Hôn nhân giống như là một cái ‘toilet’
Tôi từng mất niềm tin vì hôn nhân tan vỡ nhưng cũng nhờ hôn nhân, tôi tìm lại được chính mình và muốn ở mãi để hưởng thụ.
Tôi – hai lần kết hôn, là giáo viên, năm nay 28 tuổi. Cái tuổi của tôi không quá trẻ nhưng cũng không phải là già để bắt đầu bước vào hôn nhân. Tôi xin chia sẻ 5 cảm nhận của bản thân về bước ngoặt cuộc đời mình.
1. Tôi từng đọc được ở đâu đó rằng: Hôn nhân giống như một cái “toilet”, người bên trong thì muốn nhanh chóng thoát ra, người bên ngoài thì nôn nóng bước vào. Đối với riêng tôi, tôi chỉ muốn ở mãi trong đó để… hưởng thụ mà thôi.
2. Khi mới kết thúc với người chồng đầu tiên, tôi mất niềm tin ở tình yêu, không còn tin vào đàn ông nữa. Vì mối tình giữa tôi và người đó quá nhiều kỷ niệm đẹp, lãng mạn và không ít thử thách. Nhưng bây giờ, khi kết hôn một lần nữa, tôi mới hiểu rằng: “Ông trời không bất công, ai cũng sẽ được hưởng những gì xứng đáng”.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
3. “Kết quả” của cuộc hôn nhân đầu để lại cho tôi một bé trai 2 tuổi bé bỏng, xinh xắn, thông minh. Bé ngây thơ, chập chững bước vào đời mà chưa hiểu chuyện gì cả. Tôi đã khóc rất nhiều, nghĩ rằng ly dị là điều quá thiệt thòi cho con trai tôi. Nhưng không, nhờ vào hôn nhân, giờ bé đã có một người cha tuyệt vời. Anh yêu mẹ con tôi, chăm sóc bé từng chút một. Thậm chí bé gọi anh bằng “Ba” và nghĩ anh mới là cha đẻ của mình.
4. Hôn nhân giống như một người bạn thân, luôn luôn bên cạnh tôi sẻ chia những điều buồn nhất trong cuộc sống cũng như cùng tôi tận hưởng những phút giây thoải mái, ngọt ngào.
5. Hôn nhân là mục đích sống, giúp tôi luôn luôn cố gắng hoàn thiện bản thân, vươn lên phía trước dù có chông gai thế nào. Khi xác định kết hôn với anh là tôi đã và đang vạch ra một con đường phía trước để cùng đi. Tôi sẽ làm cho con trai hạnh phúc như mọi đứa bé khác. Tôi sẽ chăm sóc anh, người chồng, người cha tuyệt vời mà Thượng đế đã ban tặng cho mẹ con tôi vì một lý do đơn giản: “Tôi yêu anh”.
Theo VNE
Muốn về với vợ cũ nhưng gia đình lại cản trở
Sau khi ly hôn và đến với cô gái khác, tôi mới nhận thấy mình yêu thương vợ nhưng quay lại bây giờ thì vô vàn khó khăn.
Tôi là một người đàn ông còn trẻ, từng có vợ con, tuy nhiên bây giờ vợ chồng tôi đã ly hôn. Vợ chồng tôi quen và yêu nhau 6 năm mới tiến đến hôn nhân. Tôi là dân tỉnh lẻ với gia cảnh bình thường, còn vợ tôi là con út của một gia đình rất khá giả ở thành phố. Tình cảm chúng tôi cứ bình lặng trôi đi cho đến ngày chúng tôi kết hôn.
Khi bước vào hôn nhân chỉ được 4-5 tháng thì cuộc sống của chúng tôi bắt đầu có sóng gió, lúc đầu nhỏ nhưng khoảng gần một năm thì bắt đầu căng thẳng. Mâu thuẫn xảy ra phần lớn là do tôi không hợp với gia đình vợ vì tôi không thích cách cư xử của bên ấy và nhà vợ cũng xem thường tôi. Rồi mâu thuẫn của người lớn hai bên gia đình, cộng thêm việc vợ tôi không khéo léo, không thông cảm cho chồng và cái tôi của hai vợ chồng quá lớn... Đến lúc tôi cảm thấy áp lực đến cùng cực thì tôi gặp một người con gái. Lúc đầu chỉ là bạn bè tâm sự nhưng rồi tôi cảm nhận ngày càng dành cho cô ấy nhiều tình cảm, tôi đã không kiềm chế được bản thân mình mà tỏ tình với cô ấy. Cô ấy cũng có tình cảm với tôi nhưng vẫn cứ khuyên tôi tìm cách giải quyết mâu thuẫn và trở về với gia đình.
Vợ tôi và gia đình biết chuyện, mọi người cũng lên án và khuyên răn tôi khá nhiều. Nhưng vì tự ái với cách cư xử của vợ tôi sau đó và không chịu được áp lực gia đình, tôi đã dọn ra ngoài ở. Và có lẽ sai lầm của tôi bắt đầu từ đây. Khi tôi ra ngoài cũng là lúc tôi xin thôi việc vì không thể tập trung được. Thời gian này, tôi dành nhiều tình cảm hơn cho cô bạn gái. Tôi đã có ý định ly hôn và đến với cô ấy. Mặc dù yêu tôi nhưng cô ấy vẫn cứ khuyên tôi suy nghĩ thật kỹ. Đã nhiều lần, hai chúng tôi nói dừng lại để tôi thực sự giải quyết xong việc gia đình rồi mới tính tiếp nhưng cuối cùng, chúng tôi vẫn không thể xa nhau.
