Hôn thì ngố mà ‘yêu’ lại quá sành
Lần đầu tiên, anh luống cuống hôn vào răng tôi… nhưng lại khiến tôi bất ngờ vì rất sành trong “chuyện ấy”
Tôi không thể nào quên được ngày hai đứa trao cho nhau nụ hôn đầu đời (Ảnh minh họa)
Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta mắc phải sai lầm. Có những sai lầm, chúng ta có thể sửa sai được… nhưng có những sai lầm sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để ta làm lại, nó sẽ ám ảnh ta suốt cả cuộc đời.
Và những điều sâu kín ấy, ta không dám tâm sự, chia sẻ cùng ai… dù là những người thân thiết nhất. Vì biết đâu, khi chia sẻ những điều đó sẽ làm những người mình yêu thương bị tổn thương sâu hơn. Vì thế nên đã không có ít bạn trẻ đã thú nhận những “bí mật động trời” của mình, không chỉ để tìm sự chia sẻ, cảm thông… mà để họ tìm cho mình cảm giác nhẹ nhàng, bình yên sau những ngày tháng nặng lòng ôm mang nỗi buồn đó!
“Hôn” thì ngố, mà chuyện “yêu” lại sành
Năm nay tôi 24, đang cùng chồng mới cưới của mình hưởng tuần trăng mật tại Anh. Thời gian trôi qua nhanh thật, nghĩ lại mới ngày nào anh và tôi lần đầu tiên gặp nhau, lần đầu tiên nắm tay, còn cả lần đầu tiên trao nhau nụ hôn mà giờ chúng tôi đã chính thức là vợ chồng. Nói thực, tới giờ tôi vẫn đang lâng lâng, chưa tin rằng tôi và anh ấy lại có thể đến được với nhau, bởi tính cách hai đứa hoàn toàn trái ngược.
Không phải khoe mẽ gì nhưng tôi cũng đã từng yêu một người đàn ông trước anh, hơn nữa, tôi cũng là fan cuồng của những bộ phim tình cảm Hàn Quốc nên phải nói tôi khá “sành sỏi” trong chuyện tình yêu, ngược lại, anh chồng của tôi ngày mới yêu thì cứng đơ, chẳng biết thể hiện tình cảm của mình.
Nhớ lại kỷ niệm lần đầu tiên trao nhau nụ hôn, hôm đó tôi và anh cùng được mời sang nhà một người bạn chơi. Cô ấy biết chúng tôi có tình cảm đặc biệt với nhau, sau khi dùng bữa xong, cô ấy kéo 2 đứa tôi vào phòng, bật phim lên và bảo cùng ngồi xem. Một lúc sau, cô ấy nói phải đi ra ngoài một lát, bảo chúng tôi cứ ngồi đợi cô ấy, không được bỏ về trước.
Cô ấy đi, bỏ lại không khí im ắng đến căng thẳng, chỉ có hai đứa chúng tôi trong căn phòng nhỏ. Nếu tôi mà không mở chuyện trước thì có lẽ anh cũng không dám bắt chuyện. Tôi có kể cho anh nghe về một người bạn của tôi, đang nói, tôi quay sang nhìn mặt anh thì bỗng… anh lại gần… và hôn tôi, nhưng lại là nụ hôn… vào răng. Thế đấy, tôi đang nói dở, anh lại không chủ động, luống cuống nên xảy ra tình huống siêu ngố như vậy.
Yêu nhau một thời gian, anh bắt đầu bạo dạn hơn, nói nhiều hơn, và đã biết chủ động đòi “yêu”. Chuyện lên giường nếu an toàn và trong tầm kiểm soát thì tôi thấy cũng không có vấn đề gì, vậy nên tôi đồng ý, và nói thực cũng là muốn xem anh xử lý ra sao.
Thật không ngờ, bước dạo cuộc có chút ngập ngừng nhưng tới khi thực sự nhập cuộc, anh lại sành hết phần của tôi. Tôi chưa bao giờ làm chuyện ấy nên cũng cứng đơ, còn anh thì “táo bạo” đến kinh ngạc. Tôi có thắc mắc nhưng không dám hỏi anh, vì dù sao đây cũng là điều tế nhị.
