Hôm nay anh khiến cô ấy khóc vậy ngày mai đừng ngăn người khác làm cô ấy cười (P1)
Tình yêu không bao giờ có chuyện nửa vời, mà chỉ có thể là tất cả bằng không thì tốt đừng là gì của nhau.
Người ta vẫn thường nói niềm vui thì dễ quên còn nỗi buồn sẽ là thứ khiến người ta day dứt mãi. Nếu ở bên nhau mà không mang đến hạnh phúc thì hãy buông tay để mỗi người tìm một con đường riêng. Cũng giống việc anh không thể làm cô ấy yên lòng thì hãy để người khác yêu thương cô ấy hơn làm việc đó.
Cô giật mình tỉnh giấc nước mắt ướt đẫm khuôn mặt, cô không nhớ nổi mình vừa mơ thấy chuyện gì nhưng điều đó quả thật rất đáng sợ. Đã mấy đêm liền cô luôn giật mình như vậy, mọi thứ ở trong đầu rất hỗn loạn không tìm cách nào sắp xếp được.
Sáng hôm sau, cô tìm đến phòng khám tâm lý cô bị chuẩn đoán mắc hội chứng ám ảnh và cần phải điều trị. Bác sĩ khám trực tiếp cho cô là một người khá trẻ vậy mà đã làm cái nghề cần nhiều kinh nghiệm như vậy. Anh ta nghe cô kể lại những giấc mơ mà cô không nhớ rõ, mọi thứ đều bị đứt đoạn và chẳng có đầu cũng không có cuối.
Anh ta kê đơn thuốc cho cô và hẹn 2 ngày nữa tái khám, cô trở về nhà trong lòng nặng trĩu cô không ngờ sẽ có ngày một người vui vẻ, lạc quan như cô cũng phải tìm đến bác sĩ tâm lý. Nhưng nguyên nhân của việc này từ đâu thì cô lại không biết, mải suy nghĩ rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay những hình ảnh ngày trước lại kéo đến.
Một người con trai hất mạnh tay cô rồi nói: “Cô ấy cần anh hơn em nên anh không thể để cô ấy một mình, hơn nữa bọn anh sắp làm đám cưới rồi”. Cô bừng tỉnh đây là lần đầu tiên cô nhớ hết giấc mơ của mình nhưng cô không biết người xuất hiện trong giấc mơ của mình là ai.
Video đang HOT
Đến ngày tái khám cô gặp lại vị bác sĩ trẻ tuổi, anh ta nói có lẽ cô đã phải chịu một chấn động tâm lý rất lớn nên quên mất một số chuyện. Cô không hiểu anh ta nói gì nhưng ngay khi cô vừa đứng dậy định ra ngoài anh ta liền gọi cô lại hẹn đi ăn tối. Cô khá bất ngờ về lời mời này nhưng vẫn khẽ gật đầu đồng ý.
Cô chờ ngoài phòng khám một lúc sau anh ta xuất hiện trong chiếc áo sơ mi đen và quần âu lịch sự. Giờ cô mới nhận ra người đàn ông này khác hẳn với vị bác sĩ ban nãy cô vừa gặp. Anh ta tiến đến chỗ cô hỏi nhỏ: “Cô muốn ăn gì”, cô lưỡng lự một lúc rồi trả lời: “Tôi muốn ăn đồ Hàn Quốc”.
Anh ta đưa cô đến một quán ăn Hàn Quốc được bày trí nền nã nhưng mang lại cảm giác rất thoải mái. Nhân viên phục vụ đi đến anh nhường cô chọn món song cô đã nháy mắt tinh nghịch: “Anh trả tiền mà nên anh chọn đi tôi ăn gì cũng được”. Anh mỉm cười khi nghe điều đó, anh chọn những món khá đơn giản và dễ ăn đặc biệt không quên gọi cho một cốc nước ép.
Cô tò mò hỏi: “Với bệnh nhân nào anh cũng đối xử tốt thế này hả?”. Anh lắc đầu: “Nếu thế thì tôi sẽ nợ nần chồng chất mất”. Cô biết anh nói đùa nhưng vẫn cảm thấy người này thật lạ khi làm việc thì rất chăm chú còn lúc bình thường lại giống một đứa trẻ hay đùa.
“Cô đã từng yêu một người rất nhiều và chia tay đúng không?”, lại một câu hỏi nữa khiến cô ngạc nhiên. Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và trả lời anh ta: “Hình như là vậy”. Cô không biết tại sao lúc đó mình lại nói hình như nhưng một đoạn kí ức bỗng ùa về trong tâm trí.
Gia Linh
Theo ilike.com.vn
Hàng đêm nằm cạnh vợ, tôi dằn vặt lương tâm vì đã cố giam cầm con người thật của mình
Tôi đã cố gắng để mọi người không ném cho tôi những ánh nhìn kỳ thị.
