Hôn nhân như tù ngục, tôi có nên bỏ con lại để giải thoát cho mình?
Nhiều đêm nằm một mình tôi uất ức khóc cạn nước mắt vì thương thân, ngẫm nghĩ cuộc sống như thế này thà không lấy chồng còn hơn.
Cách đây hai năm tôi lấy anh. Khi đó tôi cũng đã 34 tuổi. Lo sợ bị ế, dưới sự thúc giục của bố mẹ, người thân tôi mới quyết định lấy anh chứ không phải xuất phát từ tình yêu Đến bây giờ tôi mới cảm thấy ngu ngốc và dại dột khi chưa tìm hiểu kỹ đã vội vàng quyết định một việc trọng đại liên quan cả đời người để bây giờ chịu nhiều uất ức, khổ sở. Đau đớn nhất, tôi phải bỏ lại đứa con mới 3 tuổi do tôi rứt ruột đẻ ra nếu muốn giải thoát cho mình khỏi cuộc hôn nhân này.
Dù có công việc ổn định nhưng do ngoại hình kém may mắn nên trên 30 tuổi tôi vẫn không có ai để mắt tới. Càng lớn tuổi tôi càng cố thu mình trong thế giới riêng của mình, càng ngại gặp gỡ người khác mặc dù tôi vẫn luôn mong mỏi một mái ấm gia đình hạnh phúc. Hơn ai hết tôi khao khát gặp được người đàn ông hiểu và chia sẻ cuộc sống của tôi, mang đến cho tôi những giây phút rung động yêu thương. Thế nhưng đời tôi lại không được may mắn như thế…
Lấy chồng khi chưa tìm hiểu kỹ càng là một quyết định sai lầm của cuộc đời tôi – Ảnh minh họa: Internet
Bước vào tuổi 30, bố mẹ sốt ruột vì con gái mãi chưa kết hôn nên nhờ người mai mối, giới thiệu bạn trai cho tôi. Cũng có nhiều người được giới thiệu cho tôi nhưng vốn bản tính rụt rè e ngại, thiếu tự tin về hình thức nên tôi không chiếm được cảm tình của họ mãi đến khi gặp anh – chồng tôi bây giờ. Anh làm phụ xe đường dài thường xuyên không có nhà nên khoảng thời gian tìm hiểu của chúng tôi không nhiều. Mới được ba tháng, dưới sự thúc giục của gia đình hai bên tôi kết hôn với anh trong khi cả hai chẳng hề hiểu gì về nhau.
Sau khi kết hôn tôi ở lại nhà chồng. Bố chồng đã mất chỉ có mẹ chồng và một người chị đã ly hôn nhưng không có con. Phải nói dù tôi là người giỏi nhẫn nhịn nhưng nhiều lúc cũng không thể nào chịu nổi cách sống của mẹ và chị chồng tôi. Kể từ khi tôi về làm dâu, việc lớn việc nhỏ gì trong nhà tôi cũng phải làm hết. Dù phải đi làm xa nhưng giặt giũ, nấu cơm, quét dọn nhà cửa…một tay tôi cáng đáng trong khi mẹ và chị chồng tôi ăn không ngồi rồi. Đã không làm thì thôi, chị chồng còn thường xuyên chê bai, dè bỉu những việc tôi làm. Cuộc sống cực khổ của tôi không chỉ có thế. Lấy chồng rồi tôi mới biết anh là người cộc cằn thô lỗ, sẵn sàng sử dụng vũ lực để giải quyết mọi việc. Tôi từng bị ăn đấm, ăn đá khi làm sai ý anh nên dần dần đâm ra sợ anh không dám làm bất cứ cái gì khiến anh phật ý. Kinh khủng nhất vẫn là chuyện sinh hoạt vợ chồng Anh chưa từng để ý đến cảm nhận của tôi. Mỗi lần quan hệ với anh tôi đau đớn, sợ hãi vô vùng. Sau đó tôi có thai. Vì sức khỏe yếu một lần suýt sẩy thai, bác sĩ bảo kiêng không được sinh hoạt vợ chồng nên tôi mới thoát khỏi những giày vò của anh.
Trong những tháng ngày mang bầu, mẹ và chị chồng tôi vẫn đối xử với tôi như trước. Tôi không hề được giảm bớt việc nhà mà vẫn phải hầu hạ cơm nước từ sáng đến tối cho hai người. Tiền sinh hoạt của cả nhà đều do tôi chi trả. Nhiều đêm nằm một mình tôi uất ức khóc cạn nước mắt vì thương thân, ngẫm nghĩ cuộc sống như thế này thà không lấy chồng còn hơn.
