“Hôm trước bố cũng làm như thế với cô ấy!”
“ Sao người lớn lạ vậy, cứ ôm nhau trên giường là lại mắng trẻ con. Bố mẹ cứ ôm đi con có tranh giành đâu. Hôm trước bố cũng làm như thế với cô ấy, thấy con vào bố quát con rất lớn rồi đuổi con ra. Hôm nay bố lại làm thế với mẹ…”
Trước nay chị vẫn một mực không tin chồng chị ngoại tình cho dù đã có không ít những lời bóng gió nói đến tai chị rằng chồng chị có bồ, thấy chồng chị ôm cô này, cô kia… Bởi trong mắt chị anh là người đàn ông mẫu mực, yêu thương vợ con, cả ngày chỉ biết đến công việc, có thời gian rảnh rỗi anh đều đưa vợ con đi dạo, còn nếu hôm nào vợ bận thì đi đâu anh đều dắt theo cậu con trai 6 tuổi theo. Chừng ấy thôi cũng đủ để chị bỏ qua những lời đàm tiếu không có căn cứ ấy.
Rồi chị chết lặng khi chính cậu con trai 6 tuổi của chị thuật lại cảnh bố nó âu yếm một người phụ nữ lạ. Thằng bé mới 6 tuổi ngây thơ làm sao có thể bịa đặt. Lần này thì chị không còn mảy may ngờ vực gì nữa, chị khẳng định chuyện người chồng sớm tối bên chị đã phản bội chị, nuôi bồ nhí bên ngoài là có thật.
Tối đó khi chị và chồng đang mặn nồng ân ái trong phòng nhưng vì quên không chốt cửa phòng nên con trai chị mở cửa vào phòng chị lúc nào không hay. Thằng bé đứng đó hồi lâu rồi mới thốt lên “Mẹ ơi con đói…”, chị hốt hoảng đuổi con ra khỏi phòng rồi mặc vội đồ. Còn chồng chị vì mất hứng tiu nghỉu nằm vật ra giường.
Khi ra khỏi phòng chị thấy cậu con trai mặt hốt hoảng, nước mắt dàn giụa đứng lặng bên ngoài cửa phòng. Vốn chị định mắng cho cậu con trai một trận vì đã phá hỏng phút giây ngọt ngào của bố mẹ, nhưng thấy thằng bé khóc dữ quá chị vội ôm con vào lòng dỗ dành. Thằng bé lại càng khóc to hơn, vừa khóc vừa nói: “Sao người lớn lạ vậy, cứ ôm nhau trên giường là lại mắng trẻ con. Bố mẹ cứ ôm đi con có tranh giành đâu. Hôm trước bố cũng làm như thế với cô ấy, thấy con vào bố quát con rất lớn rồi đuổi con ra. Hôm nay bố lại làm thế với mẹ…”.
Nghe cậu con trai nói rành mạch, chị như muốn lao vào phòng hỏi anh cho ra nhẽ. Nhưng rồi chị kịp dừng chân lại, ôm chặt lấy con trai hỏi lại một lần nữa, “Con thấy bố ôm cô ấy lúc nào, ở đâu?. Cô ấy nhìn như thế nào, con có biết cô ấy là ai không?”. Cậu con trai lại thì thầm, “Ở nhà người ta làm sao con biết được là nhà ai. Con không biết cô ấy tên gì vì hôm ấy bố chỉ gọi là &’em’ thôi. Lúc ấy bố bật tivi ở nhà cô ấy lên cho con ngồi xem rồi bảo con ngồi im đó không được đi lại lung tung để bố và cô ấy bàn việc. Lúc bố và cô ấy vào phòng được một lúc thì mất điện, tivi không xem được nên con vào gọi bố thì thấy bố và cô ấy đang ôm nhau trên giường giống bố với mẹ vừa xong ý…”.
Vậy hóa ra người đàn ông mẫu mực bao năm qua bên cạnh tôi lại dựng lên một màn kịch hoàn hảo đến vậy. Đến chính bản thân tôi ngày đêm ở bên chăm sóc mà vẫn bị anh coi như con ngốc lừa dối. Cũng chỉ vì quá tin tưởng chồng mà giờ đây tôi không biết mình nên làm gì? Bỗng tôi thấy hoang mang, tưởng chừng như thế giới sụp đổ. Tôi sợ mọi chuyện được phơi bày rồi vợ chồng tôi sẽ đôi đường đôi ngả, con cái sẽ thiếu đi tình thương yêu của cha mẹ. Nhưng cũng không thể coi như không có chuyện gì xảy ra. Giờ đây tôi đang rất cần lời khuyên của các bạn. Tôi có nên vạch trần sự thật và dứt khoát với chồng, hay cứ lẳng lặng theo dõi chồng và tìm bằng được người phụ nữ kia?
Video đang HOT
Theo Blogtamsu
Ngày đưa dâu tôi chẳng khác gì đưa đám...
Người thay anh đến nhà đón tôi chỉ có mẹ chồng. Tôi và mẹ chồng cứ ôm nhau khóc trên xe đưa dâu cho đến tận nhà trai.
Mấy tháng đã qua mà tôi vẫn không sao quên nổi giây phút ê chề ấy trong cuộc đời mình. Tôi năm nay chỉ mới 24 tuổi và đang nỗ lực từng ngày theo học năm cuối đại học để có thể mau chóng ra trường.
