Hôn nhân không êm ấm, người phụ nữ nghĩ đến phận ba đời chồng
“Tôi cảm nhận rằng, cuộc sống của chúng tôi không được hạnh phúc. Phải chăng, lời thầy bói nói là đúng, số tôi phải trải qua ba đời chồng thì hôn nhân mới hạnh phúc thật sự?”, chị Thúy An (ngụ TP.HCM) chia sẻ
ảnh minh họa
Tôi năm nay 25 tuổi, đã kết hôn được hai năm và có con gái một tuổi. Chồng tôi bằng tuổi và vốn là bạn cùng thời học cấp ba. Lúc yêu nhau, anh ấy luôn tỏ ra nhường nhịn. Tôi cảm thấy được chiều chuộng chứ không xử sự quá đáng gì với anh theo kiểu “được đằng chân lân đằng đầu”. Yêu nhau được khoảng 1 năm thì chúng tôi tổ chức đám cưới nhưng sau ngày cưới vợ chồng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Lời nói trong những lần cãi nhau ngày càng nặng nề hơn. Lúc đầu thì anh em, sau đó mày tao rồi tới chó mèo.
Tôi tính đa cảm, anh vô tâm. Anh hay đi chơi, bỏ tôi một mình trong cái nhà trọ bé xíu. Tôi buồn khóc, chờ đợi, về sau thì giận dữ. Tôi trút cơn giận bằng những lời hỗn hào, anh đáp trả không kém. Đi ăn cùng tôi nhưng anh lúc nào cũng chọc ghẹo mấy cô phục vụ. Khi tôi góp ý, anh bảo tôi khó chịu, chuyện không có gì cũng nói. Anh lúc nào cũng cãi vã, to tiếng với tôi. Lúc tôi vào bệnh viện sinh con, nằm phòng chờ, anh gây gổ với tôi vì chuyện không đâu rồi qua giường trống khoanh tay ngủ một mạch tới sáng, mặc tôi xoay sở.
Giờ đây, tôi với anh lúc vui thì thật vui nhưng rất hay nổi nóng. Có lần anh còn đập cả chén cơm, nát bét cái ghế khi con đang ngủ. Cứ mỗi lần cãi nhau, tôi lại là người làm hòa cho yên nhà yên cửa. Cuộc sống cứ trôi qua trong những trận cãi vã, tôi thấy mình tội nghiệp. Tôi cảm nhận rằng, cuộc sống của chúng tôi không được hạnh phúc. Phải chăng, lời thầy bói nói là đúng, số tôi phải trải qua ba đời chồng thì hôn nhân mới hạnh phúc thật sự?
Video đang HOT
Chuyên gia trả lời:
Hạnh phúc do mình tạo nên
Bạn thân mến! Qua về cuộc sống vợ chồng tôi rất đồng cảm với bạn. Nhưng bạn biết đó, trong hôn nhân có cặp vợ chồng nào cưới nhau về mà vui vẻ suốt cuộc đời? Sống chung với nhau, chắc chắn sẽ có lúc chồng hoặc vợ cư xử không vừa lòng nhau. Điều quan trọng là vợ chồng nhìn nhận và giải quyết vấn đề mâu thuẫn đó như thế nào. Những tính cách “trẻ con” của chồng bạn như: Chọc ghẹo gái, hờ hửng trong lúc bạn sinh em bé, thiếu quan tâm vợ… bạn đừng vội kết luận chồng không yêu thương vợ. Bởi vì, bạn cũng có nói vợ chồng nhiều lúc rất hạnh phúc và vui vẻ.
