, Hương biết được Lâm còn ngấm ngầm muốn rước cô ta về thay mình. Hầu như cuộc nói chuyện nào, Lâm cũng hứa hẹn với ả kia là chờ đợi anh thêm thời gian nữa, đợi con trai lớn hơn chút, anh sẽ ly hôn vợ.
Hương buồn bã tâm sự rằng, khi tận mắt đọc những dòng tin ấy của chồng, tim cô như vỡ vụn thành trăm mảnh. Nhưng hơn hết, cô nhận ra mình phải thật tỉnh táo, một khi hôn nhân đã không còn tình yêu , không còn trách nhiệm thì không việc gì cô chịu hi sinh mù quáng tiếp.
Hương bảo, nếu Lâm đã chọn nước đi khác, thì cô cũng sẽ có ngã rẽ riêng của mình. Hôm đó, tranh thủ lúc Lâm ngủ say, Hương lại mò mẫm vào điện thoại của chồng lén đọc tin nhắn thì thấy ả kia nhắn tin gạ gẫm Lâm tối mai đi chơi đổi gió. Song Lâm tỏ ra lưỡng lự vì hôm sau là sinh nhật vợ.
Chọn đúng dịp ra tay, Hương yên chí đặt điện thoại về chỗ cũ rồi ôm con ngủ. Ngày hôm sau, Lâm đang làm trên công ty thì nhận được tin nhắn từ vợ: "Tối nay mấy chị công ty tổ chức mừng sinh nhật cho em nên em về muộn anh nhé".
Đọc được tin nhắn của vợ, Lâm mừng như vớ được vàng, lập tức đưa người tình đi hâm nóng tình yêu. Đến 10h đêm, mệt mỏi rã rời cả rồi, anh mới lái xe về nhà, trên đường về còn không quên rẽ vào quán mua tặng vợ bó hoa thật đẹp.
Thế nhưng tới nơi, Lâm sững người thấy nhà cửa vắng tanh, tìm mãi cũng chẳng thấy vợ với con trai đâu. Gọi điện mãi Hương mới nghe máy, nhưng nghe những lời vợ nói mới làm anh sốc nặng:
"Anh khỏi cần tìm mẹ con tôi làm gì, đơn ly hôn tôi đã ký sẵn cho anh tự do đến với ả đàn bà đó. Tiện cũng báo cho anh biết, toàn bộ tiền tiết kiệm tôi đã rút hết cùng 50 cây vàng trong tủ, tôi đã mang theo để nuôi con. Đó là phần tôi đáng được nhận khi anh lừa dối vợ con".
Lâm hoảng hồn chạy lại lục tủ đúng là trống trơn chẳng còn gì ngoài mấy bức ảnh nóng của anh với bồ chẳng biết Hương chụp được từ bao giờ. Anh không dám gọi lại đòi Hương bởi anh hiểu chỉ cần anh làm găng lên, cô sẽ lập tức cho sự nghiệp của anh tiêu tan thành mây khói.
Chẳng còn cách nào khác, Lâm cúi đầu chịu thua. Còn mẹ con Hương hiện cuộc sống rất ổn. Hương bảo, trải qua giông bão, giờ cô đã là người phụ nữ cứng rắn, người mẹ bản lĩnh không bao giờ rơi nước mắt vì những thứ không xứng đáng.
Hải Hương
Theo Helino
3 kiểu phụ nữ luôn khiến đàn ông mê mẩn dù ở bất cứ độ tuổi nào Đàn ông luôn bị chinh phục bởi những mẫu phụ nữ dịu dàng, nết na. Bởi kiểu phụ nữ này rất cẩn trọng việc ăn nói, lúc nào họ cũng khiến mọi thứ trở nên đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Ảnh minh họa. 1. Phụ nữ hiểu đàn ông Đàn ôngthường rất dễ chán nản, thất vọng khi người phụ nữkhông hiểu...