Hồng nhan bạc phận nên…
Hạnh phúc với tôi thật mong manh, đã biết yêu nhầm gã họ Sở mà sao tôi không dứt ra được.
Tôi 28 tuổi, một cô gái xinh xắn, ngoan hiền, sinh ra và lớn lên ở miền Trung nghèo khó, hoàn cảnh giúp tôi có suy nghĩ và lối sống cứng rắn và tự lập.
Sau khi tốt nghiệp ra trường tôi xin vào làm việc tại một công ty về bất động sản
Dù được nhiều người đàn ông ngỏ lời, nhưng tôi không yêu ai.
Người tôi quyết định lấy làm chồng là anh chàng cùng quê, đã theo đuổi tôi bấy lâu.
Lúc đầu, tôi không đồng ý lấy anh vì tình yêu chưa sâu đậm nhưng anh khóc lóc van xin, rồi đòi chết nếu không cưới nên tôi cũng mềm lòng.
Tôi bỏ công việc, theo anh về quê vì tôi tin tình yêu anh dành cho tôi lớn như vậy sẽ giúp tôi vượt qua tất cả.
Nhưng sự đời éo le.
Anh không nghề nghiệp, hay rượu chè, mỗi lần tức ai là về lôi vợ ra đánh cho hả giận, có lần anh còn đánh tôi tới ngất xỉu.
Video đang HOT
Sau này, gia đình tôi bắt phải ly dị. Tôi trở lại Hà Nội tìm việc. Thời gian gần đây tôi gặp rồi đem lòng thương yêu anh, người đàn ông hơn tôi 20 tuổi.
Tôi là thư ký của anh, anh là chủ nhiệm công trình xây dựng, vợ anh đã mất cách đây 4 năm vì bệnh hiểm nghèo.
Lúc đó, với anh dường như tôi là tất cả, anh chăm lo cho tôi từng chút một.
Chúng tôi xác định tiến tới hôn nhân, tôi vô cùng vui sướng.
Rồi một hôm tình cờ tôi xem điện thoại anh, tôi thấy rất nhiều hình bikini của một người phụ nữ, tôi có hỏi thì anh bảo &’chuyện quá khứ rồi em đừng nhắc nữa’, và anh xóa hết hình ấy đi.
Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, tôi ngã gục khi một hôm người phụ nữ ấy đến tìm tôi, chửi tôi là phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác.
Theo lời anh thì sau khi vợ anh mất, anh có đăng ký kết hôn với người đó, nhưng không tổ chức lễ cưới. Chị ấy làm bên cắt tóc gội đầu.
Đau đớn hơn nữa là trong lúc chị ta chửi bới tôi thì anh vẫn đứng đó im lặng, không nói gì.
Lúc người đó hỏi: &’Nó là ai?’. Anh không trả lời. Chị ấy hỏi tiếp: &’Còn tôi là ai?’. Anh đáp lại: &’Em là vợ anh’.
Không tin vào những gì mình đang nghe và mắt mình đang thấy, tôi lao thẳng về phòng trọ khóc nức nở, uất nghẹn.
Hôm sau tới công ty, anh bảo tôi hãy tìm việc khác vì an toàn tính mạng cho tôi, chị kia sẽ tìm tới công ty đánh tôi một trận.
Anh còn nói thêm là rất yêu tôi nhưng anh không làm được gì lúc này cả.
Thời gian này thật khó khăn đối với tôi, vẫn biết yêu nhầm Sở Khanh nhưng sao tim tôi nhớ anh da diết.
Không chịu nổi tôi đã cầm điện thoại gọi cho anh, tôi muốn được nghe giọng anh nói, anh cũng hồi đáp lại bằng những tin nhắn yêu thương.
Tôi không rõ sự tình thế nào, nhưng sau đó tôi thấy anh gọi điện tới và còn mở loa ngoài để cho chị kia nghe thấy.
Anh lăng mạ tôi bằng những lời lẽ tục tĩu tôi không thể ngờ tới.
Tôi phải làm sao, tôi đau khổ và mệt mỏi nhiều rồi, sao nỡ lừa dối tôi?
Theo VNE
Bị chồng phản bội, mẹ chồng còn xúi con trai bỏ vợ
Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi trên con thuyền hạnh phúc nếu như không có chuyện một ngày kia anh đổi thay. Chồng tôi đã say nắng với một người con gái khác cũng đã có gia đình, ban đầu là anh em, bạn bè trong mối quan hệ công việc. Gia đình chồng ủng hộ chuyện anh đi cặp bồ, mẹ chồng tôi còn phát biểu rằng: &'Nó có sống như thế nào mày cũng phải chịu, có khổ cũng phải cắn răng âm thầm mà chịu'.
Chúng tôi đến với nhau bằng một tình yêu chân thành sau hơn một năm tìm hiểu. Tôi và anh đều có công việc rất tốt. Gia đình tôi khá cơ bản. Còn anh là một người hiền lành, chân chất, trầm tính và rất đẹp trai. Ngược lại tôi là một cô gái nhanh nhẹn, hóm hỉnh và khá ưa nhìn. Hai người rất hiểu nhau và thương yêu nhau thật lòng.
Tình yêu của tôi và anh càng được nhân lên khi tôi sinh cho anh một cô công chúa xinh xắn sau một năm chúng tôi làm đám cưới. Hạnh phúc tràn trề với thiên chức làm cha, anh đã hết lòng tận tụy, chăm sóc vợ con, luôn vun vén cho tổ ấm bé nhỏ của mình. Tôi thực sự hạnh phúc và cám ơn anh rất nhiều. Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi trên con thuyền hạnh phúc nếu như không có chuyện một ngày kia anh đổi thay.
