Hơn 2 năm vợ chồng tôi không ngủ chung, không l.àm c.huyện ấ.y, đến khi chuẩn bị ly hôn thì..
Thật sự giờ tôi thấy khổ tâm quá, không biết nên làm thế nào, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên với.
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi cưới nhau 5 năm nhưng không có con, vợ chồng cũng trục trặc lắm rồi nhưng vì một số lý do mà chưa ly hôn được. Mặc dù vậy, chúng tôi cũng ly thân, ngủ riêng khoảng 2 năm nay, sống chung nhà nhưng đứa nào biết đứa đấy.
Tôi cũng không biết lý do gì khiến 2 đứa mãi không sinh được con, vì đi khám chữa mọi kết quả đều bình thường. Tình cảm vợ chồng tôi sa sút cũng chủ yếu vì nguyên nhân này, cũng do áp lực từ gia đình, dư luận nhiều quá, cả hai không chịu nổi. Rồi cuộc sống chung nhiều va chạm, nhiều xích mích không giải quyết được nên hay cãi vã.
Chúng tôi mỗi người một phòng, đi lại, ăn uống, sinh hoạt không ai động đến ai, tất nhiên cũng không hề quan hệ với nhau.
Thời gian này tôi gặp lại Hùng, một người bạn quen biết từ ngày xưa, nói chuyện với nhau tôi biết anh đã chia tay vợ, hiện đang nuôi con một mình, con anh mới hơn 3 t.uổi.
Cùng đồng cảnh ngộ với nhau nên tôi và anh rất tâm đầu ý hợp, thường xuyên chia sẻ, tâm tình, quan tâm lẫn nhau. Có lần tôi đến nhà Hùng chơi, nấu ăn cho bố con anh, thằng bé tình cảm lắm, nó cũng rất quấn tôi. Tôi đoán cũng vì thiếu thốn tình cảm của mẹ nên mới thế.
Tôi và Hùng đến với nhau hoàn toàn tự nhiên, cảm giác cả hai cùng muốn bù đắp cho nhau vậy. Hùng muốn tôi mau chóng ly hôn để đến với anh. Thật sự tôi cũng muốn thế vì cũng không còn tình cảm với chồng.
Video đang HOT
Cho đến hôm đó, chồng tôi đi đâu về, uống rượu say mềm người. Bạn anh ta đưa đến cửa nhà, tôi buộc phải dìu anh ta về. Tôi ở tầng 1, anh ta ở tầng 2, tôi không có sức đưa lên tầng trên nên đành đưa vào giường mình ngủ. Thật không ngờ, nửa đêm hôm ấy, chồng bất ngờ ôm lấy tôi, đòi hỏi, chúng tôi đã phát sinh quan hệ.
Hơn 1 tháng sau thì tôi bất ngờ phát hiện mình có bầu. Thật sự có nằm mơ tôi cũng không nghĩ mình lại có con trong hoàn cảnh này. Mà tôi để ý, từ sau hôm chúng tôi quan hệ, chồng có vẻ muốn nối lại tình cảm với tôi. Nhưng còn Hùng, anh vẫn giục tôi mau ly hôn, tôi không biết nên làm thế nào bây giờ nữa. Nếu không có đứa con thì mọi chuyện đã đơn giản hơn nhiều rồi, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo Phunutoday
2 năm lấy vợ, tôi vẫn không quên được tình cũ và ngàn lần hối hận khi nhìn thấy vợ
Người ta vẫn nói "Tình cũ không rủ cũng đến". Tôi và em lại như thời còn yêu đương. Sau bao năm xa cách, dường như tình cảm lại càng mãnh liệt hơn...
Sau khi "tình cũ" lấy chồng, tôi cũng đã chọn bến đỗ bình yên bên em - người phụ nữ rất mực dịu dàng, khéo léo. (Ảnh minh họa)
Tôi là kĩ sư thiết kế nội thất. Mối tình 4 năm với bạn gái bỗng dưng tan vỡ khi cô ấy về quê xin vào làm trong nhà nước. Khoảng cách xa xôi vài trăm cây số và việc không ủng hộ của cả hai gia đình đã khiến chúng tôi phải chia tay trong tiếc nuối.
Mới đây tôi biết tin cô ấy mới lấy chồng, nhưng chồng lại làm xây dựng nên cũng thường xuyên phải xa nhà. Dù không nói ra nhưng có lẽ cô ấy hiểu tôi vẫn còn rất nặng tình với cô ấy.
Một năm sau đó, tôi cũng cưới vợ. Một phần vì người yêu đã yên bề gia thất, một phần là do bố mẹ giục quá, bởi tôi đã gần 35 t.uổi, cũng chẳng còn trẻ gì nữa.