Như vậy, để chứng minh rằng chồng bạn còn ham chơi và chưa có suy nghĩ chính chắn của một người trưởng thành thật sự. Riêng chuyện chồng trêu ghẹo gái ngoài đường trước mặt vợ thì bạn không nên quá lo. Nhiều người nói được những chưa chắc họ hành động, Với chồng bạn, anh ấy cần thời gian để cảm nhận được cuộc sống gia đình nhỏ và tự biết mình cần làm gì khi đã là người cha, người chồng, là trụ cột trong gia đình. Riêng việc bạn nghĩ, số mình phải trải qua ba đời chồng mới hạnh phúc thì tôi khuyên đừng vội tin. Tôi kể cho bạn một câu chuyện sau đây và tôi hy vọng bạn rút ra được điều gì đó.
Tôi quen một người bạn, cô ấy sinh năm 1984 (tuổi Tý), trước khi lập gia đình, cô ấy đi xem bói và được thầy phán số cô phải qua ba đời chồng. Thế là, khi cưới người chồng đầu tiên, hai vợ chồng thỉ thoảng xảy ra mâu thuẫn. Lúc bấy giờ, cô ấy nghĩ đến chuyện mình phải trải qua ba đời chồng. Thế nên, khi vui không sao, khi mâu thuẫn cô ấy lại nghĩ đến việc ly dị. Cuối cùng, cô ấy ly dị chồng sau 1 năm chung sống. Sau đó, cô ấy cũng cưới chồng và tiếp tục ly dị. Lúc này, cô ấy nghĩ sẽ có cuộc sống hạnh phúc vì đã trải qua 3 đời chồng. Tuy nhiên, lấy phải người chồng không tốt nên cô ấy lại tính chia tay.
Theo Conglyxahoi.net
Lý do khiến chồng chịu đứng yên để vợ vả tới tấp
Tôi hối hận lắm, chính tôi đã biến vợ mình từ một người phụ nữ hiền lành chưa bao giờ dám cãi lại chồng trở thành một "sư tử Hà Đông" chính hiệu.
ảnh minh họa
Vợ tôi hiền lắm, từ lúc yêu đến lúc lấy nhau rồi, cô ấy luôn yêu thương, chăm sóc và nhẫn nhịn tôi. Nhà chúng tôi ở đầu ngõ một khu tập thể cũ, với lợi thế ấy nên vợ chồng tôi mở quán bán hàng ăn sáng, bún, cháo, trứng vịt lộn. Khách hàng ưng cái quán nhỏ xinh, cái nếp gọn gàng của cô chủ quán, cái nhiệt tình của tôi nên đến khá đông. Nhưng vốn liếng ngày ngày thêm rủng rỉnh cũng là lúc tôi sa đà vào rượu chè, cờ bạc, bỏ bê vợ con và hàng quán.
Từ ngày dư dả, tôi thuê một bà giúp việc đến chạy bàn cho vợ, tôi chỉ ra vào quán xuyến chứ cũng không phải đụng tay đụng chân đến việc gì. Nhàn rỗi sinh nông nổi, từ vài chén rượu, dăm ba ván bài, một vài số lô mà tôi đã thành một người hoàn toàn khác.
Không biết từ bao giờ, tôi lao vào rượu chè, đề đóm (Ảnh minh họa:IT)
Sáng tôi không còn giúp vợ làm hàng, trưa tôi đi uống rượu, chiều tôi đi đánh lô, chọi gà, tối đi đánh bạc. Thằng con 8 tuổi cũng chẳng được bố dạy học, hôm nào trúng mánh tôi đắc trí về nhà dúi cho con vài chục đưa vợ vài trăm coi như...báo cáo thành tích. Lúc nào mất, tôi cau có gay sự chửi bới cả vợ con.