Nhưng nếu chỉ một lần gặp tôi, bạn sẽ chẳng thể hình dung, tôi trẻ măng thế mà đã có chồng. Thật sự 8 tháng trước, tôi đã làm cô dâu của một người đàn ông tôi yêu say đắm. Chúng tôi yêu nhau gần 1 năm thì đi tới kết hôn.
Anh là một người đàn ông hơn tôi 2 tuổi và cũng vừa mới đi làm. Vì thế, thu nhập và công việc của anh còn chưa ổn định. Gia cảnh nhà anh cũng bình thường, chẳng mấy khá giả. Yêu anh, gia đình tôi cũng ở xa xôi, lại cũng nghèo, vì thế hai đứa xác định tôi ra trường có nghề nghiệp ổn định thì cưới.
Song người tính không bằng trời tính, tôi có thai, bởi thế, tôi thúc anh làm đám cưới và anh cũng đồng ý. Anh về thông báo với gia đình và bố mẹ anh phải xuống luôn là tôi bàn chuyện cưới xin gấp. Tuy nhiên, ngay chính thời điểm này, tôi nhận ra thái độ khác lạ của anh.
Ảnh minh họa
Khác với những người đàn ông sắp lấy vợ khác, anh có vẻ gì đó thờ ơ, lạnh lùng với cô dâu sắp cưới là tôi. Anh đi cùng tôi thuê váy cưới, tìm nơi trang điểm, chụp ảnh cưới kiểu như bắt buộc.
Tôi có hỏi anh sao lại có thái độ lạ lùng đó thì anh nói rằng, anh chưa sẵn sàng để lấy vợ. Anh chưa sẵn sàng để làm bố. Vì thế anh thấy có gì đó chưa thoải mái.
Nghĩ tới anh, tôi cũng thông cảm rất nhiều. Bởi tôi đây, sắp cưới tâm trạng cũng bối rối lo lắng. Bởi thế, tôi nhanh chóng bỏ qua cho anh mọi chuyện mà chẳng biết anh vì đang yêu một người phụ nữ khác nên lăn tăn có quyết định bỏ rơi tôi hay không.
Rồi ngày cưới của tôi cũng đến. Bố mẹ tôi mệt mỏi khi phải tiếp bao lượt khách vào ra chúc mừng. Còn tôi xúng xính trong bộ váy cưới trắng lộng lẫy ngồi chờ chú rể đến đón dâu.
Có nằm trong mơ tôi cũng không thể nào hình dung được ngay trong ngày cưới của mình, anh lại lẳng lặng bỏ nhà ra đi để trốn tránh phút giây trọng đại của chúng tôi. Để hôm ấy, cô dâu là tôi ê chề không ai đưa đón.
Tôi đã khóc hết nước mắt khi không thấy chú rể sang đón dâu về mà người thay anh đến nhà đón tôi chỉ có mẹ chồng.
Cả nhà gái thì xôn xao bàn tán, chỉ trỏ. Lên xe hoa, tôi chỉ biết gục vào bà khóc nức nở. Mẹ chồng cũng ôm con dâu mới mà khóc và nói lời xin lỗi.
Bà cứ nói với tôi rằng: &'Mẹ xin lỗi con khi không dạy được con trai mình để nó hư đốn. Rồi mẹ sẽ tìm chồng con về cho con'. Ngày đưa dâu tôi buồn bã chẳng khác gì ngày đưa đám.
Những ngày sau đám cưới, một mình tôi cứ sống thui thủi xa lạ ở nhà chồng. Người thân nhà chồng sang nhà đều nhìn tôi với ánh nhìn thương hại. Nhưng vì đã có bầu với anh, vì muốn con có cha nên tôi cứ nán lại đợi chờ chồng.
Đúng 1 tháng sau ngày cưới, chồng tôi trở về nhà. Anh không nói với vợ một câu xin lỗi mà chỉ lặng lẳng đưa cho tôi tờ đơn ly hôn anh đã viết và ký.
Anh nói rằng: &'Em thông cảm cho anh. Anh đã yêu một người khác trước em rồi. Và anh không thể rời xa được người đó. Em cứ sinh con ra, anh sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc con'.
Nghe chồng nói vậy mà trong tôi như vỡ vụn. Thì ra bao lâu nay anh bắt cá hai tay. Tôi khóc nghẹn vì đau đớn nhưng nhanh chóng ký đơn ly hôn và xách va ly ra khỏi nhà chồng.
Suốt từ đó đến nay, chỉ có mẹ chồng thương tình gọi điện hỏi han cháy, hỏi han con dâu cũ mà anh thì im lặng. Thậm chí hôm tôi vào viện sinh, cũng chỉ có mẹ chồng hụt tốt bụng lên viện chăm tôi và cháu.
Mấy tháng trôi qua, nhìn ngắm con yêu lớn từng ngày trong nôi mà tôi không cầm được nước mắt. Tôi vẫn đau đớn lắm, vẫn hận người đàn ông đó lắm khi đã làm đời tôi và con phải dang dở thế này.
Tôi có nên tìm cách trả thù người đó?
Theo Tinngan
Hạnh phúc khi có người chồng mẫu mực Giữa vợ chồng nên có sự tin tưởng nhau, tuyệt đối đừng ai làm gì có lỗi với người mình yêu, như thế ít có trường hợp phải cãi nhau rồi đi đến ly hôn. Anh chưa bao giờ dối gạt tôi điều gì, cho nên tôi thấy tình cảm giữa hai vợ chồng như thế là quá đủ rồi. ảnh minh họa...