Vợ tôi là giáo viên tiểu học. Cô ấy là con của một người bạn mẹ tôi. Sau vài lần gặp gỡ, tiếp xúc, tôi cảm nhận được cô ấy là người phụ nữ dịu dàng, đoan trang, chịu khó, mẫu người vợ, người mẹ mà cánh mày râu thường ao ước.
Vậy nên cho dù tình cảm chưa thực sự sâu nặng nhưng tôi vẫn ngỏ lời cầu hôn. Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng diễn ra sau đó trong niềm vui rạng rỡ của bố mẹ tôi.
Em về nhà tôi làm dâu, chẳng những được lòng bố mẹ tôi mà cả khu phố ai cũng khen em ngoan ngoãn, nết na và khéo léo, lại có ngoại hình xinh xắn.
2 năm sau ngày cưới, chúng tôi vẫn chưa có tin vui. Nhiều khi tôi tự hỏi có phải do tôi chưa thực sự yêu cô ấy nên những lần gần gũi vợ tôi đều không có được cảm giác sung sướng và hạnh phúc.
(Ảnh minh họa)
Cũng vì thế, tôi lấy cớ bận việc, rồi đi công tác suốt nên hai vợ chồng cũng chẳng có nhiều thời gian liên tục ở bên cạnh nhau.
Càng ngày tôi càng cảm thấy nặng nề khi phải đối diện với cô ấy, nhất là khi cô ấy lại rất yêu và chăm sóc tôi chu đáo. Cô ấy quá tốt, và càng tốt như thế lại càng khiến tôi đau khổ, dằn vặt khi 2 năm qua vẫn lừa dối cô ấy, trong tim tôi vẫn chưa thực sự quên được người yêu cũ. Hằng đêm, cô ấy vẫn thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của tôi.
Một đợt đi công tác dài, tôi đã vào tận quê thăm người yêu cũ. Và thật bất ngờ, em đã ly dị chồng, sống một mình ở một thị trấn nhỏ. Em nói đã nghỉ làm nhà nước và mở cửa hàng tạp hóa để sống qua ngày.
Người ta vẫn nói "Tình cũ không rủ cũng đến". Tôi và em lại quấn lấy nhau như thời còn yêu đương. Sau bao năm xa cách, dường như tình cảm lại càng mãnh liệt hơn. Và rồi chuyện đó đã xảy ra.
(Ảnh minh họa)
Tôi ở lại bên em suốt cả tháng. Ra Hà Nội, rồi lại lấy cớ đi công tác để bay vào với em.
Cho đến một ngày, tôi nhận được điện thoại của mẹ tôi - bảo về Hà Nội gấp vì vợ tôi vừa phải nhập viện.
Tới bệnh viện, tôi cực sốc khi nghe bác sĩ thông báo: "Vợ anh đang mang bầu hơn 3 tháng , vừa rồi đã bị động thai. Tôi vừa kiểm tra xong, tình trạng đã ổn hơn, không còn nguy hiểm nữa.
Tuy nhiên, thai nhi đang có dấu hiệu phát triển chậm, có lẽ trong khoảng thời gian vừa rồi, bệnh nhân đã phải suy nghĩ chuyện gì đó rất căng thẳng nên mới ảnh hưởng đến con như vậy. Gia đình phải chú ý, thời gian mang thai tuyệt đối để bà bầu phải lo lắng, suy nghĩ bất kì chuyện gì nhé, nếu không hậu quả sẽ rất xấu đó..."
Nghe bác sĩ nói, tai tôi như ù đi. Vợ đang mang thai hơn 3 tháng ư? Vậy là, có phải cô ấy đã biết hết chuyện tôi ngoại tình như vậy không?
Nước mắt tôi rơi lã chã. Tại sao tôi lại khốn nạn như vậy chứ? Cô ấy đã sống hết mình vì tôi, đã "giả câm giả điếc" để chịu đựng, vẫn cố gắng vui vẻ ở bên tôi mặc dù biết tôi đang tay trong tay bên người phụ nữ khác. Còn tôi, đã ngỏ lời cầu hôn và thề nguyện mang lại cuộc sống hạnh phúc cho cô ấy nhưng rốt cuộc lại hại cô ấy ra nông nỗi này, hại cả đứa con của mình nữa?
Nhìn cô ấy nằm miên man trên giường bệnh, tôi cảm thấy vô cùng ân hận và xót xa... Liệu cô ấy có tha thứ cho tôi không?
Theo Phununews
Bạn trai đi du học 2 năm, tôi ở nhà giữ cái ngàn vàng đợi anh để rồi nhận ngay trái đắng.. Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn m.ũi d.ao đ.âm vào tim tôi. Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. (Ảnh minh họa) Gia đình anh khá có điều kiện, tôi biết. Thời gian...