Hứng trận lôi đình vì trót thú nhận với vợ đã xem… múa cột
Như thế thì có gọi là lừa dối, phản bội không, có ai nói cho tôi biết với? Tôi cứ nghĩ bình thường thôi, nên về kể cho vợ nghe, ai ngờ cô ấy nhảy lên, nổi đóa với tôi rồi nước mắt ngắn dài nói tôi là đồ phản bội.
ảnh minh họa
Chẳng phải hôn nhân đặt sự trung thực với nhau lên hàng đầu hay sao? Hàng ngày tôi nghe ra rả (mà nhiều nhất là các bà, các cô nói), không thành thật với nhau thì không thể nào tin tưởng. Yêu, rồi sống với nhau cả đời thế nào được nếu không tin tưởng. Nhưng tôi lại đang trong hoàn cảnh dở khóc dở cười – nói thật với vợ để cô ấy hiểu là tôi đáng tin tưởng, nhưng trái lại, cô ấy nói tôi là đồ phản bội rồi nằng nặc đòi bỏ tôi, thứ đàn ông “đú đởn”, “hư hỏng, đổ đốn”.
Số là tôi buộc phải có mặt trong lễ chia tay đời độc thân của thằng bạn. Tối đấy mấy thằng đi bar. Trước đó tụi tôi có uống bia, làm vài đường bi-a, chơi video games rồi mới đi uống rượu. Tôi có ngấm chút men, hơi say nhưng vẫn còn tỉnh táo chán. Tới khuya ở đó bắt đầu múa cột. Mấy cô ăn mặc mát mẻ uốn éo. Thực tình tôi thấy cũng không quen, không thoải mái lắm nên nán lại chút thôi rồi ra về, để lại mấy cô vũ công muốn làm gì thì làm với mấy gã độc thân.
Về nhà tôi có kể cho vợ nghe, họ ra làm sao, tôi thấy thế nào, nhưng cô ấy tự nhiên nhảy lên, nói đáng lẽ tôi phải rời đi ngay lập tức, đằng này lại “bước qua ranh giới”. Cô ấy rất nặng lời khi nói về nghề múa cột, nói họ toàn là loại gái không ra gì, nói “cái loại đàn ông ra ngoài xem múa cột chẳng khác gì đám ngoại tình”.
Thế đấy, tôi muốn thành thật với vợ, nhưng bây giờ cô ấy nghĩ xấu về cả tôi và bạn bè tôi – một đám “đáng tởm”. Cô ấy còn không cho tôi động vào người và nói không muốn nhìn thấy tôi nữa.
Vợ tôi bị sao vậy? Cô ấy quá cổ hủ, ngây thơ hay cực đoan, ghen tuông vô lối? Đi xem múa cột không phải vấn đề với tôi – đây là lần đầu tiên tôi xem và cũng chẳng thấy có gì hứng thú. Nhưng điều tôi thấy mệt mỏi là chẳng lẽ tôi cưới phải người vợ thiếu hiểu biết, ghen mù quáng thế này sao? Việc mới như vậy cô ấy đã phản ứng thế này, sau này lỡ làm gì có lỗi với cô ấy thật thì sự việc còn tệ hại tới đâu?
Video đang HOT
Theo VNE
Sốc ngất khi biết vì sao đã có 3 đứa con mà vợ vẫn nằng nặc đòi nhận nuôi đứa bé chỉ sau..
Thấy vợ tốt với đứa bé đó quá mức, thậm chí có lúc còn mắng mấy đứa con ruột vì lỡ làm nó ngã, tôi mới sinh nghi. Có khi nào đó là con rơi của vợ tôi không nhỉ?
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 10 năm, có với nhau 3 đứa con, nếp tẻ đều đủ cả. Nói chung là cuộc sống rất hạnh phúc, viên mãn, chẳng thiếu thứ gì cả. Tôi đang làm trưởng phòng cho một công ty truyền thông, vợ tôi thì làm giáo viên, con chúng tôi vì thế được dạy dỗ rất chu đáo, cẩn thận. Có một người vợ như thế cũng khiến tôi mãn nguyện vô cùng.
Ấy vậy mà cuộc sống của vợ chồng chúng tôi bỗng dưng đảo lộn khi vợ tôi cứ nằng nặc đòi nhận đứa bé 3 tuổi có vết bớt kỳ dị về làm con nuôi. Nghe nói cô ấy gặp đứa bé này ở trại trẻ mồ côi trong lần đi từ thiện. Tôi không đồng ý nên bảo với vợ:
- Vợ chồng mình có con trai con gái đủ cả, tại sao phải nhận thêm con nuôi hả em? Kinh tế vợ chồng mình cũng đâu đến mức dư dả cho lắm.
- Nhưng nó trông rất tội nghiệp anh ạ. Ở trại trẻ không ai chơi với nó vì nó có vết bớt kỳ lạ, nó đáng thương lắm. Mình nên làm phúc để sau này con cái mình được nhờ. Nó cũng có ăn uống gì tốn kém lắm đâu, em sẽ dạy học ở nhà cho nó.
- Anh nói thật là nuôi một đứa trẻ con tốn kém vô cùng. Em cứ liệu mà tính. Hơn nữa còn con cái chúng mình, nó có chấp nhận không khi có một đứa trẻ lạ ở trong nhà? Em có nghĩ đến những thứ đó không?