Đến giờ tôi vẫn không quên được hai dấu mốc ấy, thỉnh thoảng còn lôi ra trêu đùa anh, mỗi lần như vậy, anh chỉ biết gãi đầu và cười bảo: “Thì anh là con dê của vợ anh mà…”.
Nụ hôn đầu khó quên với chàng “rô bốt”
Video đang HOT
Tôi và bạn trai đều là mối tình đầu của nhau. Tuy cả hai đều rất ngượng ngùng và không biết nên làm những gì và phải cư xử ra sao nhưng ít ra tôi cũng có xem phim tình cảm, cũng đọc ngôn tình nên cũng hiểu chút ít “đường đi nước bước” trong tình yêu.
Sau cái khoảnh khắc chúng tôi trao nhau nụ hôn, tôi thậm chí đã lưu trong danh bạ điện thoại của mình tên anh là “chàng rô-bốt”. Đằng sau cái biệt hiệu ấy là một kỷ niệm phải nói là không bao giờ chúng tôi có thể quên bởi nó gắn với ngày chúng tôi trao nhau nụ hôn đầu đời.
Tôi và anh học cùng lớp đại học, chuyện chúng tôi công khai chính thức là một cặp đang yêu khiến cả lớp xôn xao, nhốn nháo, nhất là lũ quỷ sứ bạn thân. Biết cả hai còn ngượng ngùng, đến nắm tay còn chưa dám nữa là chuyện hôn, thế nên chúng cứ như cái đuôi bám lấy chúng tôi để trêu chọc.
Một hôm, anh nhắn tin hẹn tôi ở sân sau của trường. Nhận được tin, tôi vội chạy xuống liền mà quên không để ý xem có bị ai bám đuôi không.
Vừa nhìn thấy tôi bước tới gần, anh đứng yên, nói dõng dạc:
- Anh chuẩn bị hôn em này!
Nói rồi làm, anh chạy thật nhanh hôn tôi rồi lại quay đầu đi thẳng về lớp. Để lại tôi cùng sự ngỡ ngàng, ngọt ngào, nhưng lại bị phá vì “cái đuôi” bí mật bám theo sau cười ầm lên. Chúng cứ sằng sặc ôm bụng mà cười như nắc nẻ trước sự ngố của bọn tôi.
Nghĩ lại cũng hài, đặt anh biệt hiệu chàng rô- bốt quả không sai mà. Sau hôm đó, chúng tôi quyết định công khai tất cả, không rụt rè như trước nữa, lũ tiểu yêu hết cơ hội mà trêu chọc bọn tôi.
“Hôn” và “yêu” gần trong tích tắc
Tôi buồn quá, muốn viết vài dòng tâm sự, thổ lộ chuyện của mình trên đây để mong vơi đi nỗi buồn. Tôi giữ bí mật của mình lâu lắm rồi, thực sự đã quá mệt mỏi khi phải sống chung với nó.
Chuyện là vậy, tôi và anh yêu nhau chưa được bao lâu, tôi nhớ hình như mới chỉ khoảng 2 tuần gì đó, vậy mà mọi người biết không, anh ấy gộp luôn giai đoạn cầm tay, hôn nhau, và lên giường làm một. Chả lẽ anh đến với tôi chỉ vì một mục tiêu cuối cùng, đó là thỏa khao khát dục vọng?
Cái gì anh cũng có đủ, ai cũng nói tôi may mắn mới “vớ” được anh, phải chăng tôi may mắn thật? Tôi có phần quá đáng khi nghĩ sai về anh chăng? Chính tôi cũng mông lung một mớ nên đến giờ này, duy trì mối quan hệ yêu đương với anh được 5 tháng mà tôi chỉ như cỗ máy sinh dục với anh, ý tôi là tôi cảm nhận như vậy.
Tôi đã 29, mẹ hay giục tôi lấy chồng đi kẻo ế, nhưng chẳng lẽ lấy anh ấy sao? Người mà tôi nghĩ anh chỉ coi tôi là người thỏa cơn thèm muốn nhưng chẳng lẽ tôi lại kể cái lý do tôi không muốn lấy anh là vì anh đã “chén” tôi từ sớm với mẹ sao? Không, không thể, mẹ tôi sẽ rất đau lòng, tôi không làm như vậy được, đành ngậm nuốt bí mật này một mình thôi.
