Hối hận vì tham giàu lấy chồng còn quá sớm
20 t.uổi, khi còn đang là sinh viên đại học, tôi luôn mơ ước sau này mình sẽ có được một người chồng giàu có, thành đạt, nhà cao cửa rộng.
Lấy chồng từ thuở sinh viên
20 t.uổi, khi còn đang là sinh viên đại học, tôi luôn mơ ước sau này mình sẽ có được một người chồng giàu có, thành đạt, nhà cao cửa rộng. Nghĩ cũng cực cho mình, bao nhiêu năm cố gắng đèn sách, phấn đấu học đại học, hi vọng sau này có cái chữ sẽ dễ dàng hơn. Bố mẹ cũng luôn mong con cái vào đại học, với họ, đại học là cánh cửa duy nhất để sau này con có tương lai. Thế nên, nghe theo lời bố mẹ, tôi cố gắng học hành.
Lúc nào mẹ cũng dặn tôi, đã đi học tốn kém t.iền nong rồi thì đừng có yêu đương linh tinh, kiếm anh nào đó có nghề nghiệp đàng hoàng, gia thế tốt, giàu có thì càng tốt mà lấy, để bố mẹ yên lòng. Nghe những gì mẹ nói, tôi buồn lắm. Vì tôi cũng chỉ mong có một tấm chồng thật tốt, sau này dựa dẫm vào người ta, còn lo giúp được cho bố mẹ, chứ bây giờ phận mình cô độc đất khách quê người, giỏi thì chẳng phải xuất chúng, không làm ăn được thì sao có cơ tiến thủ. Nên phải cố gắng, học thật tốt, thể hiện bản thân thật tốt, có được người yêu tốt thì càng may…
Ngày đó, khi còn đang đi học, tôi vốn cũng có tiếng là xinh xắn, ăn nói dễ nghe. Nói chung, trong đám bạn của tôi, có rất nhiều người mến mộ. Vì là sinh viên nên có những thứ tình cảm cũng rất sinh viên, lãng mạn và mơ hồ. Tôi và nhiều người bạn hay đi làm sinh viên tình nguyện, nên cũng gặp gỡ và quen biết nhiều. Tôi còn năng động đi làm thêm để tăng thêm thu nhập cũng là muốn mình được mở mang tầm mắt, thấy được xã hội rộng lớn như thế nào.
Vậy mà chẳng hiểu công việc và các mối quan hệ như thế nào cứ cuốn tôi và anh ta gần nhau.(ảnh minh họa)
Và ngày đó, tôi gặp anh. Đúng là với sinh viên, một người quá đỗi bình thường cũng cho là vô cùng to tát. Anh là một anh chàng nhìn lãng tử, hào hoa, đẹp trai và đặc biệt, phong thái của anh có vẻ giàu có. Sinh viên mà, nhìn thấy anh đi xe hơi, chẳng biết là xe gì cũng thấy sang trọng lắm rồi, chắc là cỡ đại gia rồi.
Gặp anh, tôi còn chẳng dám nhìn. Tôi có phương châm là, đàn ông giàu thì mình phải bơ người ta đi một tí, cứ chú ý vào họ, họ sẽ kiêu, họ lại nghĩ mình cần họ. Nên với những người đẹp trai và có vẻ sang trọng, tôi ít khi nhìn chằm chằm và cũng không hay bắt chuyện, tôi sợ họ đ.ánh giá mình &’thấy người sang rồi bắt quàng làm họ’. Nên lần đó, gặp anh, tôi cũng không màng tới anh, chỉ nhìn từ xa còn khi đến gần, tôi cũng không ngắm nghía anh ta như các cô gái khác.
Vậy mà chẳng hiểu công việc và các mối quan hệ như thế nào cứ cuốn tôi và anh ta gần nhau. Tôi phải trao đổi, phải làm việc với anh ta và trong lần ấy, anh đã chủ động xin số điện thoại của tôi.
Chúng tôi quen nhau, thi thoảng anh điện thoại hỏi han. Ban đầu chỉ là những câu chuyện bâng quơ, lâu dần thành hẹn hò. Anh rủ tôi đi uống nước, đi ăn, tôi cũng vui vẻ nhận lời. Nhìn sự sang trọng của anh, tôi rất dè chừng. Tôi sợ những người giàu có sẽ lợi dụng mình nên tôi cũng tỉnh táo lắm, không sán vào họ.
