Hôm nay, mở phiên tòa “Đại án” Vinalines
Ngày 12-12, TAND TP Hà Nội bắt đầu xét xử sơ thẩm đối với Dương Chí Dũng cùng đồng phạm, theo tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và “Tham ô tài sản”. Báo ANTĐ sẽ liên tục thông tin về diễn biến phiên tòa diễn ra trong nhiều ngày này.
Từ “khai sinh” dự án trái phép…
Tháng 4-2007, Dương Chí Dũng chính thức được bổ nhiệm giữ chức Chủ tịch HĐQT Vinalines. Kế đến là Mai Văn Phúc, Trần Hữu Chiều và Trần Hải Sơn lần lượt được nắm các chức vụ quan trọng trong Tổng công ty Hàng hải Việt Nam. Trước lúc dứt hẳn ghế TGĐ để nắm giữ cương vị cao nhất của Vinalines vào đầu năm 2006, Dương Chí Dũng đã có văn bản đề nghị Bộ GTVT xem xét bổ sung Nhà máy sửa chữa, đóng mới tàu biển phía Nam vào quy hoạch các cơ sở công nghiệp tàu thủy Việt Nam, đồng thời đề nghị bộ chủ quản báo cáo Thủ tướng Chính phủ chấp thuận cho phép đầu tư. Mặc dù vào thời điểm ấy, Bộ GTVT và Thủ tướng Chính phủ mới đồng ý về mặt nguyên tắc, song Dương Chí Dũng vẫn tổ chức họp HĐQT và ra nghị quyết về việc đầu tư dự án. Trên cơ sở này, tháng 5-2007, Mai Văn Phúc ra quyết định thành lập BQL dự án và giao cho Trần Hữu Chiều làm trưởng ban, còn Trần Hải Sơn làm phó ban. Tiếp đến, tháng 6-2007, Mai Văn Phúc có tờ trình đề nghị HĐQT Vinalines ra quyết định phê duyệt dự án Nhà máy sửa chữa, đóng mới tàu biển phía Nam tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu với tổng mức đầu tư 3.854 tỷ đồng. Và thực tế là ngày 27-6-2007, Dương Chí Dũng đã ký Quyết định số 678/QĐ-HĐQT phê duyệt đề nghị của cấp dưới.
Với việc “khai sinh” dự án hàng nghìn tỷ đồng nêu trên, Dương Chí Dũng cùng thuộc cấp đã vi phạm các quy định tại Nghị định 16/2005/NĐ-CP và Nghị định số 112/2006/NĐ-CP của Chính phủ. Cụ thể là đối với dự án nhóm A (có mức đầu tư trên 1.000 tỷ đồng) mà không có quy hoạch ngành được cấp có thẩm quyền phê duyệt thì chủ đầu tư phải báo cáo bộ chủ quản để xem xét, bổ sung quy hoạch trước khi lập dự án đầu tư. Ngoài ra, “bộ sậu” của Vinalines còn cố tình làm trái ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ tại Công văn số 4805/VPVP-CN, ngày 31-8-2006. Khởi đầu từ sự tự tung tự tác này, Dương Chí Dũng và thuộc cấp tiếp tục lún sâu vào “vũng bùn” tham nhũng.
Các bị cáo: Dương Chí Dũng (SN 1957) – từng giữ chức Chủ tịch HĐQT Tổng công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines) và Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam; Mai Văn Phúc (SN 1957) – cựu TGĐ Vinalines; Trần Hải Sơn (SN 1960) – nguyên TGĐ Công ty TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines; Trần Hữu Chiều (SN 1952) – từng là Phó TGĐ Vinalines cùng bị cáo buộc vào tội “Tham ô tài sản”, quy định tại khoản 4, Điều 278-BLHS. Ngoài tội danh đặc biệt nghiêm trọng này, các lãnh đạo một thời của Vinalines và Bùi Thị Bích Loan (SN 1963) – nguyên Kế toán trưởng Vinalines; Mai Văn Khang (SN 1958) – cựu Phó TGĐ Công ty TNHH một thành viên Vận tải viễn dương Vinalines; Lê Văn Dương (SN 1970) – cựu đăng kiểm viên, Cục Đăng kiểm Việt Nam; Huỳnh Hữu Đức (SN 1965) – nguyên Phó Chi cục trưởng, Chi cục Hải quan Vân Phong, tỉnh Khánh Hòa; Lê Văn Lừng (SN 1959) – cựu cán bộ Chi cục Hải quan Vân Phong, Lê Ngọc Triện (SN 1964) – Đội trưởng Đội nghiệp vụ Chi cục Hải quan Vân Phong cùng bị xem xét về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”, tội danh và hình phạt được xác định tại khoản 3, Điều 165-BLHS.