Sau chỉ 2 tuần nhận lời yêu, một hôm, anh hẹn tôi đi chơi, cùng ăn tối, rồi cuối cùng anh rủ tôi vào khách sạn… và dạy tôi làm “chuyện ấy”.
Như bao cô gái khác, tôi ao ước được trải qua những giây phút bối rối khi anh cầm tay, những rung động con tim khi anh trao nụ hôn nồng cháy… Nhưng không, với tôi, yêu anh thì chuyện này là phù phiếm. Tôi buồn lắm.
Theo VNE
Vợ ngoại tình mang tiền về cho chồng đánh bạc
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền.
Tôi viết ra câu chuyện này khi đã không còn yêu chồng. Chỉ ước sao chồng đang ở sới bạc nào đó hiểu được và ít nhất hãy giữ lấy tôi, giữ lấy gia đình nhỏ đã rạn nứt không thể hàn gắn này.
Hết yêu chồng và đổ lỗi cho chồng thì có hèn không? Cuộc đời tôi có rất nhiều đoạn, đoạn màu tươi sáng nhất thuộc về tuổi thơ, thuở con gái. Đoạn ảm đạm nhất là khi lấy chồng và phát hiện ra anh là con nghiện cờ bạc. Và đây, bây giờ tôi chẳng còn thấy màu gì nữa, tôi đã ở địa ngục rồi.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo. Nhà chồng không giàu đến thế, chồng tôi không hoàn hảo đến thế và tình yêu cũng chưa bao giờ chân thật. Gia đình chồng nợ một số tiền rất lớn, khoảng đến 3 tỷ. Công đầu thuộc về chồng và bố chồng, hổ phụ sinh hổ tử, con trai nối gót cha đánh bạc, dù chồng và bố chồng tôi đều là cán bộ.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo (Ảnh minh họa)
Trong nhà này có hai nạn nhân, tôi và mẹ chồng. Thảo nào bà thương yêu tôi đến thế. Thương như thể thương một con thú vừa sập bẫy cùng chung cảnh ngộ. Số tiền cưới 200 triệu bố mẹ tôi cho sau ngày cưới nhanh chóng biến mất. Tất cả số vàng trong tủ hiện tại đều là vàng giả, cả số vàng nhà chồng cho tôi hôm cưới cũng là giả.
Nực cười nhỉ, không biết nên trách công nghệ làm hàng đểu ngày càng tinh vi hay trách mình ngu dốt? Chỉ biết phòng người gian mà không biết phòng người thân. Kẻ trộm nằm ngủ cạnh mỗi đêm mà không biết. Vậy là, ngoại trừ số tiền vài triệu trong ATM thì gia sản chẳng còn gì cả. Đã thế lại còn sắp sinh con.
Cho tới khi sinh con ra từ một cái bỉm đến bình sữa đều do nhà ngoại cung cấp. Số tiền bảo hiểm trợ cấp sinh nở của tôi, chồng cũng ẵm mất không kịp trở tay. Tôi đâu còn sức mà chửi bới, chỉ biết nằm ôm con mà khóc.Tôi đã chịu đựng như thế suốt hai năm nay. Bây giờ lại tự hỏi sao mình chịu đựng tài thế. Lúc đó tôi vẫn rất yêu chồng. Lại đã có con với nhau, tôi từng luôn hi vọng anh sẽ thay đổi.
Anh cũng đã nhiều lần thề thốt, thậm chí còn mang dao ra mà dọa tự chặt tay trước mặt tôi để cai cờ bạc. Rốt cuộc vẫn chứng nào tật đó. Càng thua càng cay cú muốn gỡ vốn.Cái nhà này cũng bị mang đi thế chấp ngân hàng. Rồi sẽ tới lúc người ta về niêm phong để cho cả thiên hạ này đều biết tôi vớ phải một cuộc hôn nhân bất hạnh. Còn bây giờ thì vẫn chưa ai hay.
