Hôn nhân là bài học đắng cay nhất của cuộc đời.
Tôi có tình cờ đọc được hai bài viết trên mục Tâm sự trang Xaluan.com với tiêu đề “Sai lầm lớn nhất trong đời của đàn ông là lấy vợ” và bài “Dâu Việt ngày càng quá quắt, không biết điều” thì trong lòng cũng có đôi lời chia sẻ với người Viết – một phần cũng là sự đồng cảm và cũng là một sự sẻ chia từ bản thân tôi.
Ảnh minh họa
Năm nay tôi 34 tuổi, đang làm Trưởng phòng Nhân sự Công ty xây dựng tại Hà Nội. Cho đến nay, tôi đã ly hôn được 03
năm và sống một mình.
Tôi không biết tác giả bài ” Sai lầm lớn nhất trong đời của đàn ông là lấy vợ” là ai nhưng ít ra anh còn hạnh phúc hơn tôi. Ít ra là cho tới thời điểm này.
Tôi rất thấm thía câu nói:”Dao sắc không gọt được chuôi” bởi nó dường như là tấm gương phản chiếu vào cuộc đời và cuộc hôn nhân của tôi vậy.
Các bạn đọc xong, sẽ có người thông cảm cho cuộc hôn nhân này và cũng có bạn sẽ trách mắng tôi là không biết dạy Vợ, nhưng xin các bạn kiên nhẫn đọc xong bài viết này.
Video đang HOT
Tôi tốt nghiệp trường Đại học Ngoại Thương, là trai Hà nội gốc, hình thức ổn, công việc rất tốt. gia đình lại căn bản và chỉ lại là con trai duy nhất. Tôi sống rất đơn giản, không uống rượu, hút thuốc. Tôi bắt đầu câu chuyện như vây để các bạn hình dung rằng tôi hoàn toàn có rất nhiều lựa chọn. Song tôi đã chọn Vợ tôi – cô gái Tuyên Quang. Khi tìm hiểu, quả thực Vợ tôi ít nói, sáng đi làm, tối đi học Cao học. Về nhà thì chỉ một tay thu vén nhà cửa, cơm nước đúng giờ.. ! Tôi như mụ mị đi bởi nghĩ rằng sẽ hạnh phúc khi lấy được người Vợ như vậy.
Chúng tôi quyết định cưới sau 01 năm tìm hiểu. Khi đó mẹ tôi đã phản đối rất nhiều vì giác quan của người phụ nữ cho rằng cô ấy sẽ không thể là người Vợ tối, ba tôi thì im lặng không nói gì bởi ông biết khi tôi đã quyết định thì rất ít khi thay đổi.
Khi lấy về tôi, thay vì tự hào và hạnh phúc thì tôi như bị giáng một đòn chí mạng và suy sụp tinh thần, tâm trạng không lúc nào được yên ổn.
Một năm làm Vợ, tôi chưa bao giờ được ăn một bát cơm được tận tay người Vợ nấu nướng. Có chẳng may tôi ốm thì cũng tự cố ra nhà thuốc mà mua hoặc nói với mẹ ra mua giùm tôi. Thậm chí, ngay cả việc cô ấy thấy tôi Ốm cũng ích kỷ đến nỗi cô ấy đi ăn xong về thì lấy xe đi làm, chẳng đoái hoài gì đến Chồng cả. Sáng nào, mẹ tôi cũng dạy sớm đi chợ để mua thực phẩm tươi ngon nhất, chiều khi hai Vợ chồng đi làm về thì mẹ tôi đã cơm nước xong xuôi, cả nhà chỉ việc ngồi ăn cùng nhau mà thôi. Thấy thương mẹ, tôi góp ý nhỏ với Vợ nên chung tay góp sức, làm những việc của phụ nữ để mẹ bớt ghánh nặng và cũng gia tăng thêm tình cảm Mẹ chồng nàng dâu nhưng tuyệt nhiên Vợ tôi chẳng bao giờ xem trọng việc đó. Vì nhà tôi nằm ở khu lao động và một phần cũng kinh doanh nên sáng thường có các bác cao tuổi sang chơi, Vợ tôi chẳng bao giờ chào các bác cũng như bố mẹ chồng khi đi làm cũng như lúc về nhà khi tan sở. Ngày nghỉ thứ bảy hoặc chủ nhật thì cô ấy cứ lựa giờ để dắt xe ra ngoài và đến giờ cơm thì về. Việc nhà thì chẳng bao giờ đụng tay, đụng chân, hỗn hào với bố mẹ. Ngày rằm, ngày lễ thì chẳng bao giờ mua được bông hoa, gói kẹo để làm tròn bổn phận con dâu, vợ trưởng. Từ ngày đi làm dâu, Vợ tôi chẳng bao giờ thắp nén nhang trên bàn thờ gia tiên