Hôm nay, anh lại trở về trong em
Đọc tâm sự của nhiều người trên mục, em lại nghĩ về anh. Anh à, để em tính xem, chúng ta đã chia tay được 6 tháng thiếu 4 ngày. Anh chắc chẳng mấy để ý đâu nhỉ?
Lúc nào em cũng thấy mình thật cô đơn, tuy thường nói “Cô đơn cho tự do mà” nhưng nhiều lúc cũng thật trống vắng.
Bây giờ anh đang làm gì vậy? Lúc này, em nhớ anh nhưng không hy vọng anh quay lại vì em biết, hoàn cảnh hai chúng ta không cho phép, em đã nói lời chia tay trước vì lúc đó tình cảm chưa thật sâu nặng. Chia tay rồi mới thấy anh quan trọng như thế nào đối với em. Trái tim em giờ hình như rất lạnh, không có cảm giác gì với những người con trai ngoài anh. Nhiều lúc rất muốn nhắn tin hay gọi điện nhưng em thật sự không biết nói chuyện gì hết. Anh trong em giờ đây như là cái gì rất xa lạ, không bao giờ tới gần được, em sợ ngày nào đó sẽ mất anh mãi mãi lắm! Lúc đó nếu em thấy anh sống hạnh phúc thì em sẽ khóc nhiều không nhỉ? Người ta cứ tự trấn an rằng: “Chỉ cần người mình yêu hạnh phúc thì bao nhiêu đau khổ sẽ tiêu tan”. Dù vẫn biết thế nhưng em vẫn có một góc nào đó trong trái tim đau lắm!.
Anh có nhớ em không? Em nhớ anh nhiều lắm nhưng em hay dối lòng mình rằng “Có nhớ cũng không thể nào quay lại được nên tốt nhất hãy để nó tự do theo quy luật, tới lúc nào đó tình yêu của em dành cho anh sẽ bay theo lan gió kia và không bao giờ ở bên em nữa”. Em cũng đã chấp nhận được cuộc sống không bao giờ gặp lại anh trong suốt thời gian ấy nhưng em cũng không biết rằng em chấp nhận mãi như thế có phải là nhu nhược không anh nhi? Em muốn được gặp lại anh vào một ngày nào đó mà anh và em đang đi trên chung một con đường như ngày chúng ta vẫn ở chung trường anh ạ! Nhớ lại kỷ niệm là em chỉ muốn khóc thôi, em đã mất anh mãi mãi, chả lẽ cuộc sống là như thế hay sao anh? Trải qua đau khổ để rồi cứng rắn và thấy tình yêu nhẹ nhàng hơn sao anh? Anh có hay lên mạng đọc trang web này không vậy?
Anh ơi, em luôn mong rằng em lại được anh ôm như những ngày xưa vậy. Em sẽ nhớ những gì bên anh để rồi mãi mãi không bao giờ em quên. Mong anh tìm được những gì anh muốn, anh tìm được người yêu anh thật nhiều và hạnh phúc với sự lựa chọn ấy. Em nhớ anh. Đêm nay là đêm duy nhất em viết cho anh trên trang web này, anh yêu của em.
Theo Ngôi Sao
Ký ức ngày xanh
Dù xa anh đã 5 năm rồi nhưng trong lòng tôi vẫn không bao giờ xóa được hình bóng anh. Ngày ấy còn quá thơ dại nên tôi đâu biết cái cảm giác nhớ thương một người là thế nào để rồi khi xa anh tôi mới thấy con tim mình trống vắng đến khôn cùng.
Chúng tôi học chung với nhau từ năm cấp 2, nhưng mãi đến năm cuối cấp mới chơi thân với nhau, vì ngồi gần nên thường xuyên trêu ghẹo nhau và có lẽ vì thế mà khi xa nhau tôi lại càng nhớ anh nhiều hơn. Lên cấp 3 thì tôi cũng lờ mờ nhận ra tình cảm của mình nhưng vì mặc cảm hoàn cảnh nên tôi vẫn không dám thổ lộ. Tôi và anh khác xa nhau nhiều thứ, anh là con trai một của một gia đình công nhân viên chức khá giả, bố mẹ đều là giáo viên và lại có ngoại hình, đào hoa, phong nhã. Còn tôi lại là một cô bé con nhà nghèo, quê mùa, đen đúa, xấu xí. Khi học phổ thông hai đứa học khác lớp nhưng vẫn gần nhau vậy mà chúng tôi lại chưa từng nói chuyện, cái cảm giác rụt rè, mặc cảm đã để anh đi xa tôi. Rồi bao bộ bề cuộc sống đã cuốn tôi đi, tôi vẫn nhớ về anh mãi nhưng không thể nào thổ lộ được.
Hết phổ thông, chúng tôi đều bước chân vào giảng đường, anh thi đậu vào một trường đại học ở quê, tôi vào học tại một trường cao đẳng ở thành phố nên lại càng xa nhau hơn. Thấm thoắt 2 năm trôi qua, tết vừa rồi bọn tôi lại gặp nhau trong dịp họp lớp 9 sau 5 năm, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến. Vẫn ánh mắt và nụ cười hiền đó, anh làm trái tim tôi loạn nhịp. Thế rồi đến hẹn lại lên, sau kì nghỉ tết chúng tôi lại khăn gói vào trường, lại xa nhau trong một thời gian dài. Giờ đây ở nơi đất khách quê người lòng tôi vẫn nhớ về anh da diết, không biết nơi ấy anh có một khoảng trời riêng cho tôi hay không hay chỉ mình tôi đơn phương? Có lẽ vì tình cảm dành cho anh đã chiếm hết con tim nên tôi không thể nào mở lòng với một ai khác dù đã bao năm trôi qua. Không biết bao giờ những ký ức về anh mới mờ nhạt trong tôi?
Theo Ngôi Sao
Stress vì không biết có nên "cho" anh hay không Chúng tôi yêu nhau thắm thiết. Và tôi đã giữ gìn được đến gần hết năm thứ 3 yêu nhau. Tôi đọc các bài viết "em muốn giữ nhưng người yêu em cứ đòi làm chuyện ấy", "em trao thân dù biết hai đứa sẽ không làm đám cưới". Hay "nếu không cho anh thì tôi quá cổ hủ" mà thật sự không...