Người đàn ông thứ hai của cuộc đời tôi xuất hiện. Đó là một người hơn tôi 18 tuổi. Chỉ có trong mắt ông tôi mới còn trẻ trung hấp dẫn, chứ thực ra, chung sống với địa ngục mấy năm tôi đã tàn tạ đi nhiều.
Lúc đầu tôi gọi người đó là chú, dần dần nhận sự giúp đỡ rồi chuyển sang gọi là anh. Có thể là tôi đã không nhanh chóng ngã vào vòng tay người ấy đến thế nếu chồng biết trân trọng và níu giữ tôi dù chỉ một chút.
Đến đi làm anh còn chuồn thì nhà anh đâu cần về. Tôi đi đâu anh không buồn hỏi, chuyện vợ chồng lạnh lẽo anh đâu cần hâm nóng. Có lẽ phải đến nửa năm chúng tôi chưa quan hệ lại. Tôi đã sinh con, phục hồi vóc dáng và sinh lý rồi nhưng anh đâu biết. Ở nhà này chỉ còn mẹ chồng vẫn nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu và bao giờ về. Còn chồng chỉ quan tâm mỗi chuyện "có tiền không đưa anh".
Và thế tôi ngoại tình, ung dung tự tại không ai ngăn cấm như gái chưa chồng. Tôi tự hỏi mình có yêu người đó không? Đến bây giờ vẫn là không. Tôi chỉ muốn có một vòng tay ai đó đón nhận và yêu thương.
Người đó yêu tôi không toan tính, chưa bao giờ đòi hỏi đưa tôi lên giường. Tôi cũng không có ý định biến mình thành gái bao. Nhưng nhờ ơn chồng, bây giờ thì tôi đã thành cái loại đó rồi.
Đi ăn tối với người đó thì nhận được tin nhắn của chồng "Kiếm gấp cho anh 10 triệu kẻo chúng nó chặt tay anh". Đã từ lâu tình vợ chồng giữa chúng tôi chỉ còn là thế này.
Nhiều lần lắm rồi, tôi muốn ly hôn nhưng nhìn con và mẹ chồng lại thấy mình hèn hạ. Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, còn họ thì sao? Ba thế hệ phụ nữ, mẹ chồng, tôi và con gái đều là nạn nhân của con người khốn nạn này.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin ít tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền. Tôi không biết cảm giác nhục nó như thế nào, chỉ biết bây giờ mình đã thành một con đàn bà hạ lưu chẳng khác gì gái đứng đường.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt (Ảnh minh họa)
Đem tiền về vứt vào mặt chồng, anh mừng rỡ chộp lấy rồi đi ra ngõ bắt xe ôm đi luôn. Chắc đã cầm xe máy rồi. Thấy buồn cười, thằng chồng tồi, muốn gọi lại để chửi vào mặt chồng mà hỏi liệu chồng có biết tiền đấy là tiền gì không, tiền vợ đi làm gái đấy.
Tôi bây giờ sống mà không còn cảm nhận được cảm xúc gì, không biết vui là thế nào, buồn là thế nào, mình muốn gì. Mọi giác quan trơ ra hết cả.
Chồng tôi cứ đi đánh bạc cho sướng tay nhé. Tết này đã có vợ lo cả rồi. Chồng muốn bao nhiêu tiền thì vợ sẽ mang về, vì vợ đang làm nghề mà. Mang số tiền mà vợ bán thân mới có được đi đánh bạc thì chồng có vui không? Có biết cuộc đời vợ vì chồng mà khốn nạn đến mức nào không?
Tôi nhục nhã, bế tắc và bất cần đời quá rồi. Tôi phải làm sao? Tôi chỉ đang nghĩ về một ngày nào đó mẹ con tôi sẽ bỗng dưng bốc hơi khỏi cuộc đời này.
Theo VNE
Tình yêu tội lỗi Thứ tình yêu ấy có đáng được gọi là tình yêu không khi mà để đến được với nhau, 2 người đã dẫm đạp tan vỡ 2 mái ấm đang yên bình, và nhất là để những đứa trẻ phải chịu tổn thương tinh thần có khi mang theo suốt đời... Anh và cô là mối tình đầu của nhau, yêu nhau từ...