Đến chia chác 28 tỷ đồng tham ô
Với những toan tính kiếm “bộn tiền” ở dự án bất hợp pháp là Nhà máy sửa chữa, đóng mới tàu biển phía Nam, Dương Chí Dũng không ngần ngại ký liên tiếp hai quyết định nâng mức đầu tư dự án lên 19,5 triệu USD. Trong tổng mức đầu tư dự án, Dương Chí Dũng cùng đồng phạm nhắm đến trước hết là những lợi ích cá nhân từ hạng mục lắp đặt 1 ụ nổi có sức nâng lên đến 27.000 tấn.
Thực hiện mưu đồ tham ô tài sản, Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc đã bàn bạc, rồi quyết định chọn mua ụ nổi Dock 83M do Công ty AP-Singapore chào bán với giá thống nhất là 9 triệu USD. Về phương án, ban đầu Dương Chí Dũng xác định mua, sửa chữa tại Nga, sau đó lai dắt về nước, sau lại chuyển sang phương án vận chuyển ụ nổi bằng tàu nâng nặng, rồi mới tổ chức sửa chữa tại Việt Nam. Mục đích của cựu Chủ tịch HĐQT Vinalines không gì khác ngoài nâng tổng giá trị hạng mục lắp đặt ụ nổi từ 14,136 triệu USD lên 19,5 triệu USD. Ác hiểm là ở chỗ, vào thời điểm mua ụ nổi, Dương Chí Dũng đã chỉ đạo cấp dưới bất chấp quy định về đấu thầu để bỏ qua các đối tác chào hàng có uy tín. Thay vào đó là một “đoàn tùy tùng” của Vinalines cùng đại diện cơ quan đăng kiểm đã sang tận Nga để thẩm định chất lượng món hàng. Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc biết rất rõ rằng Công ty AP chỉ là doanh nghiệp môi giới bán ụ nổi cho Công ty Nakhodka với giá dưới 5 triệu USD. Về chất lượng sản phẩm, “cặp bài trùng” này cũng biết ụ nổi 83M được Nhật Bản sản xuất từ năm 1965, sau đó bán cho Nga. Khi Công ty Nakhodka chào bán, ụ nổi đã hư hỏng nặng, không còn khả năng hoạt động và bị từ chối đăng kiểm. Tuy vậy, cựu Chủ tịch HĐQT Vinalines vẫn chỉ đạo đoàn khảo sát chất lượng lập báo cáo biến “đen” thành “trắng”, rồi xuất đủ 9 triệu USD cho Công ty AP để nhận về “cục sắt phế liệu”.
Video đang HOT
Trong vụ mua bán này, Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc thỏa thuận “ăn chia” với Công ty AP là Vinalines sẽ hưởng 1,666 triệu USD. Số tiền vượt giá trị thực tế còn lại, Công ty AP và chủ sở hữu ụ nổi 83M tự chia nhau. Để che mắt cơ quan chức năng, trong quán trình đàm phán, giao dịch, Dương Chí Dũng đề nghị Công ty AP mua lại ụ nổi của Nakhodka, sau đó mới bán lại cho Vinalines. Tương tự, về số tiền “hoa hồng” hàng triệu USD, Dương Chí Dũng yêu cầu Trần Hải Sơn đứng ra hợp thức hóa. Vì thế mà nguyên TGT Công ty TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines đã thông qua công ty của em gái nhận đủ 1,666 triệu USD dưới vỏ bọc một dự án hợp tác đầu tư với doanh nghiệp nước ngoài. Toàn bộ số tiền tham ô, Dương Chí Dũng hưởng 10 tỷ đồng, Mai Văn Phúc cũng hưởng phần tương ứng, Trần Hữu Chiều được chia 340 triệu đồng, Trần Hải Sơn “thưởng” cho em gái 2 tỷ đồng và số còn lại là ông ta chiếm hưởng hết.