Ước mơ của tôi là lấy được người chồng giàu có, bố mẹ tôi cũng mong vậy nhưng không có nghĩa là thấy người giàu cứ lao vào. Với lại, anh cũng mới quen tôi, tôi chưa hiểu tính cách anh ra sao, thế nào, nên tôi cũng phải cẩn trọng tìm hiểu.
Sợ mất người yêu nên sau lần anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh, và bố mẹ anh giục cưới, tôi không hiểu sao, mình đã nhận lời khi còn đang là sinh viên. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Được biết, anh đúng là một chàng trai giàu có, con nhà gia giáo lại có điều kiện. Bố mẹ đều làm có chức có tước nên anh được trang trải tốt. Nhìn anh ăn nói dễ nghe, hoạt bát, lại chiều chuộng tôi, tôi cảm thấy có chút vui lòng.
Anh ngỏ lời yêu tôi vào một buổi tối mùa thu nồng nàn hoa sữa, sự lãng mạn ấy càng khiến trái tim tôi thổn thức. Tôi nhận lời yêu anh. Tôi đã nhận lời yêu một người đàn ông mới có hơn 4 tháng tìm hiểu, căn bản vì anh chân tình, nhưng điều mà không ai dám nói ra, tôi cũng không dám thừa nhận đó là vì anh giàu có. Với một cô gái là sinh viên như tôi, sự giàu có của anh đã khiến tôi cảm thấy, đây là vận may, tội gì lại không nắm lấy. Tôi nghĩ, ông trời đã trao cho tôi cơ hội này, để tôi được ở bên anh, được anh chiều chuộng và yêu thương, bố mẹ tôi chắc cũng sẽ hài lòng…
Hối hận vì t.uổi thanh xuân qua đi trong tiếc nuối
Sợ mất người yêu nên sau lần anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh, và bố mẹ anh giục cưới, tôi không hiểu sao, mình đã nhận lời khi còn đang là sinh viên. Mẹ anh nói, anh cần yên bề gia thất mới tu chí làm ăn, k.iếm t.iền nuôi vợ con, bà cũng mong sớm có cháu bế. Thế là, sau nửa tháng suy nghĩ, tôi quyết định nhận lời anh, quyết định làm đám cưới dù mới là sinh viên. Mẹ anh còn hứa sẽ cho tôi đi du học nếu như điều kiện thuận lợi, hai vợ chồng sẽ có cơ hội sang nước ngoài học hỏi và về làm việc với gia đình.
Lấy được chồng giàu là mong ước của rất nhiều cô gái nhưng mà, tôi lấy chồng khi còn là sinh viên khiến nhiều người ngạc nhiên, không nghĩ đến chuyện sau này mình có hối hận vì lấy chồng sớm hay không. Bố mẹ tôi chính là người ngạc nhiên nhiều nhất nhưng khi nghe con gái nói về điều kiện của gia đình anh và những lời hứa hẹn của họ, mẹ tôi cũng bằng lòng. Chỉ mong con cái có chốn nương thân, sống sung sướng chứ cũng không hẳn bố mẹ tôi tham lam gì. Ngày đó, tầm hiểu biết còn hạn hẹp, gặp được một mình anh nên tôi vốn không biết, thế giới này còn quá rộng lớn và còn rất nhiều cơ hội cho tôi. Tôi nghĩ anh là trên hết, là người duy nhất như thế tôi có thể tìm được.
Có con, tôi vất vả nuôi con, ngày ngày đêm đêm chăm con đến mức suýt thì không tốt nghiệp được. (ảnh minh họa)
Sinh ra trong gia cảnh nghèo khó nên tôi càng tự ti về bản thân mình. Khi có được người đàn ông tốt, tôi cố gắng nắm lấy vì sợ tuột mất. Tôi lấy anh khi vừa 20.
