Hôm đó, cuộc tình mình đi qua mưa bão
Mình rời bỏ nhau, sau nhiều ước mơ và nỗ lực. Tồn tại trong em khi ấy chẳng có gì khác ngoài nỗi đau.
Mình không cho nhau một cái ôm lần cuối, kể cả khi nỗi nhớ đã ùa về đầy căn phòng cũ. Hoàng hôn chiều hôm ấy có thể vẫn đậu trên mái tóc em, nhưng bây giờ anh không còn ký ức nữa. Đoạn đường về sau anh sẽ vẫn bước tiếp, nhưng chẳng phải vì em và cùng em.
Mình từng có nhau như một điểm tựa đầy màu nhiệm…
Có nhiều đêm em buồn vì rối bời cuộc sống, lại nghĩ về anh và điều ta mong ước, cảm thấy được những hạnh phúc nhỏ đang nảy nở và sản sinh dần nhiều hơn áp lực. Em đã tưởng, dẫu cuộc sống xảy ra thế nào thì anh vẫn sẽ ở đó. Chuyện chúng mình êm đềm như dòng nước không qua mùa nước lũ.
Việc chúng ta dừng lại, chẳng biết nên xem là dối trá hay là hiển nhiên.
Hôm đó, cuộc tình mình đi qua mưa bão. Hai chúng ta như hai kẻ bơ vơ mải miết tìm cho chính mình một con đường yên ổn. Yên ổn đó không có nghĩa là phải bên nhau, thậm chí hai ta còn nên là kết thúc! Nỗi buồn không biết từ bao giờ đã kéo đến, bao trùm lên những mẩu chuyện nhỏ, len cả vào kẽ tay chúng mình còn đang nắm.
Day dứt là khi ta cố tình ở lại trong chuỗi ngày thật buồn. Hi vọng như thế chỉ là nỗ lực cho nhiều mâu thuẫn trở đi trở lại.
Thế nên mình đã chọn rời đi, khi trời vừa hửng sáng.
Video đang HOT
Em là người cô đơn, kể từ khi mình xa cách.
Nhưng cô đơn bây giờ thật khác với sự lẻ loi ngày anh chưa đến. Thuở ấy, em vẫn thấy yêu đời khi tự mình vượt qua và trải nghiệm. Còn bây giờ, có thể trước những sóng gió em vẫn cứ an nhiên, nhưng niềm chơ vơ đã trở nên thường trực như một trở ngại lớn cho lòng hi vọng.
Cảm giác thế nào, khi ta rời bỏ một điều mình từng đặt trọn hi vọng. Phản xạ của sự trưởng thành có thể giúp em dần hiểu rằng chuyện cũ không sâu đậm đến nỗi không thể xóa. Cố gắng đó rồi cũng biến em thành kẻ ích kỷ tự thương mình, không tìm ra thứ hạnh phúc của ngây ngô nồng nhiệt nữa.
Hà Nội những ngày này trời rất rét. Vài người trong đám đông đang hi vọng sẽ “vô tình” tìm được một bàn tay để nắm. Vài người khác, trong lòng chỉ có những tổn thương thất vọng. Họ lại tiếp tục mải mê vòng quanh, đi tiếp trên con đường mập mờ ánh sáng.
Khi mất nhau, nào giống thời điểm chưa bắt đầu. Ngày tự cố gắng, chẳng khi nào giống lúc ta vô tâm để lỡ.
Theo guu.net
Đợi một mảnh ghép
Đã từ lâu, em không còn dám đợi mong những ngày vui. Vì có những chuyện một khi đã đi qua thì chẳng thể xóa bỏ. Người đàn bà một lần cũ đi thì làm sao mà mới lại?
Anh ta đến, bản thân anh ta thực sự cũng chẳng phải một người chỉn chu. Anh ta thậm chí còn bất cần, cách yêu thì đầy tràn sự chiếm hữu.
Với giọng điệu nửa trẻ con nửa nghiêm túc, anh ta nói với em: "Làm người yêu anh đi, anh sẽ che chở cho em nốt quãng đường còn lại". Thời điểm ấy, em hoàn toàn không rõ cảm giác của mình là hạnh phúc hay ngột ngạt.