mà lại rất chăm chỉ đi chùa chiền. Ngày giỗ ông Nội tôi vào đúng chủ nhật, trong khi cả nhà tất bật làm thì cô ấy lại nằm lỳ ở trên gác và kêu mệt để tránh phải làm việc. Biết Vợ không khéo, tôi cũng chia sẻ với Vợ, nhờ mẹ dạy dỗ Vợ tôi để cốt cho cô ấy ngày càng tiến bộ nhưng có lẽ sự tận tâm của tôi không có hiệu quả bởi sự ích kỷ của cô ấy cao hơn cả. Cô ta còn xóa hết những cô bạn gái, đồng nghiệp của tôi khiến mỗi khi liên lạc tôi không sao tìm được số hoặc khi gọi đến tôi cũng không biết là ai làm tôi xấu hổ chỉ mong sao có cái lỗ để mà chui xuống bởi hành động này của Vợ. Đỉnh điểm của câu chuyện là Vợ tôi phá thai tại bệnh viện. Tôi như chết đứng đi sau tin shock này. Bố mẹ tôi buồn và lo nghĩ, gầy sọm đi khiến tôi uất nghẹn và trầm cảm. Rất nhiều lần dạy Vợ không được, tôi thông báo tới bố mẹ cô ấy và quyết định ly thân để cho cô ấy có cơ hội nhìn nhận lại sự việc và sửa sai. Nhưng tôi đã nhầm các bạn ạ. Các cụ có câu: Mẹ dạy con khéo, cha dạy con khôn. Vợ tôi đã không khéo, không khôn nhưng lại chẳng nghe lời. Bố mẹ Vợ lại bênh con quá quắt và có những lời nói nhất định không tôn trọng cha mẹ tôi và kêu Vợ tôi ra ngoài thuê trọ để sống. Đọc đến đây, các bạn cho rằng tôi nên ra ngoài cùng Vợ nhưng sự thật là bố mẹ tôi không hề can thiệp đến bất cứ cái gì liên quan đến Vợ chồng tôi. Ngay cả lương của tôi, cuối tháng chỉ giữ lại 1 triệu để tiêu mặc dù khi đó lương của tôi xấp xỉ 18 triệu. Tôi muốn mọi thứ phải công khai để có kế hoạch cho tương lai nhưng tuyệt nhiên cô ấy chưa bao giờ cho tôi biết về sự đóng góp của cô ấy thế nào cho tương lại của chúng tôi mặc dù lương của cô ấy mỗi tháng chỉ bằng 1/2 của tôi mà thôi. Sự ích kỷ của cô ấy trong cuộc sống khiến nảy sinh nhiều tranh luận gay gắt giữa hai vợ chồng ngày càng thường xuyên hơn. Mẹ tôi rất thương con và không có việc xung đột mẹ chồng – nàng dâu. Mỗi khi vợ chồng xung đột thì người đầu tiên bị mắng là tôi chứ không phải Vợ tôi mặc dù cô ấy sai, nhưng cô ấy lại cho rằng cô ấy đúng và không hiểu được Mẹ tôi làm thế là vì không muốn cô ấy có ý nghĩ bị bắt nạt khi làm dâu nhà tôi. Nói thế để các bạn hiểu thêm rằng việc xảy ra như thế là do ứng xử của cô ấy và cái Tâm, cái Đức của cô ấy khi đi làm dâu mà thôi.
Chán nản việc gia đình và áp lực công việc ngày càng tăng khi tôi không thể chu toàn, tôi xin nghỉ việc tại cơ quan và quyết định ly hôn khi thấy rằng bản chất của cô ấy không sao thay đổi được cho dù tôi có quyết định ra ngoài hay không?
Nói đến đây, hẳn các bạn cũng biết cuộc hôn nhân của tôi quả thực là đắng cay. Xã hội có nhiều kiểu người, tôi chỉ buồn là vì mình lấy nhầm người chứ không phải không biết dạy Vợ hoặc tương tự như vậy.
Thật lòng, tôi chỉ mong có được lời chia sẻ để thấy ấm lòng mà có động lực và tâm trạng để tiến tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Dù các bạn có ném đá, có trách mắng thì tôi cũng cho rằng đó cũng không phải là những điều tôi quan tâm bởi ai cũng có cuộc sống riêng của mình. Bản thân tôi cho rằng, bất kể ai lên đây viết bài đều có những điều khó khăn và hy vọng của chúng tôi là mong tìm thấy sự cảm thông chia sẻ chứ không phải là những comment mang đầy sự giễu cợt, trách móc bởi đó đã là quá khứ sau lưng.