Chào mọi người, tôi là Thành, năm nay 32 tuổi. Hiện tại tôi đã có gia đình, một người vợ hiền và cô con gái 2 tuổi. Nhìn vào cuộc sống của tôi, ai cũng cho rằng tôi đang rất hạnh phúc. Vậy mà nhân vật chính là tôi lại cảm thấy ngột ngạt, khó chịu và dằn vặt vô cùng.
Tôi là một người đồng tính. Khi biết nhận thức, tôi dần cảm thấy sự khác biệt của mình. Thay vì thích các bạn nữ, tôi lại có cảm tình với những người bạn nam. Tôi cũng không thích chơi đá bóng, không đam mê game như những người bạn khác. Cho tới khi trưởng thành và đi khám bác sĩ tâm lý, tôi mới biết mình thật sự là người của giới tính thứ 3.
Khi ấy tôi lầm tưởng bố mẹ sẽ thông cảm và động viên tôi. Nhưng không phải như vậy, việc tôi là một người đồng tính đã khiến cả gia đình tôi xáo trộn. Bố tôi liên tục chửi bới mẹ vì không biết sinh con. Rồi bố mẹ tôi đi khắp nơi tìm thầy để "chữa bệnh" cho tôi. Những lúc đó tôi cảm thấy mình rất bất lực khi không được sống là chính mình.
Do sức ép của gia đình quá lớn nên cậu ấy đã kết hôn với người con gái kia. (Ảnh minh họa)
Tôi cố tạo dựng cho mình một vỏ bọc và cố gắng để đàn ông nhất có thể. Tôi không muốn mẹ bị bố chửi bới, không muốn mọi người kỳ thị mình. Vậy nên tôi nói dối là mình đã hoàn toàn khỏi bệnh.
Tốt nghiệp và đi làm, tôi thích cậu đồng nghiệp ở công ty. Cậu ấy cũng rất thích tôi, thậm chí chúng tôi còn hẹn hò với nhau. Tôi nhớ ngày mà tôi nói sẽ dẫn người yêu về ra mắt, bố mẹ tôi đã vui biết bao. Cho đến khi người tôi dẫn về là một người đàn ông, mẹ tôi ngất tại chỗ còn bố tôi cầm cây gậy đuổi tôi đi khỏi nhà.
Chuyện này cũng lặp lại ở nhà người yêu tôi, họ không chấp nhận để chúng tôi đến với nhau. Rồi họ gán ghép cậu ấy cho một cô gái. Do sức ép của gia đình quá lớn nên cậu ấy đã kết hôn với người con gái kia.
Chia tay mối tình ấy, tôi đau khổ vô cùng. Có lúc tôi nghĩ, không biết mình đã sai ở điểm gì? Tôi không làm gì trái với đạo đức và pháp luật, tại sao mọi người không công nhận con người thật của tôi?
Tôi lấy vợ đã 2 năm, thế nhưng chưa có một ngày nào cảm thấy thanh thản thật sự. (Ảnh minh họa)
Rôi tôi cũng bắt đầu muốn làm một người đàn ông thực thụ. Vì nghĩ rằng sau khi kết hôn, có thể tôi sẽ thay đổi nên tôi cũng tìm người yêu và kết hôn với vợ mình chỉ sau vài tháng quen biết. Bố mẹ tôi thấy vậy chỉ nghĩ là tôi đã khỏi bệnh nên không nhắc lại chuyện cũ nữa.
Tôi lấy vợ đã 2 năm, thế nhưng chưa có một ngày nào cảm thấy thanh thản thật sự. Tôi luôn phải tỏ ra đàn ông trước mặt bố mẹ và vợ mình. Hôm qua tôi gặp lại người yêu cũ, chúng tôi nhìn nhau rất lâu rồi chẳng ai bảo ai, chúng tôi ôm nhau khóc.
Cả tôi và cậu ấy đều hiểu chúng tôi đã phải trải qua những gì. Cậu ấy nói với tôi, chúng tôi hãy ly hôn với vợ và quay trở về là chính mình. Tôi cũng lưỡng lự lắm. Nhưng còn con gái của tôi, tôi không thể để con tôi thiếu tình cảm của bố mẹ. Tôi nên làm gì đây?
Theo afamily.vn
Giật mình vì suốt 3 năm vợ chồng ngủ chay không làm chuyện chăn gối Tuy nhiên đôi lúc tôi giật mình nghĩ lại và hoang mang, liệu chúng tôi có đang đi đúng hướng? Tôi sợ một lúc nào đó chồng đi lệch đường ray, bị những cám dỗ ngoài kia thức tỉnh "bản năng gốc" và sa đà vào ngoại tình để tìm kiếm thú vui trong chuyện gối chăn Thời điểm đầu hôn nhân, tôi...