Tuy nhiên, đến gần thời điểm quyết định, tôi mới nhận thấy vợ con quan trọng với tôi thế nào. Tôi còn yêu vợ và rất cần con. Tôi đã nói lời chia tay với cô bạn gái. Lúc đó, tôi thật sự thấy đau lòng và hối hận vì cô ấy gần như suy sụp hoàn toàn.
Tôi trở về với mong muốn đoàn tụ gia đình nhưng tôi đã vấp phải sự khó khăn khi vợ chưa hoàn toàn tha thứ cho tôi. Gia đình vợ vốn trước đây đã có mâu thuẫn nay càng nặng nề hơn. Buồn chuyện tình cảm, cộng thêm nợ nần nên tôi trở nên chán nản, bỏ bê công việc. Tôi tự kinh doanh nhưng lại gặp xui rủi nên thua lỗ. Công việc làm thuê thì không có động lực nên tôi ngày càng bê bết, nợ nần chồng chất.
Sau đó, vợ tôi gửi đơn ra toà án. Sau khi hòa giải, vợ tôi đã rút đơn lại nhưng rồi mẫu thuẫn vẫn không được giải quyết nên cuối cùng, chúng tôi ký đơn ly hôn.
Sau khi ly hôn, vì buồn chán và cần một người để chia sẻ nên tôi quay lại với bạn gái trước kia. Tôi những tưởng sẽ quên được vợ để toàn tâm với cô ấy nhưng một lần nữa, tôi lại phạm sai lầm. Tôi lại một lần nữa làm cô ấy đau khổ. Khi cô ấy bắt đầu lấy lại được lòng tin thì tôi đã rời bỏ cô ấy. Sau gần 6 tháng ly hôn, tôi không thể quên được vợ tôi và vợ tôi cũng còn yêu tôi nên cả hai đã có ý định đoàn tụ. Tuy nhiên, bây giờ khó khăn của tôi đã tăng lên rất nhiều.
Tôi không muốn trở về căn nhà cũ sống vì đó là nhà của bên vợ. Tôi không thể sống với gia đình đó. Vợ tôi cũng đồng ý rằng vợ chồng con cái sẽ thuê nhà sống nhưng bây giờ tôi vẫn chưa có công việc, nợ nần chồng chất nên không thể lo cho vợ con. Cộng thêm việc do mâu thuẫn hai bên gia đình nên nhà tôi không đồng ý qua bên vợ nói chuyện. Tôi cũng cay cú nên không muốn hạ mình với nhà vợ mà vợ tôi chẳng thể làm mất mặt bố mẹ với họ hàng. Cô ấy yêu cầu phải làm thủ tục này và đây đang là vấn đề bất đồng giữa hai vợ chồng.
Tôi cũng rất day dứt với cô bạn gái vì thật sự, tôi có tình cảm với cô ấy. Mỗi lần nói chuyện với cô ấy là tôi lại phấn chấn tinh thần lên rất nhiều và trong thời gian tôi khó khăn, cô ấy đã giúp đỡ tôi, ở bên tôi, động viên và hy sinh cho tôi rất nhiều. Ngay đến bây giờ, khi vợ tôi vẫn còn nghi ngờ về mối quan hệ này nên đã hỏi cô ấy. Cô muốn tôi được đoàn tụ với gia đình nên vẫn bảo vệ tôi và nhận về mình tình cảm đơn phương.
Phải nó thêm rằng, hai vợ chồng tôi vẫn yêu và cần nhau, cũng như còn sự ràng buộc là con cái. Nhưng mẫu thuẫn giữa tôi với gia đình vợ và mâu thuẫn hai bên gia đình còn gay gắt hơn trước vì trong suốt thời gian qua, nhà vợ không cho con tôi về thăm bên nội, kể cả giỗ ba tôi hay lễ Tết, tôi đến thăm con hoặc gọi điện hỏi thăm, họ cũng tìm cách ngăn cản. Gia đình tôi lên thăm cháu cũng không cho gặp mà vợ tôi thì tính trẻ con, cư xử không khéo léo và nghe lời gia đình.
Tôi đang đau đầu suy nghĩ không biết làm thế nào. Thật sự tôi không thể yêu ai khác ngoài vợ trong lúc này nhưng liệu quay lại có tốt không? Hay cứ cố gắng níu kéo để rồi mọi việc lại tồi tệ hơn? Bây giờ tôi còn đang nợ nần chồng chất, vợ tôi lại không quen sống cực khổ. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên với. Tôi nên đoàn tụ với vợ, đến với người con gái kia, sống một mình lo làm ăn ngay tại mảnh đất thành phố hay đến một nơi xa không người quen biết để làm lại từ đầu.
Theo VNE
Tôi cho anh cơ hội quay về với vợ cũ Trái tim tôi tan nát khi nghĩ đến việc phải xa anh nhưng tôi từng ly hôn nên hiểu rõ nỗi đau của vợ anh. Tôi la ngươi phu nư đa co gia đinh, co hai con nhưng tôi và chồng tôi đa chia tay cach đây hơn 4 năm. Tôi đang sông vơi con gai ut 12 tuôi, con con trai 17...