Hơn 1 năm rồi chồng không “động” vào em!
Sau sinh sức khỏe của em phục hồi tốt nhưng anh vẫn không có “đòi hỏi” gì. Em mới gần 30 còn anh ngoài 40, em nên làm gì đây?
Em kết hôn đến nay cũng được hơn 4 năm rồi. Vợ chồng em quen nhau qua mối lái, thời gian yêu và tìm hiểu nhau cũng không dài (chỉ có 6 tháng) nhưng từ ngày về sống chung, chúng em luôn giữ gia đình “trong ấm ngoài êm”.
Sau khi kết hôn được 3 năm thì em sinh con trai đầu lòng. Do khi mang thai em dọa sẩy 2 lần nên từ tháng thứ 3, anh không có “động” vào em. Em sinh khó, lúc sinh tưởng chết nhưng may vẫn “mẹ tròn con vuông”. Sau sinh, sức khỏe của em phục hồi tốt nhưng anh vẫn không hề có “đòi hỏi” gì. Mới đầu em nghĩ anh thương em nên kìm lòng nhưng từ đó đến giờ cũng hơn 1 năm rồi mà anh vẫn không động vào em.
Em chỉ ở nhà nội trợ, chăm chồng con chứ không đi làm. Anh thì do tính chất công việc nên hay phải đi công tác xa, nhưng không vì thế mà thiếu quan tâm mẹ con em. Cuộc sống của em, nếu người ngoài nhìn vào sẽ thấy sướng lắm, em cũng không ý kiến gì, chỉ riêng chuyện vợ chồng là nguội lạnh. Kể cả khi mới cưới, nhu cầu của chồng em về “ chuyện ấy” cũng không cao nhưng cứ thế này em thấy sao sao ấy. Em mới gần 30 còn anh ngoài 40, em nên làm gì đây? Em cũng nghi chồng em có bồ nhưng chưa có căn cứ!
Sau sinh sức khỏe của em phục hồi tốt nhưng anh vẫn không có “đòi hỏi” gì.
Video đang HOT
Kết hôn 4 năm, có con trai đầu lòng, kinh tế ổn định, chồng chững chạc, có trách nhiệm, luôn quan tâm chăm sóc, cuộc sống đúng là nhiều người mơ. Riêng “chuyện ấy” không được suôn sẻ lắm, làm mình thấy băn khoăn.
Có một số ông chồng khi vợ có thai khó khăn, nguy hiểm luôn rình rập, bác sĩ lại chỉ định phải kiêng “chuyện ấy”, họ cũng cố gắng “nhịn”, kiềm chế nhu cầu bản thân, không dám tìm sự trợ giúp bên ngoài, sau khi vợ “hoàn thành nhiệm vụ”, hồi phục sức khỏe, họ mới nghĩ đến mình. Cũng có trường hợp vợ sau sinh lâu hồi phục, luôn đau yếu, con không khỏe cũng làm đàn ông thấy ngại, xao nhãng “chuyện ấy”. Nhà bạn chắc không hoàn toàn nằm trong trường hợp này.
Vậy còn nguyên nhân khác, ở chính bản thân chồng bạn. Đàn ông có thể không quá ham hố “chuyện ấy”, không phải lúc nào cũng nghĩ đến và tìm mọi cách để thỏa mãn nhu cầu nhưng cũng coi “chuyện ấy” là cách để thể hiện tình cảm với vợ, một chất “xúc tác” làm nên hạnh phúc gia đình. Đàn ông sẽ không làm “chuyện ấy” khi có “vấn đề” về tâm lý hoặc bệnh lý của cơ quan sinh dục.
Nếu người chồng không yêu vợ, hoặc có người khác ngoài vợ, hoặc ở người vợ có khiếm khuyết, có “lỗi” gì đó khiến họ thấy “mất hứng”, hoặc hai vợ chồng không “hát đồng ca” được với nhau, người “giọng cao”, người “bè trầm”… lúc đó họ sẽ không thực hiện “chuyện ấy” hoặc “làm” cho xong, không có chất lượng. Đó là những vấn đề liên quan đến tâm lý của người chồng.
Nguyên nhân bệnh lý có thể gặp khi chồng bị bệnh gì đó hoặc bệnh của cơ quan sinh dục làm cho nội tiết sinh dục không tốt, bị rối loạn cương “trên bảo dưới không nghe”, xuất tinh sớm… làm cho chồng thiếu tự tin, hay lo lắng, chất lượng “chuyện ấy” sẽ xấu đi. Lúc này nếu người vợ “không nhạy cảm”, không chia sẻ với chồng, hay chê bai, tỏ ý coi thường chồng, so sánh chồng với “diễn viên điện ảnh”, tình hình sẽ ngày càng xấu.
Bạn yêu chồng, mong muốn có gia đình hạnh phúc, ngoài tình còn nghĩa nữa. Bạn hãy “thủ thỉ” tâm sự với chồng, tạo sự tin cậy để chồng thổ lộ nỗi băn khoăn, lo lắng, tìm xem nguyên nhân ở “chỗ nào”. Cùng chồng đi khám chuyên khoa nam học, trở thành “điều dưỡng” của chồng, thực sự là bạn đường của chồng nếu gặp khó khăn trong “chuyện này”. Kể cả khi có tình huống “xấu nhất” xảy ra, bạn vẫn luôn là người được chồng tin cậy, “tựa vào vai em” để giữ hạnh phúc gia đình.
