Hôn nhân với gã chồng chỉ mê làm “gà trống”
Phát hiện ra chồng mình có biểu hiện “ăn vụng”, Thùy không khó khăn gì để tìm gặp kẻ đang “vay mượn” của gia đình cô chút hạnh phúc. Cô gái còn hết sức trẻ trung đó run rẩy thú nhận rằng mọi chuyện mới chỉ dừng lại ở việc “cầm tay” nhau mà thôi.
Hôn nhân trong bóng tối với gã chồng chỉ mê làm “gà trống”
Nhìn vào sự trong sáng, thơ ngây của cô gái trẻ ngồi trước mặt, Thùy tin đó hoàn toàn là sự thật. Dù mọi chuyện mới chỉ dừng ở mức đó, nhưng với Thùy, hình ảnh về lá đơn li dị lại lởn vởn trước mắt cô.
Đôi đũa lệch
Ngày xuất hành đầu năm Nhâm Thìn, Thùy – giám đốc chi nhánh một ngân hàng – đã sắp xếp tất cả công việc để tổ chức cho cơ quan gồm toàn thể nhân viên và gia đình đi tham quan và hành hương chùa Bái Đính. Hí hửng đem tin này về thông báo với chồng thì cô chưng hửng nhận được lời từ chối lạnh lùng của chồng.
Theo lời Quân – chồng Thùy, bữa đó anh ta cũng đã có hẹn với đám bạn bè xuất hành đi phượt đầu năm theo tuyến Tây Bắc để tận hưởng cái lạnh của mùa đông khắc nghiệt năm nay.
Tin và tôn trọng sở thích đi phượt của chồng nên Thùy đành ngậm ngùi chuẩn bị hành trang cho cá nhân và cô con gái lên đường du xuân đầu năm. Trước cảnh xum họp đề huề của các nhân viên cấp dưới với đầy đủ các thành viên gia đình, cô đành phải nói dối mọi người là chồng bận việc đi công tác như mọi bận.
Đây không phải là lần đầu tiên Thùy nói dối về việc vắng mặt của Quân vào những thời khắc quan trọng cần sự có mặt của đấng lang quân như thế. Nhẩm đi tính lại, từ lúc hai vợ chồng lấy nhau đã gần 6 năm, có thể nói sự xuất hiện của Quân bên cạnh cô chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Lần nào cũng vậy, Quân hoặc đang vi vu ở một phương trời xa lắc hoặc lại đang ấp ủ một dự định táo bạo chinh phục một miền đất lạ mỗi khi vợ đề cập đến chuyện phải chính thức có mặt cùng ở một sự kiện nào đó.
Không chỉ là những công việc cần sự xuất hiện của chồng như sự khẳng định dấu hiệu một gia đình hạnh phúc, thành đạt với bạn bè và đồng nghiệp mà ít ai biết rằng, ngay cả việc thăm hỏi hai bên bố mẹ suốt từng đấy thời gian ăn ở bên nhau cũng đều một mình Thùy ngậm đắng, nuốt cay mà quán xuyến một mình.
Ngược lại với vẻ tất tả, đảm đang xuôi ngược, vừa gánh vác công việc tề gia nội trợ vừa quán xuyến việc đối ngoại bên ngoài của vợ, Quân từ khi nhận tấm bằng kiến trúc sư vẫn mải mê với những chuyến đi chinh phục hết vùng đất này đến vùng đất khác. Ngay từ còn học phổ thông, anh chàng gốc Hà thành đã được cả họ tộc nuông chiều cho sở thích du lịch bụi và đi phượt.
Có những lần Quân bỏ học trốn theo chúng bạn vi vu mạn ngược hàng tháng trời, suýt quên cả kỳ thi tốt nghiệp. Và cũng không ít phen, anh chàng lông bông này khiến các đấng sinh thành phải muối mặt đi lo lót các thầy cô cho đủ điều kiện qua các môn thi.
Và Thùy gặp Quân trong một chuyến du lịch bụi sang Campuchia khi cả hai đang là sinh viên năm cuối. Chính sở thích chung là “phượt” đã nhanh chóng gắn kết hai con người trẻ tuổi ấy bằng một tình yêu mãnh liệt.
