Hơn 3 năm miệt mài chạy chữa bệnh yế.u sin.h l.ý cho chồng, tôi đã nhận được cái kết không thể bất ngờ hơn
Nếu như không biết được sự thật có lẽ tôi sẽ không cảm thấy mình bị lừ.a gạ.t trắng trợn đến thế và cảm thấy đa.u đớ.n khổ sở đến vậy.
Tôi lấy chồng mới được hơn 4 năm, hiện đang có 1 con trai nhỏ được 2 tuổ.i rồi. Ngày trước khi cưới chồng và tôi cũng đã có quãng thời gian yêu nhau hơn 4 năm mặn nồng. Thời gian gắn bó với nhau lâu dài như thế càng khiến con người ta dễ tin tưởng nhau hơn bao giờ hết. Tôi vẫn một mực tin tưởng hết lòng ở chồng mình.
Ngày mới cưới về, chồng tôi cũng ham hố lắm, anh cũng chiều tôi hết mực và đòi hỏi nhu cầu chăn gối liên tục. Nhưng rồi chỉ được nửa năm đầu tiên chồng tôi có ham muốn như vậy. Ngay sau đó anh đã không còn ham muốn đó nữa. Ngày đó tôi đang cố gắng để có em bé nên ra sức mời gọi chồng, dẫu tôi có ăn mặc quyến rũ, gợi cảm ra sao hay thậm chí mời gọi chồng rồi mà chồng tôi vẫn dửng dưng chẳng đoái hoài gì cả càng khiến tôi buồn bực. Cũng phải cả tháng chồng không động gì đến tôi cả. Sau đó tôi nói khéo với mẹ chồng, được cái mẹ chồng lại yêu quý con dâu như con đẻ nên hết lòng giúp tôi tìm những thang thuố.c về cho chồng tôi tẩm bổ.
Một thời gian sau đấy thì chồng tôi và tôi có quan hệ đều đặn hơn. Nhưng chỉ được hoảng hơn 2 tháng thì tôi có bầu. Từ ngày biết tôi có bầu, chồng đã tỏ ra chán chường mà chồng cũng không hề có ý ham muốn với tôi nữa. Nói thắng thì người ta có bầu người ta vẫn tìm cách để được gần gũi với vợ. Trong khi đấy thì chồng tôi hoàn toàn không hề có ý muốn đó. Nhìn chồng mệt mỏi lại chán nản chuyện yêu khiến tôi không khỏi lo lắng và càng sợ cái cảnh mình mang bầu rồi sinh con kiêng cữ cả năm chồng sẽ tìm cho mình của lạ mới ở bên ngoài.
(Ảnh minh họa)
Tôi vừa dưỡng thai vừa tìm các loại thuố.c về để tẩm bổ cho chồng hết mực. Sau khi tôi sinh được gần 6 tháng chồng mới động đến người tôi 1 lần, nhưng cũng chỉ có là tàu nhanh thôi chứ cũng không được lâu. Đoán được chồng chắc chắn mắc bệnh yế.u sin.h l.ý rồi nên tôi càng gia sức tìm kiếm đủ tất cả các loại thuố.c quý cho chồng tẩm bổ.
Tẩm bổ được vài tháng thì chồng có vẻ khá khẩm hơn trước dù cũng không ăn thua gì nhiều. Chồng có ham hơn trước nhưng cũng chỉ tuần được 1 lền, có giỏi lắm cũng chỉ đến lần thứ hai là thôi. Tôi vẫn cứ một mực nghĩ chồng mình yế.u sin.h l.ý thật nên thương chồng lắm vì nghĩ chắc anh phải mặc cảm lắm. Vậy mà sự thật đâu có phải như thế, đâu có đơn giản như vậy.
Tôi vẫn cứ tin tưởng rằng chồng mình bị yế.u sin.h l.ý suốt bằng đó lâu cho đến ngày tôi vô tình đọc được tin nhắn hẹn đi nhà nghỉ của anh cùng với 1 người phụ nữ khác. Cứ nghĩ chắc chỉ trêu đùa thôi, nhưng tôi kéo cả đoạn hội thoại đó chỉ là những lời có cánh và những cuộc hẹn nhà nghỉ không ngớt. Rốt cuộc là tôi đã sai ở đâu, tôi cay đắng nhận ra mình đã chữa cho chồng bệnh yế.u sin.h l.ý để chồng đi phục vụ một kẻ khác.
Video đang HOT
Tôi nhìn chồng vừa bước từ trong nhà tắm ra, mặt anh hốt hoảng khi thấy tôi cầm chiếc điện thoại của mình trên tay, anh quỳ xuống trước mặt tôi rồi va.n xi.n:
- Anh biết anh sai rồi, hãy tha thứ cho anh.
- Anh còn biết mình sai? Anh còn cầu mong được tha thứ nữa sao? Anh không thấy có lỗi với mẹ con tôi à, tôi sẽ đi, mình l.y hô.n ngay bây giờ. Anh không xứng làm bố của con tôi.
(Ảnh minh họa)
- Anh, anh xin em đừng đi…
Bố mẹ chồng tôi nghe được vợ chồng tôi to tiếng liền chạy lên, trên tay tôi vẫn cầm chiếc điện thoại của chồng tôi đưa cho bố mẹ chồng xem rồi nói:
- Con xin lỗi bố mẹ, con không thể chấp nhận được 1 người chồng phản bội mẹ con con. Mẹ xem con chạy chữa cho anh ấy vì nghĩ anh ấy yế.u sin.h l.ý để anh ấy đi cặp kè và làm hài lòng 1 người phụ nữ khác.
