Hôm trước chồng đòi ly hôn vậy mà ngay hôm sau đã thấy vợ tổ chức ăn mừng
Tôi viết đơn xong ném ở bàn rồi bỏ đi. Thú thực tôi chỉ hù thôi, lỡ cô vợ dở hơi nó ký thật thì cũng nhục lắm. Hôm sau tôi rình mò về nhà vợ đã đi làm và đơn… đã ký. Đã vậy cô ấy còn mời bạn bè đi ăn đang ảnh ngập cả facebook…
Nghĩ đến chuyện cách đây mấy hôm tôi lại điên tiết, tôi không ngờ vợ mình lại có thể làm như vậy trong hoàn cảnh gia đình đang “nước sôi lửa bỏng”.
Tôi có một cô vợ vô cùng bướng bỉnh, cô ấy cứ thích làm những điều trái ngược với tôi. Có lẽ cái này các bà các cụ hay bảo nhau rằng :”Quy luật bù trừ”. Ngày còn yêu nhau tôi chỉ muốn ở nhà hai đứa nói chuyện xem phim thì cô ấy lúc nào cũng chỉ thích dắt xe ra phố ăn quà vặt lang thang khắp nơi. Con gái gì mà ham chạy nhảy thế không biết.
Chưa hết, cô ấy còn có sở thích đó là đi đá bóng với mấy đửa nhỏ trong khu phố. Bọn chúng mấy lần thấy vợ tôi là cảm tưởng như gặp được thần tượng hay bang chủ cái bang vậy. Chiều chiều thay vì đi bộ nói chuyện lãng mạn bên bờ hồ với người yêu thì cô ấy lại ôm bóng đi đá với lũ nhỏ, vứt cái điện thoại ở nhà khiến tôi nỉ non chờ đợi. Khi thấy cái mặt cau có của tôi thì cô ấy cười xòa xem như xong chuyện.
Ăn xong anh nhớ rửa bát đây, hôm nay đến phiên anh rồi (Ảnh minh họa)
Ngày cưới nhau về, nhiều đêm vợ tôi rủ chồng đánh bài nếu ai thua sáng mai sẽ phải dậy nấu cơm. Và dĩ nhiên với mánh khóe của mình vợ tôi tìm cách thắng bằng được. Giờ nghĩ lại vừa thấy bực vừa thấy buồn cười. Tôi yêu vợ tôi, yêu những nét đáng yêu của cô ấy. Nhưng đôi khi tôi cũng đau đầu gào thét với sự vô tư hồn nhiên ấy. Con gái gì mà chẳng dịu dàng gì cả đã vậy suốt ngày bắt nạt chồng.
Ngày trước khi tôi tán tỉnh vợ, cũng có nhiều đối thủ cạnh tranh lắm. Trong số đó có Hùng, anh ta là người nhẹ nhàng và kiên trì nhất. Vợ tôi cũng rất quí mến Hùng. Nhiều lần tôi hỏi: ” Sao em không yêu anh ấy mà lại chọn anh”. Vợ tôi đưa tay tát nhẹ vào đầu chồng rồi bảo: “Thế mà cũng hỏi, em không yêu anh thì liệu có con nào nó chống ế cho anh đây?”
Tôi lườm vợ cháy mắt còn cô ấy nhe răng ra cười. Từ ngày cưới nhau đến nay đã được 5 năm, vợ tôi xinh và cao ráo hơn nữa lại rất cá tính nên ra đường nhiều anh nhòm ngó lắm. Nhiều lúc tôi dặn cô ấy:
- Ra đường đừng có cười toe toe, khéo nó hốt mất đấy.
- Ý chồng là gì đây, ghen tuông hay chê bai.
Video đang HOT
- Hiểu sao thì hiểu, anh mà thấy léng phéng với thằng nào thì coi chừng.
- Haha, anh cũng biết ghen cơ đấy.
Mới dặn vậy mà cách đó mấy hôm cô ấy đã leo lên xe người khác ngồi về. Người đó không ai khác lại chính là Hùng. Máu ghen của tôi nổi lên, nhìn cách họ cười với nhau tình tứ chưa kìa. Vợ hớn hở vào nhà, thì đã bị tôi cho 1 trận:
- Gặp trai có vẻ vui nhỉ, mắt mũi cứ tít hết cả lên.
- Tại hôm nay anh Hùng có việc qua cơ quan em, lâu ngày an hem không gặp hơn nữa xe em lại dở chứng nên anh ấy cho ngồi ké về thôi mà. Anh ghen cái gì chứ.
- Còn qua tận cơ quan cơ à? Hai người tít mít đâu mà giờ này mới về. Hay lại ghé vào nhà nghỉ nào đó.