Sự rắn rỏi, mạnh mẽ và từng trải của Quân trên mọi cung đường hiểm trở nhưng tuyệt đẹp của Tổ quốc đã khiến Thùy ngày đó mê như điếu đổ. Tuy nhiên, sau đám cưới, rồi con cái đủ mặt, Thùy ra sức thu va hà vén để lo lắng cho gia đình thì Quân quanh năm suốt tháng chỉ mải mê phượt.
Video đang HOT
Nhìn sự trẻ trung, vô tư và rảnh rang của Quân, không ai nghĩ anh chàng này đã có con học tới lớp 3. Quá mệt mỏi với vai trò vừa làm mẹ, vừa làm bố, vừa là đàn bà, vừa là đàn ông trong gia đình, nhiều lần Thùy nhắc nhở, muốn Quân có trách nhiệm hơn với vợ con nhưng anh vẫn chỉ mải mê với những chuyến đi.
Thùy chỉ còn biết tự động viên mình, chắc thêm vài tuổi nữa Quân mới từ bỏ được sở thích, tu chí, chăm lo làm ăn hơn. Tuy nhiên, cô thật sự thất vọng khi biết chồng không chỉ mê phượt mà còn mê kiếm tìm, chinh phục những cô gái có chung sở thích… như một chú gà trống đích thực.
Lộ mặt gà trống
Ngày hai vợ chồng còn mặn nồng yêu nhau, có ông thầy bói mạn ngược tình cờ gặp trên đường đã chỉ thẳng mặt Quân mà phán cho Thùy biết: “Số cô sẽ khổ vì lấy phải con ngựa hoang có nốt ruồi son ở gan bàn chân này. Cô mà lấy gã này về thì bên cạnh việc làm vợ, làm mẹ, còn kiêm cả chức năng làm chồng”.
Chưa dừng lại ở những lời phán “thẳng như ruột ngựa” đó, ông thầy bói chẳng hề quen biết đó đã tiên đoán cuộc hôn nhân của Thùy và Quân sẽ gặp nhiều sóng gió vì chính cái tính phong trần, vô lo vô nghĩ của Quân với lời chỉ dẫn cho Thùy: “Rồi nếu là chồng cô, đi đến đâu anh ta sẽ có bồ đến đó”.
Ngày đó, vượt qua những lời tiên đoán có phần “nói thẳng, nói thật” ấy, vượt qua rào cản của chính gia đình mình, Thùy và Quân đã đến được với nhau trong một đám cưới tưng bừng, ngập tràn những lời chúc tụng. Sau 6 năm, tình yêu của họ đã khai hoa điểm nhụy bằng một bé gái kháu khỉnh.
Lại nói về chuyến đi xuất hành đầu năm cùng gia đình các cán bộ dưới quyền. Hết một ngày mệt nhoài đi đủ các ban đặt lễ cầu may cho cơ quan và gia đình, đang lang thang tìm xe ô tô ở bãi gửi xe đông nghịt người, Thùy bỗng giật mình nhìn thấy đúng chiếc ô tô riêng của gia đình chình ình trong bãi đỗ.
Tưởng mình nhìn nhầm, Thùy dụi mắt nhìn lại cho kỹ, đúng là chiếc xe theo phong cách không giống ai với lốp đã độ to đùng cùng giàn đèn khủng trên nóc được người mê đi phượt như Quân trau chuốt lại.
Chiếc xe đó lại do chính số tiền dành dụm, chắt chiu của Thùy dành tặng chồng nhân sinh nhật lần thứ 33 của anh vì thương Quân ngày ngày rong ruổi trên con ngựa sắt với sở thích mê phượt cháy bỏng của mình.
Phát hiện ra chồng nói dối, Thùy đã tìm cách nán lại chỉ là để muốn xem thái độ của Quân thế nào. Nhưng hoàn toàn bất ngờ với Thùy, cuối ngày Quân rồi cũng xuất hiện ở bãi gửi xe với một cô gái trẻ.
Phát hiện ra chồng mình có biểu hiện “ăn vụng”, Thùy không khó khăn gì để tìm gặp kẻ đang “vay mượn” của gia đình cô chút hạnh phúc. Cô gái còn hết sức trẻ trung đó run rẩy thú nhận mọi chuyện mới chỉ dừng lại ở việc “cầm tay” nhau mà thôi.
