Hơn 10 năm nuôi ý định giế.t dì ghẻ
Suốt 10 năm qua, đứa con chồng nung nấu ý định giêt dì ghe vi cho răng bà nay đa pha tan hanh phuc gia đinh minh, khiến mẹ mình đau khổ, héo hon…
Rang sang 25/1, một phụ nữ cùng bạn trai b.ị giế.t chế.t tại nhà (xa Ham Kiêm, huyện Ham Thuân Nam, tỉnh Binh Thuân). Chưa đầy 24 giờ sau khi gây án, hun.g th.ủ đã bị bắt. Kẻ giế.t ngườ.i chính là con riêng của người chồng đã chế.t của nạ.n nhâ.n.
Con chồng giế.t dì ghẻ
Đêm đó, hai ngươi con nho cua bà Pham Thi Viêt (47 tuôi) chợt thức giấc khi nghe tiêng rên cua mẹ và chi kip nhin thây môt bong đen từ trong nhà chay thoat ra ngoai. Sau đó, họ nhìn thấy một thảm cảnh đau lòng: Ba Viêt năm chêt trên sàn nhà trong tư thê năm ngưa, cô bi ba vêt chem, trên tay vân năm chăt kep toc ông Nguyên Văn Tâm (44 tuôi, bạn trai bà Việt) năm chêt trên giương với môt vêt chem sâu ở cổ.
Qua khám nghiệm hiện trường, cơ quan điều tra nhận thấy hung thu đa chuẩn bị sẵn kế hoạch giế.t ngườ.i, trươc khi gây an còn bình tĩnh cup câu dao điên trong nhà. Gây án xong, hung thu vưt lai cây rưa rât ben co dính má.u.
Vu an mang đươc xac đinh la do mâu thuẫn ca nhân bơi tai san trong nha bà Việt kha nhiêu nhưng không mât mát thứ gi. Qua thu thập lơi khai cùng chứng cứ, cơ quan điêu tra xác định hun.g th.ủ là Nguyên Văn Thanh (27 tuôi), quê ở Băc Giang, đang sông lang thang. Thanh la con riêng cua chông ba Viêt. Khoảng năm 2004, ông này gặp bạo bệnh qua đơi.
Video đang HOT
Nguyên Văn Thanh bi ap giai vê nơi tam giư. (Ảnh: P.Nam)
Ngay từ đầu, Thành đã bị đưa vào diện nghi vấn bởi trước đó ông nôi cua Thanh đã liên tuc điên thoai báo tin cho ba Viêt hay canh giac bởi Thành tuyên bô se giêt chêt ba trong môt ngay gân đây. Cách đó vài ngày, khi thấy Thanh đôt ngôt đến thăm nhà, ba Viêt đã ngầm nhắc nhở ông Tâm. Tai hiên trương, khi khám nghiệm xac ông Tâm, cơ quan điêu tra phat hiên môt con dao sắc nhọn ông thu săn ở đầu giương. Thê nhưng Thanh ra tay luc ông đang ngu say nên nan nhân hầu như không co phan ưng.
Sau khi xảy ra á.n mạn.g, Công an tỉnh Bình Thuận phat lênh truy na đăc biêt đối với Thành, đông thơi phôi hơp vơi Cục Phòng chống tội phạm Bô Công an in anh chân dung, thông bao đăc điêm nhân dang cua Thanh đến sân bay, cưa khâu biên giơi, bên xe, ga xe lưa, câu cang, tram thu phi. Cùng lúc, môt nhom công tac cung lên đương đên Băc Giang đon long hung thu.
Vào lúc 22 giờ cùng ngày, lưc lương chức năng va nhân viên ga Mương Man (Binh Thuân) phát hiện Thanh đôt nhâp nha ga, đang men theo đương săt đinh nhay tau ra Băc. Kham xet ngươi Thanh, công an thu giữ được môt con dao bâm va gân 15 triêu đông.
Từ tư thù đến gây án
Bươc đâu Thanh thú nhận đa dung cây bua che cui tại nhà bà Việt chem chêt ông Tâm khi ông đang ngu ơ nha dươi. Thành cố ý gây tiêng đông để ba Viêt đang ngu trong buông thưc giâc, chay ra. Vừa thấy bà, Thành dung rưa chem ba nhat ngang cô khiến nạ.n nhâ.n chêt tại chỗ rồi nem hung khi thoat thân. Đề phòng công an giăng lưới moi ngoc ngach, Thanh chon môt bơ suôi văng trong rưng nghi chân, chơ lúc trơi tôi đôt nhâp ga Mương Man nhay tau về Bắc Giang.