- Này, anh đừng có mà quá đáng nhé, em nhịn anh vậy đủ rồi nha.
- Cô muốn làm gì thì làm, nếu chán nhau rồi thì ly hôn đi, cô muốn theo ai thì theo. Tôi không bận tâm nữa.
- Được rồi nếu anh muốn thì viết đơn đi.
- Được thôi.
Cô ấy còn dẫn bạn đi ăn mừng thế mà coi được ư?
Tôi viết đơn ném ở bàn rồi bỏ đi. Thú thực tôi chỉ hù thôi, lỡ con vợ dở hơi nó ký thật thì cũng nhục. Mai sớm tôi mò về nhà, về tới nơi vợ đã đi làm, con đã đi học và… đơn đã ký. Tôi vừa mếu máo vừa bực. Rình mò lên facebook xem có động thái gì không. Thực sự chiều hôm đó tôi không tin nổi vào mắt mình nữa. Vợ tôi mời cả đám bạn đi ăn uống vui vẻ, chụp ảnh khoe ngập facebook, mấy gã đàn ông vào còn bình luận khen xinh, mặn mà này nọ nữa chứ. “Vợ với chả con, nói ly hôn là ly hôn liền sao, được rồi tôi sẽ cho cô ta mãn nguyện”. Tối hôm đó tôi đi uống rượu say, về muộn. Về đến nơi thấy vợ ngồi trên ghế mắt nhìn trừng trừng.
- Làm gì mà giờ mới về.
- Kệ tôi, cô đi ăn mừng vì bỏ được chồng thì tôi cũng đi ăn mừng vì ly hôn được vợ như vậy không được sao?
- Được chứ, vậy ăn mừng tiếp đi. Tôi đi ngủ đây.
- Ngủ đi, ngủ cho tít mắt vào.
Tôi hậm hực ngồi lại ghế sô pha, nằm và ngủ say. Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy vợ đắp chăn kê gối cho lúc nào không hay. Nhìn sang bàn thấy bát phở để sẵn kèm theo mấy dòng chữ: “Ăn đi còn có sức mà ly hôn, đồ chồng điên. Mai sinh nhật con vợ này đấy, biết đường mà lo liệu”. Tôi tủm tỉm cười: “Lại đòi quà chứ gì, đây không trúng kế của cô đâu”.
Theo Một Thế Giới
Người yêu có bầu nhưng cô ấy vẫn không chịu cưới!
Nghe chuyện thì cũng thấy cả hai người đều là người tử tế ở cái thời buổi đàn bà con gái thực dụng chỉ mong úp sọt để mưu cầu lợi ích cho mình thì việc người phụ nữ chỉ cần tình yêu thì mới cưới, cho dù cô ấy đang ở "cửa dưới", đang mang thai đứa con của anh ta.
Trước tôi có đọc một câu chuyện về một người đàn ông làm cô người yêu có thai, người đàn ông đó muốn có trách nhiệm nên xin cưới cô ấy và hứa sẽ đối tốt với cô ấy, thế nhưng cô gái đó không chịu và muốn tự sinh con rồi nuôi một mình vì cô ấy không muốn người đàn ông ấy lấy cô ấy vì trách nhiệm chứ không phải vì tình yêu.
Nghe chuyện thì cũng thấy cả hai người đều là người tử tế ở cái thời buổi đàn bà con gái thực dụng chỉ mong úp sọt để mưu cầu lợi ích cho mình thì việc người phụ nữ chỉ cần tình yêu thì mới cưới, cho dù cô ấy đang ở "cửa dưới", đang mang thai đứa con của anh ta.
Thì cũng chỉ nghĩ chuyện của người ta như vậy, đọc qua rồi quên, cho đến khi chính bản thân mình rơi đúng trường hợp éo le này, tôi mới thực sự rối trí...
Tôi và Thư đã yêu nhau 2 năm rồi. Từ thời sinh viên năm cuối cho đến khi ra trường và đi làm hơn 1 năm. Thời gian tìm hiểu cũng đủ lâu để cả hai muốn đi đến hôn nhân. Nhìn chung, tình cảm đôi lúc cũng có xu hướng nhạt nhẽo nhưng tựu chung lại chúng tôi vẫn thấy cần nhau và chờ dịp tốt lành là lên kế hoạch đám cưới.
Trước đó thì hai đứa có dọn về ở chung với nhau khoảng 6 tháng. Lúc này tôi cũng đã đưa Thư về ra mắt với gia đình và ngược lại, về nhà bố mẹ Thư xin phép cho được đi lại để đến cuối năm xin cưới. Coi như cơm chưa nấu thì gạo còn đó, nhưng để tiết kiệm cho tương lai, hai đứa tôi quyết định về sống chung một nhà. Hai tháng sau thì Thư có thai.