Nhìn vào sự trong sáng, thơ ngây của cô gái trẻ ngồi trước mặt, Thùy tin đó hoàn toàn là sự thật. Dù mọi chuyện mới chỉ dừng ở mức đó, nhưng với Thùy, hình ảnh về lá đơn li dị đã lởn vởn trước mắt.
Sau bữa bị bắt quả tang tại trận đó, Quân không tỏ ra ân hận mà vẫn nối dài những chuyến du xuân nay đây, mai đó, bất chấp việc Thùy chẳng thèm nói với chồng đến nửa câu.
Còn Thùy âm thầm tìm hiểu về chồng thì được biết, anh ta không chỉ có một “ý chung nhân” là cô gái trẻ bị bắt quả tang hôm đi chùa Bái Đính. Hình ảnh cô gái trẻ người non dạ đó làm Thùy chột dạ nhớ lại hình ảnh của mình 6 năm về trước khi gặp Quân.
Cũng như Thùy, trái tim con gái non nớt của cô bé đã bị vẻ ngoài phong trần, từng trải và hiểu biết của Quân hoàn toàn chinh phục. Ngoài Thùy và cô gái trẻ kia ra, còn có biết bao cô gái khác là nạn nhân của thứ tình cảm có bề ngoài na ná tình yêu với chàng trai có cái máu ưa phượt, bất cần đời.
Thùy nhận thấy sau mỗi chuyến đi nay đây mai đó của chồng là những mối tình thoáng qua nhưng để lại dấu ấn là những mối quan hệ xác thịt đầy nhục dục.
Hóa ra, thành tích chinh phục những vùng đất lạ của Quân cũng tương đương như việc chinh phục các cô gái khác cùng có sở thích.
Từ đó Thùy nhận ra rằng, suốt bao năm qua, cái chuyện ân ái giữa hai vợ chồng cũng nhát gừng theo kiểu làm qua loa cho xong chuyện. Cái vẻ đàn ông hừng hực ngày còn yêu nhau mà Thùy cảm nhận được ở Quân biến đâu mất, thay vào đó là những lần đụng chạm hời hợt.
Ngẫm đi ngẫm lại, để chồng toàn tâm, toàn ý sống theo sở thích, Thùy thấy sợ cho chính mình, sợ vì bấy lâu bị cuốn vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền, hoàn thiện vai trò người vợ, người mẹ, người chồng trong một gia đình mà chưa một lần tìm lại cảm giác “lên đỉnh”.
Hóa ra bao nhiêu tinh hoa đã được đức lang quân “đổ” cho người dưng. Thùy sợ hãi khi nhớ lại mỗi lần gần gũi xong, như hoàn thành trách nhiệm, anh chồng lại quay lơ, nằm thẳng cẳng sang một bên gáy pho pho.
Những ngày đầu tiên của năm mới, Thùy đến công sở làm việc với một tâm trạng không biết buồn hay vui.
Nhất là khi trên diễn đàn quen thuộc của những người mê phượt như cô và chồng đồn thổi một gã Don Juan được mệnh danh là “gà trống”, đi đến đâu là gieo rắc tình yêu đến đấy. Đã có biết bao nạn nhân của gã này tình nguyện lên mạng tố cáo những trò lừa tình ngoạn mục của “gà trống”.
Đọc xong những dòng này, Thùy thoáng rùng mình khi nhận ra những cử chỉ, tác phong quen thuộc của Quân hàng ngày.
Thùy chợt nhận ra rằng, hóa ra bấy lâu nay, người chồng mà cô vô vàn yêu quý và kính trọng, sẵn sàng hy sinh để anh ấy sống cùng đam mê và sở thích suốt ngày đi phượt của mình lại là một con người ích kỷ và nhỏ nhen chưa từng thấy.
Quân đã làm chức năng gà trống một cách bừa bãi với bất kỳ người phụ nữ nào anh ta quen trên bước đường lãng du của mình.
Làm tròn chức năng bổn phận đó xong là anh ta lại quất ngựa truy phong, để lại đằng sau là những nỗi hổ thẹn, tủi nhục của biết bao người lỡ mộng tình yêu. Vô trách nhiệm hơn, với gia đình suốt bao năm qua, Quân bỏ mặc mẹ con Thùy lo toan, thu vén xây dựng tổ ấm.