- Em chỉ nghĩ đến việc nó là đứa bé tội nghiệp thôi. Anh không nghĩ đến cảnh nó không có ai yêu thương, chăm sóc à?
- Kệ em, em muốn làm gì thì làm, anh không nói nữa.
Tôi giận vợ suốt một tuần liền. Cô ấy không nghe lời tôi, cứ mang đứa bé ấy về nhà rồi làm thủ tục nhận con nuôi các thứ. Cô ấy đặt tên cho đứa bé là Nam, tên ở nhà là Bon. Các con của tôi ai cũng quý nó, cứ cưng nựng nó như búp bê ấy. Có thêm đứa trẻ con 3 tuổi trong nhà, vợ tôi cứ bận rộn kiểu gì ấy, chả có thời gian chăm sóc cho tôi gì cả.
(Ảnh minh họa)
Tôi khó chịu với đứa trẻ đó lắm, thế nên mỗi khi có cơ hội là tôi cứ cấu véo nó cho nó khóc thét lên mới hả giận. Thường những lúc đó vợ tôi không có mặt ở nhà, chỉ có cô giúp việc chăm nó. Đến tối về, nhìn người đứa con nuôi thâm tím, vợ tôi mắng cô giúp việc như té tát mà không biết đó là do tôi làm.
Thấy vợ tốt với đứa bé đó quá mức, thậm chí có lúc còn mắng mấy đứa con ruột vì lỡ làm nó ngã, tôi mới sinh nghi. Có khi nào đó là con rơi của vợ tôi không nhỉ? Nếu như không phải thì tại sao vợ tôi lại nhiệt tình đến như vậy nhỉ? Tôi bèn lập kế hoạch tìm hiểu nguyên nhân.
Tôi đến trung tâm nơi đứa bé được nhận vào nuôi, trước đây mọi thủ tục nhận con nuôi chỉ do vợ tôi lo liệu, tôi chỉ ký tên mà thôi. Tôi đến trung tâm rồi viện ra lý do để hỏi gốc gác của đứa bé đó.
- Anh đợi em tí nhé, để em lục lại hồ sơ - Cô gái làm ở trung tâm bảo trợ xã hội bảo tôi ngồi chờ rồi chạy đi.
Tôi hồi hộp vô cùng, tôi sẽ xem sơ yếu lý lịch rồi truy tìm ra gốc gác đứa bé đó.
- Đây, mẹ đứa bé là chị Nguyễn Thị Huyền, bố là Đặng Văn Dũng.
Tôi nghe xong tên bố mẹ thằng bé thì hơi choáng. Đó là tên cô bồ cũ của tôi. Mấy năm trước, trong lúc vợ tôi bầu bí, tôi buồn quá nên đã đi cặp bồ ở bên ngoài. Tôi chỉ mong là không phải cô ta vì tôi không yêu cô ấy, chỉ cặp kè vậy thôi. Thậm chí khi cắt đứt, tôi còn cho cô ta 300 triệu rồi bắt cô ta viết bản cam kết không được phá hoại cuộc sống của tôi, nếu không thì tôi sẽ đòi lại số tiền gấp đôi. Từ đó trở đi, tôi không còn thấy thông tin gì của cô ta nữa.
Tôi xin thêm thông tin của mẹ đứa bé rồi chết lặng khi biết đó là cô bồ của tôi. Để cho chắc, tôi về lấy tóc của đứa con nuôi mang đi xét nghiệm ADN để rồi chết ngất khi biết đó là đứa con của mình với Huyền. Tôi không hỏi được lý do vì sao Huyền bỏ đứa bé đó lại rồi bỏ đi biệt xứ. Tối hôm đó về nhà, tôi thấy vợ ngồi lau trán cho đứa con nuôi nhưng thực chất là con đẻ của mình vì nó bị sốt, tôi quỳ xuống lắp bắp:
- Em... sao em lại biết? Anh xin lỗi. Sao em không nói với anh câu nào...
- Em không muốn nói nữa, đứa bé không có tội tình gì. Nhưng em hy vọng anh học được điều gì đó từ chuyện này và không còn vô trách nhiệm với vợ con nữa.
Tôi ôm lấy vợ khóc nức nở, vừa xin lỗi vừa cảm ơn cô ấy. Tôi không ngờ rằng vợ tôi lại tốt bụng và nhẫn nhịn đến như thế. Thế mà tôi khi nào cũng nghi ngờ cô ấy, lại còn đối xử không ra gì với đứa con của chính mình. Tôi tự hứa với lòng mình rằng, tôi phải sửa sai ngay lập tức.
Theo blogtamsu
Cay đắng sau 3 năm kết hôn, chồng nằng nặc đòi về với vợ cũ vì cô ta giàu có Năm xưa, cô ta bỏ anh đi theo trai, anh khốn khổ và nhục nhã, tôi không chê anh nghèo, cũng chẳng sợ anh phải nuôi con, chấp nhận về làm vợ hai. Có ai ngờ, anh tham vàng phụ nghĩa, giờ vợ cũ giàu lên, muốn quay lại, anh nằng nặc đòi bỏ tôi. ảnh minh họa Hơn 3 năm trước, tôi...