Nếu ai có được những người Vợ tốt, biết yêu thương, chu toàn trong cuộc sống thì xin được chúc mừng. Còn những ai chưa có gia đình, thật mong các bạn may mắn, hạnh phúc khi xây dựng cuộc sống với người phụ nữ tri kỷ mà các bạn tìm thấy trong cuộc sống.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết của tôi
Theo VNE
Chồng yếu sinh lý còn đi ngoại tình
Nếu như người đàn bà ấy không gọi đến nhà, không hỏi tôi có phải vợ của anh không, đến đón anh về thì có lẽ, tôi không thể biết anh đi ngoại tình.
Lấy chồng được 2 năm, tôi bắt đầu nghi ngờ mọi hành động của anh. Thứ nhất, vì anh hay ra ngoài muộn, ít khi về nhà ăn cơm với vợ, làm tôi lo lắng vô cùng. Thứ hai, anh hay ấp úng khi trả lời các câu hỏi của tôi. Tôi chẳng hiểu sao anh lại thay đổi nhiều như thế, trong khi tôi đã cố gắng mọi thứ để vun vén cho anh và gia đình này.
Tôi có thể tự hào vì mình đã làm một người vợ tốt, một người con dâu ngoan, không có gì phải suy nghĩ cả. Tôi chưa làm gì khiến bố mẹ chồng phật ý, cũng không bao giờ đòi hỏi ở anh quá đáng. Ngay cả chuyện anh bị yếu sinh lý, chẳng thể chiều tôi ở trên giường theo yêu cầu, cũng không thể làm tôi thỏa mãn chuyện gối chăn, nhưng tôi vẫn cứ không bận tâm, chỉ vì tôi rất yêu anh và quan tâm tới anh.
Khi lấy anh, tôi biết chồng mình đã bị yếu sinh lý, nhưng vì anh nói tôi hãy giấu chuyện này nên tôi cũng đồng ý. Với lại, chuyện có hay ho gì mà nói ra, chỉ tổ người khác cười cho mà thôi. Tôi đã chịu đựng, không được hưởng sự hạnh phúc của người vợ. Lúc nào yêu anh cũng nhanh nhanh vội vội, hoặc là một tí đã xong, hoặc là anh sợ không dám làm gì.
Khi lấy anh, tôi biết chồng mình đã bị yếu sinh lý, nhưng vì anh nói tôi hãy giấu chuyện này nên tôi cũng đồng ý. (ảnh minh họa)
Vì yêu và thương anh nên tôi đã ra sức tìm thuốc chữa trị, tìm các món ăn bổ cho sức khỏe của đàn ông trong chuyện ấy để thúc giục anh ăn. Tôi cũng thường xuyên kích thích những ham muốn gối chăn của chồng, để khiến anh cảm thấy cuộc sống này có ý nghĩa hơn.
Những tưởng, khi tôi chăm sóc và yêu thương anh như vậy, anh sẽ bù đắp cho tôi, sẽ là một người chồng tuyệt vời. Nào ngờ, anh không biết thân biết phận, nghĩ mình yếu chăn gối như vậy chính là do vợ, mình chỉ là một phần. Thế nên anh đã tính chuyện đi cặp bồ với người đàn bà khác, người mà anh cho là, nhìn cô ta có vẻ có thể chiều được anh hơn vợ anh. Tất nhiên anh chọn tiêu chí vòng một khủng, mong cong để ngoại tình, vì người đó theo anh là có thể khiến anh được thỏa mãn. Anh vẫn cố chấp và đổ tội cho tôi khi bản thân mình không thấy được thoải mái.
Nếu như người đàn bà ấy không gọi đến nhà, không hỏi tôi có phải vợ của anh không, đến đón anh về thì có lẽ, tôi không thể biết anh đi ngoại tình. Người đó chê anh yếu kém, thế mà cũng đòi đi ngoại tình. Cô ta còn cười vào mặt tôi vì người chồng như thế cũng không giữ được. Cô ta còn nói, có ý định ngoại tình với chồng tôi nhưng người yếu sinh lý như thế thì cô ta chẳng thiết, xin trả về cho tôi.
Nghe những lời ấy mà tôi chua xót vô cùng. Phần vì giận mình, giận chồng, phần vì thương hại người chồng đó. Tại sao anh lại suy nghĩ nông cạn như vậy, yếu sinh lý lại còn đòi đi ngoại tình và nhất định không chịu nhận lỗi về mình. Tôi chán nản quá, đã hi sinh nhiều vì chồng mà anh còn như vậy, không biết tình trạng này từ bao giờ, liệu anh có phải đã chơi bời quá nhiều rồi không? Tôi quá đau khổ rồi, chẳng biết nên làm gì nữa...
Theo VNE
"Anh đã từng làm như thế với ai chưa?" Năm nay tôi 29 tuổi, bà xã nhỏ hơn 5 tuổi. Chúng tôi cưới nhau được 4 tháng, bà xã và tôi trước khi cưới chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Đây chính là điều làm cho sau ngày cưới chúng tôi rất háo hức khám phá nhau. Tuy vậy, có vẻ như bà xã tôi thuộc tuýp người cổ điển: cô...