Sau khi sinh, có lẽ do thay đổi nội tiết tố da dẻ mịn màng hơn nên ngoại hình tôi thay đổi, trở nên đẹp gái hơn thời chưa có con. Nhưng điều đó lại là tai họa làm cuộc sống của tôi cùng cực hơn… Chồng tôi thường xuyên ghen tuông vô cớ nghi ngờ tôi bồ bịch ngoại tình rồi đánh đập tôi.
Bế tắc, tôi từng xin ly hôn, từng hai lần ôm con trốn đi nhưng không thành. Những lần đó, anh đánh tôi thừa sống thiếu chết. Anh bảo nếu ôm con đi một lần nữa thì đánh luôn cả con và cả bố mẹ tôi. Anh tuyên bố, tôi muốn đi đâu thì đi một mình, bỏ con ở lại. Tôi biết anh nói là sẽ làm. Con tôi gần một tuổi, anh chưa từng chơi đùa với con. Nghe anh dọa thế thương con tôi lại nhẫn nhịn, cắn răng chịu đựng tất cả. Nhưng ông trời có lẽ thử thách sức chịu đựng của tôi hoặc kiếp trước tôi làm nên tội lỗi lớn nên kiếp này phải trả giá. Vì ra ngoài bóc bánh trả tiền chồng tôi bị lây bệnh xã hội về ép tôi quan hệ nên tôi cũng bị theo. Chữa khỏi lại bị, triền miên như thế làm tôi rất khổ sở.
Chịu đựng đến nay con đã được 3 tuổi, tôi nung nấu quyết định bỏ đi chứ không thể tiếp tục cuộc sống mãi như thế… Tôi không dám mang con đi vì nếu mang con đi không xa, anh bắt được thì hai mẹ con tôi sống chết chưa biết thế nào, bố mẹ tôi cũng sẽ bị liên lụy. Bỏ con lại dù sao cũng còn bà và chị chồng tôi là người thân, máu mủ ruột già, con cũng được chăm sóc. Tôi đã quyết định như vậy nhưng nhìn con thơ tôi vẫn chưa đành lòng ra đi, tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống tù ngục này?
Theo Phununews
Nhìn thấy dưới gầm ghế có một cái túi nhỏ, người chồng kinh ngạc khi thấy thứ bên trong
Như cá gặp nước, như chết đuối vớ được cọc, tôi nhanh chóng gây được thiện cảm với em để rồi sau chuyến du lịch tôi và em chính thức trở thành tình nhân bí mật của nhau.
Hai vợ chồng lấy nhau cũng được 10 năm với 2 đứa con ngoan giỏi, tiền lương của 2 người cũng đủ ăn đủ mặc còn nói về dư giả thì chẳng được là bao bởi hai vợ chồng mới làm nhà vài năm trước vẫn còn nợ nần, tháng nào lĩnh lương về vợ cũng vặt sạch để đem đi trả nợ.
Cả hai vợ chồng vẫn tình cảm, vậy mà chỉ sau chuyến đi du lịch công ty lòng tôi đã thay đổi, tình yêu dành cho vợ không còn như xưa nữa mà giờ đây chỉ sống như cái nghĩa cái tình vì con vì cái.
Em tên Trang, mới vào làm công ty được một tháng, lúc đầu tôi cũng coi em như những đồng nghiệp khác chẳng có gì hấp dẫn cả. Thế nhưng trong chuyến du lịch, ngồi cạnh em tôi đã bị hút hồn bởi cách nói chuyện rất tình cảm và sự quan tâm chân thật của em, điều mà lâu nay vợ tôi không còn làm được nữa bởi công việc con cái đã làm em thay đổi.
Video đang HOT
Chỉ sau chuyến đi du lịch công ty lòng tôi đã thay đổi (Ảnh minh họa)
Như cá gặp nước, như chết đuối vớ được cọc, tôi nhanh chóng gây được thiện cảm với em để rồi sau chuyến du lịch tôi và em chính thức trở thành tình nhân bí mật của nhau. Trở về nhà nhìn vợ tất bật chăm sóc con cái, nhà cửa ngăn nắp trong tôi len lỏi sự hối hận đã phản bội vợ hiền. Nhưng dường như con tim tôi đang thổn thức không kiềm chế được muốn chống đối lại ý nghĩ của chủ nhân.