Nghĩ đến đây, như vô thức, những ngón tay của Thùy lướt nhẹ lên bàn phím thảo một lèo tờ đơn ly hôn. Cô chưa in tờ đơn này ra vội với hy vọng mong manh, đằng sau những chuyện đã trải qua, Quân của cô lại trở về vẹn nguyên như xưa là một chàng trai lịch thiệp, hào hoa để tiếp tục nhen ngọn lửa yêu thương sưởi ấm gia đình qua những mùa băng giá.
Dù bằng lý trí của mình Thùy luôn biết, còn xa lắm những ước mơ giản dị của cô mới trở thành hiện thực.
Theo PNT
Sự thật mà tôi nói ra sẽ làm đắng lòng nhiều người...
Nói xấu một người phụ nữ là điều không nên, càng không nên hơn khi người đó là vợ mình. Nhưng một khi người ấy đang làm hại nhiều người thì sự im lặng chính là đồng lõa với cái xấu.
Anh bạn thân của tôi ở TP HCM nhắn tin: "Con cáo nhà cậu lại giở trò nữa rồi kìa. Vô đây mà coi". Anh ta quăng cho tôi link của một bài báo. Tôi đọc xong, kết luận: Đây hình như là Cáo!
Tôi thật sự dốt công nghệ thông tin vì tôi không được đào tạo chuyên môn về ngành học đó nhưng tôi không mù tịt về mạng xã hội như ai đó nói. Những người sống ở nước ngoài hẳn sẽ biết rằng, một người có công ăn việc làm tử tế, không thể suốt ngày lê la trên Facebook để làm những chuyện vô bổ như bỡn cợn người này, chỉ trích người kia, khích bác người nọ. Hơn nữa, một người có tâm địa xấu xa thì không bao giờ có được những việc làm lương thiện dù suốt ngày họ rao giảng đạo đức.
Vợ tôi là một kẻ như vậy. Sai lầm của tôi bắt đầu từ khi tôi nhận lời một người quen để đưa Cáo (tạm gọi như vậy) ra nước ngoài bằng con đường kết hôn giả. Để hồ sơ chắc chắn không bị đánh rớt, một đám cưới đã được tổ chức linh đình trong lần thứ hai tôi về nước. Sau đó là tuần trăng mật.
Điều tôi không thể nào ngờ được là ngay đêm đầu tiên, khi tôi mang chăn màn xuống đất ngủ thì chính Cáo đã lôi tôi lên giường. Cô ta đã ngấu nghiến tôi như thể chúng tôi là một cặp vợ chồng thật sự. Kết quả là tôi đã thay đổi suy nghĩ, mặc nhiên xem đấy là vợ của mình. Điều đó đồng nghĩa với việc khi đưa được Cáo ra nước ngoài, tôi không hề nhận thêm một đồng nào của cô ta từ khoản thù lao mà đáng ra tôi phải nhận được theo hợp đồng kết hôn.
Tôi nghĩ âu cũng là duyên phận. Ở bên đó tôi suốt ngày đầu tắt mặt tối với công việc để lo cho gia đình còn ở Việt Nam, lại rất sợ bị vợ bỏ như nhiều người bạn khác nên không bao giờ dám để ý một cô gái nào. Thế mà giờ đây tự nhiên tôi có được một người vợ xinh đẹp, hẳn là ông trời cũng thương tình nên mới ban ơn cho tôi như vậy.
2 năm đầu, Cáo rất ngoan hiền. Suốt ngày đi học tiếng, học lái xe; về nhà thì nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Tôi thật sự hạnh phúc với món quà quý mà số phận mang đến cho mình. Có lần tôi bảo: "Khi nào em có công việc ổn định, anh sẽ lo thủ tục để lãnh mẹ em sang ở với chúng mình". Đó là tôi nói hoàn toàn thật lòng.
Nhưng kể từ khi Cáo đi làm thì mọi việc bắt đầu đảo lộn. Hết giờ làm, Cáo không về nhà mà tụ tập bạn bè đi tiệc tùng, đi bar, có khi nửa đêm mới về nhà, người nồng nặc mùi rượu. Tôi nhịn riết hết chịu nổi nên bảo cô ta: "Nếu em cứ như vậy thì hãy tự lo liệu cuộc sống của mình". Như chỉ chờ vậy, Cáo dọn ra thuê nhà ở riêng.