Vừa đi học vừa mang bầu, tôi vất vả vô cùng. Thời gian đó tôi tưởng mình không thi nổi, không qua nổi mấy môn vì suốt ngày nghén ngẩm. Mỗi tối đều vật vã với cơn nghén, chồng thì cũng lo cho tôi đấy nhưng mà còn chuyện học hành, tôi chẳng lo nổi. Nghĩ đến chúng bạn còn là sinh viên, vô tư cắp sách tới trường, bay nhảy nô đùa cùng nhau, tôi lại thèm cảm giác ấy biết bao. Thấy bạn ngồi bên nhau gẩy đàn, ngồi bên nhau hát ca vang sân kí túc, tôi lại thấy buồn vì mình đã sớm khép lại cánh cửa sinh viên, để chấp nhận cuộc sống làm vợ, sinh con cho người khác.
Về nhà anh, cuộc sống không dễ như tôi tưởng. Bố mẹ anh giàu có nên cũng khó tính. Sự giàu có không phải là quá, cũng không phải là sang trọng đến mức không có ai hơn, chỉ là bình thường, nhưng trước khi lấy anh, tôi không nhận ra điều đó. Tôi cứ tưởng có được anh là hạnh phúc nhất rồi…
Có con, tôi vất vả nuôi con, ngày ngày đêm đêm chăm con đến mức suýt thì không tốt nghiệp được. Công việc học hành dù hoàn thành nhưng không như ý với tấm bằng trung bình. Sau đó, tôi bị mẹ chồng bắt ở nhà chăm con, không đi làm, mẹ cấm tôi không được làm ăn gì. Chuyện đi du học mẹ cũng không nói đến nữa.
Lấy chồng sớm, t.uổi trẻ khép lại, tôi chấm dứt thời tươi trẻ. Nếu như chưa có chồng, tôi bây giờ vẫn là cô gái vô tư hồn nhiên, có biết bao nhiêu sự lựa chọn, còn có cuộc sống thoải mái. (ảnh minh họa)
Hàng tháng, chông có đưa t.iền cho tôi tiêu nhưng mà tôi cũng cảm thấy bức bách. Mọi việc trong nhà đều đến tay tôi, tôi như người giúp việc. Trong khi tôi đề đạt với chồng thuê người giúp việc thì mẹ bảo không cần, mẹ chăm con vẫn tốt hơn, ý là muốn tôi ở nhà chăm con. Tôi muốn đi làm chứ bây giờ ở nhà mãi cuồng chân tay, chán lắm, xin t.iền chồng cũng đâu phải là giải pháp tốt. Chồng thì chỉ biết nghe lời bố mẹ.
Lấy nhau bây giờ con đã lớn 3-4 t.uổi, vậy mà tôi vẫn chưa được đi làm, chưa sử dụng được tấm bằng đại học của mình. Bạn bè thi thoảng gọi đi chơi, tôi cũng buồn lắm. Nhìn chúng bạn vẫn xì-tin, vẫn trẻ trung, vẫn bay nhảy, tôi lại thấy buồn. Mình đã có con, cuộc sống gò bó, cảm thấy bức bối trong chính ngôi nhà của mình, đâu được tự do như chúng bạn.
Tôi vốn là cô gái xinh đẹp, ăn nói khá có duyên, nếu như tôi học đến bây giờ, ra ngoài đi làm, có thể tôi sẽ có một công việc ổn, có một người chồng tốt, cũng chẳng thua kém gì chồng tôi. Chồng tôi trước đây thì tốt đấy nhưng giờ anh đã khác xưa, anh nghe lời bố mẹ, rồi còn đi tối ngày, có đoái hoài gì tôi đâu. Mấy năm làm vợ chồng bây giờ mọi thứ đều nhạt, tình yêu không còn như trước nữa trong khi gái trẻ vây quanh anh rất nhiều. Anh cảm giác như tôi là gánh nặng, anh phải nuôi tôi vậy.
Ngay đến nhà tôi, anh cũng không muốn về, vừa xa vừa nghèo, anh chẳng muốn ở lại qua đêm. Vậy mà, từ ngày lấy chồng tôi cũng nào biếu bố mẹ được đồng nào. Tôi cảm thấy buồn lắm, con gái ở xa cũng không được về thăm bố mẹ khi chưa được phép của mẹ chồng.