Cũng tự đấy, vợ tôi bắt đầu biết càu nhàu, nói năng cục cằn, thô lỗ, biết vặn vẹo chồng này nọ. Có lần giữa quán, tôi chửi cho vợ một trận vì dám mở mồm nói chồng là "của nợ". Lần khác tôi mượn vợ ít tiền mà cô ấy không đưa, lại còn nói ra nói vào nên tôi bạt tai cho mấy cái cũng giữa chốn đông người, vợ tôi khóc tru tréo kêu trời, cả khu tập thể đổ xô ra can ngăn vợ chồng tôi. Lần đầu, rồi lần sau, tôi đánh vợ thành quen tay và không có cảm giác tội lỗi. Vợ tôi phẫn uất lắm và dần dần biệt lập hẳn về kinh tế, không hở ra một đồng nào cho tôi tiêu pha, cô ấy bảo phải kiếm tiền nuôi con nên được đồng nào giữ kín đồng ấy.
Hôm bữa, thấy vợ vội đi lấy hàng nên sơ hở, để lộ cái chỗ cất chìa khóa két, lại còn chủ quan chưa thay mã số. Thế là tôi lấy đi phân nửa số tiền, mà cũng chả có mấy đồng, tất tật có ngoài 20 triệu. Hơi áy náy, do dự nhưng rồi tôi cũng quyết cầm đi vì bị bạn hối, hôm trước mượn nó chục triệu theo con lô mà không trúng, nay nó đòi. Phần cũng muốn làm nốt phát nữa để gỡ lại. Bụng bảo dạ, coi như mượn vợ lấy vốn làm ăn, được rồi tôi sẽ trả cả gốc cả lãi. Tính tôi sòng phẳng. Nào ngờ...
Sau khi mang nửa số tiền trả nợ, tôi đi chốt con lô mà tôi ôm đã lâu bằng số tiền còn lại. Chắc mẩm vụ này ngon nghẻ, tôi lang thang sang quán rượu ăn mừng trước. Về đến nhà trong tình trạng say khướt, tôi thấy vợ hốt hoảng đi đi lại lại trong nhà tìm kiếm, à, nó đang kiếm tiền đây.
Tôi chưa kịp gây sự gì với nó thì cô ấy đã túm cổ tôi hỏi tội, giọng gấp gáp và quyết liệt: "Anh có lấy tiền của tôi không? Có lấy thì đưa đây, nhanh lên!". Tôi gào lên: "Cô điên à, tôi lấy tiền của cô làm gì". Vợ tôi vẫn không buông tha: "Tôi không có thời gian đùa với anh, có lấy thì trả nhanh, nhà này ngoài anh ra thì còn ai, anh có biết con đang đi cấp cứu không". Tôi giật thót tim, rượu trong người như bay hơi hết: "Sao, con làm sao?". "Trong lúc anh gật gù trong quán rượu thì con nó đau bụng quằn quại, tôi gọi điện sao anh không nghe máy hả, giờ tôi không có thời gian lôi thôi với anh, tôi vừa đưa con đi cấp cứu rồi, khả năng mổ ruột thừa, anh đưa tiền trả tôi để tôi còn lên đóng tiền viện phí". "Ơ, nhưng tôi vừa đánh con lô hết rồi".
Tôi vừa dứt lời thì vợ tôi gầm rú như điên như dại lên rồi nhặt dép vả bốp bốp vào mặt tôi, cô ấy đánh như chưa bao giờ được đánh, đánh như trút cơn phẫn uất dồn nén bấy lâu. Còn tôi chỉ biết rúm người chịu đòn, nước mắt bỗng dưng rớt vòng quanh má. Tôi hiểu rằng tôi đã sai, tôi phải làm lại nếu không muốn mất nốt cái gia đình này, tôi phải làm sao đây?
Theo Dân Việt
Tận cùng nỗi đau sau lời thú nhận của chồng đêm tân hôn Hơn 2 năm sống trong tận cùng nỗi đau, tôi đã quyết định mặc váy cưới lần thứ 2 và sánh bước bên chồng cũ. Tuy nhiên, tôi không ngờ, cuộc đời lại quá trớ trêu với tôi. ảnh minh họa Tôi và chồng là bạn học. Chúng tôi đã yêu nhau từ những năm còn ngồi trên ghế nhà trường. Ra trường,...