Chia tay Trang thì tiếc còn nói dối vợ mãi tôi cũng mệt mỏi, đang suy nghĩ miên man thì tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập khiến tim tôi run lên, vợ tôi nằm bên cạnh nhắc:
- Sao anh không nghe điện thoại?
- Nghe làm gì số lạ mà em, biết đâu lại trừ cả đống tiền.
- Em tưởng mình chỉ gọi cho số lạ mới mất tiền chứ anh.
- À ừ, thôi ngủ đi em.
Nói rồi tôi vội tắt điện thoại khẩn cấp, biết Trang đang gọi nhưng không thể nghe lúc này được, bình thường tôi vẫn nghe điện thoại của những đồng nghiệp nữ, tươi cười nói chuyện thoải mái trước mặt vợ vậy mà lần đầu tiên tôi có cảm giác lo sợ bị vợ phát hiện ra.
Từ khi có tình nhân tiền tình phí cũng tốn kém lắm, tuần nào cũng chở em đi ăn, mà không phải ăn mấy món bình thường đâu ăn toàn đặc sản đắt tiền, có lúc em kéo cả đám bạn đi cùng dù khó chịu lắm nhưng vẫn phải cười toe toét móc hết túi ra trả. Lại còn mua quần áo giày dép cho em, mỗi bộ đồ ngốn cả tiền triệu. Yêu và chiều chuộng em 2 tháng khiến tôi kiệt quệ, túi nhẵn bóng nhưng tình cảm hai đứa càng mặn nồng khiến tôi bỏ thì thương vương thì tội.
Đang lúc hết tiền em lại thông báo có thai khiến tôi như ngồi trên đống lửa chẳng biết làm gì khi ví đã rỗng không, hỏi bạn bè thì ai cũng lắc đầu từ chối, về nhà lục tung cả nhà cũng chẳng biết vợ để tiền đâu. Xin vợ thì lần nào em cũng hỏi lí do đến nỗi tôi hết cớ để nói rồi.
Đang nằm chán nản sõng soài trên nền nhà tìm cách kiếm tiền tôi nhìn thấy dưới gầm ghế có một cái túi nhỏ, tò mò mở ra xem tôi hết sức kinh ngạc:
- Sao vợ nhiều tiền thế, vậy mà lúc nào cũng nói hết.
Có tiền trong tay tôi vui vẻ hẹn Trang đi chơi cho thoải mái, biết tôi rủng rỉnh tiền em nũng nịu đòi hỏi:
- Mấy đứa bạn em nó sướng lắm anh ạ, cũng là nhân tình mà vòng xuyến đeo đầy người còn em thì nhìn trơn từ trên xuống dưới anh có thấy thương em không?
- Được rồi hôm nay em thích gì anh chiều luôn.
Lấy tay đập vào túi tiền hãnh diện với người yêu, rồi phóng xe vi vu trên đường phố cảm thấy thật khoan khoái và tự tin khi có tiền.
Đúng là ngày nghỉ còn mệt hơn ngày thường, mệt mỏi trở về nhà sau một ngày phục vụ người yêu, thấy vợ con ăn cơm với bát rau luộc và nước mắm tôi hỏi:
- Em cho con ăn thế này sao chúng lớn nổi?
- Nhà mình đã trả hết tiền nhà đâu phải tiết kiệm chứ anh, cứ hoang phí thì đến bao giờ mới xong nợ.
Nghe vợ nói tôi sực nhớ ra số tiền vợ cất dưới ghế, tại sao cô ấy không lấy tiền ấy mà trả cho hết nợ sao lại giấu giếm dưới đó làm gì, chẳng nhẽ muốn lập quỹ đen hay cho thằng nào đây. Ngoài mồm thì lúc nào cũng sơn sớt nói trả nợ vậy mà lại có mấy chục triệu cất dưới ghế đúng là đồ đàn bà, nghĩ vậy tức quá tôi liền tra khảo:
- Tháng nào anh cũng đưa cho em cả chục triệu chứ ít ỏi gì mà sao cứ mở miệng ra là kêu hết tiền, tiền để trả nợ là sao?
- Thì em để trả nợ chứ anh.
- Trả nợ gì mà có cả 50 triệu để dưới gầm ghế là sao? Định lập quỹ đen giấu chồng à?
- Sao anh biết?