Lấy chồng sớm, t.uổi trẻ khép lại, tôi chấm dứt thời tươi trẻ. Nếu như chưa có chồng, tôi bây giờ vẫn là cô gái vô tư hồn nhiên, có biết bao nhiêu sự lựa chọn, còn có cuộc sống thoải mái. Có con thì vui đấy nhưng mà t.uổi xuân đóng lại, chẳng còn biết đến những ngày tháng bên bạn bè, tự do bay nhảy và còn được nhiều người tán tỉnh nữa. Bây giờ, tôi như chim trong lồng nhưng mà cuộc sống này do tôi chọn lựa, tôi đành chấp nhận thôi… Tôi đã hối hận vì lấy chồng sớm rồi!
Theo Afamily
Càng ngày tôi càng hối hận về kế hoạch quá vô liêm sỉ của mình
Càng sống sung sướng, gia đình chồng càng tốt, tôi càng cảm thấy mình vô liêm sỉ.
Là một cô gái quê lên Hà Nội lập nghiệp, tôi không xinh, cũng không khá giả. Tốt nghiệp đại học không danh giá, tôi cũng trầy trật tìm việc để kiếm sống.
Thế rồi tôi cũng xin được việc trong một công ty tư nhân. Ở đó tôi gặp Tùng. Nhanh chóng biết được gia thế của Tùng, tôi thầm ao ước có một tấm chồng như cậu ấy. Rồi cũng có cơ hội cho tôi gặp và làm quen với Tùng... Tôi cố quyến rũ nhưng không thành và cảm thấy buồn bã khi biết tin Tùng đã có người yêu cùng đại học.
Sinh nhật Tùng, cả phòng được mời đến nhà ăn tối. Tôi cảm thấy choáng ngợp trước gia thế của Tùng. Tôi vẫn cố gắng tiếp cận và tìm cơ hội được gần Tùng. Và một tình huống rất nực cười đã xảy ra, Tùng đẩy tôi cho 1 người anh tiếp chuyện. Lúc làm quen với anh ấy, tôi không biết đó là anh ruột Tùng nên rất hờ hững. Sau sinh nhật 1 ngày, tôi mới phát hiện ra đó là anh ruột Tùng và lập ngay kế hoạch tiếp cận.
Thật dễ dàng, tôi đạt được kế hoạch, từ làm quen, xin số điện thoại, cafe, mua sắm cuối tuần... Tú đẹp trai, hiền lành và học hành tử tế, công việc được gia đình sắp xếp trong một cơ quan rất ổn định, làm tôi thật sự muốn tiến sát và nhanh hơn. Tôi biết trước đó Tú từng yêu rất nhiều, và mỗi lần ra mắt gia đình bạn bè là vội chia tay sau đó không lâu.
Vì đã bước chân vào được gia đình Tú, tôi buộc phải đóng giả mình là 1 cô con dâu hiền dịu. (Ảnh minh họa)
Một hôm, công ty thông báo du lịch, tôi đã mạnh dạn rủ Tú và không ngờ Tú đồng ý. Tôi tự bỏ t.iền mua vé, đặt chỗ mà nói với Tú rằng công ty miễn phí cho 1 người thân đi kèm. Chuyện đi đó tôi thật lòng có chủ đích... và tôi có thai.
Sau 3 tuần, tôi nhận ra mình có thai, lúc đó tôi quen Tú vẻn vẹn được 9 tuần. Lúc nhắn tin cho Tú, tôi đã rất run nhưng phải nói thật tôi cảm thấy tương lai mình bắt đầu đổi khác từ đây...
Một đám cưới vội vã diễn ra nhưng hoành tráng. Gia đình Tú có điều kiện, sống giữa khu biệt thự. Về phần tôi, vì đã bước chân vào được gia đình Tú, tôi buộc phải đóng giả mình là 1 cô con dâu hiền dịu, đối xử với mọi người trong gia đình hết mực kính trọng.
Nhưng, sau khi sinh con được 3 tháng, bố mẹ đẻ lên thăm cháu, tôi bắt đầu cảm thấy mình đã sai lầm.
Bố mẹ tôi rất thiếu tự tin với nhà chồng vì cảm thấy mình mất sĩ diện, con gái mình bước vào gia đình khá giả này, vào căn phòng đồ đạc sang trọng này, nhờ cái bào thai có trước chứ không phải vì được yêu, được thử thách hay được cầu hôn...