“Quan lộ” đầy thuận lợi
- Dương Chí Dũng sinh năm 1957, tại Hải Dương, HKTT số 2, ngõ 26, đường Nguyên Hồng, Đống Đa, Hà Nội.
- Năm 1994, công tác tại Tổng công ty Xây dựng Đường thủy (lúc đó là Liên hiệp các xí nghiệp nạo vét). Chỉ sau một thời gian ngắn, ông Dũng được “ưu ái” đưa về làm Phó giám đốc Công ty Nạo vét đường sông 1 (ở Hải Phòng) rồi sau đó lên chức Giám đốc. Trong khoảng thời gian này, ông Dương Chí Dũng học lớp tại chức ngắn hạn ngành Kinh tế vận tải biển (3 năm) tại Đại học Hàng hải Việt Nam. Sau khi tốt nghiệp, ông làm luôn Thạc sĩ rồi Tiến sĩ kinh doanh thương mại tại trường Đại học Thương mại.
- Năm 2003, Dương Chí Dũng ngồi ghế Tổng Giám đốc Tổng Công ty Xây dựng đường thủy (Vinawaco). Tháng 8 -2005, ông Dũng tiếp tục được bổ nhiệm chức Tổng giám đốc Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines). Năm 2007, ông Dũng trở thành Chủ tịch HĐQT Vinalines.
- Đầu năm 2012, Dương Chí Dũng bất ngờ được điều sang giữ chức vụ Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam cho tới khi bị khởi tố.
Theo ANTD
"Bóc" bí mật quan hệ Dương Chí Dũng và đối tác bán ụ nổi 83M
Cáo trạng truy tố Dương Chí Dũng của VKSND Hà Nội thể hiện, Dũng quan hệ thân thiết với ông Goh Hoon Seow (GĐ Cty AP mà Vinalines mua ụ nổi 83M với giá chênh hơn 6 triệu USD) từ năm 2000. Con gái Dũng sang Singapore học cũng qua ông Goh.
Về hành vi lập, phê duyệt Dự án Nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam, cựu Chủ tịch Vinalines Dương Chí Dũng thừa nhận đã ký quyết định phê duyệt chủ trương đầu tư nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam (tại tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu) với tổng mức đầu tư hơn 3.800 tỷ đồng, trong đó có hạng mục lắp đặt ụ nổi, quyết định nâng tổng mức đầu tư dự án lên 19,5 triệu USD là trái ý kiến chỉ đạo của Chính phủ. Tổng GĐ Vinalines Mai Văn Phúc cũng khai nhận việc ký trình, đề nghị HĐQT TCty phê duyệt chủ trương đầu tư dự án khi chưa được Chính phủ phê duyệt quy hoạch là cố ý làm trái.
Phiên tòa xét xử Dương Chí Dũng sẽ chính thức diễn ra vào ngày mai (12/12)
Trong việc đầu tư, tổ chức đấu thầu, khảo sát, ký hợp đồng mua ụ nổi Dock No 83M, VKS viện dẫn lời khai của Dương Chí Dũng, bị cáo đã ký các quyết định phê duyệt dự án đầu tư mua ụ nổi không tuân theo nguyên tắc chào hàng cạnh tranh, không thực hiện nguyên tắc đấu thầu. Khi Phó Tổng GĐ Vinalines kiêm Trưởng BQLDA nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam Trần Hữu Chiều đến phòng làm việc báo cáo các thông tin sau khi khảo sát ụ nổi 83M tại Nga (ụ nổi của công ty Nakhodka, công ty AP - Singapore chỉ là nhà môi giới, ụ nổi già quá tuổi, hư hỏng nhiều, không còn hoạt động, đã bị Nga dừng phân cấp từ năm 2006, chủ sở hữu đưa giá đàm phán chỉ dưới 5 triệu USD...), Dũng vẫn chỉ đạo làm thủ tục để Dũng ký quyết định mua ụ nổi này qua công ty AP.