Nói rồi vợ vội chui xuống gầm ghế kiểm tra, không thấy tiền cô ấy đến trước mặt tôi xòe tay ra hỏi:
- Tiền của em đâu rồi, anh cầm à? Đưa cho em mai là đến hẹn trả nợ rồi đấy.
- Anh... anh tiêu hết rồi.
- Hả anh làm cái gì mà tiêu đến tiền?
- Thì anh...
- Biết ngay mà, cả tháng nay thái độ anh rất không bình thường, đưa cho vợ được ít tiền mà suốt ngày xin xỏ với đủ các lí do, nhiều hôm trở về nhà thấy anh lộn tung đồ tìm tiền đã nghi ngờ nên em chuyển vị trí khác, thật không ngờ anh vẫn tìm ra, mà anh lấy tiền đánh bạc đấy à?
- Ừ
- Ôi anh ơi là anh, sao anh lại đổ đốn ra vậy, nghiện cờ nghiện bạc ra đê mà ở.
Vừa bù lu bù loa vợ tôi vừa khóc lóc vật vã, hai đứa con thấy mẹ khóc chúng cũng sợ xanh mắt lại rồi sụt sịt theo mẹ.
- Không, anh không nghiện cờ bạc mà anh đã quan hệ với một cô bạn đồng nghiệp, bây giờ cô ta đã có thai nên anh phải có trách nhiệm với cô ta.
- Thì ra là vậy, anh nói cho em biết con nào để em đến xé xác nó ra đòi lại tiền mới được.
- Thôi em ơi, anh đã trót dại rồi hãy tha cho anh, từ mai anh sẽ cắt đứt mọi quan hệ với cô ta, đây còn mấy triệu em cầm tạm.
Vợ cầm mấy triệu trên tay im lặng không nói gì nữa, nhưng nhìn mặt em như đang có âm mưu gì đó mà tôi chưa đọc ra. Sáng hôm sau vừa đến công ty đã thấy vợ đứng trước cổng nói chuyện gì đó với mấy đồng nghiệp của tôi, đúng lúc đó Trang đi ngang qua và một cô bạn tôi chỉ trỏ gì đó. Ngay lập tức vợ tôi lao đến tát vào mặt Trang một cái trời giáng khiến chiếc xe máy của Trang đổ kềnh ra.
Trang cũng chẳng vừa đang bụng bầu vậy mà vẫn lăn xả vào đánh vợ tôi, thấy vậy tôi ném xe xuống và lao vào ngăn cản không ngờ Trang chẳng nể nang gì mà đánh cả hai vợ chồng khiến cho tôi choáng về cách hành xử kiểu giang hồ của người mình yêu, Trang vén váy, vén áo rồi hét:
- Bà không sợ bố con thằng nào hết cả muốn chết thì lao vào, đừng tưởng số đông mà đây sợ nhé, chấp cả nhà anh đấy.
- Sao em ăn nói như xã hội đen vậy Trang?
- Anh không biết em xuất thân từ đó mà ra à, đây chỉ có đánh người chứ chưa để ai đánh bao giờ, anh tưởng tôi yêu anh à, chẳng qua tôi chỉ lợi dụng con người ngờ nghệch ngu đần như anh và đây cũng chẳng có đứa con nào với anh hết, đó chỉ là chiêu bài rút tiền của anh thôi, đừng tưởng bở.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi Trang quay ngoắt đi không vào công ty nữa mà biến luôn để lại sự ngơ ngác cho vợ chồng tôi cũng như bạn đồng nghiệp. Có người nào đó thở dài:
- Loại con gái đó chỉ cho vào thùng rác, mà chẳng hiểu sao lại có thằng đàn ông đâm đầu vào đấy chứ.
Sau vụ om sòm đó tôi sống khép kín, ít nói hơn, mỗi lần gặp đồng nghiệp thấy xấu hổ, về nhà thì lúc nào cũng có cảm giác mắc tội với vợ con. Chỉ mong chờ ngày tháng trôi nhanh để cho nỗi nhục nhã này biến hết khỏi đầu óc của tôi thôi.
Theo Phununews
Em không tiếc, vì âu cũng là hết duyên... Cái cảm giác một sớm bình yên đứng trước hiên nhà, hích hà một cái căng tràn hơi gió sớm mai trong lòng ngực thật sảng khoái. Nó làm tôi nhẹ cả người như trút được hàng chục, hàng trăm, hàng nghìn tiếng thở dài cứ vương vấn mãi... Giữa chúng ta, sau tất cả cũng chỉ là người lạ, hợp hợp rồi...