Một con người hiền lành, tử tế, hết lòng vì vợ con, gia đình mà cũng bỗng dưng thay lòng đổi dạ. Quả như các cụ đã nói: "Lòng sông lòng biển dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người". Chồng tôi đã say nắng với một người con gái khác cũng đã có gia đình, ban đầu là anh em, bạn bè trong mối quan hệ công việc. Vì công việc của anh thường xuyên phải liên quan đến người đó, anh làm ở cơ quan pháp luật và người đó cũng vậy nên thường xuyên có giao dịch với nhau. Ban đầu tôi không tin, vì tôi quá tin tưởng anh. Nhưng sự thật thì không thể khác. Anh đã vì người đó mà định đẩy tôi ra khỏi cuộc sống của mình.
Gia đình anh thì bênh con nên đã mặc nhiên để anh như vậy, thậm chí còn hùa vào với anh nói xấu tôi đủ điều để anh càng có cớ tránh xa tôi, gia đình chồng còn ngầm nói bóng gió để anh ly hôn tôi rồi lấy vợ khác cho anh. Còn anh thì vì người đàn bà đó mà đã nhiều lần đánh đập tôi mỗi khi vợ có lỡ lời động đến người đàn bà của anh.
Bên ngoài mọi người vẫn nghĩ chúng tôi cũng hạnh phúc như bao gia đình khác. Kể cả họ hàng nội ngoại hai bên, vì tôi cố giấu và vẫn thường nói hay, nói tốt về chồng và gia đình chồng.
Tôi đã đau khổ vật vã, phần vì bị chồng phản bội, phần vì gia đình chồng còn quay lưng xúi giục anh để anh bỏ vợ, rồi người đàn bà của anh lại gân mặt cạnh khoé, láo toét thách thức với tôi, vì bồ của chồng tôi được chồng tôi cho phép, nhà chồng còn tỏ ý quý hoá người đàn bà đó. Tất cả những điều đó dồn nén khiến tôi điên loạn và mắc bệnh trầm cảm suốt thời gian dài. Tôi đã không thiết sống, nhiều lần tìm đến cái chết hoặc chỉ muốn đi tu. Nhưng rồi tôi vượt qua tất cả vì gia đình bên nhà ngoại.
Khi tôi khỏi bệnh, tôi vẫn sống tốt với gia đình chồng và chồng vì con tôi. Chính vì tôi sống tốt nên gia đình anh và anh không có cớ gì để đòi ly hôn tôi, vì họ sợ điều tiếng với thiên hạ. Anh vẫn có cuộc sống riêng ở bên ngoài, nhà chồng ủng hộ cho anh chuyện đó, mẹ chồng tôi còn phát biểu rằng: "Nó có sống như thế nào mày cũng phải chịu, có khổ cũng phải cắn răng âm thầm mà chịu". Mà mẹ chồng tôi vốn dĩ là một nhà giáo có tiếng tăm. Bà ra ngoài thì không ai chê trách được điều gì, vì bà rất khéo, nhưng riêng việc bà đối xử cay nghiệt với con dâu chỉ tôi là người hiểu bà như thế nào thôi.
Bà chỉ đạo con trai để con trai đối xử tàn tệ với tôi. Nếu con trai bà càng đối xử tệ với tôi bao nhiêu bà càng vỗ tay bấy nhiêu. Nhưng ra ngoài bà lại nói khác. Tôi thực sự sợ con người như vậy. Đến giờ là đã hơn 5 năm tôi và chồng tôi vẫn sống chung dưới một mái nhà nhưng không còn tình cảm, không sự sẻ chia và không có cuộc sống vợ chồng theo đúng nghĩa.
Bên ngoài mọi người vẫn nghĩ chúng tôi cũng hạnh phúc như bao gia đình khác. Kể cả họ hàng nội ngoại hai bên, vì tôi cố giấu và vẫn thường nói hay, nói tốt về chồng và gia đình chồng. Kể cả việc sinh đẻ mẹ chồng tôi cũng chỉ đạo để anh không được có con với tôi nữa. Vì bà không cho tôi được sinh thêm đứa nữa, bà cho rằng tôi đã có thời gian trầm cảm nên nếu đẻ sợ đứa trẻ sinh ra lại giống mẹ nó thì con trai bà khổ.
Nhiều đêm tôi ứa nước mắt nhưng không dám chia sẻ với ai vì thương con tôi. Tôi cảm thấy có lỗi với con gái của mình vì đã không cho con được có chị có em. Chồng tôi thì tuyệt đối nghe mẹ nên tôi cũng chẳng biết làm sao. Mọi người hai bên nội ngoại thì cứ giục tôi sinh thêm nữa đi, vì đứa lớn đã 11-12 tuổi rồi còn gì. Tôi chỉ biết cười mà không biết phải trả lời làm sao.
Nhiều khi tôi tự hỏi không biết kiếp trước mình gây nghiệp chướng gì mà kiếp này tôi phải chịu cảnh như vậy. Mọi người không biết vẫn cứ nghĩ mẹ chồng tôi và chồng tôi là người rất tốt, rất tử tế. Trời ơi, sao trên đời vẫn có người sống hai mặt như vậy được chứ? Tại sao mẹ chồng tôi nghiệt ngã với tôi vậy chứ? Nhiều khi tôi không biết phải làm sao với cuộc sống của mình. Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Bế tắc vì sở thích kỳ dị của chồng lúc "giao ban" Anh thích mặc những thứ đồ không giống ai khi &'lâm trận', hết bộ của Nhật của Hàn rồi đến bộ như kiểu đồ cosplay... Tôi là độc giả của mục tâm sự từ khá lâu rồi nhưng thú thực là ở báo nào tôi cũng chỉ dám đọc chứ chưa bao giờ dám bình luận gì hết. Cái chính là tôi muốn...