Hơn chồng mọi mặt vẫn bị mẹ chồng chê bai, nghi “bẫy cưới” khiến nàng dâu tức điên
Lý do tôi thích anh ban đầu là vì anh khá đẹp trai chứ không phải vì bất cứ lý do gì cả.
Tức điên vì mẹ chồng nghi ngờ nàng dâu “ bẫy cưới”. Ảnh minh họa
Xét cho cùng, so về cả gia cảnh lẫn thu nhập anh đều không bằng tôi. Bạn bè tôi nói chỉ nên yêu anh cho vui thôi, còn cưới xin thì chọn đàn ông hơn mình. Tôi cũng nghĩ thế, nhưng một khi đã bập vào chuyện tình cảm thì không còn sáng suốt, kết quả là tôi bị dính bầu.
Có lẽ chẳng có ai ngược đời như tôi và anh. Ngày tôi biết mình có thai, anh hào hứng vui mừng bảo cưới, còn tôi thì lại không hề cảm thấy vui. Thế nhưng làm sao bây giờ, tôi không thể chối bỏ con mình, vả lại anh, chỉ là không bằng nhiều người những cũng hơn khối người mà tôi biết. Vậy là tôi gật đầu đồng ý cưới, tự nhủ duyên đến rồi không phải muốn chọn mà được.
Mẹ tôi dĩ nhiên không vui, bà luôn dặn tôi, hôn nhân là chuyện hệ trọng, trừ khi mình thực sự muốn sống bên người đó hãy kết hôn, còn không đừng lấy chồng vì lý do gì cả, nhất là đừng để có bầu rồi vì con mà cưới. Tôi có chút hối hận vì đã không tỉnh táo khi yêu. Nhưng tôi an ủi mẹ tôi, bạn trai tôi là người hiền lành, đàng hoàng và chu đáo.
Ngày anh đưa tôi về nhà, trước là ra mắt bố mẹ anh, sau là bàn tính chuyện đám cưới, tôi đã chuẩn bị chu đáo cả về trang phục lẫn quà cáp. Tôi muốn lần ra mắt phải để lại ấn tượng tốt. Bữa cơm tối diễn ra khá vui vẻ. Bố anh là người hay chuyện và khá hài hước, mẹ anh thì có vẻ ít nói và hơi khó tính. Sau bữa ăn, tôi phụ giúp mẹ anh dọn dẹp, rửa bát. Trong lúc tôi rửa, bà đứng cạnh bên giúp tôi úp bát vào tủ. Rồi bà nói với tôi: “Thằng T. nhà bác tính tình nó hiền lành và nhát gái lắm, cháu là cô gái đầu tiên nó đưa về nhà đấy. Mấy hôm trước nó về nhà bảo “bạn gái con có bầu” và muốn cưới ngay. Nghe nó kể về cháu bác cũng băn khoăn, cháu xinh đẹp giỏi dang lại con nhà điều kiện thế mà lại yêu thằng T., mà nghe đâu cũng mới yêu mấy tháng. Thôi, nói gần nói xa chẳng qua nói thật, có đúng đứa bé là con thằng T. không?”.
Thật sự lúc đầu tôi đang nghĩ bà thấy cảm động vì tôi hơn con trai bà mọi thứ mà lại chịu yêu con trai bà. Kết quả là bà nghi ngờ tôi, sao lại chịu yêu con trai bà, nếu không phải là cố tính “úp sọt” để bắt thằng con trai hiền lành khờ khạo của bà “đổ vỏ” cho người khác.
Lúc đó tôi hận là không thể ném vỡ cái bát tôi đang cầm trên tay. Tôi cố rửa cho xong rồi xin phép ra về. Mẹ anh biết tôi giận nhưng vẫn cố nói thêm một câu:”Bác hỏi vậy, phải thì nói phải chứ có gì đâu mà giận”.
Video đang HOT
Anh lẽo đẽo theo tôi về tận nhà, sau khi nghe tôi tức giận kể lại câu chuyện với mẹ anh, anh giải thích rằng mẹ anh luôn nghĩ con gái thời nay tính toán ghê gớm lắm. Và bà nghĩ một cô gái con nhà có điều kiện, đã là thạc sĩ kinh tế và có thu nhập tốt như tôi mà lại yêu một chàng kĩ sư công nghệ phần mềm bình thường như anh, gia cảnh rất bình thường, thu nhập cũng chỉ đủ chi tiêu. Vậy nên bà mới suy đoán linh tinh.
