“Hỏi sao tôi không ngoại tình hả bà?”
Ôi! Tự nhiên nhớ mùi của em. “Ngon” lại ngoan ngoãn nữa. Nhớ cả lúc em ôm mình, thở hổn hển… Không được! Mình đang ở nhà! Không được để lộ sự bần thần ra thế. Mai mình lại gặp em.
Ngày… tháng… năm
Vừa tỉnh dậy lúc 7h sáng, quay qua bên cạnh thấy bà vợ vẫn đang say giấc, mình phải thật nhẹ nhàng, len lén đưa chân ra khỏi chăn ấm rồi đi vào phòng tắm mở điện thoại lên đọc tin nhắn của em. Vẫn là những tin nhắn quen thuộc của em “nhớ anh”, “yêu anh”. Vừa vui vừa thấy hơi hãi vì nghĩ đến cảnh bà vợ ở nhà mà lỡ đọc được chắc không yên ổn với bã. Ôi! Đàn bà…
Vừa xoá tin nhắn xong thì nghe tiếng vợ dậy, nhẹ cả lòng. Bà ta mà dậy sớm chút nữa thì thót cả tim. Tắm rửa, đánh răng xong nghe tiếng bã bảo ra ăn sáng kẻo đồ ăn nguội hết. Tự nhiên chợt nghĩ “Nhà này cái gì chả nguội mà còn lo nguội với nóng”, nhưng miệng thì bảo muộn làm để nhanh chóng ra khỏi tầm ngắm của “bà la sát” để chạy đến chỗ làm với “phở”.
Thoát rồi! Thoát rồi!… Vừa nhìn thấy cô bồ nhí bé bỏng ngồi chờ với nụ cười tươi rói là biết nay ngày hôm nay trời đẹp. Trẻ trung, năng động, dí dỏm, bàn làm việc khi nào cũng hoa, thêm một cái cốc nước riêng, bàn làm việc của em có điểm chút màu mè xinh tươi như chính em vậy. Chẳng khác gì với bà vợ ở nhà, suốt ngày chỉ biết mang bộ đồ rộng rộng, chỉ biết nồi niêu, giẻ lau, chén. Mình lại chỉ biết tặc lưỡi một cái.
Trưa nay hai đứa ra ngoài ăn trưa ở quán cà phê sân vườn quen thuộc, la liếm nhìn quanh xem có gặp người quen không. Ai dè thấy thằng Minh cũng đang ngồi nắm tay em nào trông cũng xinh phết. Nó thấy mình rồi, hai anh em chỉ nháy mắt nhau tự hiểu. Mình cũng thấy vui vui, nắm lấy tay em. Đúng tay em khác hẳn tay bà vợ ở nhà. Mềm mại hẳn!
Vừa nhìn thấy cô bồ nhí bé bỏng ngồi chờ với nụ cười tươi rói là biết nay ngày hôm nay trời đẹp – (Ảnh minh họa)
Ngày…tháng…năm
Trưa nay em vừa hẹn đi ăn cơm, trong khi bà ta lại sai đi mua sữa đem vào trường cho con. Đành phải cất công chạy đi đưa sữa cho con bé trước rồi quạy lại đón em đi ăn. Đành vậy chứ con cái không bỏ bê được.
Em đòi đi ăn sushi ở quán Sushi Bar. Nắm tay em vào quán, em thì đi theo sau tủm tỉm cười. Bàn tay em công nhận mịn màng và đẹp thật.
Gọi mấy phần sushi, em ngồi ăn một cách ngon lành. Tự nhiên nhớ ra cách đây mười năm bà vợ mình cũng từng ngồi ăn và cười như thế, nhưng lần đấy chưa nhiều tiền, nên chỉ đi ăn bún, cơm bình thường chứ có bao giờ vào mấy chỗ như thế này. Mình lại tặc lưỡi một cái, nghĩ đến hình ảnh chỉ biết ôm cái giẻ lau nhà, nồi xoong, bếp núc của bã hiện giờ. Đôi khi còn tóc chẳng thèm chải. Việc nhà, con cái làm bã trở nên tàn đi nhiều quá như vậy sao? Tự nhiên thấy trong lòng có chút tội lỗi… Ơ, thế mình có tội không? Chắc có! Nhưng đàn ông mà, ai chẳng có thói… Biết phạm tội nhưng không bỏ được.
Chiều nay đi đón con bé về, bã chỉ biết ôm lấy con bé, rồi hỏi han nó bao nhiêu thứ trong ngày đi học, không thèm hỏi han mình một tiếng. Vừa bực, vừa tủi thân. Làm biết bao điều cho cái nhà này mà không thèm đếm xỉa đến mình. Rồi tự nhiên thấy nhớ em. Em dịu dàng thế, cứ gặp mình là hỏi “anh mệt không”. Hỏi sao tôi không ngoại tình hả bà. Đừng trách tôi làm chi hết!