Bạn hãy ngẫm nghĩ xem chồng thế nào nhé, mạnh dạn bày tỏ, chân thành bàn bạc, ở bên chồng khi cần thiết, mọi chuyện sẽ ổn mà bạn.
Theo Emdep
Một lúc "lên giường" với 6 gã trai tơ là lời tự thú của người đàn bà kia
Thế rồi đám cưới diễn ra giản đơn nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì thoả ước mong được làm vợ của anh. Nhưng tôi đã bắt đầu phải gặm nhấm sự đau đớn ngay từ ngày đầu tiên về làm vợ anh. Đêm tân hôn, anh lạnh lùng lấy đi cái quý giá đời con gái của tôi. Rồi những ngày sau nữa, anh làm chuyện ấy chỉ để thoả mãn nhu cầu sinh lý mà không cần biết đến cảm giác của tôi. Tôi cắn răng chịu đựng để chiều lòng anh và nghĩ rằng rồi anh sẽ thay đổi.
Lấy nhau mười hai năm trời và đã có với nhau hai mặt con nhưng chưa bao giờ tôi được sống cuộc sống gia đình thực sự với một người chồng và người cha của con tôi.
Chỉ vì trả thù chồng mà tôi đã làm cái việc mà từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghĩ đến.
Anh đến với tôi sau một chấn thương tâm lý. Chia tay người yêu sau khi anh phát hiện ra cô ta đã lừa dối, đến với anh chỉ vì tiền bạc và cô ta cần một người đàn ông làm cha của đứa con trong bụng cô ta.
Tôi yêu anh đơn phương khi biết họ đang yêu nhau. Và khi đến với tôi trong men say, tôi biết rằng anh chỉ cần tôi để khoả lấp chỗ trống trong lòng anh. Nhưng tôi chấp nhận chuyện đó với ý nghĩ ngu muội rằng lấy nhau rồi, chung sống với nhau, anh sẽ dần có tình cảm với tôi. Mưa dầm thấm lâu.
Thế rồi đám cưới diễn ra giản đơn nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì thoả ước mong được làm vợ của anh. Nhưng tôi đã bắt đầu phải gặm nhấm sự đau đớn ngay từ ngày đầu tiên về làm vợ anh. Đêm tân hôn, anh lạnh lùng lấy đi cái quý giá đời con gái của tôi. Rồi những ngày sau nữa, anh làm chuyện ấy chỉ để thoả mãn nhu cầu sinh lý mà không cần biết đến cảm giác của tôi. Tôi cắn răng chịu đựng để chiều lòng anh và nghĩ rằng rồi anh sẽ thay đổi.
Rồi những đứa con lần lượt ra đời. Nhưng dường như anh không hề coi chúng là con của anh. Không ẵm bế con, thậm chí không nở một nụ cười với con. Ngày tôi sinh con, anh chỉ đưa tôi đến bệnh viện rồi bỏ về. Một mình tôi phải chăm sóc con từ khi chúng còn đỏ hỏn. Những lúc ốm đau, anh cũng không một lời hỏi han, động viên tôi...Một mình tôi vừa phải chu toàn việc nhà, nuôi dạy con cùng với việc cơ quan. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều. Tôi cảm thấy không thể tiếp tục sống những ngày tháng như thế nữa.
Tôi quyết định ly dị anh để giải thoát cuộc sống "địa ngục trần gian" này. Nhưng anh kiên quết không kí vào tờ đơn tôi đưa cho anh. Anh nói, anh sẽ không bao giờ bỏ vợ. Cuộc sống bây giờ là do tôi chọn lựa đến với anh và tôi phải chấp nhận nó...Và để trả thù lại sự nhẫn tâm của anh, tôi lao vào những cuộc tình công sở, những bữa tiệc xuyên đêm.
Dù đã có hai đứa con nhưng tôi vẫn trẻ đẹp trong mắt những gã "phi công trẻ". Tôi lên giường với bất cứ những gã trai nào si mê tôi. Thậm chí tôi không hề giấu giếm chuyện đó với anh. Tôi đã dẫn 6 gã "tình nhân" về nhà trước mặt anh. Nhưng anh vẫn dường như không hề mảy may có cái gọi là ghen tuông. Tôi nhận ra rằng anh chưa bao giờ và có lẽ sẽ chẳng bao giờ yêu tôi. Mười hai năm chung sống đối với anh chẳng có ý nghĩa gì sao? Tình cảm mà tôi dành cho anh đã không thể lay động trái tim anh. Giờ đây tôi vẫn đang trượt dài trong những cuộc tình tội lỗi...
Nguồn Internet
Chuyện chăn gối anh chưa từng quan tâm đến cảm giác của tôi, chỉ bắt tôi phục vụ theo anh Trong chuyện vợ chồng anh luôn bắt tôi phải phục vụ mà chưa lần cảm nhận xem tôi thế nào hay chiều lại tôi. (Ảnh minh hoạ). Tôi kết hôn đã 5 năm, hiện đã có 1 con trai 1 gái. Về kinh tế gia đình khá ổn vì chồng tôi là người có thu nhập khá cao, con cái lại đủ nếp...