Bố tôi hầu như rất ngại tiếp xúc với bố chồng. Mẹ đẻ tôi lên chăm tôi 2 tuần mà cứ cuối tuần lại về họ hàng ở, vì sợ cuối tuần gia đình có khách thăm bé rồi lại xì xào chuyện Tú bị gái lừa. Có người không nể nang nói với con trai tôi trước mặt mẹ tôi rằng lớn lên phải ngoan và khôn nhé, đừng dại như bố Tú lại để gái lừa.
Mẹ tôi vào một buổi sáng đi chợ mua rau cùng bà hàng xóm. Bà hàng xóm tưởng mẹ tôi là giúp việc mới của gia đình chồng nên không ngần ngại kể lại câu chuyện chuẩn bị lễ cưới cho vợ chồng tôi. Rằng lúc chuẩn bị lễ cưới, cả gia đình không ai vui vẻ. Mẹ chồng tôi chán nản rất nhiều, cưới vì sự sĩ diện và danh dự của gia đình chứ không hài lòng chút nào về con dâu. Thậm chí chồng tôi còn bị gia đình bố mẹ c.hửi bới thậm tệ trước lễ cưới. Lễ cưới vui vẻ mà tôi biết, đằng sau đó là sự hậm hực của tất cả họ hàng, choáng shock và tò mò.
Điều tệ hơn là chuyện khi biết tôi có bầu, hàng xóm, họ hàng anh em đều gọi chồng lại và hỏi thật gay gắt, mới quen đã bầu thế, phải xem có phải con mình không?
Càng ngày tôi càng hối hận vì kế hoạch vô liêm sỉ của mình. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng thú nhận với em trai là chỉ yêu chơi bời, không ngờ dính bầu thôi đành cưới. Tôi cũng đã từng nghĩ, thật sự nếu tôi chưa có bầu thì chưa chắc chồng tôi đã yêu tôi lâu dài và cưới tôi vì tôi chẳng có gì, công việc, gia đình hay nhan sắc, ngược lại gia đình còn quá xa.
Mẹ tôi về nhà nằm vật ra khóc nức nở vì lòng tự trọng bị tổn thương ghê gớm. Nhưng bà vẫn không nói gì cho tôi biết vì sợ tôi vừa sinh sẽ phát bệnh. Tôi nhìn bà mà cảm thấy vô cùng buồn bã.
Bề ngoài, ai cũng thấy tôi đang sống 1 cuộc sống giàu sang, đi làm bằng ô tô, chồng đẹp, con xinh, t.iền nhiều, nhàn nhã... Nhưng thật sự suốt 2 năm trôi qua, tôi không hề tự tin. Tôi cảm thấy mình có tội lớn với bố mẹ, và bây giờ khi có con, tôi mới thấy mình đã sai lầm.
Càng sống sung sướng, gia đình chồng càng tốt, tôi càng cảm thấy mình vô liêm sỉ. Tôi hầu như chẳng dám nói gì trong nhà dù gia đình chồng đúng hay sai. Tôi luôn đóng vai 1 cô gái ngoan, ít nói và vâng lời. Nhưng càng như vậy tôi càng thấy mình vô liêm sỉ, bởi trước đó tôi là 1 cô gái hoạt náo, thích ngoại giao, thích phượt, chơi bời, có thể uống rượu và tụ tập bạn bè thâu đêm...
Mong các bạn trẻ đừng dại dột, hãy lấy chồng bằng tình yêu thật sự, có thử thách, có liêm sỉ, đừng cưới vì có bầu... T.iền bạc rồi bạn sẽ kiếm ra nhưng danh dự và liêm sỉ của mình và gia đình đã mất đi thật khó lấy lại.
Theo Eva
Bị đuổi khỏi nhà chồng vì nỗi oan tày trời, gặp lại tôi khiến chồng và mẹ chồng hối hận Sinh con là một điều thiêng liêng và hạnh phúc của bất kì cặp vợ chồng nào. Nhưng đôi khi không phải lúc nào mọi chuyện cũng theo như ý muốn... Chồng tôi và tôi năm nay 30 t.uổi, chúng tôi đã có một cái kết đẹp sau mối tình kéo dài 3 năm. Cuộc sống sau khi kết hôn rất hạnh phúc...