Đang trong lúc tủi thân, vợ tới một tay ôm cặp táp của mình, còn tay kia nắm tay con nhìn mình rồi nói: “Anh lên thay đồ đi, em pha nước cho anh nhé. Rồi nhà mình xuống ăn cơm”. Ôi! Vợ tôi cũng dịu dàng thế! … Sao tội của mình có vẻ chồng chất lên nhau vậy. Tự nhiên thấy tim nhói nhói… Thế là để không bị phát hiện, mình đành ôm vợ một cái rồi đi tắm.
Nãy đang ngồi coi tivi, điện thoại rung lên… Ôi mẹ ơi! Em gọi. Gọi làm gì giờ này vậy trời! Đành phải bắt máy chứ không “bà la sát” nghi ngờ. Giả vờ ờ à mấy câu như mấy đứa bạn gọi đi nhậu rồi thêm một hai câu từ chối, rồi bảo đang làm cho xong mấy bản thảo. Tắt máy xong còn phải giả vờ gằn giọng: “Mấy thằng này nhậu suốt ngày, vợ con thì không lo!”. Vợ tôi phì cười, trông vẻ vui lắm. Phù! Suýt lộ chuyện! Tự nhiên thấy mình giỏi ghê!
Ngày…tháng…năm
Đang ngồi ăn tối, bất chợt em lại gọi bảo nhớ, muốn gặp không thôi em giận. Thế là kiếm cớ phải đi công chuyện gấp, để “bà la sát” không kịp hỏi, mặc đại cái quần Jeans, áo thun lấy xe đi nhanh luôn. Trông vẻ mặt “bà la sát” có vẻ lo lắng, chắc tưởng có chuyện gì. Vừa tới nhà em, tôi nhắn tin cho “bà la sát” là có việc gấp qua nhà sếp để giải quyết cho bã yên lòng. Xong gọi em xuống nhà.
Video đang HOT
Hai đứa đi uống nước rồi ghé vào nhà nghỉ phía ngoại thành. Em xinh đẹp lại biết làm tôi hài lòng. Thân hình thon thả, vòng nào ra vòng nấy. Đầy đặn, thơm tho. Hai đứa ôm chầm lấy nhau rồi vuốt ve, âu yếm, rồi làm….chuyện-ma-thằng-đàn-ông-nào-cũng-làm khi có bồ nhí. “Hành sự” xong thì tắm rửa sạch sẽ để tránh để lại mùi nước hoa nữ. Sau đó đưa em về, còn tôi chạy lòng vòng ngoài phố nửa tiếng đồng hồ để nếu có lưu lại mùi của bồ nhí cũng bay đi bớt. Vậy mới an toàn mà về nhà. Ăn vụng phải biết chùi mép chứ.
“Hành sự” xong thì tắm rửa sạch sẽ để tránh để lại mùi nước hoa nữ – (Ảnh minh họa)
Về tới nhà, vợ chạy ra mở cửa lo lắng. Mình giả vờ nhăn mặt, bực bội nói vài câu: “Công việc gì mà cứ giật ngược người ta chạy vào buổi tối, không cho ai nghỉ ngơi hết.” Vợ xoa xoa lưng tôi bảo: “Công việc mà, ai chẳng vậy. Anh ráng lên!”. Cảm giác tội lỗi trong tôi ngày càng chất đống nhưng sao… Ôi! Tự nhiên nhớ mùi của em. “Ngon” lại ngoan ngoãn nữa. Nhớ cả lúc em ôm mình, thở hổn hển… Không được! Mình đang ở nhà! Không được để lộ sự bần thần ra thế. Mai mình lại gặp em.
Ngày… tháng … năm
Tôi chở em đi mua quần áo. Em ôm mình chặt cứng, còn mình phải mang cái mũ bảo hiểm khá to, có kiếng che hết mặt để không bị phát hiện. Vừa vui mà cũng vừa hồi hộp.
Em đòi mua một cái đầm hơi đắt, nhưng thôi, em vui là được rồi. Em thử mặc vào vừa khít, như may riêng cho em vậy. Eo ra eo, ngực ra ngực, làn da trắng nõn. Ngon lành! Chợt lúc tính tiền, con bé bán hàng khen “vợ” mình xinh… Nó tưởng “phở” là “cơm”…
Đã bao lâu rồi mình không mua cho bà nhà cái đầm mới nào nhỉ? Cũng lâu rồi chẳng thấy vợ mình mặc váy, đầm. Anh có xấu xa không vợ? Tự nhiên thấy mắt ngấn ngấn nước sau lớp kiếng mũ bảo hiểm…. Nhưng vợ ơi… Anh chẳng biết mình đang làm gì nữa…
Đang nghĩ lan man thì “Ầm” một cái. Tông trúng xe ai rồi! Còn em sợ hãi, ôm tay tôi.