Thời gian chung sống tôi mới phát hiện ra một số tính cách không thể chịu được từ vợ chưa cưới. Ngày xưa ở xa thì không thấy gì, ở gần mới thấy cô ấy luộm thuộm không thể tả, nhà cửa lúc nào cũng bừa bộn, ngồn ngộn lên cả đống, quần áo phơi khô xong rồi cũng không chịu gấp gọn hoặc treo lên, mà cứ nhét dúi dụi vào tủ rồi đóng lại, mỗi lần mở ra là đổ hết quần áo ra ngoài. Ăn uống xong cũng không dọn dẹp rửa bát ngay mà cứ để mọi thứ lanh tanh bành ra, nhiều lần tôi dọn và rửa rồi nhưng thấy cô ấy cứ thây kệ, nhắc thì cô ấy bảo "ở nhà em toàn thế!".
Chuyện bầu bí lại đến đột ngột trong khi chúng tôi chưa có kế hoạch sinh con trong năm, nhưng thôi có con rồi thì cưới, chẳng cưới trước thì cưới sau, vậy nên khi biết cô ấy có bầu, tôi đặt vấn đề lên kế hoạch cưới luôn thì tôi cực kì ngạc nhiên khi thấy cô ấy giãy nảy lên "cưới cái gì mà cưới?".
Ơ hay, có bầu rồi không cưới là thế nào? Mà nào có phải không yêu thương gì nhau? Tự dưng lại bảo không cưới? chả hiểu ra làm sao cả? thế không cưới thì cứ ở thế xong sinh con à? Cái nhẽ ở đâu ra thế? Bao nhiêu câu hỏi tôi dồn dập "truy vấn" Thư về lý do chính thì cô ấy bảo "em chưa thích cưới bây giờ, có con thì cứ đẻ, yêu được đến đâu thì biết đến đấy, chứ lấy nhau xong lại mất công bỏ nhau, người ta như thế đầy ra!".
Tôi chẳng hiểu nổi tại sao Thư lại lấy ở đâu ra cái tư tưởng quái quỷ ấy? có phải cô ấy do cô ấy đọc nhiều thông tin tiêu cực trên mạng về hôn nhân hiện đại, hay cô ấy ủng hộ trào lưu single mom nhỉ? Nhìn chung, nghĩ nát óc ra cũng chả hiểu nổi.
Vạn bất đắc dĩ tôi đành cầu cứu đến chị gái Thư. Sau khi nghe tôi trình bày mọi vấn đề thì chị có nói để chị giải quyết. Câu chuyện sau đó tôi nghe lại rằng Thư không muốn cưới vì lo sợ rồi tôi sẽ chán cái tính ăn ở luộm thuộm của cô ấy rồi lại cãi nhau rồi chia tay, vừa mới về ở với nhau có 6 tháng thì đã phát hiện ra bao nhiêu nết xấu ở nhau, Thư cũng nhìn nhận tôi là một người đàn ông gia trưởng, thích áp đặt và khó tính. Nếu sau này cứ tiếp tục không thể sửa đổi tính nết thì cả hai rất khó để hòa hợp, cho dù thời gian yêu nhau cũng khá lâu, nhưng điều đó chẳng nói lên điều gì cả. Vì thế, thà là cứ sinh con ra, xem cả hai người có vì con mà thay đổi tích cực lên hay không thì quyết định cưới, chứ không lại mất công...ly hôn!
Tôi nghe đến đây thì cũng xin chịu. Rõ ràng không thể hiểu nổi tại sao câu chuyện lại đi đến nước này, trong khi cô ấy đã có bầu rồi, tôi yêu cô ấy, cô ấy yêu tôi, mọi người đều đồng ý, vậy thì tại sao không cưới? Ai chẳng có mặt tốt mặt xấu, giờ cứ ngồi bới ra nhược điểm của nhau rồi lo xa những chuyện không đâu thì có phải dở hơi không? Con cái sinh ra trong cái tình cảnh éo le này có phải tội cho con không? Người ta không yêu nhau vì trách nhiệm lấy nhau đã đành, đằng này chả có vấn đề gì mà cũng dở chứng không cưới, không khi bụng đã có bầu! thật chẳng hiểu ra làm sao nữa?
Theo Emdep
Sau khi đi ngoại tình, chồng chỉ sợ tôi ngủ với trai Từ một người được quyền ghen và nghi ngờ, giờ đây lúc nào chồng tôi cũng rình mò vợ vì chỉ sợ tôi sẽ ngủ với trai để trả thù chuyện anh ấy từng phản bội. Những ngày tháng mới quay về với nhau, vợ chồng tôi hạnh phúc lắm. Chồng nhận ra sai lầm nên thương yêu vợ con hơn, điều đó...