Muốn hủy hôn vì mẹ chồng có suy nghĩ xúc phạm. Ảnh minh họa
Nhưng dù anh có giải thích thế nào thì tôi cũng thấy mẹ anh quá đáng. Bà nói như vậy là xúc phạm tôi, xúc phạm cả đứa cháu của bà. Tôi giận một thì mẹ tôi giận mười. Mẹ nói tôi không cưới xin gì cả, mẹ vốn đã không ưng anh, giờ vậy lại càng không ưng. Mẹ bảo tôi “chưa gì người ta đã có ý đánh giá coi thường con như thế, xem ra cũng chẳng tử tế gì. Con cứ đẻ đứa bé ra, lúc nào có đối tượng phù hợp thì để mẹ nuôi nó cho mà đi lấy chồng. Thời đại bây giờ, lấy chồng đâu có gì khó”.
Tôi thì không vấn đề gì, anh chẳng lắm tiền tài địa vị để tôi phải nuối tiếc. Tôi không yêu anh đến mức chia tay sẽ đau khổ vật vã, tôi cũng không sợ điều tiếng “không chồng mà chửa”, nuôi con một mình cũng không là vấn đề. Tôi chỉ đang lăn tăn nghĩ, nếu làm vậy có phải là ích kỉ, là bất công với con tôi quá không?
Theo Dân Việt
Sổ tiết kiệm 200 triệu lọt vào tay mẹ chồng và bi kịch của nàng dâu ngoan ngoãn
Vừa đi làm về đến nhà, tôi thấy lạ khi cả nhà ngồi đông đủ ở phòng khách. Chồng tôi sấn sổ lao đến trước mặt tôi, nói như hét vào mặt: "Cô giỏi thật, giỏi lắm. Đúng là ăn ở hai mặt con cũng không rõ lòng người"...
Điều khiến tôi tự hào nhiều nhất vẫn là tình cảm giữa tôi với bố mẹ chồng rất tốt đẹp. Lúc nào bố mẹ cũng yêu thương, coi tôi như con gái. (Ảnh minh họa)
Hiện tại, tôi đang về bên ngoại. Gia đình chồng không muốn nhìn thấy mặt tôi, còn bản thân tôi cũng quá sợ hãi khi phải đối diện với họ. Gần 10 năm làm dâu không chút điều tiếng gì, nhưng bây giờ, mọi thứ đổ bể chỉ vì một chuyện hiểu lầm.
Tôi lấy chồng ngót đã 10 năm với hai đứa con, một trai, một gái. Gia đình nhà chồng tôi không giàu có, chỉ đủ ăn. Từ khi cưới nhau về đến nay, cả tôi và chồng đều lao vào làm ăn, hai đứa vất vả lắm mới dành dụm được một ít tiền để tu sửa ngôi nhà trên mảnh đất mà bố mẹ chồng cho.
Nói chung, cuộc sống không giàu có nhưng khá êm đềm, hạnh phúc. Điều khiến tôi tự hào nhiều nhất vẫn là tình cảm giữa tôi với bố mẹ chồng rất tốt đẹp. Lúc nào bố mẹ cũng yêu thương, coi tôi như con gái. Đi đâu hai mẹ con cũng ríu rít như con gái với mẹ đẻ. Tôi thấy không gì quý hơn điều đó.
Cách đây vài tháng, bố mẹ chồng tôi muốn sửa sang lại căn nhà của ông bà cho khang trang hơn vì tới đây là đám cưới của cô em chồng. Bố mẹ tôi muốn nhà cửa được đàng hoàng, to đẹp, nhà trai họ có về cũng không thể chê cười.
Bố mẹ có hỏi vay vợ chồng tôi tiền, nhưng quả thật, chúng tôi không có. Vợ chồng tôi sống ở mảnh đất ngay cạnh nhà, do bố mẹ chồng tôi cho. Bao nhiêu vốn liếng, chúng tôi dồn để xây sửa lại rồi nên giờ không có để giúp. Nghe vợ chồng tôi giải thích, bố mẹ chồng cũng gật đầu thông cảm, hoàn toàn không trách cứ gì.
Mối quan hệ vẫn tốt đẹp, cho tới khi, mẹ chồng tôi vô tình phát hiện ra quyển sổ tiết kiệm hơn 200 triệu mà tôi cất trong tủ. Quyển số đó... đứng tên tôi.