Ơ, thôi chết! Hình như có trẻ em… Mở mũ bảo hiểm ra… Đứng hình! Vợ con tôi…
Theo VNE
Vợ ơi, World Cup này anh ngoan rồi!
Vì mùa trước chồng quá hư nên kỳ bóng đá thế giới này anh phải tu tỉnh để cửa nhà yên ấm.
Lại một mùa World cup nữa đến. Ngồi xem trận khai mạc Brazil với Croatia, chồng nhìn tôi âu yếm:
- Năm nay chồng hứa sẽ ngoan, vợ yêu cứ yên tâm!
Nghe Quyết tâm ca của chồng, tôi thấy ấm lòng nhưng mà kỉ niệm của mùa World cup 4 năm về trước vẫn dội về như kí ức kinh hoàng.
Phải nói cho công bằng, bản thân tôi cũng là một fan cuồng nhiệt của túc cầu giáo. Từ hồi thiếu nữ, tôi đã chết mê chết mệt các chàng cầu thủ Ý đẹp trai quên sầu. Nhưng khi lấy chồng và nhất là có con, mọi quan tâm tôi dồn hết cho gia đình. Dẹp hết Del Piero, Canavaro, Totti, Pirlo những chàng cầu thủ tóc xoăn, mắt xanh biếc tựa nước biển Địa Trung Hải. Chỉ còn bé Su và chồng giờ đây là quan trọng nhất trong trái tim tôi. Mùa World cup đầu tiên của cuộc sống gia đình 3 người, thay vì ngồi quán cafe hò hét cổ vũ cùng hội bạn đại học, tôi ngoan ngoãn ở nhà, mua bia, nướng mực, ru con ngủ, chờ đêm tới và cùng chồng xem bóng đá. Chồng thấy tôi chiều chuộng cũng hưởng ứng bằng cách... nhẫn nại ở nhà xem bóng đá với vợ trong 1 tuần. Sau đó, chồng lấy cớ này nọ, trốn đi tít mít nhà mấy ông bạn trên cơ quan xem bóng đá.
Tôi dằn dỗi:
- Sao anh có nhà, có vợ mà cứ thích đi ngủ lang xem bóng đá thế?
Chồng tôi phân bua:
- Xem bóng đá phải hò hét nó mới khí thế. Anh mà động hét to một tí là vợ lại véo anh, suỵt suỵt để cho con ngủ. Sao mà sướng được nữa!
Cả buổi đêm tôi chập chờn lên xuống theo tiếng nhịp điệu hò reo ăn nhậu của Hội liên hiệp chồng và những người bạn. (ảnh minh họa)
Nói rồi chồng lại đi, mỗi hôm ngủ ở nhà một ông bạn, hôm lại nằm ở công ty xem với bác bảo vệ. Mặc kệ vợ ở nhà ôm con thui thủi một mình.
Hôm nào cũng như hôm nào, cứ chiều về chồng tôi lại phi xe về nhà, ngáp ngắn ngáp dài vì thiếu ngủ, tắm vội tắm vàng, cơm nước qua loa, vào phòng chơi với con dăm phút, hôn vợ chụt một cái rồi lại rập rình lên đường.
Tôi nén tức ra ôm chồng ngọt ngào:
- Hay là chồng rủ bạn về nhà mình một hôm đi. Định ăn trực nhà người ta hết mùa World cup luôn chắc!
Chồng nghe bùi tai cũng gật gù.
Thế rồi chồng tôi không chỉ rủ 1 ông bạn thân như tôi ngây thơ tưởng tượng mà cả một hội bạn 7 8 người. Khổ nỗi nhà tôi làm gì có người giúp việc. Bé Su nhà tôi cũng đã lớn và tôi muốn mình một tay chăm con chăm chồng. Như vậy là hạnh phúc lớn nhất của người phụ nữ. Hậu quả là, một mình tôi tất tả cả đêm làm ô sin phục vụ cả chục quý ông mà chóng hết cả mặt. Lắm lúc xảy ra chuyện bi hài. Có ông uống say còn nhầm phòng trẻ con thành phòng vệ sinh, đập cửa ầm ầm làm con bé khóc inh ỏi, dỗ mãi mới chịu nín.
Có nhiều đàn ông lạ trong nhà quả là bất tiện. Tôi chẳng ngủ được vì cứ lo các ông đấy lại làm rơi vỡ, đụng chạm vào bộ sưu tập gốm quý của ông chồng tôi thì lại to chuyện.