Mẹ anh chạy đến ôm lấy tôi rồi khóc nức nở, bố anh chạy đến đán.h anh tới tấp. Cả nhà hỗn loạn khi hay tin anh ngoạ.i tìn.h. Thật sự tôi không biết mình nên làm gì với anh lúc này nữa. Không phải như thế là quá đáng với tôi sao. Tôi đã bị lừ.a gạ.t bao lâu nay rồi thậm chí tôi cũng không rõ nữa. Có người phụ nữ nào khốn khổ hơn tôi khi chạy chữa những 3 năm để chồng khỏi bệnh yế.u sin.h l.ý thì hóa ra đằng sau đó anh lại đang miệt mài tận tình phục vụ 1 người phụ nữ khác đến mức yếu không trả bài nổi cho vợ mình.
Tôi trở về phòng cùng với con nhỏ, càng nghĩ nước mắt cứ lại rơi. Tôi không biết mình nên làm sao cho phải khi bố mẹ chồng cực kì tốt với tôi. Nhưng còn bị chồng lừa dối suốt bằng đó lâu tôi thật sự không còn có đủ can đảm để bước tiếp. Tôi rối trí và hoang mang quá, không biết mình nên làm gì vào lúc này đây.
Theo Ngoisao
Từ khi cưới chồng được 1 tháng, trong đầu tôi lúc nào cũng chuẩn bị sẵn tâm lý l.y hô.n
Nói ra thì thật ngược đời, nhưng thực sự tôi luôn có dự cảm không tốt về cuộc hôn nhân này, bởi tính nết của chồng tôi...
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng muộn, gần 30 tuổ.i mới lên xe hoa. Cũng bởi tôi là người phụ nữ khá độc lập, tôi vốn thích sự nghiệp, thích kiế.m tiề.n hơn việc kết hôn và sinh con sớm.
Chồng hơn tôi 1 tuổ.i, anh là dân công trình. Chúng tôi quen nhau qua giới thiệu của bạn bè. Thấy cũng nói chuyện hợp hợp nên tiến xa hơn. Bố mẹ tôi thì thúc giục, sốt ruột lắm rồi nên tôi cũng không từ chối nữa.
Quen nhau 6 tháng thì làm đám cưới. Nhưng cưới về chưa đầy tháng, tôi đã thấy chán. Chồng tôi rất lười, anh đi làm về là không động chân động tay vào bất cứ việc gì, cứ nằm ườn ra xem phim, chơi điện thoại, mặc kệ tôi cơm nước, dọn dẹp... dù công việc của tôi chẳng nhàn nhã gì, thậm chí còn áp lực hơn anh.
Chồng thích nhậu nhẹt, chẳng có ngày nào tan làm anh không là đà bia bọt. Tối cũng đi chơi, có khi 11, 12 giờ đêm chưa về. Tôi nói mãi chẳng nghe.
Thời gian tôi bầu bí, nghén ngẩm cực vô cùng, vậy mà chồng cứ tênh tênh, anh bảo đàn bà có ai không phải đẻ, tôi không phải làm mình làm mẩy. Có ai chửa vượt mặt mà hàng ngày vẫn phải tự mình làm việc từ A đến Z như tôi không?
Chồng cũng là người khô khan, trước yêu nhau còn được đôi lời ngọt nhạt. Giờ anh cứ tôi cô, thậm chí mày tao với vợ.
Thời gian tôi nghỉ sinh, tiề.n tiết kiệm được và tiề.n bảo hiểm, đáng ra thoải mái cho thời gian ở nhà 6 tháng nhưng chồng mang đi bài bạc sạch, nghĩ mà khổ không để đâu cho hết, may có nhà ngoại và mẹ chồng chu cấp thêm. Tôi nói không ngoa, con được 6 tháng, chồng bế được không quá mười đầu ngón tay, cũng không phải tự nguyện mà là do hôm nào tôi bí quá, "nhờ" anh thì anh hộ.
Nhiều khi nghĩ mà chán quá, cuộc hôn nhân này như canh bạc, tôi là kẻ thua thảm hại. Biết thế này tôi đã chẳng vội kết hôn. Giờ ngẫm ra mới thấy ân hận, cuộc sống rõ ràng là của mình mà lại vì bố mẹ, vì người đời dị nghị tuổ.i tác mà lấy vội tấm chồng để giờ đây ân hận...
Tôi luôn có dự cảm chẳng lành về cuộc hôn nhân này, từ khi vừa cưới xong đã thế. Bây giờ vì con nhỏ quá, tôi chưa dám quyết, nhưng nếu chồng không thay đổi thì chuyện l.y hô.n chỉ là chuyện sớm chiều mà thôi.
Có mẹ nào cũng cảnh ngộ, có thể chia sẻ với tôi không?
Theo Phunutoday
Phải chăng tôi đã cưới nhầm chồng Tôi thật sự hối hận khi chưa tìm hiểu kỹ đã vội cưới chồng. Phải chăng tôi đã cưới nhầm chồng vì quá vội vàng. Ảnh trích xuất từ camera và đối tượng Trần Minh Quân Tôi và anh tình cờ quen nhau qua mạng. Sau vài lần gặp gỡ, giữa chúng tôi có cảm giác sinh ra là đã của nhau vì...