Tương tự, Mai Văn Phúc cũng được báo cáo nội dung này nhưng vẫn ký tờ trình đề nghị điều chỉnh tổng mức đầu tư mua ụ nổi từ 14,1 triệu USD lên 19,5 triệu USD, ký hợp đồng mua bán ụ nổi này với công ty AP.
Bị cáo Trần Hữu Chiều khai bản thân báo cáo đủ thông tin nắm được và nhận được chỉ đạo của Dũng, Phúc "các anh hoàn thiện báo cáo là mua được ụ nổi 83M và phải mua qua công ty AP" nên đã yêu cầu Trần Hải Sơn (Phó Trưởng BQLDA), Mai Văn Khang (Phó trưởng ban đóng mới tàu biển Vinalines) lập báo cáo khảo sát với nội dung sai lệch "ụ nổi ở trạng thái hoạt động bình thường, công ty AP là người bán ụ".
Với hành vi này, Dũng, Phúc, Sơn, Chiều bị VKS truy tố về tội "cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng" theo khoản 3, Điều 156 BLHS với tình tiết phạm tội gây thiệt hại trên 1 tỷ đồng, gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng, khung hình phạt từ 15-20 năm tù giam.
Ngoài ra, các bị cáo có thể bị tịch thu một phần hoặc toàn bộ tài sản, cấm đảm nhiệm chức vụ hoặc công việc nhất định từ 1-5 năm.
Quyết mua ụ nổi từ... "bạn thân"
Về hành vi tham ô tài sản, cáo trạng của VKSND Hà Nội dẫn lại lời khai của Dương Chí Dũng. Cựu Chủ tịch Vinalines không thừa nhận được chia 10 tỷ đồng trong số 1,66 triệu USD công ty AP chuyển về cho Trần Hải Sơn thông qua công ty Phú Hà của em gái Sơn. Dũng cũng phủ nhận việc thỏa thuận trước với ông God Hoon Seow (GĐ Công ty AP) về việc mua bán ụ nổi 83M. Dũng chỉ thừa nhận có nhận lời giúp ông God Hoon Seow về việc giao dịch bán ụ nổi cho Vinalines tại cuộc hội thảo "giới thiệu công nghệ ụ nổi" tại TPHCM khi đó.
Về mối quan hệ với ông Goh, quá trình tạm giam, lúc đầu Dũng khai không quen biết, chưa bao giờ gặp người này. Sau đó Dũng lại khai biết, quan hệ thân thiết với ông Goh từ năm 2000 thông qua việc giao dịch mua bán tàu cuốc (khi Dũng là GĐ Cty nạo vét và xây dựng đường thủy I). Năm 2003, 2 con gái của Dũng học ở Singapore cũng nhờ ông Goh giới thiệu tìm thuê nhà, nhờ thăm kiểm tra việc sinh hoạt. Có 2 lần vợ chồng Dũng sang Singapore thăm con đã đến nhà công Goh chơi. Ông này cũng từng đến nhà bố mẹ đẻ Dũng tại Hải Phòng.
Vị GĐ Cty môi giới bán ụ nổi này thì xác nhận bản thân có mối quan hệ thân thiết với Dương Chí Dũng. Trước khi ký hợp đồng mua ụ nổi từ Nga, ông Goh đã dang Việt Nam, trực tiếp đàm phán, giao dịch với BQLDA nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam, đã gặp riêng Dũng và Tổng GĐ Mai Văn Phúc, được Dũng "đồng ý giúp đỡ". Trước khi Vinalines lý hợp đồng mua ụ nổi này với công ty AP thì AP đã ký hợp đồng với chủ sở hữu ụ nổi (công ty Nakhodka, Nga) mua ụ nổi chỉ với giá 2,3 triệu USD để sau đó bán cho Dũng với giá 9 triệu USD.