Nhiều lúc đang nằm ôm con thiu thiu ngủ, chồng ở ngoài thì cứ í ới gọi:
- Vợ ơi lọ ớt để ở đâu.
- Vợ ơi ra thái sashimi cho chồng.
Cả buổi đêm tôi chập chờn lên xuống theo tiếng nhịp điệu hò reo ăn nhậu của Hội liên hiệp chồng và những người bạn.
Sáng ra nhà tôi chẳng khác một bãi chiến trường. Các ông nằm ngủ la liệt, cốc chén đồ nhậu bay tứ phía. Sau khi chồng đi làm còn lại tôi dọn dẹp rửa chén đĩa, hút bụi để rồi tối đến mọi thứ lại lung tung xèng hệt như tối hôm trước.
Còn tôi, tôi biết mình xứng đáng được hưởng như vậy sau cả tháng trời xấu xí, tất bật, cáu kỉnh cho cái mùa World Cup rồi! (ảnh minh họa)
Ròng rã nửa tháng trời, giữ được chồng ở nhà, chăm ăn chăm uống cho cả bạn chồng và chồng mà tôi được giảm cân tự nhiên khoảng 3 4 kí lô.
Trong tuần suốt từ sáng tới tối với tôi là một chu trình bất tận: nào đưa con đi học đi làm, về đón con, nấu cơm, cho con ăn, cho con ngủ, giặt giũ, làm món nhậu đêm phục vụ các tín đồ World cup tại gia. Đặt lưng nằm xuống là chỉ có ngủ thiếp đi vì mệt. Đến cuối tuần đưa con về cho ông bà trông là tôi lại quay về nhà tiếp tục làm osin buổi đêm. Ông chồng tôi xem bóng đá xong, trong người sẵn tí men, mở cửa vào phòng vuốt ve vợ rồi nổi hứng xyz. Tôi thì sẵn mệt, sẵn ức chế, người rũ ra như cọng bún thiu, chẳng buồn động đậy hưởng ứng. World cup thì nóng, mà chuyện vợ chồng thì nguội ngắt ngơ thế đấy.
Đến một hôm, chờ chồng về nhà, tôi chịu hết nổi liền xả hết:
- Tôi hết chịu nổi rồi, anh bảo mấy ông bạn vàng tối nay đừng có đến nhà làm loạn nữa. Anh thích đi đâu thì đi, tôi mệt lắm rồi.
Chồng mặt ngắn tũn rồi lại gần ôm tôi xoa dịu:
- Nhưng mà vợ ơi, World cup kết thúc rồi.
World cup kết thúc rồi! Đội nào vô địch tôi không cần quan tâm! Ôi thế là chuỗi ngày quay cuồng của tôi đã chấm dứt rồi! Tôi reo lên sung sướng. Trong đầu chợt nghĩ ngay một ý định:
- Chồng ơi, cuối tuần này chồng và con về bên nội nhé. Em bận một việc quan trọng. Vợ quyết định sẽ tự thưởng một chuyến du lịch ở Singapore với mấy cô bạn thân. Chồng tài trợ nhé!
Không chờ chồng trả lời tôi lên giường nằm ngủ một giấc ngon nhất trong suốt 1 tháng vừa qua.
Phải, và trong khi tôi đang ở thiên đường của shopping cùng 3 cô bạn thân thì ở nhà, chồng và ông bà nội đang vật lộn với cô nhóc 3 tuổi nghịch như quỷ sứ của chúng tôi.
- Mày thật là cao tay mà! Cô bạn thân đi cùng tôi vừa xuýt xoa vừa thán phục
Còn tôi, tôi biết mình xứng đáng được hưởng như vậy sau cả tháng trời xấu xí, tất bật, cáu kỉnh cho cái mùa World Cup rồi!
Đó là chuyện của 4 năm trước, còn giờ trái bóng khai mạc vừa lăn, chồng đã ra nghị quyết Chồng ngoan- Chiều vợ. Chồng thủ thỉ:
- Vợ thèm ăn gì, thích xem trận gì chồng đều tuân ý. Chỉ xin vợ đừng bắt chồng cai chuyện ấy và bỏ chồng ở nhà một mình với Su nữa, chồng sợ lắm.
World cup chỉ mới bắt đầu thôi, tôi hy vọng là chồng sẽ ngoan đều cho hết mùa giải. Còn gì tuyệt hơn thế!
Theo VNE
Khổ như có con dâu là hot girl Ngày con trai tôi đưa cô bạn gái về ra mắt, tôi đã không hề ưng ý chút nào. Suốt ngày váy ngắn, môi son Ngày con trai tôi đưa cô bạn gái về ra mắt, tôi đã không hề ưng ý chút nào. Tôi không phải là một người khó tính, chỉ là, cái cách nói chuyện và nhất là cách ăn...