Người dân hiếu kỳ vây quanh ngôi nhà bà Việt, nơi xảy ra á.n mạn.g. (Ảnh: P.Nam)
Thành khai ý đinh giêt ba Viêt đa nung nâu trong đâu Thành hơn 10 năm vê trươc, từ khi cha Thành bo rơi me con Thanh để theo ba Viêt vao Binh Thuân lập tổ ấm khác. Hằng ngay, chưng kiên me u ru, heo hon vi mât chông, con minh phai bo hoc, ra đương kiêm sông cưc khô vì thiếu cha, Thanh tuyên bố se giêt chêt di ghe để trả mối hận lòng.
Theo một số người dân Hàm Kiệm, có lần Thành đươc cha goi vao Binh Thuân và giao giữ đưa em trai cung cha khac me vưa biêt đi lâm châm. Thanh cố ý bông em ra quốc lộ rôi bỏ mặc nó lưng chưng đi ra giữa đường để bị ta.i nạ.n. May là hang xom tình cờ trông thấy, kịp thời cứu giúp đứ.a b.é vô tội. Lần đó bị cha la rầy, Thanh bo vê quê cho đên khi cha mất mơi vao Binh Thuân chiu tang.
Thương ta Nguyên Đăc Minh, Trương phong Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an tỉnh Binh Thuân, cho biêt se đê xuât giam đôc Công an tinh va Bô Công an khen thương cho môt sô điêu tra viên, trinh sat xuât săc khám pha nhanh vu trọng an nay. Theo Thương ta Minh, sô tiên 15 triêu đông ma Thành mang theo có thể liên quan đến một vụ án khác, hoặc do Thành chuân bi sẵn nhăm bo trôn thât xa sau khi gây an.
Pháp Luật TPHCM
Cô giáo sắp thành "dì ghẻ" của tôi
Lẽ nào con gái không yêu bố, không muốn bố hạnh phúc sao? Không, tôi có yêu chứ. Nếu bố định tái giá với một người nào khác chắc tôi có thể đồng ý được, nhưng đây là cô giáo tôi, không thể nào...
Phương Nhung (blessU1412...@yahoo.com)
Mẹ mất khi tôi lên 6 vì một ta.i nạ.n giao thông. 6 tuổ.i - vừa đủ để tôi biết cảm nhận nỗi đau. Tôi đã suy sụp, đã buồn ghê gớm. Suốt một thời gian dài tôi sợ ra đường, sợ nhìn thấy người ta quây quần hạnh phúc, sợ nhìn thấy người khác có mẹ có con. Không ai kéo được tôi ra khỏi nhà. Năm ấy, tôi đã nghỉ học và đi học muộn một năm.
Ngày ấy, dù còn nhỏ nhưng những ký ức của tôi vẫn rõ ràng lắm. Bố mẹ tôi không yêu thương nhau. Ngày xưa là ông bà nội bắt bố phải cưới mẹ tôi mà thôi. Ngày ấy, mẹ cũng có người yêu nên chẳng hề có cảm tình với bố, hai người rất ghét nhau là đằng khác. Thế rồi về sống với nhau, cũng như vợ chồng nhưng cả hai chẳng bao giờ toàn tâm toàn ý với nhau. Nhà tôi không có tiếng cãi vã nhưng cũng chẳng có nụ cười. Bố mẹ tôi gần như chẳng quan tâm đến nhau, ai muốn làm việc gì thì làm. Sinh tôi xong, mẹ vứt tôi lại cho bố là chủ yếu và cặp bồ. Tôi mới bú sữa mẹ đúng một lần, bà nội tôi nói vậy, còn đâu toàn ăn sữa ngoài.
Cái chế.t của mẹ là một cú shock lớn với bố, dù không yêu thương gì. Nhưng vợ chồng sống với nhau không có cái tình cũng có nghĩa. Mẹ tôi trẻ thế, cuộc đời còn nhiều điều muốn làm mà phải đi sớm như thế cũng thật oan nghiệt. Hơn nhất là bố thương tôi, thương lắm, dù mẹ chẳng mấy khi để tâm đến tôi, nhưng có mẹ có cha đầy đủ vẫn tốt chứ. Bố thương tôi bé xíu mà đã thiệt thòi, thương đứa con gái một năm trời giam mình trong phòng tối không ló mặt ra đường. Chục năm trời, bố đã yêu tôi bằng tất cả những gì có thể.
Ông bà và nhiều người khác giục bố đi bước nữa. Đàn bà ở vậy thì nhiều chứ đàn ông được mấy người đâu. Những lúc mọi người nói có mặt tôi ở đấy, bố đều quay sang nhìn tôi dò hỏi. Tôi im lặng. Một người bạn thân của tôi nói rằng hãy để bố được có hạnh phúc. Đời bố chưa từng hạnh phúc vì bố không yêu mẹ. Nhưng tôi gào lên: Tôi không phải là hạnh phúc của bố sao?