Chuyện là, hôm đó công ty tôi phải làm thêm cuối tuần, tôi có nhờ mẹ chồng sang trông giúp bọn trẻ. Tôi sợ một mình chồng ở nhà vật lộn với 2 đứa lại mệt quá. Trong lúc các cháu ngủ, bà tranh thủ dọn dẹp lại nhà cửa cho hai vợ chồng. Thấy cái tủ nhỏ tôi cất sâu dưới gầm giường, bà lôi ra quét dọn. Đó cũng là lúc bà phát hiện ra quyển sổ tiết kiệm với số tiền lớn mang tên tôi.
Ngay tối hôm đó, khi tôi vừa đi làm về đến nhà, cả chồng và bố mẹ chồng đều đã ngồi đợi sẵn. Chồng tôi tiến đến, quát tháo nói tôi không ra gì. Anh tỏ vẻ thất vọng khi tôi sống cùng mà dám giấu quỹ đen với số tiền lớn đến như vậy. Cả nhà chồng đều bảo tôi không thật thà, giấu tiền đi cho bên ngoại hoặc làm vốn phòng thân riêng.
Tôi khóc hết nước mắt, cố giải thích mà không ai tin. Số tiền đó không phải của tôi, mà là của cô em gái. Cuộc hôn nhân của nó không hạnh phúc, giờ chồng đi cặp kè với gái, số tiền dành dụm được đó nó đưa cho tôi, bảo tôi cất hộ, sợ nếu vợ chồng không ở được với nhau, nhỡ ly hôn thì nó còn có cái mà nuôi con.
Tôi không muốn cất tiền trong nhà nên lẳng lặng đi mở một sổ tài khoản, vừa có tí lãi, vừa chắc chắn. Sổ đương nhiên phải đứng tên tôi để nếu sau này em tôi có ly hôn thì cũng không bị ảnh hưởng.
Câu chuyện là như vậy, nhưng tôi nói ra không ai tin. Ngay cả trong lúc khó khăn nhất tôi cũng không dám hỏi vay mượn em. Nó chỉ có chút ít đó làm vốn, tôi không có mặt mũi nào mà vay. Thế nên giờ, gia đình chồng mới càng căm ghét tôi.
Mọi người bảo tôi táng tận lương tâm, có tiền cất đi cả đống, trong khi bố mẹ chồng cho đất đai làm nhà, giờ túng thiếu, mượn vài chục triệu để sửa sang cũng không cho. Còn chồng tôi, anh thất vọng cực độ vì không nghĩ tôi lại có thể lén lút làm chuyện đó sau lưng anh.
Tôi đứng trước nguy cơ bị chồng bỏ chỉ vì một chuyện tình ngay lí gian (Ảnh minh họa)
Cả em gái và bố mẹ tôi đều có sang giải thích cho tôi, nhưng người nhà chồng không ai tin. Họ bảo chúng tôi cùng một phe. Mẹ chồng tôi còn nói, em gái tôi lớn rồi, có phải trẻ ranh đâu mà phải nhờ chị cầm hộ cả một đống tiền. Chẳng qua giờ lộ ra, sợ nhà chồng mắng chửi nên từ bố mẹ đến em gái phải đứng ra nói như vậy mà thôi.
Tôi khóc lóc, giải thích nhưng vô nghĩa nên đành ôm con về ngoại. Tôi đã làm tất cả những gì có thể, còn bây giờ, quyết định ra sao thuộc về chồng. Em gái tôi thì khóc thương chị, cuộc hôn nhân của nó đã có nguy cơ đổ vỡ, giờ chỉ vì chuyện này mà tôi cũng có thể bị chồng bỏ. Nhưng trách sao được, khi lòng người đã không còn tin nhau.
Theo Eva
Bác sĩ bảo vợ chồng tôi bình thường vậy mà 8 năm rồi chưa có con, cuối cùng tôi sốc nặng khi phát hiện bí mật ở ngay trong nhà Một ngày đi làm về thấy vợ mặt mũi tím tái, tay thì ôm chặt lấy bụng kêu đau thảm thiết. Lo vợ bị sao tôi vội bắt taxi đưa vợ đến bệnh viện. Sau hơn 1 tiếng ngồi chờ ở ngoài, một bác sĩ ra và trách mắng tôi. Hai vợ chồng tôi lấy nhau đã 8 năm mà chưa có con,...