Ảnh minh họa: Quỳnh Nga
Người như anh ta thật dễ làm điều khờ dại. Có lẽ một phần do cá tính! Một vài người trên đời, một khi đã yêu ai sẽ yêu bất chấp, đã yêu cái gì sẽ yêu đến kiệt cùng. Tình yêu mới đó mà anh ta đã rối lên khi tìm kiếm em, mối quan hệ còn chưa nhiều ngọt ngào mà anh ta tưởng chừng có thể c.hết đi khi em nói muốn từ bỏ.
Thật ra anh ta chẳng được đ.iểm gì, cũng không phải kiểu người em ưa.
Em nói với tôi rằng: "Người như em thì đâu dám mong đợi hạnh phúc nữa".
Em nghĩ rằng chẳng còn ai cần mình. Cũng giống cách nghĩ của một đ.ứa t.rẻ khi đứng trước những giới hạn của bản thân: trong đôi mắt chỉ có nỗi sợ và sự lùi bước. Đàn bà đi qua một hôn nhân đổ vỡ đâu dễ gì dám mong một hạnh phúc mới.
Họ sợ những cuộc vui vội vã. Sợ đàn ông giả vờ! Ngày đầu, thứ mà họ tìm là cảm giác yên ổn từ những mối quan hệ, nhưng thực sự họ dễ động lòng và ngờ vực. Làm sao để đi tới hạnh phúc khi trong lòng có quá nhiều điều để ngờ vực.
Cô gái như em, luôn rất sợ người đàn ông thực lòng yêu mình phải mang theo vài điều gần giống như là "gánh nặng". Anh ta lại còn dễ bị người ngoài ra vào lời tiếng, rằng đã yêu người đàn bà qua một đời chồng. Những cảm mến chớm xuất hiện trong lòng cũng nhanh chóng bị những nỗi sợ vùi tắt.
Bởi vì em yếu đuối hơn người ta. Vì đôi vai nhỏ ấy từng tự gánh nhiều sóng gió quá!
Phụ nữ như em, những tổn thương đã hiểu thấu. Em đâu còn thì giờ, tâm trí cũng như sự kiên vững để tự thương rồi buồn tủi.
Hạnh phúc em tìm bây giờ là một mảnh ghép. Chẳng cần hoàn hảo, nhưng phải có khả năng để vừa vặn. Người đàn ông ấy yêu hết những tổn thương trong em. Anh ta dẫu có nhiều điểm chưa tốt, nhưng lại đủ bản lĩnh để xem em là duy nhất, để em có thể tựa vào.
Người đàn ông ấy đã vài lần gọi cho em trong cơn say và khóc. Anh ta sợ xa em, bởi suy nghĩ sau này em lại tiếp tục đi một mình không người thấu, em tổn thương anh ta cũng không có quyền can thiệp.
Phụ nữ, khi họ đã đi qua tổn thương rồi thì có lẽ cứ nên như vậy mà bước tiếp thôi. Có những vết thương chẳng khi nào lành, giống như một vài sự thật chẳng khi nào thay đổi được.
Phụ nữ khi hiểu thêm được nhiều buồn vui nước mắt, họ vẫn có thể chọn một mảnh ghép riêng cho mình, để cả hai xếp lại một cuộc tình thật vừa vặn.
Điều tuyệt vời nhất vẫn thường là điều phù hợp nhất!
Bảo Bảo
Theo laodongthudo.vn
Dấu hiệu cho thấy bạn là cô nàng mù quáng trong tình yêu Khi yêu con gái vẫn luôn là người dốc hết lòng vào cuộc tình nhưng điều đó vô ý đã khiến cho họ trở thành người mù quáng hơn. Tin tưởng vô điều kiện Vì tin tưởng mà yêu cũng vì tin tưởng mà xa nhau đó là câu mà bất cứ ai cũng nói khi bắt đầu hoặc kết thúc một tình...