Rồi dần chẳng ai đả động đến chuyện này nữa. Bố đã nói với mọi người đừng nhắc nữa thì phải. Tôi cũng không biết, nhưng cũng không ai nói gì trước mặt tôi nữa. Tôi thấy lòng bình thản. Tôi không nghĩ nhiều đến chuyện đó nữa, tập trung vào học hành. Năm nay tôi lớp 11, cũng bắt đầu giai đoạn quan trọng rồi. Rất may là cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi rất giỏi, thương yêu học trò. Cô đẹp người đẹp nết lắm mà chẳng hiểu sao lại quá lứa nhỡ thì. Nghe đâu, cô vô sinh thì phải nên bị người yêu bỏ. Tụi tôi đứa nào cũng thương cô lắm, người hiền lành nhân hậu là thế mà sao số phận lại quá bất hạnh?! Lớp tôi có mấy đứa kêu giới thiệu cho cô bác mình, người quen nhà mình nhưng cô đều lắc đầu. Nghe mấy thầy cô trong trường nói cũng mai mối cho cô nhiều mà cô không ưng ai cả.
Nếu bố định tái giá với một người nào khác chắc tôi có thể đồng ý được, nhưng đây lại là cô giáo tôi...
Trong lớp, cô cũng đặc biệt quan tâm đến tôi vì tôi thiệt thòi hơn các bạn khác. Hơn nữa, theo thói quen, bố tôi rất thân thiết với các giáo viên chủ nhiệm của tôi để nói về hoàn cảnh gia đình, sợ tôi nhạy cảm mà buồn nhiều.
Rồi tôi nghe bạn bè xì xào rằng bố tôi và cô giáo hay gặp nhau lắm, đi với nhau lắm. Tôi gạt phăng đi, tại bố muốn trao đổi chuyện học hành của tôi mà thôi. Nhưng chúng nó bảo trao đổi gì mà đi suốt thế, hơn nữa tôi học cũng tốt, làm gì cứ phải gặp phụ huynh? Tôi đỏ bừng mặt lo lắng. Biết đâu, biết đâu... Bố tôi và cô thì có lẽ hợp nhau quá rồi còn gì, nhưng hai người đều yêu thương tôi, chẳng nhẽ lại làm tổn thương tôi hay sao? Không thể nào. Tôi cố gạt đi, về cũng không hỏi gì với bố. Trong lớp, tôi thường xuyên nhìn cô với ánh mắt dò hỏi. Đầu tôi như điên lên...
Bố hỏi tôi: Con thấy cô K là người như thế nào? Tôi tròn mắt, đầu tôi hiện lên rất nhiều thứ và tôi ráp nối lại với nhau. Thôi, thế là đúng rồi, đúng họ có ý gì với nhau rồi. Tôi nói: "chẳng thế nào cả, làm cô giáo thì tốt, làm mẹ thì tuyệt nhiên không. Con chỉ có một người mẹ thôi, mẹ đã mất rồi. Con không muốn ai xen vào giữa bố con mình hết. Bố mà lấy cô giáo con sẽ bỏ học, làm sao con ngẩng mặt lên nhìn bạn bè được. Con sẽ đi học thế nào đây?..." Tôi tuôn ra một tràng dù bố mới chỉ hỏi một câu. Tôi không biết mình phải làm gì nữa. Bố tôi lại thở dài, bố nói muốn nói chuyện thêm với tôi, nhưng tôi không muốn nghe. Bố xin tôi hãy nghe bố. Tôi ngồi nghe mà cảm giác như cuộc sống của mình đang vỡ vụn.
Cô giáo và bố yêu nhau, thật sự thì hai người quen nhau trước khi tôi vào lớp 10, nghĩa là đã hơn 2 năm rồi. Cô và bố muốn đến với nhau để cùng nhau chăm sóc tôi và chăm sóc lẫn nhau. Tôi nói xưa nay bố một mình chăm sóc tôi vẫn tốt. Gương mặt bố tôi buồn trông rất tội. Nhưng tôi cũng ích kỷ lắm. Bố chỉ hỏi tôi một câu rằng: Lẽ nào con gái không yêu bố, không muốn bố hạnh phúc sao? Không, tôi có yêu chứ. Nếu bố định tái giá với một người nào khác chắc tôi có thể đồng ý được, nhưng đây là cô giáo tôi, không thể nào...
Tôi không biết phải làm sao bây giờ. Tôi không đồng ý, không đời nào. Nhưng gương mặt buồn thảm và câu hỏi của bố cứ sống động trong đầu tôi: "Con gái không yêu bố sao?" Bố tôi chưa từng có hạnh phúc. Tôi nên cư xử ra sao đây. Giờ đây, tôi không muốn về nhà vì ngại chạm mặt bố. Tôi cũng không muốn đến lớp vì sợ gặp cô. Đã một tuần rồi tôi xin nghỉ học lang thang ngoài đường, tôi nghỉ tất cả các tiết của cô.... Chẳng lẽ cứ kéo dài mãi tình trạng này ư???