Tôi biết mình nóng giận lỡ lời nên tìm đến nhà trọ xin lỗi, năn nỉ cô ta quay về. Thế nhưng tôi nhận được lời thách thức: "Tại anh đuổi tôi chớ đâu phải tôi muốn đi? Mà tôi đã đi rồi thì không bao giờ quay lại".
Rất nhiều chuyện đã xảy ra với tôi trong giai đoạn đó khiến tôi không tập trung vào công việc, cuối cùng bị sa thải. Cuộc sống càng khó khăn hơn. Túng cùng, tôi bảo Cáo trả cho tôi số tiền mà ngày trước cô ta thuê tôi rước qua bên đó. Cáo vênh mặt: "Tôi đã trả cho anh còn nhiều hơn số tiền đó. Anh không biết là ngủ với tôi mỗi đêm phải mất bao nhiêu à? Bây giờ nếu tính kỹ, có khi anh còn nợ lại tôi".
Đến lúc đó, tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Cái đuôi con cáo đã lộ ra. Tôi bảo cô ta làm thủ tục ly hôn. Thế nhưng cô ta không chịu: "Anh thích thì cứ làm chứ tôi không làm". Thật ra thì cô ta sợ tốn tiền nộp hồ sơ dù số tiền đó chẳng đáng là bao.
Qua bạn bè, tôi biết Cáo đang cặp với một gã người Hoa có cửa hiệu lớn ở Chinatown. Hắn cung phụng cho Cáo như một bà hoàng. Đến lúc đó, tôi không quan tâm đến cô ta nữa. Bất ngờ sau đó tôi nhận được tin Cáo bị tai nạn ô tô dập não, có người đồn đãi thật ra là Cáo bị bà vợ của gã người Hoa đánh ghen. Tôi có đến thăm mấy lần nhưng lúc đó Cáo đã mất trí nhớ, không nhận ra tôi.
Bẳng đi một thời gian chừng 2 năm, tôi tình cờ thấy Cáo "tái xuất giang hồ" ở một bang miền Bắc lạnh lẽo. Trên mạng xã hội, Cáo vẫn xinh đẹp như xưa nhưng nhìn kỹ, tôi thấy vẻ mặt cô ta có điều gì đó bất bình thường. Chút tò mò khiến tôi trở thành một trong số friends của Cáo. Và tôi thấy cô ta bắt đầu tung chiêu cưa cẩm những gã đàn ông, cả những anh độc thân lẫn những anh đã có vợ. Trong số này, người sập bẫy mới nhất là một tay kỹ sư ở Sài Gòn.
Tôi không nghĩ người trong bài báo mà bạn tôi nói đúng trăm phần trăm là Cáo bởi có những điều chưa đúng, có những điều còn hơn thế mà chỉ tôi mới biết. Nhưng đối với Cáo tất cả những việc làm đó đều đúng. Có lần cô ta đã nói với tôi: "Phàm đã sinh ra làm con người trên thế gian này thì người ta có quyền làm tất cả những gì mà người ta thích". Có thể so với những chuẩn mực đạo đức thì đó là sai, nhưng với Cáo thì suy nghĩ đó, hành động đó hoàn toàn đúng.
Thế nhưng tôi vẫn muốn nói với Cáo là "đời có vay, có trả". Hãy dừng lại để làm một người lương thiện cho phần đời còn lại. Tôi cũng muốn nói với những người đàn ông đang còn mụ mị xung quanh Cáo biết rằng nếu họ không có đủ năng lực tài chính thì đừng có dây dưa với người phụ nữ ấy bởi chuyện bị đá chỉ là điều sớm hay muộn.
Sự thật mà tôi nói ra sẽ làm đắng lòng nhiều người. Ai trách thì tôi đành chịu nhưng thấy sai mà không nói thì lại càng sai hơn...
Theo VNE
Chẳng lẽ khi yêu người ta lại ngu si, đần độn như vậy sao? Tôi không phủ nhận là mình có máu đào hoa bởi suy cho cùng, đàn ông mà không có chuyện đó thì người ta sẽ bảo mình ái nam, ái nữ. Nhưng lần này, cái máu ấy nó đang làm cho tôi lên bờ xuống ruộng. Đúng hơn là tôi bị sét đánh. Lưỡi tầm sét này không giống bất cứ cái nào...