Bị cáo Trần Hải Sơn cũng khai, trước khi Vinalines ký hợp đồng mua ụ nổi 83M với công ty AP, khoảng đầu tháng 3/2008, ông Goh Hoon Seow gặp Sơn tại trụ sở Vinalines nói "ông chuẩn bị tiếp nhận khoản tiền lại quả (kickback), tôi đã thống nhất với đông Dũng và ông Phúc rồi. Các ông ấy nói là giao cho ông nhận số tiền lại quả là 1,666 triệu USD". Thời gian thống nhất trước khi ký hợp đồng khoảng 1 tháng.
Theo Sơn, ông Goh còn nói lại theo yêu cầu của Dương Chí Dũng thì công ty AP phải chuyển lại 20% giá trị hợp đồng mua bán ụ nổi 83M, Mai Văn Phúc cũng đồng ý phải chuyển lại 20% cho phía Việt Nam.
Sau cuộc gặp này, Trần Hải Sơn đến phòng làm việc của Dương Chí Dũng nói lại nội dung ông Goh đã trao đổi, Dũng xác nhận là đúng, giao cho Sơn nhận khoản tiền này. Dũng còn dặn &'chia theo tỷ lệ 10 tỷ đồng cho anh, 10 tỷ đồng cho Phúc, còn lại cho em. Sơn cũng đến phòng làm việc gặp Phúc thuật lại nội dung này, Phúc nói "anh đồng ý, em xúc tiến nhanh nhé".
Mai Văn Phúc cũng xác nhận với CQĐT đã gặp ông Goh một lần tại văn phòng Vinalines trước khi ký hợp đồng mua ụ nổi từ công ty AP. Phúc biết việc ông Goh và Dương Chí Dũng có gặp nhau.
Kết quả điều tra xác minh, đối chất như tài liệu tương trợ tư pháp, tài liệu thu nhập tại công ty Phú Hà của em gái Trần Hải Sơn, kết quả xác minh tại các ngân hàng và kết quả đối chất giữa các bị cáo, người liên quan thể hiện sự phù hợp diễn biến về việc thực hiện nhận, chia 1,666 triệu USD. Vì vậy, dù Dũng, Phúc không thừa nhận việc "ăn" 10 tỷ đồng mỗi người từ thương vụ mua bán ụ nổi 83M, nhưng cơ quan công tố cho rằng, đủ cơ sở kết luận hành vi chia nhau 28 tỷ đồng của Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc, Trần Hữu Chiều, Trần Hải Sơn đã phạm tội "tham ô tài sản".
Cả 4 bị cáo bị truy tố theo khoản 4, Điều 278 của BLHS về tội danh này với khung hình phạt kên đến 10 năm tù, tù chung thân hoặc tử hình vì các tình tiết (chiếm đoạt tài sản có giá trị từ 500 triệu đồng trở lên; gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng khác).
Phiên tòa xét xử Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc và 8 bị cáo khác bắt đầu tại TAND Tp.Hà Nội vào sáng mai, 12/12, dự kiến kéo dài ít nhất 3 ngày. PV sẽ cập nhật liên tục diễn biến phiên tòa đến bạn đọc.
Theo Dân tri
Dương Chí Dũng chủ mưu vụ tham ô hàng triệu đô Ngày 4/11, Viện KSND Tối cao đã ký cáo trạng truy tố 10 bị can trong vụ án tham ô tài sản và cố ý làm trái quy định Nhà nước về quản lý kinh tế xảy ra tại Tổng công ty hàng hải Việt Nam (Vinalines). Các bị can gồm: Dương Chí Dũng, nguyên Chủ tịch HĐQT Vinalines; Mai Văn Phúc, nguyên...